Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bách Hoa Tông vào đêm…

Bầu trời lấp lánh vô vàn ánh sao, trăng non treo cao lành lạnh, ánh sáng chiếu rọi lên muôn vàng cánh hoa, khung cảnh thơ mộng không sao tả hết.

Bên hàn đàm trong vắt, một giai nhân phá lệ tuyệt mỹ thân chỉ phủ áo choàng mỏng, khiến da thịt ngọc ngà như ẩn như hiện lộ ra, bộ bikini đỏ rực cũng dễ dàng nhìn thấu…dù sao Bách Hoa Tông chỉ toàn nữ giới nên nàng cũng chẳng ngần ngại ăn mặc thoải mái một phen.

Mái tóc đen tuyền như thác rủ xuống bên vai, đôi chân trần tinh khiết thả vào mặt nước, một đôi mắt đẹp hướng về xa xăm, lâm vào tĩnh lặng.

Mặc hồ phản chiếu ảnh nàng, khiến nó mỹ lệ hơn bao giờ hết.

Đã rất lâu rồi nàng mới được thực hiện thói quen này của mình, giống với những lần trước nàng cũng ở nơi này một mình, nhưng hiện tại trong lòng cảm thấy thiếu thiếu một chút gì đó rất khó tả.

Bịch…bịch…

Có tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, một thân ảnh đã ngồi xuống bên cạnh, vòng đôi tay săn chắc ôm nhẹ vòng eo lá liễu của nàng, âm thanh ôn nhu vang lên bên tai:

“Phượng Nhi, nàng thường một mình như vậy?”

Hoa Ngọc Phượng thân thể hơi cứng, bất quá rất nhanh trở nên tơi xốp mềm nhũn, cảm giác thiếu thốn kia lập tức biến mất…thân hình yêu kiều nhẹ chuyển, tìm một chỗ thoải mái tựa vào trong lòng hắn, da thịt hai người sau lớp áo mỏng như trực tiếp chạm vào nhau…

“Đệ tử Bách Hoa Tông phần lớn là trẻ mồ côi, mỗi khi sư phụ bận rộn bế quan, thiếp thường ở nơi này tịnh tâm, cảm giác rất dễ chịu.” Hoa Ngọc Phượng thở nhẹ hé môi, tính cách kiêu ngạo thường ngày đã ẩn vào trong lòng, thay vào đó là một chút cô đơn.

“Những khoảng lặng của riêng mỗi người là cần thiết, tuy nhiên ta không muốn nàng nhấm nháp dư vị của cô đơn thêm một lần nào nữa!” Lạc Nam vuốt nhẹ mái tóc thơm ngát, từng sợi tóc lướt đi trong tay mang lại xúc cảm khó tả.

Trong lòng chảy xuôi một dòng nước ấm, Hoa Ngọc Phượng thay đổi chủ đề:

“Nhược Tuyết đâu? Không ở cùng muội ấy chạy đến chỗ thiếp làm gì?”

“Các nàng đều là vợ ta, ở cùng ai mà chẳng được?” Lạc Nam cười hỏi ngược lại, nhấc bổng nàng ngồi lên đùi hắn, cảm nhận sự đàn hồi của bờ mông sau lớp áo, như tuyên bố chủ quyền.

“Phì, ai là vợ ngươi?” Hoa Ngọc Phượng liếc xéo mắt, gương mặt xuất hiện rạng đỏ, nhan sắc khiến các ánh sao lu mờ.

“Sư phụ và tông chủ đã đồng ý đem nàng gả cho ta, còn dám chối sao?” Lạc Nam đem nàng xoay người lại ngồi đối diện với hắn, cười tủm tỉm nói ra.

“Lễ nghi các thứ còn chưa thực hiện đấy…” Hoa Ngọc Phượng kiều hừ nói, từ Huyết Linh Tông trở về bầu trời đã dần vào đêm, vì thế sáng mai Lạc Nam mới có thể chính thức hướng Bách Hoa Tông cầu hôn.

Nào ngờ tên này buổi tối chạy đến đây giết đi cô đơn thường có của nàng.

“Ta mặc kệ, dù sao nàng chạy không thoát!” Lạc Nam giở thói lưu manh, cúi đầu đặt một nụ hôn lên vầng trán trơn bóng mịn màng của nàng.

Nhất thời hương thơm mê người càng lan tỏa vào trong mũi, da thịt nhẳn nhụi khiến hô hấp của hắn có phần nóng hơn.

Thân thể yêu kiều của Hoa Ngọc Phượng đồng dạng trở nên ấm, cảm giác bờ môi của nam nhân đang lướt nhẹ trên mặt mình, từ trán đến mũi, hôn diệu dàng hai bên má, lông mi không ngừng run lên.

Rốt cuộc đúng như dự đoán, đôi môi lớn nóng như lửa của hắn hoàn toàn đặt lên khuôn miệng kiều diễm đỏ như son của nàng, bốn cánh môi nhẹ nhàng ma sát, mơn trớn nhau.

Lạc Nam nhìn mắt phượng của nàng khép hờ, ân cần âu yếm bờ môi thơm ngát, hồi lâu mới tiếp tục xâm nhập tấn công, vươn ra đầu lưỡi, va chạm trực diện hàm răng trắng ngọc đều như bắp của nàng…

Một thứ trơn nhãn ướt át đang cố chèn vào miệng mình khiến Hoa Ngọc Phượng run lên bần bật, trái tim đập hết công suất khiến nàng tận hưởng cảm xúc lạ kỳ, rốt cuộc chịu không nổi nhiệt, hé mở hàm răng.

Không bỏ qua cơ hội, như giao xà xuất động, Lạc Nam tham lam quấn chặt chiếc lưỡi đinh hương ngọt lịm của Thánh Nữ Bách Hoa Tông, từ diệu dàng đến nồng nhiệt nhấm nháp…

Hoa Ngọc Phượng chỉ cảm thấy mọi thứ trong mắt lúc này là một màu hồng, đôi tay thon dài ôm chặt vòng eo săn chắc khiến nàng cảm thấy an toàn kia, trong miệng không ngừng tiết ra hương tân ngọc dịch để nam nhân hút lấy, đồng dạng hắn cũng đem loại nước tràn đầy khí tức nam tử kia truyền vào miệng nàng…

Bên bờ hồ, đôi tình nhân say mê hôn nhau, không ngừng nhấm nháp những thứ ngọt ngào nhất từ đối phương.

Nhưng bấy nhiêu đó chưa đủ, nam nhân luôn là một động vật tham lam tràn đầy chiếm hữu, một tay siết chặt eo thon, một tay khác đã bí mật tập kích, chiếm lấy một gò bông đào dù không quá to nhưng đầy đặn của nàng tận tình xoa nắn…

Chìm đắm trong dư vị tình yêu khiến Hoa Ngọc Phượng hoàn toàn không để ý, chỉ khi đầu nhủ hoa đã cứng ngắc của nàng bị hai ngón tay xoe lấy, ngắt nhẹ gây ra đau đớn, mới bất chợt mở mắt ra…

Lạc Nam hít thở dồn dập, đem thân thể nàng đè xuống bên bờ hồ đầy hoa, áp thân thể săn chắc của mình lên trên, như con đực chinh phục con cái, không ngừng hôn môi nút lưỡi, bàn tay đã thò vào trong áo, đem chiếc áo ngực đỏ thẳm tháo rời…

Một đôi bầu sửa tuyệt hảo hiện ra, căn tràn nhựa sống, sáng bóng hơn cả ánh trăng, lần lượt được tô điểm bởi hai hạt ngọc thịt đỏ hồng đang săn cứng, cảnh tượng dụ nhân đến mức trí mạng.

Nhận thấy Hoa Ngọc Phượng muốn nói gì đó, Lạc Nam nhẹ nhàng tách đôi môi đã hơi sưng đỏ của giai nhân ra, yêu chiều nhìn ngắm nàng.

“Tiểu Nam, thiếp còn chưa cho chàng, làm gì muốn ăn tươi nuốt sống người ta!” Hoa Ngọc Phượng thở dốc khiến bầu ngực nhấp nhô lên xuống, ánh mắt quyến rủ ngập nước pha lẫn tức giận và xấu hổ.

Nam nhân này tấn công quá nhanh, khiến nàng thất thủ…

“Bảo bối, trăng thanh gió mát khung cảnh hữu tình, trời làm chăn đất làm giường, phu quân muốn yêu nàng!” Lạc Nam mạnh bạo xé phăng lớp áo mỏng choàng lên người nàng.

Ngọc thể động nhân hiện ra trước mắt hắn, nàng trắng ngần không tỳ vết, chỉ còn nơi tư mật giữa hai chân được cái quần lót đỏ bảo vệ mà thôi.

Hoa Ngọc Phượng run rẩy trước lời nói và động tác của hắn, hai tay lập tức che phủ bầu sửa, cắn răng hừ một tiếng: “Chàng quá bá đạo…”

Lạc Nam nhìn vào ánh mắt nàng đầy tình cảm: “Ta không bá đạo sao có thể được mỹ nhân kiêu ngạo như nàng, lần này rời đi huấn luyện ở tinh cầu khác không biết bao giờ trở về, nếu bỏ lỡ lần này ta sẽ tiếc nuối a!”

Hoa Ngọc Phượng nghe vậy trái tim rung lên, quả thật nàng và hắn vừa xác định tình yêu, nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý đem mình cho hắn, hai người có thể nói đang như keo như sơn…

Nếu hắn đi quá lâu thì sao?

Nghĩ đến đây, nàng rốt cuộc làm ra quyết định, Hoa Ngọc Phượng vốn là nữ nhân dám yêu dám hận, vươn ra đôi tay ngọc ngà của mình tiến đến đay lưng nam nhân nhẹ nhàng rút ra.

Thân thể săn chắc cân đối của Lạc Nam hiện hữu trong ánh mắt nàng, bên dưới là nội khố bị độn lên thành một cái lều lớn, khiến nhịp tim Hoa Ngọc phượng đập lên thình thịch…

Lạc Nam thấy vậy âm thầm mừng rỡ, nàng đã bật đèn xanh lộ liễu, không tiến tới chính là ngu ngốc.

Hắn nhẹ nhàng cúi đầu tìm đến cái cổ trắng ngần cao quý như thiên nga, lưỡi và môi không ngừng mơn trớn, thỉnh thoảng mút nhẹ khiến Hoa Ngọc Phượng thở gấp liên tục…

Không duy trì quá lâu, bờ môi ma thuật ấy lại đảo qua vùng nách nhạy cảm, sau đó nếm lấy xương quai xanh như ngọc sứ của nàng, cuối cùng ngậm lên một bầu sửa thơm nồng ấm.

“Ưm…nhẹ một chút!”

Hoa Ngọc Phượng rên rỉ nỉ non, cảm giác gò bông đào của mình bị bao phủ bởi miệng rộng ấm nóng, cái lưỡi đáng ghét không ngừng liếm láp xung quanh, sau đó nghịch ngợm xoắn lấy đầu nhủ đã săn cứng của nàng…

Tay và môi của hắn quá mức ăn ý, liên tục luân phiên chuyển đổi giữa hai bầu sửa, khi thì trái, khi thì phải, khiến chúng thay hình đổi dạng liên tục và ướt đẩm nước miếng…

“Á, đau thiếp…đứt của thiếp bây giờ!” Hoa Ngọc Phượng hừ một tiếng đánh yêu lên má hắn, nam nhân này quá đáng ghét, vậy mà cắn lấy hạt đậu đỏ săn cứng của nàng.

Lạc Nam cười hì hì, nhìn bộ ngực hoàn mỹ vốn trắng ngần lúc này tràn đầy dấu vết ửng đỏ cùng dấu răng của hắn, lúc này quyết định tạm tha cho nàng, tiếp tục thám hiểm nơi khác…

Một đường lưỡi đảo quanh cái bụng trơn nhãn, đầu lưỡi nghịch ngợm trêu chọc lổ rốn tinh xảo nhỏ xinh, da gà Hoa Ngọc Phượng xuất hiện.

Chợt, một mùi hương thơm nồng pha lẫn dục tính của phái nữ tràn vào mũi Lạc Nam, hắn hướng ánh mắt nhìn xuống…giữa hai chân nàng, quần lót đỏ đã sớm ướt đẩm…

Lạc Nam nhếch miệng cười, chợt tách hai chân nàng sang một bên, kề mũi vào sát tấm vải đỏ rực ấy hít sâu một hơi…

“Ưm, biến thái…mùi đó cũng ngửi được!” Hoa Ngọc Phượng bị động tác dâm đãng của hắn kích thích, dâm thủy tràn ra càng thêm lợi hại.

“Haha, ta không những ngửi, ta còn muốn nếm tư vị đặc biệt của nàng!” Lạc Nam cười dâm dê, không cho Hoa Ngọc Phượng phản ứng, ngọn lửa nhỏ bùng lên, quần lót đỏ hóa thành không khí…

“Á, không cho nhìn!”

Hoa Ngọc Phượng giật thoát người, đem hai chân khép chặt, chỉ để lộ gò mu mủm mỉm cùng lớp cỏ tơ đen tuyền óng ả…

Lạc Nam thấy vậy thích thú, bàn tay xoe nhẹ bờ mu, mân mê đám cỏ thơm lún phún, sột soạt trong lòng bàn tay.

Động tác của hắn nhìn như đơn giản, lại khiến nữ tử chưa trải mùi đời như Hoa Ngọc Phượng động tình, vô thức đem hai bắp đùi nhẹ nhàng mở ra…

Lạc Nam nhân cơ hội đó, hai bàn tay vuốt ve đùi non mát lạnh, lại dùng sức tách chúng ra hai bên…

Dưới ánh trăng chiếu rọi, như thầm kín của nhị Thánh Nữ Bách Hoa Tông hiện hữu trong tầm mắt nam nhân…

“Thật đẹp, bầu trời đêm đầy sao cũng không đẹp bằng đóa hoa hồng giữa hai chân nàng!” Lạc Nam ánh mắt thất thần, thật tâm khen ngợi.

Chỉ thấy u cốc của nàng lúc này trơn bóng vì nước, đôi môi bằng thịt nằm dọc hồng hào đến cực điểm phía dưới thảm cỏ thơm, một điều đặc biệt khiến Lạc Nam chú ý chính là, hạt thịt ngọc của nàng lại to một cách kỳ lạ, kích thước bằng với một hạt ngọc trai thật sự, so với mép môi còn đỏ hơn.

Hắn không nhịn được, hai đầu ngón tay nhẹ chạm vào cái hạt thần kỳ đó, cứng cứng mềm mềm, lại khiến nước của nàng chảy ra càng mãnh liệt…

“Hừ, cảm giác này…thật thích…”

Hoa Ngọc Phượng vừa thích vừa lúng túng, đôi tay không biết để đâu, cuối cùng để hóa giải tình cảnh đáng xấu hổ của mình, nàng đem nội khố hắn tiêu hủy, xem như có qua có lại…

Nhục côn đầy rẫy gân guốt được dịp khoe mẻ, nó hung tợn vươn mình, đầu khấc to lớn hết sức oai phong lẫm liệt.

Hoa Ngọc Phượng nhìn thấy, nhất thời âm thầm sợ hãi, thứ đó thật sự có thể tiến vào nàng sao? to lớn như thế sao chúng nữ chịu được?

“Nó đẹp trai không?” Lạc Nam tự hào cười ha ha, lúc này không tiếp tục lãng phí thời gian quý báo, triệt để vùi đầu vào giữa đôi chân thon thả, hôn vào đôi môi nằm dọc của nữ nhân kia.

“Á!”

Hoa Ngọc Phượng hét lên thất thanh, xúc cảm lần này mang lại triệt để vượt qua những lần trước cộng lại, nàng cảm giác được bên dưới của mình không ngừng co rút, hai mép môi bất tri bất giác hé mở mà ra…

Đầu lưỡi Lạc Nam tham lam tiến vào, nếm lấy thứ nước đặc biệt ấy, không bỏ sót một giọt.

Đùi Hoa Ngọc Phượng gác lên cổ hắn, nàng nằm trên mặt cỏ xanh, mặt hướng thẳng lên trời cao, vô số vì sao đang chứng kiến cảnh tượng xấu hổ đến cực điểm của hai người…

“Á, Sướng chết!”

Không biết qua bao lâu, tận cùng nơi hoa tâm của Hoa Ngọc Phượng tràn ra một dòng nước ấm, vô số dây thần kinh của nàng hoạt đột hết công sức, đầu óc mụ mị, cảm giác mình cách ánh trăng ngày càng gần.

Lạc Nam hơi bất ngờ, hắn không nghĩ đến mình tận tình phục vụ bằng miệng lại khiến bảo bối này lên đỉnh lần đầu trong đời…

Bên dưới côn thịt của hắn cũng sắp nổ tung rồi, bất quá nó vẫn còn quá mức khô ráu…

Nhìn thấy khuôn miệng tuyệt mỹ của nàng đang thở dốc, Lạc Nam vội vàng tiến đến, đem tiểu huynh đệ của mình đặt ngay hai bờ môi đỏ thắm, ôn nhu vuốt ve mái tóc đen tuyền của nàng, ôn nhu nói:

“Bảo bối, làm phu quân sướng đi!”

Nhìn thấy thứ dữ tợn ấy đặt trên bờ môi mỹ lệ của mình, lại thấy ánh mắt nhu tình của hắn, trái tim nàng tràn ngập cảm giác chiều chuộng, ngoan ngoãn hé mở bờ môi ngậm lấy đầu khấc.

“Hít!”

Lạc Nam hít sâu một hơi, Hoa Ngọc Phượng cao quý đang dùng miệng phục vụ côn thịt của mình, hắn tham lam đút vào sâu hơn…

Miệng nhỏ của nàng mở rộng đón chào vật lạ xâm nhập, cảm giác đầu tiên là cũng khá sạch sẽ, không có mùi vị kỳ lạ…chỉ có nồng đậm dương khí nam tử khiến nàng dâng lên cảm giác khác thường…

Đầu lưỡi nhẹ nhàng vươn ra, rốt cuộc liếm láp xung quanh côn thịt, ánh mắt mỹ lệ ngập nước nhìn lên, thấy nam nhân biểu lộ cảm giác thỏa mãn, nàng càng thêm hài lòng…

Không biết từ bao giờ, Lạc Nam đã đứng thẳng dậy, Hoa Ngọc Phượng thân thể trần truồng cao quý quỳ gối dưới mặt cỏ, đầu nàng đặt tại hạ thân hắn, để côn thịt kia không ngừng đâm ra rút vào cái miệng tuyệt hảo của mình…

Chụt chụt chụt…

Âm thanh nhạy cảm từ miệng nàng truyền ra, côn thịt vẫn không ngừng lớn lên bên trong đó, cuối cùng nhẹ nhàng giật giật…

Lạc Nam sung sướng tay chân bủn rủn, vuốt ve tóc Hoa Ngọc Phượng, vội vàng rút ra, đem nàng một lần nữa đè xuống, áp người lên cơ thể mềm mại, bàn tay bóp lấy một bên gò bông đào, đầu khấc tìm đến u cốc đã lầy lội bên dưới, nhẹ tiến vào hai cánh môi…

Hắn khàn khàn nói:

“Phượng Nhi, phu quân vào đây!”

“Ừm, yêu thiếp đi!” Hoa Ngọc Phượng phục tùng, ánh mắt đầy yêu thương.

Phập…

Lạc Nam gồng mình đẩy mạnh, vô tận ẩm ướt bao phủ, u cốc xa lạ đã đón nhận vật mới mẻ xâm nhập, linh hồn hai người cùng lúc run lên…

Giữa rừng hoa, đôi nam nữ triệt để hòa hợp thể xác và tâm hồn, máu đào chảy dài tô đỏ đùi ngọc, chứng minh tấm thân xử nữ của Hoa Ngọc Phượng đã biến mất.

Cảm giác đau đớn khi phá thân không là gì so với Hóa Trận Linh Thể khắc trận pháp vào da thịt, Hoa Ngọc Phượng không kịp chờ đợi nói:

“Động đi chàng, thiếp không đau!”

Lạc Nam hít sâu một hơi, dùng lực nhấp mạnh, lúc cán vào bên trong…

Bạch bạch bạch bạch…

Da thịt chạm nhau chát chúa giữa đêm, Lạc Nam không chút thương hoa tiếc ngọc, tận tình thưởng thức cảm giác mỹ diệu mà bạn tình mang lại…

Nàng khít, nàng chặt chẽ, nàng ấm áp, vô số thớ thịt ma sát lấy thân côn, khiến hắn hận không thể càng thêm thô bạo…

“Ưm, ưm, ưm…ưm…sướng…sướng…”

Đau và sướng xen lẫn, Hoa Ngọc Phượng phát ra những âm thanh tiêu hồn, đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng, kiêu ngạo bình thường mất hết, chỉ còn lại những biểu hiện chân thật nhất của một nữ nhân khi được thỏa mãn…

Lạc Nam thấy vậy, cúi xuống ngậm lấy đôi môi của nàng điên cuồng nút lấy, sau khi hút sạch hương tân ngọc dịch thơm tho, hắn lại tìm đến bầu sửa một lần nữa ngậm lấy, hai tay vịn eo thon mềm mại của nàng dùng sức ra ra vào vào…

“Ừm sâu quá, lớn quá, thiếp thích quá, thiếp yêu chàng quá, sướng quá!”

Tiếng rên không dứt vang vọng không gian, khiến không ít nữ tử Bách Hoa Tông động xuân tâm, một mình trốn trong phòng tự xử.

Hoa Ngọc Phượng phiêu phiêu dục tiên, một tay nàng xoa lấy bên ngực mà Lạc Nam bỏ sót, lại vừa hưởng thụ xúc cảm bầu ngực bên kia mang lại, vòng eo uyển chuyển theo bản năng phối hợp từng cú nhấp của nam nhân, trái tim hai người đập cùng một nhịp…

Hoa Ngọc Phượng rất thích hắn mạnh bạo với nàng, vì nàng là nữ nhân kiêu ngạo, cần sự mạnh bạo kết hợp chân tình của hắn mới có thể triệt để chinh phục…nàng thích cảm giác bị Lạc Nam chinh phục…

Mà Lạc Nam lại hưng phấn khi Hoa Ngọc Phượng bị mình chinh phục, hắn tận tình chinh chiến trong thân thể nàng xuyên màn đêm…

“Á, Thiếp lại sắp sướng, thiếp lại sắp lên mây!”

Một canh giờ sau, nơi sâu thẳm trong u cóc của Hoa Ngọc Phượng lại co rút kịch liệt, vô số thớ thịt như muốn nghiền ép côn thịt dữ dội, một lực hút lớn hầu như muốn đem cả Lạc Nam cũng hút vào trong.

“Ngoan! Ta ra cùng nàng!”

Lạc Nam biết nàng sắp cao triều, lại càng gia tăng độ nhấp…

BẠCH BẠCH BẠCH…

Mỗi một cú đều khiến môi thịt của nàng mở rộng hết cỡ, mỗi một cú đều đánh đến tận cùng, mỗi một cú như muốn đem cả hai hòn ngọc to lớn của hắn đều nhét đi vào…

Trước thế công vũ bão của hắn, tận sâu trong cơ thể nàng rốt cuộc phún ra…

Lạc Nam thấy vậy, cũng cắm lúc cán vào bên trong, gồng người bắn mạnh!

“Huhuhu, thiếp…chết…chết…rồi…lên mây…lên mây rồi, sướng quá…yêu chàng quá!”

Hoa Ngọc Phượng vừa sướng vừa khóc, thở hổn hển như vừa đánh trận xong…

Lạc Nam thở dài một hơi sảng khoái, so với nàng hắn cũng sướng không kém gì, lúc này ngã xuống bên mặt hồ, đem thân thể yêu kiều ôm vào trong ngực…

Hoa Ngọc Phượng mỉm cười hạnh phúc, nhắm mắt lại tận hưởng dư vị cao triều mang lại.

Hỗn hợp dung dịch ở nơi hai người gắn kết lầy lội không chịu nổi, phu quân vẫn không rút nó ra, vẫn kết hợp cùng nàng…

Hai người vuốt ve an ủi giây lát, một vòng tay trắng nõn khác đột ngột ôm chặt sau lưng Lạc Nam, bầu ngực săn chắc thành thục ép vào lưng hắn…

Lạc Nam biết người này là ai, yêu thương ngắt nhẹ bàn tay nàng.

Yên Nhược Tuyết đã sớm trần truồng, môi thơm kề sát hai người, động tình tỏa hương thơm:

“Chuyện tốt như vậy sao không rủ thiếp?”



Chúc ae buổi chiều đọc truyện vui vẻ!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
Tham03 Tháng hai, 2023 00:55
Có cái đb đây nó tự nghĩ ra
TKT
Tìm Khoảng Trời Riêng03 Tháng hai, 2023 00:16
Ko nhớ nó quay dc cái quần lót của Diêu Quang Chí Tôn là vhtt hệ quang à mà dự với đoán cái gì
KT
Khang Tran02 Tháng hai, 2023 09:49
Ko đọc thì bạn có thể kiếm truyện khác mà dc đừng nói người ta FA trong khi mình cũng chỉ là thằng có c.. cũng chỉ để đái
T
Thiện02 Tháng hai, 2023 08:31
Đâu phải có mình trụ việt tông với. Bất tử tông có chí tôn:))
LN
Lộc Nguyễn02 Tháng hai, 2023 07:25
Các vị đạo hữu cho tớ hỏi có truyện nào như này không cho tớ xin lik
LN
Lộc Nguyễn02 Tháng hai, 2023 07:17
Các đạo hữu cho tớ hỏi có truyện nào như này không
LN
Lộc Nguyễn02 Tháng hai, 2023 06:50
Bạn chưa đọc đế bá à 6k rồi còn chưa kết đấy sao không lên đó cào phím đi bạn mới có 1k8 bạn cào rồi ngộ nhỉ
LN
Lộc Nguyễn02 Tháng hai, 2023 06:40
Bác hậu tính cả rồi làm cái thể chấp top 1 khai ra nguyên cái thế giới từ trong đoa đào tạo quân đội để làm bá chủ nguyên giới đây mà
LP
Lam Pham02 Tháng hai, 2023 03:36
Con nít ranh, đã sáng tác và đăng lên thì người đọc có quyền ý kiến ! Tiếp thu hoặc là không, giữ ý tưởng hoặc là thay đổi tuỳ tác giả. Cảm nhận là riêng từng người. Đừng có tư duy trẻ con “M giỏi thì m sáng tác mà đọc” nó rất củ chuối. Tác giả có quyền thu phí và thấy hay t sẽ trả tiền để bù lại sức lao động họ bỏ ra. Còn m nên ngậm mồm và cút đi ! Thằng trẻ ranh !
B
Bach200601 Tháng hai, 2023 23:46
Truyện này đăng chính trên web thiendia và nó là truyện sex, ko biết j thì đừng nói, nói xong người ta lại kêu thiếu hiểu biết
NL
Nam Lê01 Tháng hai, 2023 23:41
Hệ thống cấm kị còn quay randum đc có khi về sau hậu cung mỗi ng 1cp cấm kị
BĐN
Bu đây nè!01 Tháng hai, 2023 22:51
Suỵt ẳng ẳng ít ít thoi, t ns điêu lm dell j có lợi cho t? M đọc mà k phân tích đc hướng đi của truyện thì m nghỉ cmn đi chứ đọc lm j?
GM
Gabriel Maverick01 Tháng hai, 2023 18:00
Tốt nhất đừng để t thấy mày trên comment. Cút ra chỗ khác nghịch đất chơi đi
GM
Gabriel Maverick01 Tháng hai, 2023 17:58
Nếu đã không viết được truyện cho người khác thì xin ngậm miệng lại và đừng nói gì nữa. Chú mày vẫn FA mà thôi, ngậm mõm lại mà làm người, đừng tưởng có cái danh mạnh thường quân mà hơi người. Thằng dưới đáy xã hội. Ngậm miệng
TT
Tán Tu01 Tháng hai, 2023 17:12
T đoán vhtt ở Đông Hoa Cung là hệ quang quá. 2 bé đầu tiên của LN là Quang Nhi Hoả Nhi có vhtt hoả cho giấy chùi đít ăn r thì chắc sẽ có quang với lại quang hệ hợp hơn với cái skill màu mè đó
LP
Lam Pham01 Tháng hai, 2023 13:13
Không biết có phải tác giả FA quá lâu hay không ? Truyện này nên tên là Con Đường Địt Chủ thì đúng hơn. 60 chương đầu đã hơn chục người. Hết truyện Chắc địt cả thiên hạ à ?
BĐN
Bu đây nè!01 Tháng hai, 2023 10:05
Vĩnh Hằng Thuộc Tính hình như có khả năng đồng thọ cùng trời đất thì phải? Chương 756 có ns VHTT vốn khai sinh ra trước cả 1 số vũ trụ, thế k lẽ nó có thể hoàn toàn bất tử bất diệt như bọn Bất Tử Tộc? Có quyền năng đặc trưng do VHTT mang lại, lại thêm trường tồn vĩnh viễn, k thể bị diệt. So ra k chừng đồ chơi này so vs Thiên Địa Sủng Nhi còn bá hơn chăng?
MV
minh van01 Tháng hai, 2023 03:34
Giờ cấm kị cũng có qtrong đ gì đâu mà 1 tiểu vũ trụ có 3 cái mẹ r sau thành hàng đại chà ấy mà thằng main nó bá là do có hệ thống chứ cấm kị chỉ là phần đầu thôi :v
NL
Ngọc Linh31 Tháng một, 2023 18:42
T ko nghĩ là truy sát đâu, hai vị chí tôn của trụ việt tông ko phải để trưng, cùng lắm lạc nam bị ép trục xuất khỏi bảo hộ của trụ việt tông thôi.
KL
Khuyết Lăng31 Tháng một, 2023 18:25
Mày mù thì ngậm con mẹ nó miệng căk và đọc lại đi con chó rách
NL
Nam Lê31 Tháng một, 2023 11:29
Thay*=. Toàn mỹ ngân cho ae ghép tên phù hợp nhân vật
BĐN
Bu đây nè!31 Tháng một, 2023 05:52
Khuyết Lăng m đọc lại chương LN choảng nhau vs Bất Tử Thiếu Chủ cho kĩ vào, có đoạn bác Hậu bảo là Bất Tử Huyết Mạch có thể hồi phục thân thể và ngay cả khi bị đập vỡ đan điền vẫn có thể mạnh mẽ khôi phục, nhưg k đồng nghĩa vs việc k thể đập vỡ đan điền bọn nó hoàn toàn? M bảo t đọc lướt ă? M xem lại coi t ns có đún k r hẳg sủa
SKN
sơn ko ny31 Tháng một, 2023 03:51
Oh ra vậy đọc nhiều truyện quá quên luôn đn đó kkk
T
Thiện30 Tháng một, 2023 18:48
Đại thủ biết cấm kị xong tin tức về tay hồn thánh xong từ hồn thánh lại về bố nó kiểu này lộ ra thằng main bị truy sát ngập mồm cho coi kích thích kích thích
T
Thiện30 Tháng một, 2023 18:48
Đại thủ biết cấm kị xong tin tức về tay hồn thánh xong từ hồn thánh lại về bố nó kiểu này lộ ra thằng main bị truy sát ngập mồm cho coi kích thích kích thích
BÌNH LUẬN FACEBOOK