Mục lục
12 Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CẢNH BÁO! Nội dung chương có cảnh nóng CỰC NẶNG, đề nghị cân nhắc trước khi đọc, nếu lỡ đọc, xin cố giữ vững lý trí để tránh dại dột làm theo, sẽ dẫn đến thân bại danh liệt.

Chương 336: Bị Truy Lùng

Hoàng thành, trên tầng lầu của một nhà hàng cung đình. Toàn bộ tầng này đã được bao trọn, trên tầng, một thiếu niên tuổi chừng mười tám là kẻ duy nhất ngồi trước bàn ăn, đôi mắt tinh anh như mắt chim ưng đang dõi theo dòng người tấp nập.

Rồi hắn nhếch môi cười: "Đúng là Mặt Đất, yếu nhược như sâu kiến, chỉ cần một tiểu đội ta phái ra cũng đủ diệt sạch cả cái Hoàng thành này!"

Sau lưng hắn, một kẻ đứng hầu nịnh nọt nói: "Nhị thiếu gia nói đúng, rặt một lũ sâu kiến, chỉ cần nhị thiếu gia ra lệnh, thuộc hạ lập tức dẫn người đi tàn sát cả tòa thành này!"

Gã thiếu niên phì cười: "Nói thì nói vậy, chứ nếu tàn sát lũ sâu kiến này thì thật mất mặt Tiêu gia, nên nhớ chúng ta là tổ chức sát thủ hàng đầu."

"Vâng! Vâng! Nhị thiếu gia nói phải."

Chợt gã thiếu niên nheo mắt nói: "Bên dưới hình như có chuyện, rất nhiều người đột nhiên đến và tản ra khắp các nẻo đường như đang tìm gì đó? Người của chúng ta đang ẩn náu xung quanh, gọi đi điều tra thử!"

Một thời gian sau, tên người hầu thu thập và tổng hợp thông tin xong, liền quay lại báo cáo: "Thưa nhị thiếu gia, theo người của chúng ta điều tra, người bên dưới đang tìm kiếm một thanh niên tuổi khoảng hai mươi."

"Lý do?"

"Hắn vào một cửa hàng và ném lại một viên linh tinh màu lam!"

"Linh tinh màu lam? Hàng giả?"

"Thưa nhị thiếu gia, theo thông tin, viên lam linh tinh này rất có thể là thật! Ngoài ra..."

"Sao?"

Gã thuộc hạ lấy ra một bức tranh vẽ, trên tranh là hình vẽ sơ qua một khuôn mặt.

Tranh vẽ sơ xài, nhưng những đường nét đặc trưng vẫn khá giống, gã thiếu niên nhìn bức tranh thật lâu, nhíu mày hỏi: "Gương mặt này... sao ta cảm thấy quen quen?"

Gã thuộc hạ đáp: "Thưa nhị thiếu gia, gương mặt này rất giống gương mặt của kẻ bị Tiêu gia chúng ta bí mật truy bắt..."

"Võ Phi Dương?" Gã thiếu niên nhìn kĩ hơn và hỏi.

"Đúng ạ, khá giống! Ngoài ra, còn có tin tức khác, kẻ này từng đột ngột xuất hiện tại một quán ăn, bị nạn nhân bắt bòi thường, nhưng sau đó được chủ quán giải vây rồi rời đi."

"Tốt! Truy tìm hắn, đặc biệt chú ý chủ quán và những người hắn tiếp xúc qua, biết đâu hắn sẽ quay lại trả ơn, hoặc báo thù..."

Ra lệnh xong, gã thiếu niên thầm nghĩ: "Nếu ngươi thật sự là Võ Phi Dương, vậy thì chính tay ta sẽ nắm đầu ngươi về cho anh trai ta trị tội, ta sẽ cho ngươi thấy, cướp bạn gái của anh trai ta là hành động ngu xuẩn cỡ nào!"

Dứt câu, gã thiếu niên lạnh lùng rời đi.

Ngoại ô Hoàng thành, tại một khu đất hoang vắng, một gò đất không biết mọc lên từ khi nào, trông có vẻ như vốn đã tồn tại nơi đó suốt nhiều năm qua, trông lặng lẽ và vô hại.

Cho đến khi...

"Ò ó o o..." Một con gà trống bay đến đậu trên gò đất, vỗ cánh và cất tiếng gáy vang lúc chiều tà, có lẽ nó lầm tưởng hoàng hôn là bình minh.

Gà trống đâu biết gò đất là một siêu cấp thánh bảo, ẩn náu bên trong là Dương cùng Thâu Thiên vừa phá kén và đang muốn thu Dương làm thú cưỡi.

"Con gì hát nghe hay thế? Gâu!" Thâu Thiên tò mò hỏi.

Dương nhướng mày: "Mày nổ ghê lắm mà con gà cũng không biết?"

Thâu Thiên trừng mắt quát: "To gan! Là thú cưỡi mà không biết thân biết phận, dám gọi chủ nhân bằng mày!"

"Mà con gà nó ra sao, ngon không? Gâu!" Thâu Thiên vừa quát xong liền đổi giọng hỏi.

Dương gật đầu: "Ngon, thịt thơm mềm phải biết!"

Nghe thế, mắt thâu thiên sáng rực: "Nghe hấp dẫn đấy, để tao xem thử!"

Nói xong, Thâu Thiên phóng lên tóm lấy con gà bắt vào gò đất.

"Ngoan! Ngoan nào..." Thâu Thiên dùng chân trước vuốt ve khi con gà hoảng hốt cố tìm cách thoát đi.

Hai con mắt heo ti hí của Thâu Thiên lướt khắp thân thể con gà, cái mõm của nó tiết nước dãi nhỏ xuống người con gà, nó nói: "Ngon! Bộ lông thật là sặc sỡ!"

Nghe thế, Dương tròn mắt tự hỏi: "Con heo này thích ăn lông sao?"

Dùng bộ móng heo vuốt ve bộ lông gà óng mượt với vẻ mặt thèm khát, Thâu Thiên lật con gà ngửa ra, nhìn cặp chân gà và nói: "Quao! Nhìn xem! Đôi chân thon dài miên man! Quao! Nhìn bộ móng này! Nàng làm neo ở đâu để được bộ móng đẹp đến thế?"

Dương: "???"

Sờ khắp cặp đùi gà, Thâu Thiên lại vuốt lên mặt gà: "Ngoan nào! Mái tóc dài óng mượt chưa này! Đôi mắt tròn xoe, đôi môi chu ra trông chỉ muốn hôn lên!"

Dương: "!!!"

Con gà vẫn đang giãy giụa, thỉnh thoảng éc lên một tiếng.

"Quao! Xem nàng yếu ớt chống cự kìa! Tiếng rên nghe mới êm tai làm sao!"

"Nhưng mà nó là con gà tr..." Trước độ mặn chát chúa của Thâu Thiên, Dương cố ngăn cơn buồn nôn để nhắc nhở, nhưng Thâu Thiên lập tức quát:

"Nhưng cái gì? Mày cũng muốn? Ý thức rõ thân phận thú cưỡi của mình đi! Gâu!"

Quát Dương xong, Thâu Thiên lại vuốt ve gà trống và dỗ ngọt: "Nào! Đừng sợ! Ngoan ngoãn để ta ân sũng, tiến vào hậu cung của ta, ta sẽ để nàng cho nàng thăng thiên!"

Không biết vì sợ quá hay sao, con gà trống phẹt ra một bãi phân lỏng trắng trắng sệt sệt.

Thâu Thiên trợn mắt: "Quao! Chưa gì mà nàng đã chảy nước rồi! Thật là dâm đãng mà! Gâu!"

Vừa nói, Thâu Thiên vừa vạch hậu môn con gà ra, kề cái mũi heo vô ngửi một cách phê pha và khen: "Màu sắc tươi hồng, hương dâm ngào ngạt, nàng còn trinh trắng sao?"

Dang hai chân con gà ra, Thâu Thiên đè lên mình gà, nhắm vào cái lỗ mà hắn cho rằng là bộ phận sinh dục của gà, đem bộ phận sinh dục của hắn cọ nhẹ lên và khoái trá nói: "Từ nay, nàng thuộc về ta!"

Nói xong, Thâu Thiên cằm vào.

"Éc!"

"Rên đi! Rên ro nữa lên! Tiếng rên của nàng là thứ âm nhạc khiến ta càng thêm thăng hoa! Gâu!"

Dương chết lặng, đây là truyện hài nhảm sao?

Hai phút hơn, Thâu Thiên thỏa mãn nằm ngửa ra, bốn chân chổng lên trời, bên cạnh nó, gà trống xơ xác nằm co ro một cách đáng thương, dưới phao câu không ngừng chảy ra chất dịch trắng sệt.

Thở một hồi, Thâu Thiên ôm gà trống vào lòng, vỗ về an ủi: "Ngoan! Theo ta, nàng sẽ là mẫu nghi thiên hạ!"

Còn Dương lúc này đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, hắn muốn tránh xa con chó lợn bẩn bựa này càng sớm càng tốt, và thầm nghĩ sẽ mang theo sự thật về giới tính của con gà kia xuống mồ.

Thu lại Lục Diện, Dương rón rén bước đi.

"Đứng lại!" Thâu Thiên thấy Dương đi, liền quát.

"Đi đâu?"

Dương bực mình: "Đi đâu kệ tao!"

"Khi quân phạm thượng! Dám xưng tao với trẫm! Gâu!"

Dương trợn mắt, miệng không đáp, nhưng trong lòng thầm nghĩ: "Con cẩu lợn điên này! Mới đây đã chuyển sang xưng trẫm??"

"Được rồi! Trẫm đi với khanh!" Thâu Thiên xua tay cho qua, sau đó nó đứng bằng hai chân sau, hai chân trước bế gà trống lên, ngọt ngào nói: "Ái phi, chúng ta đi!"

Chưa đi được bước nào, một cô gái tiến đến hỏi Dương: "Cho hỏi có thấy một con gà nào chạy ngang đây không?"

Nghe đến gà, Thâu Thiên đảo mắt rồi giành nói khi Dương chưa kịp mở miệng: "Gà? Gà nào cơ?" Sau đó nó nhìn đến con gà nó đang bế và hỏi: "Ái phi, nàng có thấy con gà nào không? Không à? Vậy chúng ta đi!"

Nói xong, Thâu Thiên vội quay đầu đi.

Nhưng cô gái đã nhận ra con gà, liền vui mừng nói: "Là nó! Con gà của ta, bao ngày vỗ béo, đến lúc chuẩn bị làm thịt thì nó chạy trốn mất."

Nghe thế, Thâu Thiên giận dữ quát: "To gan! Đây là ái phi của trẫm, ngươi dám nhục mạ nàng, trẫm liều mạng với ngươi! Grừ..."

Cô gái nhíu này: "Ái phi? Nhưng nó là con gà trống thiến mà?"

"Trống? Thiến?" Mồm Thâu Thiên há ra, con gà rớt bẹp xuống đất.

Sau vài giây chết đứng, Thâu Thiên vội chỉnh đốn tư thế trang nghiêm quay đầu đi và nói: "Một con vật đáng thương, thôi được rồi, ngươi mang nó đi đi, trẫm chỉ muốn cho nó biết rằng cuộc sống ngoài cần cù thì còn phải cần cu nữa. Đi đi, không cần tạ ơn trẫm!"

Sau đó nó thở dài.

Cô gái bế con gà lên, nhìn Thâu Thiên rồi nhìn sang Dương và hỏi: "Ngươi có con thú cưng ngộ ha!"

Dương vội xua tay chối bỏ quyết liệt: "Không! Ta không quen nó!"

Cô gái phì cười: "Vậy sao? Ta tưởng nó là của ngươi, còn định bắt ngươi giao nó cho ta làm thịt bán, đền lại tổn thất ngươi gây ra cho quán ăn của ta."

Cô gái này chính là cô chủ quán ăn đã giúp đỡ Dương khi hắn vừa rơi ra từ Địa Tâm Cảnh.

"A! Được, cứ bắt nó làm thịt, ngoài ra ta còn hậu tạ thêm!" Dương mừng quýnh.

"Tạo phản! Các ngươi dám tạo phản! Gâu!" Thâu Thiên nghe thế liền nhảy dựng lên.

Mặc kệ Thâu Thiên, Dương định ra tay tán tỉnh cô chủ quán xinh đẹp thì đột nhiên, Dương giật mình lách người, một mũi tên nhanh như chớp phóng sượt qua người hắn.

Phập!

Mũi tên cắm vào mặt đất ngay dưới hai chân trước của Thâu Thiên, con vật nhìn mũi tên dưới chân mình, sau đó nó bật ngửa ra, co chân giả chết.

"Vãi con lợn!" Dương không khỏi thốt lên, thật là một con hàng bẩn bựa, mồm thì nổ to, gặp chuyện liền giả chết.

Lúc này, một giọng nói kêu ngạo vang lên: "Mũi tên vừa rồi là cảnh cáo, mũi tên tiếp theo sẽ xuyên qua đầu ngươi, khôn hồn thì ngoan ngoãn theo ta về nhận tội!"

Nghe tiếng nói, Dương nhìn lên cao, nơi một thiếu niên tay cầm cung tên đang cưỡi trên lưng một con chim khổng lồ.

Dương ngạc nhiên: "Thần điêu đại hiệp? Không phải, là anh hùng xạ điêu!"

Sau đó, Dương nhìn gương mặt gã thiếu niên trông quen quen, ngờ ngợ như...

"Ngươi là Thập Tiễn Tiêu Hồn?"

Gã thiếu niên lắc đầu: "Tiêu Hồn là anh trai ta, ta tên Tiêu Bổ, biệt hiệu Tiễn Thiếu."

Nghe Tiêu Bổ xưng danh, Dương bất giác che mũi vì ảo giác mùi khai xộc lên mũi, hắn thầm nghĩ: "Tên họ gì mà toàn tiêu với tiểu?"

Thấy Dương đưa tay che mũi, tưởng là Dương đang sợ, Tiêu Bổ đắc ý giương cung căng hết cỡ và nói: "Khôn hồn thì đứng yên cho ta bắn, nếu không thì đừng trách!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
KK
Kên Kin01 Tháng bảy, 2023 02:59
Anh em yêu thích 12 nữ thần có thể đọc thử Điện Thoại Thần Kỳ Ở Tu Chân Giới nha. Tác bộ đó cũng fan cứng bộ này luôn
VN
Vũ Nam02 Tháng sáu, 2023 22:58
tao lao ..........................
N
NoName1609 Tháng tư, 2023 18:13
Xem spoil ở đâu thế bạn
ATL
Anh Tu lina 12331 Tháng ba, 2023 12:29
Truyện hay đúng kiêu VN. Không kiểu bá đạo lấy sức đè người diệt tộc hay giêt người lung tung tra thù vi bị si nhục kiểu Trung quốc. Ma nhẹ nhàng giải quyết kiểu hài hước nhẹ nhà binh dị kiêu việt nam
HB
Hùng Bùi31 Tháng ba, 2023 03:23
Đã là truyện hư cấu lại còn đòi hỏi logic
HV
Hà Vũ29 Tháng ba, 2023 04:49
vãi ca loen luôn
HV
Hà Vũ29 Tháng ba, 2023 04:44
v loèn luôn
TC
Tùng Chu26 Tháng ba, 2023 17:16
truyện này phi logic vl , ông Long Lôi kia Linh Đế mà có 25tr cũng kỳ kèo của main v, mạnh tầm top của đất nước rồi mà cần gì 25tr rách
VS
Vương Soo16 Tháng ba, 2023 14:43
Lâu lắm chưa thấy chuyện ra mứiiii bùn gheee
KDĐ
Kim Diện Đại Hiệp02 Tháng ba, 2023 14:00
Khoẳng chương 128, Lưu Thiên Ý là mẹ Hữu Thực
ĐCH
Đừng Chụp Hình Với Tui02 Tháng ba, 2023 02:47
Đang đọc thì trên tiktok có thằng spoil lúc main đi đánh nhau thì con ghệ ở trường bị hiếp tập thể sợ quá bỏ truyện luôn
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:59
Ae cho tôi vs ạ Là nó chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:59
Ae cho tôi vs ạ Là nó chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:51
Ae cho tôi vs ạ Là nó chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:51
Ae cho tôi vs ạ Là nó chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:27
Các đạo hữ cho tôi hỏi vs Min chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
NTK
Nguyễn Tuấn Kiệt05 Tháng hai, 2023 00:08
Cho hỏi là Sùng Hạo lấy Xích Long Đao ở đâu vậy?
N
Nhoklangla13 Tháng mười một, 2022 05:04
Cho mình hỏi main có cứu đc mẹ chưa vậy mọi người
N
Nhoklangla13 Tháng mười một, 2022 04:26
Mọi người cho em hỏi chap mới thì cứu đc mẹ main chưa để em tít chap
TD
Trần Duy06 Tháng mười một, 2022 10:56
Dạo này ad lặn sau quá
TD
Trần Duy06 Tháng mười một, 2022 05:26
Dạo này ad lặn sau quá
VD
Vô Danh01 Tháng mười một, 2022 10:32
có chap mới mà ko thấy cập nhật
VD
Vô Danh01 Tháng mười một, 2022 10:32
có chap mới mà ko thấy cập nhật
VD
Vô Danh01 Tháng mười một, 2022 10:32
có chap mới mà ko thấy cập nhật
VD
Vô Danh01 Tháng mười một, 2022 10:32
có chap mới mà ko thấy cập nhật
BÌNH LUẬN FACEBOOK