Mục lục
12 Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại vài ngày trước khi Dương bắt đầu tham gia cuộc thi Thợ săn linh thú.

Hồng Ảnh sau khi tọng con cá nướng vào miệng Dương liền mang Bảo Ngọc đi dạo chơi khắp nơi, đến gần sáng mới trở về, ghé qua một nơi sâu trong rừng Pù Mát.

"Minh Châu, hình như ngươi quên mua quà cho pa pa ngươi rồi nha!" Hồng Ảnh hỏi trong lúc chuẩn bị trở về nhà.

Bảo Ngọc đang bay lượn đùa giỡn với đôi bướm, có phần bực dọc dừng lại nói: "Ta không phải Minh Châu! Pa pa đặt tên ta là Bảo Ngọc!"

"Châu với ngọc thì cũng như nhau thôi mà!"

"A! Bé thỏ dễ thương!"

Bảo Ngọc thấy chú thỏ chạy ngang, quên cả vụ tên tuổi, sà xuống dụ dỗ và mang về làm quà cho pa pa... Hiện tại...

Tên Linh Tướng của Âm Đạo hội nhắm vào cổ Dương, vung đao chém xuống.

Phập!

Âm thanh nghe như vật nhọn đâm xuyên da thịt...

Phập phập phập phập...

Tiếp theo đó là hàng chục âm thanh tương tự, đồng thời, trên người tên Linh Tướng Âm Đạo hội từ lúc nào đã bị hàng chục mũi tên xuyên qua.

Tên Linh Tướng khó tin nhìn vào cơ thể mình, vừa nhìn xong thì có thêm hai mũi tên cắm thẳng vào não hắn, những mũi tên này đều có uy lực vượt xa mức phòng ngự của tên Linh Tướng, khiến hắn nhanh chóng ngã ra chết...

Dương và người tộc Đan Lai nhìn về phía xa, phát hiện có ba người đàn ông mình trần cầm cung, cả ba đều xăm lên ngực hình một thứ trông tựa như đầu sư tử nhưng có mang hai chiếc sừng hươu.

"Kỳ Lân tộc?"

Một vị Linh Tướng của tộc Đan Lai kinh hô. Kỳ Lân tộc, một trong tứ linh tộc, là bộ tộc hùng mạnh nhất và cũng là bộ tộc bí ẩn nhất trong các chủng loài sinh sống ở rừng Pù Mát, rất ít giao du với các loài khác.

Ba người cường tráng oai vệ, thoắt cái đã di chuyển đến đứng đối diện Dương.

Rồi trước ánh mắt bất ngờ của Dương cùng những người tộc Đan Lai, hai trong ba vị Kỳ Lân tộc cực ngầu kia quỳ một gối, chắp tay lên ngực cúi đầu trước Dương, thành khẩn nói: "Chúng tôi hộ giá chậm trễ, xin công tử trách tội!"

Dương bối rối: "A a... Các vị đừng như vậy, hình như ta không quen biết các vị..."

Nói xong, mắt Dương vô tình liếc qua người đứng bên phải, người này không quỳ cũng không cúi đầu, chỉ đứng khoanh tay tựa như không liên quan, tuy thân hình cường tráng nhưng gương mặt vẫn còn rất trẻ.

Thấy Dương liếc mình, tên kia lạnh lùng nói: "Liếc cái gì? Ta đâu phải thuộc hạ của ngươi?"

Dương cứng họng, hai tên còn lại của Kỳ Lân tộc vội giải thích: "Đây là công tử Trần Phi Âm, thiếu tộc trưởng của tộc chúng tôi..."

Phi Âm quát: "Tên của ta đâu cần các ngươi giới thiệu?"

Dương nhìn sơ là biết Phi Âm thuộc dạng sửu nhi coi trời bằng vung giống Long Ngạo, liền phớt lờ, quay sang hai vị còn lại hỏi: "Cảm ơn các vị đã cứu giúp, nhưng không biết ai phái các vị đến?"

Một người đáp: "Là do Hỏa đại nhân có căn dặn bọn tôi lén theo sau âm thầm bảo vệ công tử..." Người này ngập ngừng rồi giải thích: "Nhưng Hỏa đại nhân bảo chỉ được phép cứu giá nếu công tử gặp nguy hiểm đến tính mạng..."

"Ta hiểu rồi, cảm ơn các vị..." Dương gật đầu, Hỏa đại nhân mà người Kỳ Lân tộc nói còn ai khác ngoài sư phụ Hồng Ảnh xin đẹp tuyệt trần của hắn, ngoài miệng nàng nói không quản, hóa ra đã chuẩn bị an toàn tuyệt đối cho học trò cưng từ trước khi hắn bước vào khu rừng này.

Nói xong câu cảm ơn thì Dương cũng ngất đi, dùng Nộ đã gây tổn thương cho linh hồn hắn, lại dùng hai lần cuồng và kích phát Huyết Ảnh Yêu Hỏa khiến cơ thể cũng chịu tổn thương không nhỏ.

Từ một ngọn đồi gần đó, hai bóng người đạp không đứng khoanh tay nhìn về phía trận chiến vừa diễn ra.

Một người mặc hoàng bào, tuổi khoảng trung niên với gương mặt thư sinh anh tuấn khẽ thở dài, nhưng khóe miệng lại lộ ra ý cười tự hào.

Người còn lại mặc võ phục, thân hình cường tráng dũng mãnh, tay cầm một thanh kiếm dài, cười đắc thắng nói: "Ha ha... Con trai ngươi giỏi thì giỏi thật nhưng xem ra vẫn còn thua cháu ngoại Long Thiên Đạo một bậc nha!"

Người áo vàng gật đầu: "Tạm thời thôi, nhưng đừng quên là con trai nuôi của ngươi cũng chỉ ngang ngửa con ta! Có gì đáng cười?"

Người mặc võ phục nói: "Đừng có dùng tính chất bắc cầu trong chiến đấu! Và đừng quên con nuôi của ta là người được Thuận Thiên kiếm lựa chọn, tức là chủ nhân chân chính của Thiên Kiếm, đến lúc đó thì khỏi phải so sánh nữa. Ha ha..."

Người áo vàng đáp: "Ngươi cũng đừng quên con trai ta chính là người mang chân mệnh Thiên Tử! Thắng làm vua, thua làm giặc, câu này ngươi biết chứ?"

Hai vị Chúa Tể thiên tài, một người là thành chủ Hoàng thành, một người là tông chủ Hoàn Kiếm tông, cả hai cùng cười to rồi quay lưng, đường ai nấy đi... Khi Dương tỉnh dậy thì đã năm ngày trôi qua...

"Tỉnh rồi sao?" Thấy Dương tỉnh dậy, Hoài Bão hỏi.

"A... Ta ngủ bao lâu rồi?"

"Năm ngày!"

"Vậy Linh Nhi và mọi người thế nào?" Dương hỏi.

"Tộc trưởng và các vị bô lão bị thương đều đang hồi phục, Linh Nhi cũng không sao..." Hoài Bão đáp rồi nói thêm: "Không biết ngươi quen biết thế nào với Kỳ Lân tộc mà hôm trước họ phái người đến thăm hỏi, sau khi nghe chuyện Âm Đạo hội còn cử người tuần tra bảo vệ tộc Đan Lai vô điều kiện..."

"Vậy à..." Dương gật gù, nghe tên và nhìn hình dạng thì nhiều người sẽ nghĩ Kỳ Lân là loài hung tàn, nhưng thực chất là một loài hiền lành nhân từ, tất nhiên cũng sẽ có những cá nhân khác biệt.

"A! Ngươi tỉnh rồi!" Linh Nhi bước vào, thấy Dương đang nói chuyện với Hoài Bão liền tiến đến hỏi han, trông cô bé lúc này trở nên tươi tắn vui vẻ, khác hẳn dáng vẻ lo âu buồn bã lúc trước.

Cười nói vui vẻ một hồi, Linh Nhi chợt bật khóc: "Cảm ơn hai ngươi..."

Không chỉ Phong Linh Nhi, toàn thể người dân của tộc Đan Lai đều rơi nước mắt khi nhắc về công ơn của Dương và Hoài Bão. Những tưởng hoa tiêu ngọc tán, những tưởng nát cửa nhà tan, nào ngờ khi bão tan cũng là khi bình minh tỏa sáng...

Cuộc thi Thợ săn linh thú đã kết thúc, Dương thì chưa khôi phục đủ nên ở lại thêm mấy ngày, Hoài Bão chẳng biết lý do gì mà cũng chọn ở lại. Đến khi hoàn toàn bình phục thì rủ nhau ra về.

Khi đến là ân nhân của thánh nữ, khi đi là ân nhân của toàn tộc, Dương và Bão được cả tộc Đan Lai dùng nghi thức trang trọng nhất để tiễn đưa, khi Phong Linh Nhi đưa cả hai vào khu rừng cổ thụ, tộc trưởng cùng cả tộc vẫn đứng chào ở chân núi.

Khi bước vào khu rừng, Hoài Bão nói với Linh Nhi: "Đến đây được rồi, ngươi về đi kẻo mọi người lo lắng..."

Linh Nhi còn luyến tiếc hai người bạn, ngập ngừng rồi nói: "Vậy... hai ngươi về cẩn thận nhé..."

Hoài Bão cười: "Ta còn chưa về, ta muốn ở lại rừng này rèn luyện thêm. Nếu có bị thương thì lại đến đây phiền ngươi rồi..."

Dương nói: "Ta thì ở gần đây thôi, có dịp cũng sẽ ghé qua."

Linh Nhi gật đầu: "Nhất định vậy nhé! Còn nữa, nếu ai tìm được thành Cổ Loa thì nhất định phải báo cho hai người còn lại! Ta phải trả ơn cho Cao Lỗ tướng quân!"

"Nhất trí!"

Dương và Bão cùng gật đầu, cả ba cùng cười với nhau: "Hẹn gặp lại!"

Sau đó cùng quay đầu, tuy ba người ba hướng nhưng tình bạn sâu sắc lại cùng hướng về nhau... Dương dựa vào Google tìm con đường ngắn nhất trở về nhà sư phụ, dọc đường tránh né mọi nguy hiểm, không phải hắn hèn nhát hay lười biếng, mà vì Huyết Ảnh Yêu Hỏa đang rạo rực trong người, dù ngay khi bùng phát liền bị Cuồng nén lại rồi tiêu tán, nhưng Huyết Ảnh Yêu Hỏa vẫn nổi cơn loạn quấy phá linh hồn Dương, có vẻ như mức áp chế do Hồng Ảnh tạo ra đang suy yếu.

Ngọn đồi vẫn yên bình, ngôi nhà vẫn hiền hòa đứng giữa gió trời l-ng lộng. Dương bước đến trước nhà, vui vẻ gọi to: "Sư phụ! Bảo Ngọc! Ta về rồi đây!"

"Pa pa!" Bảo Ngọc gọi ra đáp lại rồi từ trong nhà bay đến ôm mặt Dương, gương mặt nhỏ xinh mềm mại của cô bé cứ cọ cự trên mặt Dương cho thỏa nỗi nhung nhớ.

"Bảo Ngọc, sư phụ đâu?"

"Sư phụ của pa pa đang bệnh..." Bảo Ngọc nói.

"Bệnh? Thần cũng bệnh được sao?"

Dương đang hỏi, chợt từ trong nhà bước ra, không phải Hồng Ảnh, mà là một cô gái áo trắng như tuyết. Người này xinh đẹp không kém gì Hồng Ảnh, nhưng đôi mắt ánh lên nét vô cảm băng hàn, lạnh đến thấu xương, tựa như một cái nhìn của nàng có thể đóng băng vạn vật.

Nàng bước ra, không liếc Dương đến một cái, tựa như nghĩ hắn chỉ là cây cỏ ven đường.

"Hàn Tuyết, chị đi sao?" Bảo Ngọc mắt tròn xoe hỏi.

Hàn Tuyết không đáp, chỉ khẽ gật đầu, đôi chân thon dài dần rồi khỏi mặt đất bay đi...

Dương không cần suy đoán cũng biết người vừa đi là ai: "Đó là Nữ Thần Băng Giá sao? Hàn Tuyết, tên đúng như người..."

Hàn Tuyết, nét lạnh lùng của nàng không u ám thê lương như Tử Linh, cũng không phải ngoài lạnh trong nóng như Long Chúc Băng, chỉ lướt qua thì Dương cũng đủ hiểu Hàn Tuyết là một khối băng lạnh lùng tuyệt đối. Sự vô tình vô tâm của nàng không phải ra vẻ mà thực sự xem Dương không khác gì cỏ dại.

Dương thầm than thở: "Cua kiểu gì đây ta..."

Nghĩ thế thôi nhưng bệnh của sư phụ quan trọng hơn, Dương liền vào nhà.

Hồng Ảnh đang nằm trên giường nàng, nét hoạt bát ngày thường đã mất hẳn, thay vào đó là sự yếu đuối mệt mỏi tựa như ngọn nến nhỏ sắp tàn.

"Sư phụ!" Dương gọi, hắn đã quen với Hồng Ảnh hoạt bát hung hăng, nay thấy nàng có phần yếu ớt liền cảm thấy khó chịu thương xót.

"Ngươi về rồi sao? Không bị sao chứ?" Hồng Ảnh hỏi.

Dương đáp: "Ta không sao, ta rất khỏe!"

"Vậy thì tốt... Ngươi nghỉ ngơi đi."

"Sư phụ bệnh thế nào vậy? Có cách nào chữa khỏi không?" Dương lắc đầu và hỏi.

"Không sao, ta nghỉ ngơi thêm vài ngày là hồi phục ngay. Ngươi quên ta là Thần sao?"

"Ta mặc kệ nàng là Thần hay Tối Thượng! Nàng là sư phụ của ta nên ta phải chăm sóc, bảo vệ nàng!"

Nghe câu nói tràn đầy tình cảm của Dương, Hồng Ảnh gương mặt ửng hồng, môi hồng khẽ nói: "Vậy... ngươi nghỉ ngơi rồi nấu gì đó cho ta ăn đi, lâu rồi ta chưa ăn món ngươi nấu..."

Dương gật đầu: "Vậy sư phụ chờ nhé, ta nấu cháo cho sư phụ ăn!"

"À quên, ta có quà cho Bảo Ngọc đây!" Dương sực nhớ ra Thiên Ảnh Dị Thú, liền lấy cái l-ng thú trong balo ra đưa cho Bảo Ngọc.

"A! Cảm ơn pa pa!" Bảo Ngọc mừng rỡ nhìn cái l-ng thú to hơn cả bản thân cô bé, bên trong là con Thiên Ảnh Dị Thú trông như cục bông gòn đang gầm gừ đe dọa, nhưng khi thấy Bảo Ngọc xinh xắn đáng yêu liền dịu hẳn xuống.

"Con thú này cũng biết mê gái nha!" Dương cảm thán.

Hồng Ảnh nhìn con thú nhíu mày hỏi: "Ngươi bắt con Thiên Ảnh này ở đâu?"

"Ở trong rừng Pù Mát ấy, ta gặp nó hai lần."

Hồng Ảnh nghi hoặc: "Tại sao nó lại ở đấy? Nó là thú cưng của..."

"Của ai ạ?" Dương hỏi.

"Không có gì, ngươi không nên biết, ngươi đi nấu cháo đi..."

Dương nhăn mày khó hiểu, nhưng Hồng Ảnh đã không muốn nói thì hỏi cũng vô dụng, thử hỏi Google thì chỉ nhận lại sự im lặng, thôi thì đành ôm một bụng tò mò đi nấu cháo...

"Chả lẽ số ta hên tới nổi bắt đại một con thú cũng dính thú cưng của Nữ Thần nào đó hay sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
KK
Kên Kin01 Tháng bảy, 2023 02:59
Anh em yêu thích 12 nữ thần có thể đọc thử Điện Thoại Thần Kỳ Ở Tu Chân Giới nha. Tác bộ đó cũng fan cứng bộ này luôn
VN
Vũ Nam02 Tháng sáu, 2023 22:58
tao lao ..........................
N
NoName1609 Tháng tư, 2023 18:13
Xem spoil ở đâu thế bạn
ATL
Anh Tu lina 12331 Tháng ba, 2023 12:29
Truyện hay đúng kiêu VN. Không kiểu bá đạo lấy sức đè người diệt tộc hay giêt người lung tung tra thù vi bị si nhục kiểu Trung quốc. Ma nhẹ nhàng giải quyết kiểu hài hước nhẹ nhà binh dị kiêu việt nam
HB
Hùng Bùi31 Tháng ba, 2023 03:23
Đã là truyện hư cấu lại còn đòi hỏi logic
HV
Hà Vũ29 Tháng ba, 2023 04:49
vãi ca loen luôn
HV
Hà Vũ29 Tháng ba, 2023 04:44
v loèn luôn
TC
Tùng Chu26 Tháng ba, 2023 17:16
truyện này phi logic vl , ông Long Lôi kia Linh Đế mà có 25tr cũng kỳ kèo của main v, mạnh tầm top của đất nước rồi mà cần gì 25tr rách
VS
Vương Soo16 Tháng ba, 2023 14:43
Lâu lắm chưa thấy chuyện ra mứiiii bùn gheee
KDĐ
Kim Diện Đại Hiệp02 Tháng ba, 2023 14:00
Khoẳng chương 128, Lưu Thiên Ý là mẹ Hữu Thực
ĐCH
Đừng Chụp Hình Với Tui02 Tháng ba, 2023 02:47
Đang đọc thì trên tiktok có thằng spoil lúc main đi đánh nhau thì con ghệ ở trường bị hiếp tập thể sợ quá bỏ truyện luôn
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:59
Ae cho tôi vs ạ Là nó chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:59
Ae cho tôi vs ạ Là nó chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:51
Ae cho tôi vs ạ Là nó chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:51
Ae cho tôi vs ạ Là nó chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
VD
Vô danh23 Tháng hai, 2023 09:27
Các đạo hữ cho tôi hỏi vs Min chịch mẹ nó chương bao nhiêu vậy ạ
NTK
Nguyễn Tuấn Kiệt05 Tháng hai, 2023 00:08
Cho hỏi là Sùng Hạo lấy Xích Long Đao ở đâu vậy?
N
Nhoklangla13 Tháng mười một, 2022 05:04
Cho mình hỏi main có cứu đc mẹ chưa vậy mọi người
N
Nhoklangla13 Tháng mười một, 2022 04:26
Mọi người cho em hỏi chap mới thì cứu đc mẹ main chưa để em tít chap
TD
Trần Duy06 Tháng mười một, 2022 10:56
Dạo này ad lặn sau quá
TD
Trần Duy06 Tháng mười một, 2022 05:26
Dạo này ad lặn sau quá
VD
Vô Danh01 Tháng mười một, 2022 10:32
có chap mới mà ko thấy cập nhật
VD
Vô Danh01 Tháng mười một, 2022 10:32
có chap mới mà ko thấy cập nhật
VD
Vô Danh01 Tháng mười một, 2022 10:32
có chap mới mà ko thấy cập nhật
VD
Vô Danh01 Tháng mười một, 2022 10:32
có chap mới mà ko thấy cập nhật
BÌNH LUẬN FACEBOOK