Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Nam toàn thân chấn động, thân thể bất tri bất giác run rẩy lên…

Tâm cảnh vừa trở lặng bình tĩnh lại gợn sóng chập trùng, vô số tâm tình phức tạp trào dâng…

Mong chờ, mãn nguyện, tiếc nuối, áy náy…

Cảm xúc của Lạc Nam chưa bao giờ hỗn loạn như lúc này…

Nhưng vì muốn thể hiện ra một mặt nên có của nam nhân, nhìn từ bên ngoài hắn vẫn kiên nghị, bình tĩnh…

Chúng nữ Hậu Cung có mặt ở hiện trường tràn đầy khẩn trương, ngóng đợi nhìn cảnh tượng diễn ra kế tiếp.

Cảm nhận được bầu không khí có phần kỳ lạ, Côn Lôn Nữ Hoàng, chúng nữ Thục Phi, Độc Cô Ngạo Tuyết, Đình Manh Manh…của Làng Nhất Thế trong mắt xuất hiện vẻ nghi hoặc.

Chậm rãi…có tiếng bước chân vang lên.

Toàn trường đưa mắt nhìn.

Chẳng biết vì sao, Đấu Trường mặc dù rộng lớn, nhưng đối với nhân vật top top 18…chỉ cần thi triển Thân Pháp một phen, lập tức có thể bay khắp Đấu Trường, càng đừng nói nhân vật sở hữu Không Gian Linh Căn như Đế Nữ kia.

Vậy mà giờ đây, khoảng cách từ khán phòng số 2 và trung tâm Đấu Trường không lớn, vị Đế Nữ của Tuế Nguyệt Cung, lại thả chậm từng bước chân…

Tóc dài phiêu nhiên lay động, thân thể thon dài ưu nhã, dáng người uyển chuyển lung linh…dung nhan có một luồng sương khói mờ ảo che đậy.

Mỗi một động tác, mỗi một tia thần ái của nàng đều là hoàn mỹ tuyệt luân, là cảnh đẹp thế gian hiếm có.

Thiếu Đế Chi Chiến lần này, Đế Nữ tham gia rất nhiều…

Nhưng nếu mang ra cán cân so sánh với nữ tử trước mặt, tất cả sẽ trở nên ảm đạm vô quang.

Nàng – Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ - Lạc Kỳ Nam.

Nhưng chẳng biết vì sao, phương thức ra sân của Lạc Kỳ Nam có phần không đúng lắm…

Đám đông có thể rõ ràng cảm nhận được, từng bước chân của nàng ẩn chứa một chút rụt rè, thân thể nhẹ nhàng run rẩy, từng ngón tay miết vào nhau cho thấy tâm trạng phẳng lặng như mặt hồ đang dao động.

Thế gian này, sẽ tồn tại cảnh tượng nào khiến Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ phải mất bình tĩnh như vậy sao?

Chẳng lẽ…

Ánh mắt của toàn trường động dung…

Mà chẳng biết từ bao giờ, Lạc Nam đồng dạng không đứng yên tại chỗ.

Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn lấy nữ tử trước mắt, nhìn thấy nàng bước từng nhịp chân…

Không để nàng cô độc bước về phía mình, hắn cũng cất bước tiến về phía nữ tử…

Mặc dù sương khói che phủ dung mạo, nhưng chẳng biết vì sao…mắt hai người vẫn đang nhìn thấy nhau.

Từng bước chân mang theo khoảng lặng như kéo dài hàng thế kỷ…

Từng mảng ký ức, từng mảnh trí nhớ trong xuyên suốt 10 năm như một thước phim quay chậm chạy qua tâm trí của hai con người.

Lạc Kỳ Nam năm đó vẫn còn quá nhỏ, ký ức của nàng chỉ là những mảnh ghép mơ hồ, không quá mức rõ nét, nhưng cũng đủ để nàng cảm nhận được tình cảm thiêng liêng, sự sủng ái vô bến bờ của nam nhân kia giành cho chính mình…

Lạc Nam thì khác, khoảng thời gian 10 năm cuối cùng trước khi phi thân đó là phần đời đặc biệt, quan trọng nhất trong cuộc đời hắn.

Hắn nhớ rõ từng ngày, nhớ rõ từng phút giây…

Tiểu nữ nhi chào đời, dựa theo nguyện vọng của mẫu thân nàng, đặt tên Lạc Kỳ Nam.

Hắn bế nàng trên tay, lần đầu tiên trong đời cảm giác được huyết mạch liền tâm, tình cảm một người phụ thân dành cho người con, là thứ mà ở kiếp này hắn nếm trải chưa đến.

Từng ngày nhìn tiểu bé con lớn lên, nhìn thấy nàng biết nói, biết cười, biết ngồi, bò, đứng, di chuyển…biết tu luyện.

Nàng là tiểu công chúa của cả Việt Long Tinh, hội tụ muôn vàn sủng ái của cả một tinh cầu…

Hắn cùng mẫu thân và các dì, vẽ nên một bức tranh tuổi thơ đẹp đẽ nhất, đáng tiếc…mọi thứ chỉ diễn ra trong 10 năm ngắn ngũi.

10 năm đó, từng giây…từng phút đều là báo vật vô giá đối với bản thân hắn.

Nếu bức tranh 10 năm đối với Lạc Kỳ Nam chỉ là từng mảng cảm xúc mơ hồ, thì Lạc Nam lại nếm trải rõ ràng và khắc sâu từng khoảnh khắc.

Nhưng, càng nhớ rõ, càng khắc sâu…lại càng khiến người đau đớn.

Hắn vĩnh viễn không thể nào quên được, mười tuổi năm đó, tiểu nha đầu khóc tức tưởi trong lòng ngực mình trước khi tiến vào Tuế Nguyệt Cung, không ngừng van cầu sư phụ ở lại, mãi đến khi Tuế Nguyệt Nữ Đế nhịn không được đưa nàng vào giấc ngủ.

Thời khắc đó, Lạc Nam đã từng thống hận, tự trách chính mình nhỏ yếu, ngay cả thực lực để ở cạnh nữ nhân của mình, ở cạnh nữ nhi của mình cũng không có.

Giờ phút này đây, sau ngần ấy tháng năm phi thăng, lăn lộn, chiến đấu…nơi vũ trụ khắc nghiệt, đàn áp vô số Yêu Nghiệt đương thời, khiến vô số Thiên Kiêu không ngóc đầu lên nổi.

Hắn rốt cuộc, cách nữ nhi của mình thật gần…

Mà lúc này, Lạc Kỳ Nam bất chợt đọng lại bước chân, nàng như trời trồng đứng ở nơi đó, vô số cảm xúc phức tạp lấn át tâm trí của người thiếu nữ, khiến thân thể nàng như nặng trĩu, chỉ có đôi mắt là chậm rãi trở nên mờ hồ…

Ngày tỉnh lại ở Tuế Nguyệt Cung, nhận ra đã xa rời phụ thân, bắt đầu chế độ tu luyện nghiêm khắc đến từ sư phụ, nàng từng oán trách hắn, tức giận hắn, thầm mắng hắn…

Thời gian sau đó, mẫu thân và các dì cũng vất vả ngược xuôi, không có quá nhiều thời gian bầu bạn với nàng, nàng lại oán trách, giận dỗi…

Nhưng theo thời gian trôi đi, nàng đủ tầm nhận thức để hiểu được hoàn cảnh của gia đình mình…

Hiểu được vì sao nam nhân kia phải nuốt lệ vào lòng để rời xa chính mình, hiểu được vì sao mẫu thân và các dì phải tu luyện một cách liều mạng như vậy…

Những lúc họp mặt ngắn ngũi, mẫu thân và các dì luôn cố thể hiện tình cảm chan hòa, một mặt hạnh phúc ấm ám, những khổ cực trong quá trình tu luyện được mỗi một người chôn vào tận cùng đáy lòng, không thể hiện ra.

Tất cả…còn không phải để gia đình sớm ngày đoàn tụ hay sao?

Nhìn thấy thân ảnh của hắn chạy đến cách mình ngày càng gần, Lạc Kỳ Nam rất muốn lao thẳng vào lòng nam nhân kia, nhưng chẳng biết vì sao…thân thể của nàng dường như không nghe theo sự khống chế của tâm trí, nàng vẫn đứng ở nơi đó, mặc cho hai mắt đã dần phím hồng, bờ vai run rẩy ngày càng kịch liệt.

Lạc Nam nhìn thấy phản ứng của nàng, vô thức thả chậm lại bước chân…

Hắn sợ mình quá đường đột, hắn sợ sẽ làm con gái nhỏ khó xử, một kẻ dám trảm đầu rồng, phế Thiên Đình Đế Tử, muốn diệt Cấm Kỵ như hắn…lúc này đây lại lúng túng không biết phải làm sao.

Nợ nàng quá nhiều, hắn còn sợ nàng sẽ không tiếp nhận hắn…

Hít sâu một hơi, Lạc Nam cố gắng dùng giọng điệu ôn hòa nhất của mình mở miệng:

“Tiểu nha đầu…baba rốt cuộc…tìm thấy ngươi…”

Lạc Kỳ Nam run lên bần bật, vẫn là thanh âm quen thuộc ấy, vẫn là giọng điệu nam nhân hiện ra trong tiềm thức của nàng mỗi khi tu luyện quá độ đến mức ngủ say.

Lạc Nam hai mắt tràn đầy mong đợi nhìn lấy nàng, giang rộng hai tay…

Mặc cho vô số người bên ngoài đã sớm trừng to mắt, thế giới lúc này yên tỉnh như chỉ có hai người.

Sương khói trên mặt bất chợt tan biến, một trương dung nhan gần như không nên tồn tại ở thế gian hiện hữu mà ra.

Trong khoảnh khắc, vô số Đế Tử tim đập thình thịch.

Trong trẻo như thiên sơn tuyết liên, kiêu ngạo như hàn mai ngạo tuyết, dung nhan của nàng diễm lệ cực kỳ giống mẫu thân Diễm Nguyệt Kỳ, nhưng sống mũi cao thẳng và một chút tà mị bên trong ánh mắt cực kỳ giống với Lạc Nam…

Nàng còn sở hữu khí chất cao quý thiên thành đến từ sư phụ Tuế Nguyệt Nữ Đế…

“Tiểu bảo bối trưởng thành…” Lạc Nam nhìn thấy cảnh tượng này, một nụ cười phức tạp không thể diễn tả thành lời xuất hiện trên môi.

Có tình cảm thiêng liêng, có tự hào, có kiêu hãnh, có tiếc nuối, có đắng chát, đau lòng…

Hắn tự hào, hắn kiêu hãnh vì nữ nhi của mình tài sắc song toàn, đủ khiến vô số Đế Nữ phải tự ti cúi đầu.

Hắn tiếc nuối vì không thể ở bên cạnh nàng trong suốt những ngày tháng trưởng thành của nữ nhi, bảo bọc che chở nàng.

Hắn đắng chát, đau lòng vì biết rằng để đạt được như ngày hôm nay, nữ nhi của mình cũng đã trải qua vô vàn khổ cực.

Tất cả tạo thành một tiếng cười phức tạp…

Mà nghe thấy tiếng cười của Lạc Nam, trái tim Lạc Kỳ Nam siết chặt đau như quặn thắt.

Từ tiếng cười kia, nàng nghe ra được quá nhiều, hiểu được quá nhiều về tâm tình của hắn…

Nàng cắn chặt cánh môi đỏ thẳm như muốn rỉ máu, chẳng biết lấy từ đâu ra sức lực bước lên một chân.

Tuế Nguyệt Nữ Đế ngồi trên khán đài âm thầm lắc đầu, tiểu đồ nhi này…da mặt vẫn là rất mỏng.

Thế là, nàng phất tay một cái…

Lạc Kỳ Nam chưa kịp định thần, đã phát hiện mình đã nằm trong lòng ngực của Lạc Nam.

Lạc Nam không bỏ qua cơ hội Tuế Nguyệt Nữ Đế kiến tạo cho mình, vòng tay ôm lấy thân thể của nàng, gắt gao thật chặt.

OANH!

Trong khoảnh khắc này, tâm linh hai người chấn động, vô số ấm áp, hạnh phúc bậc nhất thế gian như hội tụ mà về, lan tràn khắp linh hồn, thân thể…

Những chiến ý, sát ý, lệ khí, khổ cực tích tụ qua nhiều năm đột nhiên tan thành mây khói…

Một hơi…hai hơi…ba hơi…Lạc Kỳ Nam bỗng nhiên bắt đầu giãy giụa, bờ môi cắn chặt, hai mắt quật cường.

Lạc Nam hai tay càng thêm kiên định, mặc cho nàng giãy giụa như thế nào đều không nỡ buông ra.

“Tiểu bảo bối, những năm qua…baba để ngươi chịu khổ rồi!” Thanh âm khàn khàn mang theo từng tia áy náy của hắn vang lên.

Lạc Kỳ Nam toàn thân chấn động, đình chỉ giãy giụa, từ trong đôi mắt đẹp có lệ quang tuôn trào, hai tay gắt gao bấu chặt lấy hắn.

Vô số lần nhẫn nhịn rốt cuộc như hồng hà vỡ đê, theo một tiếng ôn nhu của phụ thân, nàng bất chấp hình tượng bật khóc nức nở trong lòng hắn.

Cái đầu nhỏ liên tục lắc như trống bõi: “Không khổ…không khổ chút nào…ngươi mới khổ…”

Hiện tại nàng, Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ, tuyệt đỉnh yêu nghiệt, luôn lấy một hình tượng cao quý lãnh ngạo tiếp xúc với người đời, không ai dám khinh nhờn, dù là Thiên Đế cấp cường giả cũng không được.

Nhưng ở trong lòng phụ thân, cảm giác được sự ấm áp quen thuộc năm nào, nàng phẳng phất lập tức biến trở về tiểu nha đầu 10 tuổi trong quá khứ, khóc đến tức tưởi lên.

Nàng đã vô số lần tưởng tượng ra viễn cảnh gặp lại phụ thân mình…

Nàng từng muốn dùng thực lực để khiến hắn kinh hãi, nàng từng muốn đích thân đánh hắn, hung hăng đánh hắn vì đang xa mẫu thân, xa các dì mà còn dám phong lưu đa tình.

Nàng từng muốn sẽ kiên cường, phóng khoáng tiếp nhận hắn một cách thoải mái, vỗ ngực ta đây đã trưởng thành.

Nhưng chỉ một cái ôm, một câu nói của hắn….đã xóa sổ đi tất cả những dự kiến, những kế hoạch của nàng…

Giờ khắc này, cảm xúc chi phối tất cả.

Lạc Nam mỉm cười đầy sủng ái, đôi mắt cũng đỏ lên, cố gắng nuốt giọt lệ mãn nguyện vào trong lòng, giữ hình tượng người phụ thân mạnh mẽ.

Giờ phút này, hắn cảm giác tất cả những việc mình làm, tất cả những lần liều mạng, tất cả những lần chinh chiến, những vết thương sâu, những lần hấp hối đều trở nên đáng giá…

Ngay cả vô số tò mò, vô số cảm giác tiếc nuối mà Lâm Tích và mấy vị cường giả tạo ra cũng tan biến đi đâu mất.

Nhìn thấy cảnh tượng này, chúng nữ Hậu Cung có mặt ở hiện trường lén lút lau đi giọt lệ nơi khóe mắt, bờ môi nở nụ cười đầy thỏa mãn.

Tuế Nguyệt Cung…

Một vị phụ nhân thành thục, diễm lệ, kiêu ngạo che miệng khóc nức nở, hận không thể lập tức xuyên qua Luân Hồi Kính để đoàn tụ cùng phu quân và nữ nhi của mình.

Bất quá nàng vẫn cố gắng nhẫn nại, để cha con bọn hắn có thêm thời gian dành cho nhau…

Vây quanh nàng, chúng nữ khác vừa cười vừa khóc, nghẹn ngào xen lẫn vui sướng, nói không nên lời…



“Chuyện gì đang diễn ra?” Vô số người, từ Đế Tử, Đế Nữ cho đến những cường giả đỉnh cấp đã triệt để há hốc mồm.

Dựa vào đối thoại ngắn ngũi giữa Lạc Nam và Lạc Kỳ Nam, bọn hắn cảm thấy lỗ tai, thần thức, nhận thức của mình nảy sinh vấn đề cực kỳ trầm trọng.

Lạc Nam…lại là phụ thân của Lạc Kỳ Nam?

Như một quả bom nặng ký đủ sức oanh bạo toàn trường…

Thiên Đế ở Thiên Đình lòng ngực phập phồng, xém chút phun ra một ngụm máu.

Chân Long Tộc, Săn Ma Điện, Tru Tiên Điện đám người sắc mặt âm trầm, cảm thấy mọi việc đã triệt đổi thoát khỏi tầm kiểm soát, Lạc Nam là một biến số vô cùng kinh khủng, liệt vào đối tượng nguy hiểm cấp độ cao.

“Cái này…cái này…cái này…ai cho Trư Gia biết là chuyện gì xảy ra?” Hắc Trư lắp ba lắp bắp, mắt heo trừng trừng, cực kỳ vô liêm sĩ nói:

“Lạc Nam…Lạc Nam sẽ là nhạc phụ đại nhân tương lai của ta sao?”

Tuế Nguyệt Nữ Đế lại phất nhẹ óng tay áo, Hắc Trư thổ huyết bay khỏi Đại Điện.

Đám người Cự Thiên Cuồng, Nhân Kê, Tiểu Đậu Bỉ khinh bỉ nhìn lấy Hắc Trư, đồng thời vừa vui mừng, vừa tràn ngập rung động xem lấy cảnh tượng cha con đoàn tụ.

Côn Lôn Nữ Hoàng, chúng nữ Làng Nhất Thế cũng đã sớm tròn xoe mắt…môi đỏ hé mở, thật lâu không thể nói nên lời, ngay cả Đình Manh Manh vốn cực kỳ hiếu động cũng bị hiện thực làm cho choáng váng.

Dựa vào biểu hiện của Tuế Nguyệt Nữ Đế, các nàng đã sớm biết được Lạc Nam và Tuế Nguyệt Cung có liên quan…

Nhưng mà…các nàng xin thề, các nàng vô pháp tưởng tượng, nam nhân của các nàng đã có nữ nhi.

Hơn nữa, nữ nhi của hắn hiện tại còn là Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ, ái đồ chân truyền của Tuế Nguyệt Nữ Đế?!

Trong lúc nhất thời, Đại Điện yên tĩnh đến cực điểm, chỉ còn tiếng khóc trong trẻo của Lạc Kỳ Nam và thanh âm an ủi của phụ thân nàng.



Chúc cả nhà ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TNT
Thiên Nguyệt Thanh Trà27 Tháng một, 2022 03:03
Vì nó có khí vận nên mới có cấm kỵ
QC
Quang Cao27 Tháng một, 2022 03:02
là khí vận chi tử nên được vũ trụ ban cấm kỵ
NQT
Nguyễn Quốc Trinh27 Tháng một, 2022 02:50
Cho e hỏi ngu tí. Nhị đế tử của săn ma điện cùng với lạc vũ đệ đệ của cu nam phải chăng sau này sẽ có sự kết hợp gì đó rồi đấu với cu nam quyết sinh tử phải ko nhỉ
LN
Long Nhi27 Tháng một, 2022 02:17
Chuẩn rồi, tui cũng dự thế
BCC
Bé Củ Cải27 Tháng một, 2022 02:15
Đế cấp pháp bảo là đủ sức che sạch bạn nhé. Nhà chị Nguyệt không thiếu nhất mấy loại đó. Ngay cả hàng hiếm như Hồn Hậu mà còn giấu được nữa mà.
ETY
Errant tiểu yêu27 Tháng một, 2022 01:52
Ku Nam có hệ thống đạo hữu hỏi tại sao thì tôi cũng chịu
ETY
Errant tiểu yêu27 Tháng một, 2022 01:49
1) là thuận thiên giả đc thiên địa giúp đỡ 2) đạo hữu hiểu khí vận ko tùy tiện nhặt cục đá cũng là bảo vật thì hỏi có cấm kỵ lạ ở chỗ nào
ZĐĐ
Zanis Đại Đế27 Tháng một, 2022 00:40
Là tại vì hắc y nhân là Thuận Thiên Giả chủng tộc của hắc y nhân có công lớn cho vũ tru nên dc vũ trụ trả ơn, còn Lâm Tích là khí vận chi tử chắc ăn may tìm dc cấm kỵ vs ko thể chết dc nếu ku Lam giết Lâm Tích thì sẽ bị nguyền rủa liên lụy đến ng thân bên cạnh ku Lam còn vì sao LT có khí vận chi tử thì hỏi vũ trụ ấy
LN
Lạc Nam27 Tháng một, 2022 00:28
quá bth, chỉ có hệ thống là thứ duy nhất mà khí vận chi tử đếch có tuổi nhận
TĐT
thik đọc truyện27 Tháng một, 2022 00:07
Thì truyện đã end đâu tấm màn đã mở ra đâu
TĐT
thik đọc truyện27 Tháng một, 2022 00:06
Đại đế nói chí phải
PN
Phong Nguyen26 Tháng một, 2022 23:43
Tuế Nguyệt cảm ứng được \"Thể chất thời không thánh thể\" của LKN nha bro. Còn huyết mạch của LKN là Kim Ô mà
TLN
Tuấn Long Nguyễn26 Tháng một, 2022 23:11
Chắc cuối năm bác ấy bận rộn
TLN
Tuấn Long Nguyễn26 Tháng một, 2022 23:07
Không đọc thì biến
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:48
Còn anh Nam thì đc tồn tại vượt ngoài tầm của Vũ Trụ chọn lựa, cx như Lâm Tích đó là hoàn thành sứ mệnh chống lại trận chiến sinh tử trong tương lai, nhưng k thuộc phạm vi của Vũ Trụ, có thể là từ Vũ Trụ này đánh qua Vũ Trụ khác, hoặc Đa Vũ Trụ diệt sát lẫn nhau?!
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:45
Đìu này chứg tỏ, mẹ Chồn k hề đơn giản như vẻ bề ngoài, hơn nx trog TĐCC, con chồn cx bạo lộ tu vi, khí tức Thiên Yêu Đế trog time ngắn. Còn Khí Vận, ns cho dễ hỉu 1 tí thì Lâm Tích cx như Lạc Nam, Tích thì đc Vũ Trụ chọn lựa để can thịp vào đại chiến sinh tử, quyết định sự tồn vong của Vũ Trụ
BT
binh tranba26 Tháng một, 2022 22:44
Hệ thống nó dấu thì làm sao biết được. Còn tuế nguyệt biết là lúc hạ giới lạc nam dùng để đánh tuế nguyệt nên biết.
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:43
Còn Thứ 2, Khí Vận Chi Tử là sự lựa chọn của Vũ Trụ, kẻ đc Vũ Trụ giao trọg trách đối diện vs Sinh Tử Đại Chiến trog tương lai. Thấy mẹ Chồn hôi nằm ở ngực bả k? Nó cx từ Khí Vận mà tìm ra, mẹ Chồn đó sở hữu trí tuệ Viễn Siêu nhìu thứ, ngay cả Cấm Kỵ là tồn tại chỉ các cấp cườg giả bậc nhất Vũ Trụ ms bt, nhưg s nó lại bt?
L
Lancelot26 Tháng một, 2022 22:42
Những người có thể chất top3 thì sẽ cảm ứng đc nhau
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:34
Thứ nhất Lôi kiếp của Hắc là từ quy tắc Thiên Địa và Vũ Trụ sinh ra, vì thế nó có thể xâm nhập đấu trường dễ dàng, Cổ Việt Tộc cx gờm đấy, nhưg quy tắc của Vũ Trụ thì sau này chỉ mỗi anh Nam ms có thể phá vỡ đc thôi. Vì thế, dù có hàng 100,ngàn Thiên Đế cấp bậc cx chẳg thể chống đối, k cho Lôi kiếp của Thiên Địa và Vũ Trụ xâm nhập vào đại điện, đấu trường
VTT
Võ Toàn Tâm26 Tháng một, 2022 22:32
vì hồi đó lạc nam có sử dụng long lực trước mặt tuế nguyệt nữ đế, còn h trong thiếu đế thì ko dùng nên hok ai bik
VTT
Võ Toàn Tâm26 Tháng một, 2022 22:30
hắc y nhân triệu hồi được trong đấu trường là vì nó là thuận thiên giả, còn lâm tích là khí vận chi tử nên mới có dc cấm kỵ
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:28
Theo t thì Tuế Nguyệt 1 là có Pháp Bảo dạng ngụy trang, che đậy khí tức các kiểu, còn 2 là bả tự mình tác động lên Lạ Kỳ Nam, dùng sức mạnh Thể Chất của mình và cả nhi đồ, hợp tác phong ấn khí tức, lực lượng của Chân Long Lực tạm thời.
NN
Nhan Nguyen26 Tháng một, 2022 22:27
Hắc y là Thuận thiên giả, được thiên địa ưu ái nên được thiên địa hỗ trợ. Còn Lâm Tích thì từ khi sinh ra đã là KVCT, sau này tu luyện mới đạt được Cấm Kỵ
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:24
Có Sư Phụ cường đại chống lưng còn sợ cái củ chuối? Mà Tuế Nguyệt cx k ngốc đến độ khiêu khích Long tộc rằg mk có đệ tử sở hữu huyết mạch Chân Long tinh thuần nhưg lại k phải giống loài rồng mà là con ng.
BÌNH LUẬN FACEBOOK