Đảo mắt, một ngày liền xong rồi.
Tiếu Dao cũng không biết nguyên nhân có phải hay không bởi vì buổi sáng Quân tứ thiếu ra tay cứu chính mình, hôm nay đi học trừ bỏ có gì đó hơi khác thường, thì cũng không có gì đáng ngại.
Chỉ là, nghĩ đến nhiệm vụ đêm nay, cô liền có chút đau đầu.
Quân Dạ Huyền nhìn qua là một bộ dáng hoa hoa công tử, nhưng theo cảm giác của mình, hắn thật sự không phải là người dễ dàng đánh giá như vậy.
Ở khu chung cư A đều là con nhà tài phiệt, người tạm thời có thể đi vào cũng không nhiều lắm, Quân Dạ Huyền là loại người đó, Nam Cung Tịch cũng là một trong số đó.
Nhìn chung cũng giống như các chung cư cao cấp khác, nhưng địa phương này, không chỉ có một đống tầng, còn có một cái sân thực rộng lớn.
Sân chính, bể bơi, sân bóng rổ, phòng tập thể thao, trên cơ bản, kẻ có tiền phải dùng thiết bị nào đều có.
Thời điểm Tiếu Dao đi vào, bang qua sảnh chính.
Bảo vệ bên trong nhìn cô một cái, cư nhiên cái gì đều không hỏi, liền mở cửa cho Tiếu Dao đi vào.
Nhìn đống nhà lầu tựa như đầm rồng hang hổ, Tiếu Dao hít sâu một hơi, kéo chân trái hơi què đi vào.
Lên đến lầu ba, một bên cửa của chung cư có dòng chữ "Cửa chính Tam Linh", tất nhiên là đang mở.
Nghĩ đến Anh Tử, Tiếu Dao hít sâu một hơi, bước đi qua.
"Đóng cửa." Người vừa vào đến cửa, thanh âm của Quân Dạ Huyền từ bên trong truyền ra tới.
Tiếu Dao đóng cửa lại, bước đi phía trước, không nghĩ tới lại bị mùi hương của đồ ăn hấp dẫn, hương vị một chút đều không bị gắt, trùng hợp lại là món Tiếu Dao thích.
Lại đi vào một chút, Tiếu Dao rõ ràng thấy sảnh chính có người.
"Lại đây, ăn cơm trước." Quân Dạ Huyền đứng lên, cầm lấy rượu vang đỏ trên kệ, đổ hai ly.
"Được, tôi cũng đói bụng." Tiếu Dao nhăn nhăn mày, vẻ mặt đương nhiên mà ngồi xuống đối diện Quân Dạ Huyền.
Cầm lấy đũa cùng chén, cô nhìn nam nhân liếc mắt một cái.
"Tôi đây không khách khí."
Không để ý tới cái gì, Tiếu Dao liền thật sự bắt đầu ăn, bộ dáng tự tại kia, giống như đang ở nhà.
Một bàn đồ ăn, Quân Dạ Huyền chỉ lấy một khối bò bít tết, chậm rãi nhấm nháp, nhìn nữ nhân đối diện.
Một bữa cơm, thực bình tĩnh, không có gì đặc biệt.
Sau khi ăn xong, hai người còn cùng nhau đem bình rượu vang đỏ uống hết, tựa như bằng hữu.
Tiếu Dao biết tửu lượng của mình, cùng lắm là uống được hai ly đầy, số rượu còn lại đều là Quân Dạ Huyền uống.
"Quân tứ thiếu, cảm ơn bữa tối của anh, tiếp theo chúng ta đây, có phải hay không nên..."
"Đi trước tắm rửa, trong phòng tắm có quần áo." Quân Dạ Huyền vẫy vẫy tay, khóe miệng gợi lên một mạt ý cười.
"Vâng." Tiếu Dao gật đầu, đứng lên xoay người rời đi.
Thời điểm ở cô vừa từ phòng tắm ra tới, Quân Dạ Huyền đang ở bên trong thư phòng làm việc.
Tùy tay gõ gõ cửa, Tiếu Dao bước vào.
Quân Dạ Huyền ngước mắt nhìn thoáng qua, tầm mắt ngay sau đó liền trở về trên màn hình máy tính .
"Không phải đã giúp cô chuẩn bị tốt quần áo rồi sao?"
Âm thanh của nam nhân như bình thường, lại vẫn làm Tiếu Dao nghe ra một chút bất đồng.
"Quần áo được chuẩn bị kích cỡ đều quá chật! Chỉ có thể mặc tạm đồ của anh vậy."
Tiếu Dao toàn thân trên dưới chỉ mặc một cái áo sơ mi nam, đảo mắt đã đứng bên cạnh Quân Dạ Huyền.
Cô cúi người nửa ghé vào trên bàn làm việc, ngước mắt nhìn nam nhân.
"Quân tứ thiếu, tôi nhớ rõ, ngực này không phải anh đã chơi đùa qua sao? Như thế nào ngay cả kích cỡ đều sai?" Tiếu Dao nhướng mày, vẻ mặt vũ mị mà ôn nhu oán giận nói.
Quân Dạ Huyền khép lại laptop, bắt chéo chân, chuyển động ghế dựa, nhìn nữ hài trước mặt.
Tiếu Dao dùng đôi tay mềm mại không xương, đem cổ áo vốn dĩ bởi vì thiếu ba viên nút áo mà rộng mở, lại kéo ra một chút.
Từ góc độ của Quân Dạ Huyền, hắn có thể nhìn rõ hai tiểu bạch thỏ trắng nõn, thậm chí là hai viên anh đào hồng nhạt kia.
"Quân tứ thiếu, có muốn sờ nữa hay không?" Tiếu Dao hơi hơi cong cong môi, đứng thẳng, đem một bên cổ áo cơ hồ hoàn toàn kéo xuống.
Không đợi động tác kế tiếp của cô, Quân Dạ Huyền lôi kéo, làm Tiếu Dao khóa ngồi ở trên đùi hắn.
"A..." Nam nhân cách áo sơ mi cầm một bên ngực, nữ nhân lập tức rên rỉ.