**********
Chương 160: Cầu thao trêи hoang đảo 1
Quân Dạ Huyền không đáp lại Tiếu Dao, đứng lên cầm lấy quần áo của mình, hơ lửa trong chốc lát, lại khoác ở trêи người.
“Cô ở yên, tôi đi tìm thức ăn.”
Tiếu Dao vừa phản ứng, cô lập tức đứng lên, đi qua ôm lấy cánh tay Quân Dạ Huyền, lại buông ra.
“Tôi… Không cần ở lại.”
Nhìn thoáng qua bốn phía, Tiếu Dao càng giữ vững quan điểm.
Quân Dạ Huyền hơi chau mày rậm, đem áp khoác ở trêи người cởi ra vứt xuống dưới.
“Cởi hết ra.” Hắn cầm quần áo, rũ mắt nhìn Tiếu Dao.
Tiếu Dao rụt rụt thân thể, có chút phản ứng ngoài ý muốn.
“Mặc cái này.” Quân Dạ Huyền đem quần áo trong tay tùy ý khoác ở trêи người cô: “Hong đồ cho khô đi.”
Tiếu Dao mới vừa nắm chặt áo sơ mi, người trước mặt liền xoay người rời đi.
“Chờ, chờ tôi một chút.”
Vừa nói chuyện, Tiếu Dao xoay người, đem áo ngực cùng qυầи ɭót đều cởi ra, để ở trêи giá.
Đôi tay đang khẩn trương gỡ từng nút áo sơ mi, cô vội vội vàng vàng chạy theo hướng đi của hắn.
Tiếu Dao rất sợ bóng tối, những thứ khác đều chịu được, nhưng cô từ nhỏ đã đặc biệt sợ bóng tối.
Bây giờ, chẳng sợ phía trước chính là một con sói, bản thân cũng sẽ đi theo sau, bị ăn thịt, so với một mình ở lại bị dọa chết còn tốt hơn.
Thật vất vả đuổi kịp bước chân Quân Dạ Huyền, Tiếu Dao phát hiện, ở trước mặt bọn họ có một cái hồ.
“Tứ thiếu, đây là nước ngọt, hay là nước biển vậy?” Nữ nhân miệng khô lưỡi khô thoạt nhìn có vài phần hưng phấn.
“Từ từ, tôi mới vừa tắm ở nơi này, muốn uống, đi lên đầu nguồn, đừng rầm rĩ!”
Quân Dạ Huyền nhìn mặt hồ tĩnh lặng, bộ dáng như suy tư gì.
Tiếu Dao kϊƈɦ động thật sự, cũng khó trách cô đã ngâm nước biển lâu như vậy, trêи người không có cảm giác nhão nhão dính dính, thì ra đã được rửa bằng nước ngọt.
Quân tứ thiếu, cũng không tồi sao! Cứu cô, còn giúp mình tắm sạch, hơn nữa hắn cũng không có lợi dụng lúc cô đang hôn mê, làm việc không nên làm.
Nương theo ánh trăng, Tiếu Dao đi theo Quân Dạ Huyền trong chốc lát, đi vào nơi có dòng nước sạch, cô mới dừng lại, uống một ngụm.
“Thoải mái!” Không biết có phải do quá khát nước, Tiếu Dao thật sự cảm thấy nước ở nơi này đặc biệt dễ uống.
Thực mau, người bên kia, dùng nhánh cây đang bắt cá, Tiếu Dao nhẹ nhàng cởi áo sơ mi, ngâm mình ở trong nước.
Thân thể đã được rửa qua, nhưng, ở phía dưới, hắn rõ ràng không chạm vào, vẫn còn loại cảm giác dính dính của nước biển.
Đột nhiên nhảy xuống nước, có hơi lạnh, bất quá Tiếu Dao thực nhanh liền thích ứng với độ ấm.
Cách đó không xa, nam nhân mới vừa bắt hai con cá, tầm mắt đã tìm tới vị trí của Tiếu Dao.
Dưới ánh trăng, một người con gái lớn lên đẹp như thiên tiền, trêи người không có nửa điểm che chắn mà ngâm mình ở trong nước.
Tóc dài đen nhánh, như thác nước buông xuống dưới, da thịt trắng nõn như được phủ một lớp sương, đẹp không sao tả xiết.
Hai иɦũ ɦσα tinh tế, lộ ra một nửa trêи mặt nước, tựa hồ chỉ cần cô hơi hơi nâng thân mình lên một chút, liền có thể nhìn thấy đầu иɦũ ɦσα.
Quân Dạ Huyền nhăn nhăn mày, tình ɖu͙ƈ nháy mắt dâng lên, ngăn cũng không được.
Đột nhiên, “Phanh” một tiếng, như có một đồ vật cực kì nặng rơi xuống nước.
Tiếu Dao đột nhiên phản ứng lại, nghiêng người nhìn thoáng qua, không nghĩ tới, nam nhân mới vừa ở bên kia hồ, trong nháy mắt đã đi đến bên cạnh.
Quân Dạ Huyền ở phía sau ôm Tiếu Dao, tay to trực tiếp xoa lên hai иɦũ ɦσα cô.
“Ưm…” Sức lực nam nhân to lớn, làm Tiếu Dao không tự giác than nhẹ.
“Tứ, Tứ thiếu gia, tôi không phải… A…”
Tiếu Dao vốn định nói, cô không phải cố ý câu dẫn hắn, chính là muốn tắm rửa một chút, lại không nghĩ đầu иɦũ ɦσα bị lòng bàn tay hắn lướt qua, không tự giác run rẩy.
“Theo như tôi thấy, cô là cố ý.”
Âm thanh trầm thấp vừa phát ra, Quân Dạ Huyền đem nữ hài trong lòng ngực lật lại, cúi đầu ở trêи cổ cô hung hăng mà gặm.
~~~
Bắt đầu từ hôm nay, lịch đăng chính thức của truyện sẽ là 2 ngày/chương nhé. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.