**********
Giống như trời sụp đất nứt, một khắc côn th*t bị cầm, Quân Mạc Bắc hít một hơi, gương mặt bình tĩnh đạm mạc thiếu chút nữa không duy trì được.
Cô! Quả thực là làm càn! Nhưng tay hắn chế trụ cổ tay cô, lại không chịu kéo ra.
Áo sơ mi Tiếu Dao tuột xuống một bên, một bầu иɦũ ɦσα lớn bắn ra, đầu v* nhỏ hồng nhạt cưng cứng, như dụ hoặc đàn ông tiến tới, cắn nuốt đi, gặm cắn đi.
Ánh mắt Quân Mạc Bắc trong nháy mắt trở nên tối sầm, nhìn chằm chằm иɦũ ɦσα cô mềm tới mức tựa hồ có thể véo ra nước, hô hấp nặng nề!
Tiếu Dao rõ ràng có thể cảm giác được côn th*t trong tay côn th*t cứng lên không ít, đáng sợ chính là, độ lớn có chút vượt quá sức tưởng tượng của cô, nó thậm chí còn chưa tới đạt trạng thái hoàn toàn cương cứng, đã to tới mức một tay cô cầm không được.
Nghe nói cảnh sát Quân xuất thân là bộ đội đặc chủng, đàn ông trải qua đặc thù huấn luyện quả nhiên không giống, ngay cả đồ vật dưới háng cũng tốt hơn người bình thường vài lần!
Cô có chút do dự, thứ lớn như vậy cắm vào tiểu huyệt mình, cô có thể tiếp nhận hay không?
“Sợ?” Người đàn ông rũ mắt nhìn cô, bỗng nhiên lạnh lùng hừ hừ: “Sợ thì cút cho tôi!”
“Sợ cái gì? Sợ anh quá lớn sẽ làm em sướиɠ đến nước chảy không ngừng?” Đáy mắt hoảng loạn chỉ chợt lóe rồi biến mất, lúc cô ngẩng đầu nhìn Quân Mạc Bắc, một khuôn mặt tất cả đều là ý cười vũ mị.
“Cảnh sát Quân, em nắm mệnh căn của anh, anh xem bộ ngực của em, thế nhưng còn có thể làm mặt không đổi sắc, bộ dáng này… Cấm ɖu͙ƈ muốn chết, thật làm con gái điên cuồng đó!”
Hắn không nói lời nào, lần này rốt cuộc năm ngón tay dùng sức, đem bỏ tay cô ra, bóng dáng lạnh lùng đi ra cửa.
“Cảnh sát Quân muốn ủy khuất mình ngủ ở phòng khách hả? Có điều, em nhớ không lầm, nơi này mới là phòng anh.”
Tiếu Dao nhìn chằm chằm bóng hình lạnh lùng của hắn, cười rất đắc ý: “Cảnh sát Quân sợ ở lại thì bản thân sẽ giữ không được, mới có thể ngay cả phòng của mình phòng cũng không dám ngủ à?”
Quân Mạc Bắc quay đầu lại nhìn cô, sắc mặt cũng không đẹp nổi, nhưng mà, côn th*t dưới háng lại rõ ràng nhô trong qυầи ɭót, đỉnh đầu căng ra như lều trại.
“Rốt cuộc muốn làm gì?” Kể cả côn th*t đang gắng gượng, nhưng giọng Quân Mạc Bắc vẫn lạnh, một chút bóng dáng tình ɖu͙ƈ cũng không có.
Bộ dáng này giống như đang nói cho cô, dưới háng hắn như vậy chỉ bởi phản ứng sinh lý bình thường, mà, hắn không có nửa điểm hứng thú nào với cô!
Ý chí của người đàn ông này thật sự cường đại kinh người, Tiếu Dao cơ hồ muốn lùi bước.
Nhưng cô cũng chỉ thất vọng chút, tùy cơ, liền xoay người đi đến mép giường ngồi xuống, một chân nâng lên, áo sơmi từ đùi kéo đến sườn eo.
Quân Mạc Bắc mới phát hiện, cô gái này thế nhưng không mặc qυầи ɭót! Một chân co, một chân duỗi, hoa huy*t như ẩn như hiện, chỉ có thể nhìn thấy phồng lên một chút, lại không thể nhìn toàn cảnh.
Cả người Quân Mạc Bắc một trận cứng đờ, hạ thể cô thế nhưng chỉ có mấy cây lông tơ ngắn ngủn, cơ hồ tương đương với không có!
Bên ngoài âʍ ɦộ bị đùi trắng mềm chắn đi phần lớn phong cảnh, vẫn có thể thấy ẩn ẩn một chút màu môi âʍ ɦộ, nhỏ, hồng, mềm mềm!
“Muốn nhìn không?” Tiếu Dao thả tóc dài rũ xuống trước ngực mình, sau khi sợi tóc bị vén lên, một đầu v* hồng nhạt khẽ run rẩy trong tầm mắt Quân Mạc Bắc.
Cô cử động hai chân, một đôi mắt đào hoa gắt gao nhìn chằm chằm sườn mặt hắn đã thấm mồ hôi mỏng, cắn môi: “Cảnh sát Quân, muốn lại đây nhìn không? Chỉ cần lại đây, kéo chân em ra, anh có thể nhìn thấy mọi thứ.”
Cô gái mị nhãn như tơ, ngủ trêи giường hắn, nói lời ɖâʍ đãng như vậy! Rõ ràng phóng đãng, rồi lại cố tình giơ một gương mặt thanh thuần sạch sẽ! Cô gái này, quả thực là yêu tinh!
Ngực Quân Mạc Bắc kịch liệt phập phồng, nhìn chằm chằm vùng bí ẩn giữa hai chân cô, cũng không biết nhìn bao lâu, bỗng nhiên bước qua đó, tay to thô lệ chế trụ hai mắt cá chân Tiếu Dao, bỗng nhiên dùng lực mở hai đùi cô ra!
•••••••
Lời editor: Vì trước đây edit sai xưng hô của Tần Mặc, thời gian tới sẽ sửa lại, tuy nhiên không ảnh hưởng đến mạch truyện, các nàng không cần lo lắng.
Editor có việc riêng mấy ngày nên không thể đăng truyện được, hôm nay trả chương.