• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 21: CẦU XIN EM ẤY THA THỨ




CHƯƠNG 21: CẦU XIN EM ẤY THA THỨ

"Cô khách sáo quá." Thư Giai Ninh bình tĩnh đáp, đôi mắt trong veo của cô lướt qua bàn tay người phụ nữ nọ mà cười lạnh. Cô biết ngay hôm nay sẽ không thuận lợi mà, vừa đến đã bị Phàn Thanh Nhàn dằn mặt, giờ trợ lý của cô ta cũng nối gót đến gây khó dễ cho cô.

Anna không ngờ cô cả nhà họ Thư đi cửa sau để vào phòng thiết kế lại kênh kiệu không coi ai ra gì thế này, cô ta nể mặt lắm mới đi tới bắt tay với cô, không ngờ lại bị cô coi thường. Cô ta rút tay về, nghĩ đến khuôn mặt buồn bã của trưởng phòng mà không khỏi mỉa mai, "Không hổ là cô cả nhà họ Thư, khác xa đám dân quèn được tuyển vào công ty nhờ năng lực và bằng cấp như chúng tôi đây."

Thư Giai Ninh mở máy tính chuẩn bị làm việc, hoàn toàn không thèm để mắt đến cô gái đang cố gây sự kia.

Anna mỉa mai thẳng mặt như vậy mà Thư Giai Ninh không phản ứng gì, cô ta nghĩ chắc chắn là cô đang chột dạ nên không dám phản bác. Anna càng thấy đắc ý hơn. Cô ta về bàn làm việc của mình rồi nói với một cô gái ngồi bên cạnh, "Có vài người tốt số lắm ấy, chẳng có năng lực cũng có thể vào làm ở công ty lớn. Lily ơi, chỉ trách chúng ta không đầu thai được vào nhà giàu, có ông bố giàu có làm to nhỉ."

Lily đột nhiên bị nhắc tên tuy không biết vị trợ lý cao quý này đang chửi bóng chửi gió ai, song cô ta cũng biết Anna là người không thể đắc tội nên đành cười hùa theo. Anna liếc Lily đầy khinh thường, cầm tài liệu trên bàn rồi vào văn phòng của Phàn Thanh Nhàn. Lát sau điện thoại nội bộ trên bàn Thư Giai Ninh đổ chuông, người gọi đến là Phàn Thanh Nhàn.

"Thư Giai Ninh, chị vào văn phòng tôi ngay đi."

Thư Giai Ninh không lấy làm bất ngờ, cô gần như đã liệu trước được sẽ xảy ra chuyện gì đó rồi. Ngón tay đang gõ bàn phím của cô ngừng lại, cô nhắm mắt rồi hít một hơi thật sâu, bước vào văn phòng của Phàn Thanh Nhàn trong ánh mắt hả hê và chờ xem chuyện hay của mọi người.

"Có chuyện gì à?" Thư Giai Ninh đứng trước bàn làm việc, liếc Anna đang sắp khóc đến nơi rồi nhìn Phàn Thanh Nhàn.

"Chị à, em thật lòng muốn mời chị vào phòng thiết kế." Phàn Thanh Nhàn đi đến trước mặt Thư Giai Ninh, làm ra vẻ nhút nhát mà nói với cô. Cô ta cắn môi, sợ sệt hỏi ý Thư Giai Ninh. "Em biết là chị hơi nóng tính, nhưng cấp dưới của em cũng có hơn trăm người, chị có thể... nể mặt em chút được không?"

Anna không chịu nổi khi thấy trưởng phòng hạ mình cầu xin như thế. Đó là thần tượng vừa có tài vừa có sắc của cô ta, sao có thể cúi đầu với một đứa vô dụng như vậy chứ!

"Trưởng phòng đừng như vậy, đều tại em cả thôi. Đáng lẽ thấy chị ấy chưa quen môi trường làm việc cũng kệ đi, còn chủ động tới chào hỏi. Em là nhân viên quèn, người ta ngứa mắt coi thường em thì em cũng đành chịu, nhưng người cao quý và tao nhã như chị không thể hạ mình vì em thế được."

"Anna, cô đừng nói thế, tuy chị ấy là chị gái của tôi nhưng không thể vì thế mà tôi chấp nhận để chị ấy hà hiếp cô được."

"Trưởng phòng..."

Tiếng vỗ tay của Thư Giai Ninh kéo hai người đang say mê diễn vở kịch "tình nghĩa chủ tớ" về thực tại, cô ngoáy tai và nói, "Tôi bận lắm, nếu chỉ có mấy việc vụn vặt ấy thôi thì đừng gọi tôi đến, cảm ơn vì buổi diễn."

Cô vừa nói dứt lời thì cửa thủy tinh bị người ta bất thình lình đẩy ra, "Thư Giai Ninh! Vừa mới vào công ty mà mày đã dám bắt nạt Nhàn Nhàn rồi!" Thư Giai Kiệt tức điên bước vào phòng, chiều cao mét tám áp đảo Thư Giai Ninh, trong đôi mắt anh ta tràn đầy lửa giận. Cứ như người đứng trước mặt anh ta là kẻ thù không đội trời chung chứ không phải đứa em gái ruột thịt.

Thư Giai Ninh ngẩng đầu nhìn anh, cô không bất ngờ khi Thư Giai Kiệt đột nhiên xuất hiện ở đây. Đây là cơ hội tốt để gây chia rẽ và bôi xấu cô, Phàn Thanh Nhàn sao có thể bỏ qua được chứ?

"Bắt nạt à? Xin hỏi tổng giám đốc, anh nhìn thấy tôi bắt nạt trưởng phòng Phàn lúc nào và ở đâu?" Thư Giai Ninh mỉm cười, nhấn mạnh ba chữ "trưởng phòng Phàn".

"Mày..." Thư Giai Kiệt nhíu mày, không ngờ Thư Giai Ninh lại bình tĩnh hỏi lại mình như vậy. Nếu là trước đây thì nó đã gào ầm lên hoặc là đánh Nhàn Nhàn rồi, giờ đột nhiên hỏi vậy khiến anh ta không biết trả lời thế nào. "Mày không tôn trọng cấp trên!" Thư Giai Kiệt lạnh lùng đáp, cũng không cho Thư Giai Ninh cơ hội giải thích mà quay sang dịu dàng hỏi han Phàn Thanh Nhàn, "Nhàn à, chuyện gì xảy ra vậy? Em nói cho anh biết đi, đừng sợ, anh sẽ đòi lại công bằng cho em."

"Không có gì đâu anh... thật đấy, anh đừng hỏi..." Phàn Thanh Nhàn trốn tránh không dám nhìn thẳng vào mắt Thư Giai Kiệt.

Anna thấy thế không khỏi nôn nóng hỏi Phàn Thanh Nhàn, "Trưởng phòng, chị cứ hiền lành thế này thì bị bắt nạt suốt thôi. Tổng giám đốc ở đây rồi, anh ấy thương chị nhất, anh ấy sẽ là chỗ dựa cho chị." Cô ta nói xong bèn nhận lỗi với Thư Giai Kiệt, "Xin lỗi tổng giám đốc, lỗi cũng do tôi. Hôm nay là ngày đầu tiên cô Thư đi làm, sáng nay tôi thấy cô ấy không quen biết ai trong phòng bèn bắt chuyện làm quen, nhưng chắc cô ấy khinh tôi là dân thường nên mỉa mai tôi vài câu, tôi ức quá nên kể với trưởng phòng. Chị Phàn không chấp nhận việc tôi bị khinh thường nên mới mời cô Thư vào khuyên giải vài câu. Nào ngờ cô ta cũng chẳng coi trưởng phòng ra gì. Tổng giám đốc, lần này là tôi sai, tôi không nên lắm miệng mà kể cho trưởng phòng nghe. Nhưng mà... nếu cô Thư cứ không coi ai ra gì như vậy thì nhân viên còn coi trưởng phòng ra gì nữa."

"Anna, cô bớt nói vài câu đi." Phàn Thanh Nhàn khẽ trách Anna, nhưng trong lòng thực ra đang ưng ý mấy lời cô ta vừa nói lắm.

Thư Giai Kiệt luôn khoan dung với nhân viên biết nhận lỗi, hơn nữa Anna nhiệt tình với người mới đến mà thôi, cô ta không làm sai điều gì cả. Nhàn Nhàn là người khoan dung hiền lành, thân thiết với nhân viên như chị em trong nhà, Anna kể chuyện này cho em ấy cũng là chuyện bình thường. Vì vậy người có lỗi trong chuyện này là Thư Giai Ninh!

"Anh à... anh đừng giận, so với em bị nhân viên coi thường thì chị... chị quan trọng hơn! Chị Ninh vui vẻ mới là điều quan trọng nhất." Phàn Thanh Nhàn mím môi gượng cười khiến Thư Giai Kiệt không khỏi càng giận Thư Giai Ninh hơn.

"Thư Giai Ninh! Rốt cuộc là mày có định làm việc cho tử tế hay không? Nếu cảm thấy khó khăn quá thì cút ngay cho tao! Không biết mày đã độc ác như vậy từ bao giờ nữa!" Anh ta quát thẳng vào mặt Thư Giai Ninh. "Nhàn Nhàn ngây thơ hiền lành là thế, sao mày dám ức hiếp em ấy hết lần này đến lần khác chứ? Mày có biết em ấy đã phải chịu bao áp lực cũng kiên quyết muốn cho mày vào làm trợ lý trưởng phòng thiết kế không hả? Nếu mày muốn tiếp tục làm ở đây thì mau xin lỗi Nhàn Nhàn, xin em ấy tha thứ đi, bằng không thì cút ngay cho khuất mắt tao!"

"Haha..." Thư Giai Ninh bật cười, như thể chuyện chẳng liên quan gì đến cô vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK