Mục lục
Mật ngọt chết người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 66: Đào mộ




Tập đoàn Âu thị



Đang chuẩn bị đi đón Từ Phương Hiểu thì anh nhận được tin nhắn từ cô:



"Anh không cần đến đón em đâu bây giờ em có chuyện phải đi với Châu Châu."



Âu Hoằng Phong đọc tin nhắn xong liền quăng điện thoại lên ghế, vẻ mặt giận dỗi anh lại cảm thấy mình bị bỏ rơi:



"Người ta thường hay nói trọng sắc khinh bạn còn trường hợp của mình thì ngược lại trọng bạn khinh sắc từ khi có bạn lúc nào cũng bỏ rơi mình."



Hoa Châu Châu lái xe chở Từ Phương Hiểu đến nghĩa trang mà Mộ Khánh Dương nói, trên xe Từ Phương Hiểu thắc mắc hỏi Hoa Châu Châu:



"Châu Châu! Xe này là của cậu hay là của ba mẹ cậu?"



"Là của tớ ba mẹ mua cho tớ để tớ muốn đi đâu thì đi cho nó tiện hơn." Hoa Châu Châu không nhanh không chậm đáp lại.



"Vậy chuyện chúng ta thuê người kiểm tra mộ như thế nào rồi?"



"Cậu yên tâm tớ đã sắp xếp xong xuôi hết rồi bọn họ cũng đã đến đó trước đợi chúng ta."



Từ Phương Hiểu gật gù cô thật sự cầu mong trong mộ không có xác để có thể chắc chắn một điều rằng chị của cô vẫn còn sống.



Đến nghĩa trang, hai người các cô cùng những người mà Hoa Châu Châu thuê đi đến bia mộ của Mộ Kiều Lam bắt đầu đào.



Một lúc lâu sau, đào xong bọn họ bắt đầu mở nắp quan tài, Hoa Châu Châu nấp sau lưng của Từ Phương Hiểu dáng vẻ sợ sệt, nhắm chặt mắt lại không dám nhìn. Nắp quan tài được mở ra quả thật trong đấy không hề có cái xác nào không có cái gì cả, đôi mày của Từ Phương Hiểu nhíu chặt lại quay đầu nói với Hoa Châu Châu:



"Cậu hãy mở mắt ra đi trong quan tài không có gì hết cậu không cần phải sợ."



Hoa Châu Châu nghe thế liền mở mắt nhìn quả thật trong đó không có gì cả cô quay qua nhìn Từ Phương Hiểu với ánh mắt sững sốt, kinh ngạc:



"Trong đó quả thật là không có gì cả đúng như những gì mà cậu nghi ngờ vậy là chị của cậu Mộ Kiều Lam vẫn còn sống?"



Từ Phương Hiểu gật đầu vẻ mặt rất nghiêm túc:"Tớ muốn chắc chắn rằng bạn gái của bạn anh Thiên Trình chính là chị của tớ hiện tại điều đó vẫn chưa chắc nên cậu khoan hãy nói chuyện này cho anh tớ và mọi người biết."



"Tớ biết rồi!" Hoa Châu Châu gật đầu đồng ý với cô.



"Mọi người hãy đóng lại xây cho nó trở lại như cũ đi." Từ Phương Hiểu cất giọng bảo những kìa đào mộ kia.



Bọn họ liền nhanh chóng làm theo lời của cô, Hoa Châu Châu chuyển tiền cho bọn họ rồi nói:



"Tôi đã chuyển tiền cho các người rồi đó bọn tôi đi trước nhớ xây lại đàng hoàng các người mới được đi đó."



Bọn họ gật đầu, hai người các cô rời khỏi đấy lên xe lái đi trên xe Từ Phương Hiểu suy nghĩ rồi cất giọng nói với Hoa Châu Châu:



"Châu Châu! Nếu như thật sự bạn gái của bạn anh Thiên Trình là chị Kiều Lam thì cậu nghĩ tại sao chị ấy còn sống mà không quay về gặp ba mẹ tớ? Còn nữa theo như anh hai nói thì đã chính tay chôn cất chị ấy vậy thì tại sao chị ấy lại có thể rời khỏi quan tài? Trong đầu tớ hiện tại có rất nhiều thắc mắc khó có thể giải đáp được."



"Chẳng lẽ chị ấy mất trí nhớ sao? Còn về việc rời khỏi quan tài nói không chừng là có người cứu chị ấy đưa chị ấy khỏi đó tớ cũng chỉ phán đoán như vậy thôi trong đầu của tớ bây giờ cũng rất mơ hồ." Hoa Châu Châu cũng khó có thể hiểu rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?



Từ Phương Hiểu lấy điện thoại gọi điện cho Tạ Thiên Trình:



"Alo! Hiện tại anh có rảnh không? Tôi muốn gặp anh hỏi một chút chuyện."



"Anh rảnh! Em đang ở đâu? Anh sẽ đến ngay." Tạ Thiên Trình rất vui khi thấy cô chủ động gọi cho mình ngay lập tức đồng ý gặp cô.



"Tôi sẽ gửi vị trí cho anh." Từ Phương Hiểu tắt máy gửi vị trí cho Tạ Thiên Trình.



"Châu Châu! Cậu hãy đến quán ăn mà lúc trước chúng ta từng tới đi." Cô quay sang nói với Hoa Châu Châu.



Hoa Châu Châu gật đầu lái xe đến đó, quán ăn đấy cũng gần nên rất nhanh hai người các cô đã đến nơi tìm chỗ ngồi đợi Tạ Thiên Trình.



Tạ Thiên Trình nhanh chóng có mặt nét mặt vui vẻ, tươi cười ngồi xuống đối diện với Từ Phương Hiểu. Gọi món xong, Từ Phương Hiểu nhanh đi vào vấn đề hỏi Tạ Thiên Trình:



"Anh Thiên Trình! Lúc sáng, anh có nói bạn của anh có một người bạn gái có gương mặt giống tôi vậy bạn của anh là ai vậy?"



"Bạn của anh là thiếu gia của tập đoàn Dương thị Dương Nguyên Khánh." Tạ Thiên Trình nhanh chóng trả lời cô.



"Tập đoàn Dương thị? Bạn của anh còn có một người em gái đúng không? Tên là Dương Mộc Đồng!" Từ Phương Hiểu khá bất ngờ, ngạc nhiên khi nghe anh nói như thế.



"Đúng vậy! Sao em biết? À anh quên mất Mộc Đồng là bạn gái cũ của Âu Hoằng Phong."



Hoa Châu Châu vừa nghe đến tên Dương Mộc Đồng liền cảm thấy khó chịu, bực mình thay cho cô, Từ Phương Hiểu tiếp tục hỏi Tạ Thiên Trình:



"Vậy anh có biết bạn gái của bạn anh tên gì không?"



"Anh không biết rõ anh chỉ biết cậu ấy thường gọi bạn gái của mình là Tiểu Lam." Tạ Thiên Trình khẽ lắc đầu đáp.



Từ Phương Hiểu quay sang nhìn Hoa Châu Châu như vậy là gần như chắc chắn 90% người đó chính là chị gái của cô Mộ Kiều Lam.



Tạ Thiên Trình nhìn thấy sắc mặt của hai người các cô thay đổi anh có chút khó hiểu:"Sao vậy? Có chuyện gì sao? Sao nhìn mặt của hai em trở nên nghiêm túc như vậy?"



"Không có gì đâu tại đột nhiên tôi hiếu kì vậy thôi mà." Từ Phương Hiểu cười như không nói với anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK