• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 7: Cọ xát (H+)




Để Hứa Duy chú ý tới những gì anh giải thích cho cô, anh nắm chặt bả vai cô xoay người cô lại, vẻ mặt nghiêm túc, “Từ nhỏ tới lớn, bạn khác giới bên cạnh anh chỉ có một mình Tô Tĩnh, anh và cô ấy không phải là rất thân thiết, cho nên cũng không hiểu rõ phụ nữ. Về sau anh sẽ chú ý, chuyện em không thích anh sẽ không làm. Hơn nữa Vạn Lệ Tước và Tô Tĩnh đã kết hôn, em nên sớm buông tay, anh sẽ chờ em.”



Nhất thời Hứa Duy không đoán được ý tứ của Vu Thế Châu, chờ cô? Là có ý gì chứ? Anh đang chờ cô buông tay Vạn Lệ Tước, sau đó quay đầu yêu anh sao? Cô nhận thấy nhất định là mình suy nghĩ quá nhiều, có thể anh chỉ cảm thấy bị mất mặt mà thôi.



Khoảng cách gần có thể nhìn thấy dung nhan tuấn mỹ của anh, phát hiện da anh còn đẹp hơn mình, nhịn không được đưa tay lên sờ. Trời ạ! Còn rất mịn màng, thật khiến cho người ta đố kị, cô nghiền sờ tới sờ lui.



Vu Thế Châu bắt được tay cô, đặt một nụ hôn lên lòng bàn tay cô, “Duy Duy, mỗi lần em nhìn thấy Vạn Lệ Tước và Tô Tĩnh đều không vui, về sau đừng quan tâm đến bọn họ, như vậy tâm trạng sẽ tốt hơn.”



Hứa Duy bĩu môi, không biết từ khi nào gặp Vạn Lệ Tước thì tâm trạng không vui, đại khái chính là từ sau khi Vạn Lệ Tước và Tô Tĩnh yêu nhau. Chứng kiến người mình thích theo đuổi cô gái khác, đương nhiên là không vui.



Nhưng cô đã quấn quít bên anh mấy chục năm, trong cuộc sống chỗ nào cũng thấy bóng dáng của anh, hiện tại bảo cô thay đổi thói quên dường như có chút khó khăn. Hứa Duy úp mặt vào gối, tóc đen như mực xõa trên gối, ánh mắt mờ mịt.



Vu Thế Châu từ phía sau ôm lấy cô, xương Hứa Duy nhỏ nhắn, bị anh nhẹ nhàng ôm toàn bộ vào trong ngực, hơi thở ngọt ngào, ấm áp vờn quanh, cô muốn cách xa anh một chút, vừa mới dịch ra một chút, nhanh chóng bị anh siết chặt lại.



Hứa Duy muốn cách xa đôi tay đang đặt ở bên hông, bịa bừa một lý do, “Nóng quá, anh đừng dán vào em.” Hơi thở nóng ấm vờn quanh cổ cô, nóng kinh người, đôi tai trở nên đỏ rực rất bắt mắt.



Mắt Vu Thế Châu tối lại, nhớ tới khoái cảm tối qua ở trong người cô không ngừng luật động, nhẹ nhàng ngậm dái tai hồng phấn, vén áo lên luồn vào bên trong, chạm tới làn da mịn màng, trơn bóng. Mặt Hứa Duy đỏ bừng, từ trước tới nay khi cô tỉnh táo chưa từng tiếp xúc với đàn ông gần như vậy, Vu Thế Châu vừa hôn cô, vừa mơn trớn, mang theo từng trận khô nóng, khiến cô run rẩy không có cách nào ngăn lại.



Môi hơi nhếch lên, nhẹ nhàng thở ra, bắt lấy bàn tay anh, “Vu Thế Châu, không được làm loạn, nếu không tới phòng khách ngủ.” Anh nỉ non ở bên tai cô, khiến cô cảm thấy ngứa ngáy, “Cái gì anh cũng không làm, chỉ muốn sờ em. Anh cam đoan.”



Anh nói rất thành khẩn, Hứa Duy miễn cưỡng tin, nhưng chưa được bao lâu mới phát hiện anh được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, bình thường rất biết kiềm chế lại là người đàn ông đáng tin, nhưng ở trên giường đều là những lời nói dối, một câu cũng không thể tin.



Theo cảm nhận của Hứa Duy nếu thích một người, lại chung gối với người khác, trong lòng cô cảm thấy vô cùng ăn năn, do vậy trong lòng đấu tranh không ngừng. Đôi tay nhẹ nhàng mơn trớn dọc theo xương sống, không ngừng đốt lửa.



Nhẹ nhàng mơn trớn nhũ hoa, nhũ hoa không chịu nổi kích thích dựng đứng lên, trút bỏ lớp áo trên vai, nụ hôn nóng bỏng từ cần cổ di chuyển tới xương quai xanh. Thân thể dần trở nên biến hóa rất kỳ lạ, từng trận khô nóng bốc lên, phía dưới ẩm ướt, dịch ái không ngừng chảy ra.



Cả người Hứa Duy mềm nhũn, không ngừng lắc đầu, giọng nói mềm mại, “Dừng tay, không được... Dừng lại.....” Tiếp tục như vậy nữa, bọn họ nhất định sẽ làm tới bước cuối cùng, đột nhiên cảm thấy hối hận khi đã nhận lời anh.



Bàn tay thon dài của Vu Thế Châu nhẹ nhàng chen vào giữa hai chân cô, tách lấy chân cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng hôn nhũ hoa, cùng cô đan chặt mười ngón tay. Bộ dạng Hứa Duy lúc đầu như rắn nước, không ngừng né tránh, lại trốn không thoát ràng buộc của anh.



Cô muốn cuộn tròn người lại, nhưng người lại bị anh dang rộng người, làn da trơn bóng lộ dưới ánh đèn vàng, đôi mắt anh giống như dã thú. Giờ phút này Hứa Duy rất sợ ánh mắt của anh, nghiêng đi đầu tránh đi, không dám nhìn hắn.



Người dưới thân dưới sự mơn trớn của anh giống như đóa hóa nở rộ, quần áo trên người không biết từ lúc nào đã bị cởi bỏ, cả người trần trụi, Hứa Duy nắm chắc chăn mền, “Anh, anh làm gì vậy, rõ ràng vừa rồi anh nói chỉ nhìn một chút. Anh tránh ra.”



Anh bắt được bàn chân trắng mịn không ngừng đá loạn của cô, kéo đôi tay đang chặn ở trước ngực ra, lại lần nữa áp người xuống. Tiếng nói trầm thấp, “Duy Duy, em tội nghiệp anh chút đi, anh nghẹn hai mươi mấy năm rồi, anh nhận lời em, cái gì cũng không làm.”



Nói xong, tiểu đệ nóng như than đã chống đỡ ở cửa huyệt của cô, Hứa Duy co rúm người lại, bị anh ghìm chặt eo, “Anh chỉ cọ xát có được hay không, sẽ không vào. Anh thề.”



Hứa Duy vừa cố gắng chống cự lại cảm giác kỳ lạ xuất hiện, vừa cảm thấy có lỗi với tình cảm dành cho Vạn Lệ Tước, tự nhiên lại có thể cùng Vu Thế Châu đi tới bước này. Tâm lý và thân thể không ngừng đấu tranh.



Ở bên ngoài cửa huyệt lúc mới bắt đầu tiểu đệ không ngừng cọ qua cọ lại, đôi lúc anh hơi dùng lực, Hứa Duy cảm nhận được phía dưới có gì đó tiến vào cửa động, sau đó lại nhanh chóng rời đi. Hy vọng nó tiến vào, lại nhớ kĩ lời anh nói.



Cô cố chấp cắn chặt môi, ngăn tiếng rên rỉ phát ra, Vu Thế Châu đột nhiên rời khỏi ngực cô, ngăn chặn môi cô, đầu lưỡi linh hoạt tiến công thần tốc, cẩn thận quét qua từng ngóc ngách trong miệng cô. Hứa Duy còn chưa kịp phản ứng lại, tiểu đệ đột nhiên xông vào.



Mật đạo đã đủ ẩm ướt, lông mao của hai người dán chặt vào nhau, gia tăng khoái cảm ma sát, hành lang chật hẹp được lấp đầy, trướng đến cực hạn, hô hấp dồn dập.



“Anh ở lại đây có được không? Anh sẽ không động. Anh thề.”



Hứa Duy đột nhiên bị anh đánh kích khiến cả người run lên, bên trong thân thể tuôn ra dịch ái nóng bỏng, rót đầy mật đạo, nhưng vẫn cảm thấy ngứa ngáy, khó chịu. Từ giờ phút này cô sẽ không bao giờ tin tưởng lời anh nói, tất cả đều là gạt người.



Đã tiến vào, sao có thể không động chứ, Hứa Duy rất tức giận, cố chấp cuộn người lại, nhưng mà mật đạo vẫn bị tiểu đệ kiên trì lấp kín. Vu Thế Châu không chút đề phòng xuýt chút nữa bị cô kẹp chặt, khẽ cười một tiếng, liếm vành tai cô, “Mèo nhỏ của anh giận rồi, nhất định là trách anh không làm cho em thỏa mãn, lập tức thỏa mãn em.”



Sau đó nhanh chóng luật động, không ngừng hung hăng tiến vào chỗ sâu nhất, chạm vào chỗ sâu nhất, mềm mại nhất bên trong, dẫn tới dịch ái phun trào, từ từ rút ra lại chậm rãi đâm vào. Không ngừng cọ xát thành hoa huy*t, mỗi lúc tiểu đệ rời đi, bên trong hoa huy*t lại cảm thấy trống rỗng.



Dịch ái không ngừng chảy ra, ướt đẫm ga trải giường. Tiểu đệ tiến công thần tốc bên trong hoa huy*t, âm thanh vang dội càng lúc càng nhanh, càng lúc càng to hơn, Hứa Duy nhỏ giọng khóc nức nở, cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ nhưng vẫn tràn ra bên ngoài.



Bên trong thân thể giống như bị người châm lửa, hoa huy*t truyền tới khoái cảm mãnh liệt, tiểu đệ không ngừng càn quét bên trong. Cả người Hứa Duy đột nhiên run lên, ở trên vai Vu Thế Châu cắn một phát, điểm G bên trong hoa huy*t được anh khai phá.



Anh gian xảo thay đổi góc độ, chú tâm kích thích điểm G, từng đợt khoái cảm mãnh liệt tuôn trào, đột nhiên gia tăng tốc độ khiến Hứa Duy xém chút nữa cắn đứt lưỡi, móng tay cô cào trên cánh tay tay, sức lực không đủ giống như mèo cào.



Vu Thế Châu hung hăng luật động, sống chết ghì chặt Hứa Duy, cảm giác bụng dưới như muốn nổ tung, tinh dịch bắn ra ngoài, tưới lên hoa hạch, vừa trướng vừa tê dại.



Cả người vô lực, không ngừng thở dốc, ngày hôm nay cô mới lĩnh hội được, từ trước tới nay cô không hề nhận ra làm tình lại điên cuồng như vậy. Tiểu đệ của Vu Thế Châu rất lớn, mỗi lần đâm vào, đều đâm vào chỗ sâu nhất, vừa tê vừa ngứa.



Khoái cảm còn chưa đi qua, hoa hạch không ngừng co rút, từng trận tê dại không ngừng tỏa ra. Tiểu đệ chôn sâu trong hoa huy*t lại bắt đầu trở nên lớn hơn, Hứa Duy chống đỡ ở trước ngực anh, hữu khí vô lực nói, “Không muốn, thật sự không chịu được nữa. Em mệt rồi.”



Anh cẩn thận ngồi xuống, đặt cô ngồi ở trên chân mình, đỡ mông của cô, lối vào trơn trợt nên tiểu đệ lại thuận lợi tiến vào, bắt đầu nhẹ nhàng ma sát, Hứa Duy khóc nức nở, “Anh là đồ khốn, ra ngoài mau.”



Anh ngậm lấy tai cô thấp giọng nỉ non, “Thêm lần nữa, chỉ lần này thôi, anh thề.” Đồng thời dùng sức, dùng tư thế nữ trên nam dưới, càng có thể tiến vào sâu hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK