Mục lục
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 802: Cái Gọi Là Tuyên Truyền




Lục Cảnh Điềm nở nụ cười đột nhiên nói ra một câu làm cho người ta không hiểu đầu đuổi: “Haha, cô thật thú vị.”



Nói xong thì xoay người rời đi.



Vân Thi Thi càng không hiểu: “Thật sự là quái nhân. Mộc Tịch à, Lục Cảnh Điềm này nói chuyện thật kỳ lạ.”



Làm cho người ta cảm giác cao cao tại thượng, kiêu ngạo.



Nếu đã xuất thân từ nhà giàu quyền quý, nhưng lại giả bộ thành đáng vẻ bình thản, làm cho người ta cảm giác là đang cố ý.



Vẻ mặt Mộc Tịch vội vàng kéo cô sang một bên: “Thi Thi, cô đừng nói lung tung. Lai lịch của Lục Cảnh Điềm cũng không nhỏ.”



“Tôi cảm thấy những diễn viên trong tổ kịch đều có lai lịch không nhỏ.” Vân Thi Thi im lặng nói ra một câu chí lý.



Khóe miệng Mộc Tịch co rút, oán thầm ở trong bụng: Đúng vậy, cô có lai lịch lớn nhất.



“Dù sao ai cũng có lai lịch không nhỏ.”



Mộc Tịch nói: “Lục Cảnh Điềm này, cha cô ta là cổ đông Hoàn Vũ, là người có cổ phần lớn nhất trong hội đồng quản trị.



“Lợi hại như vậy?”



Vân Thi Thi nhíu mày: “Tôi cảm thấy cô ta rất quen mặt, giống như đã gặp ở đâu rồi, nhưng không nhớ ra.”



“Sao có thể? Mặc dù cô ta ký hợp đồng với Hoàn Vũ, nhưng chưa chính thức xuất đạo. Qủa thật có diễn mấy bộ phim, nhưng chưa được công chiếu đâu.” Mộc Tịch nói.



“Kỳ lạ, sao đều là nữ phụ, cha cô ta là nhân vật cấp cao Hoàn Vũ, tùy tiện chọn bộ phim đầu tư cho con gái cũng dễ như trở bàn tay thồi.” Vân Thi Thi nói.









Mộc Tịch nói: “Mặc dù là con gái ruột, cũng không thể được như vậy. Bây giờ đầu tư một bộ phim điện ảnh đều trên bạc triệu, cha cô ta quả thật muốn đầu tư cho cô ta, nhưng phòng bán vé khẳng định như vàng đổ xuống biển, phòng bán vé đã không thu hồi vốn lại được thì ai chịu nguy hiểm đầu tư? Phòng bán vé không được thì thôi đi, ngộ nhỡ danh tiếng cũng mất thì sao? Tiền ném vào trong nước có nghe tiếng động đâu? Quăng lên người cô ta có đi không có về đâu.”



Vân Thi Thi gật đầu.



“Cho nên Hoàn Vũ quyết định để cô ta diễn vài bộ phim với vai nữ phụ để có danh tiếng một chút, sau đó thông qua tuyên truyền để tăng danh khí cho cô ta”



“Tuyên truyền?”



“Nếu không thì cô nghĩ sao? Tuyên truyền chính là lối tắt cho sự nổi tiếng thôi, trước khi cô xuất đạo, Hoàn Vũ cũng tự tuyên truyền cho cô, giống như thông qua bộ phim “Qủa trám” họ tuyên truyền cho cô, bây giờ cô có mấy ngàn vạn fan đó! Đấy là hiệu ứng của tuyên truyền đó.” Mộc Tịch quả thật muốn hộc máu.



Vân Thi Thi quả thật là nghệ nhân cực phẩm mà cô ấy dẫn dắt.



Diễn viên người ta chứ ý tới tuyên truyền để mình nổi tiếng, còn cô chỉ để ý mình diễn thế nào…



Phải biết rằng, bâ giờ cô là kim bài của tổ kịch, thiên thời địa lợi nhân hòa có thể nói là thời cô tuyên truyền tốt nhất.



Bình luận trên mạng nói cô tốt tới không không thể tốt hơn, rất nhiều người rất thích vai diễn “Doãn Hạ Thuần” của cô, cũng nguyện ý nâng cô lên.



Huống chi mỗi người trong tổ kịch nhắn gửi đề tài hiệu quả rất tốt.



Dương Mị, Lý Cửu Hiền, còn có Cố Tinh Trạch ai không phải là đại minh tinh chạm đến có thể bỏng tay?



Sợ là chỉ gửi một tấm hình cô chụp chung với Cố Tinh Trạch thì cũng thành đề tài lửa nóng.



Nhưng Vân Thi Thi thì đừng nói tuyên truyền, diễn đàn mạng gì đó đều là râu riu.



Cô và Cố Tinh Trạch chụp hình nguyện ý lưu trong điện thoại cũng không đăng lên để tạo danh tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK