Hắn cũng không kiêu ngạo vì thân phận thay đổi, Tiêu Trần rất rõ, chỉ khi thực lực của mình mạnh lên, mới có thể đường đường chính chính có được sự tôn trọng của người khác, nếu từ đầu đến cuối chỉ dựa vào những người khác, thì đó cũng không phải là kế lâu dài.
Thời gian sáu ngày trôi qua nhanh chóng, sáng sớm hôm nay khi trời vừa mới tờ mờ sáng, quảng trường ngoại viện Đông Kiếm Các đã tụ tập không ít đệ tử, bọn hắn đến đây đều là vì để chứng kiến lễ bái sư của Tiêu Trần.
Trải dài bên ngoài tổng viện là ba cường giả đứng đầu Đông Kiếm Các, Thương Huyền nhận đệ tử, đây nhất định là một sự kiện lớn đối với Đông Kiếm Các.
Còn mấy canh giờ nữa buổi lễ mới bắt đầu nhưng đám người đã tập trung sẵn ở chỗ này, vừa chờ đợi lễ bái sư bắt đầu, vừa cùng nhau tám chuyện.
“Các ngươi đã nghe gì chưa? Lần này Các chủ cùng nội môn tổng viện trưởng đều sẽ tự mình đến đây, chứng kiến đại điển bái sư của Tiêu Trần.”
“Đã sớm nghe qua rồi, Thương Huyền tổng viện trưởng cùng Các chủ cùng nội môn tổng viện trưởng là sư huynh và sư đệ, hắn nhận đệ tử, hơn nữa còn là quan môn đệ tử, Các chủ bọn hắn đương nhiên muốn tới, mà không chỉ là bọn hắn, nghe nói chỉ cần là người thân với Kiếm Các trưởng lão, đều sẽ có mặt hết.”
“Đúng vậy, tên Tiêu Trần này cũng không biết là vận khí gì mà lại được người của đại tổng viện nhìn trúng, lễ bái sư lần này của hắn, làm rung động toàn bộ Kiếm Các đó, tất cả các nhân vật lớn của Đông Kiếm Các ta đều tới để chứng kiến…”
“Hừ, có câu trèo cao ngã đau, mặc dù người của đại tổng viện nói muốn nhận hắn làm quan môn đệ tử, cũng phải xem hắn có bản lĩnh này hay không, chờ xem, chờ buổi lễ bắt đầu, nếu hắn không xuất ra được bản lĩnh thật sự, đương nhiên sẽ tự thấy nhục nhã.”
Đám người lần lượt thảo luận, cùng lúc đó, người trong cuộc là Tiêu Trần đây, thì vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, cũng không có gì quá kích động.
Chờ tới khi thời gian bắt đầu buổi lễ không còn nhiều nữa, Tiêu Trần mặc một bộ áo trắng rồi mới bắt đầu không nhanh không chậm đi ra phía ngoài quảng trường viện chủ, hai cô nương Thanh Dao, Thanh Lạc đi sát đằng sau.
Thật ra hai cô nương không dám đến đây, dù sao thân phận bây giờ của hai nàng cũng chỉ là nha hoàn của Tiêu Trần, nhưng có thể nhìn ra hai nàng cực kì chờ đợi đối với lễ bái sư lần này, Tiêu Trần mang theo hai người đến đây, xem ra không có gì.
Cũng không biết nguyên nhân có phải bởi vì buổi lễ lần này nên dẫn đến việc có rất nhiều đệ tử ngoại môn dẫn nhau tụ tập đến quảng trường, trên đường đi ba người Tiêu Trần đều không gặp đệ tử nào, đi thẳng tới quảng trường ngoại môn, Tiêu Trần đến nơi, không hề nghi ngờ liền thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.
Hôm nay Tiêu Trần mới là nhân vật chính, tất cả mọi người cũng đều muốn nhìn xem, người này cũng chỉ vừa mới bái môn làm tân tấn đệ tử ngoại viện, đến cuối cùng là đặc biệt ở điểm nào, lại được người của đại tổng viện nhìn trúng.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Tiêu Trần, trong lúc đó có không ít người mặt mũi tràn đầy ghen ghét nói:
“Cũng chả có gì đặc biệt, thật không hiểu rốt cục người của đại tổng viện coi trọng hắn ở điểm nào.”
Hắn bình tĩnh không để ý lời thảo luận của những người này, mang theo Thanh Dao, Thanh Lạc đi qua đám người, tới chỗ đám người ở phía trước, Tiêu Trần cười nói với hai cô nương,
“Các ngươi ngồi ở chỗ này xem đi.”
Vì hai người mà chọn vị trí tốt nhất, nghe Tiêu Trần nói lời này hai người có chút kích động liên tục gật đầu, sau đó Tiêu Trần một đạp bay lên đài cao ở quảng trường phía trước.
Tiêu Trần tới nơi, cùng lúc đó một đám trưởng lão Đông Kiếm Các cũng nhao nhao xuất hiện, tổng có hơn hai mươi người.
Có thể trở thành trưởng lão Đông Kiếm Các, tu vi thấp nhất đều là Thiên Nhân Cảnh, còn nếu muốn trở thành trưởng lão chủ tọa, thì phải có tu vi siêu việt Thiên Nhân cảnh.
Hơn hai mươi người này vừa xuất hiện, từ phía chân trời lại có bảy thân ảnh lướt gió mà đi, rất nhanh đã hạ xuống trước người Tiêu Trần, bảy người này là trưởng lão chủ tọa của Đông Kiếm Các, địa vị gần với đám ba người Thương Huyền, hoàn toàn không phải là người mà các trưởng lão bình thường có thể so sánh, tu vi đều là siêu việt Thiên Nhân cảnh.
“Đông Kiếm Các của ta có tổng cộng mười vị trưởng lão chủ tọa, hôm nay tới đây đã bảy vị, mặt mũi của tên Tiêu Trần này thật lớn mà.” Nhìn thấy bảy vị trưởng lão chủ tọa xuất hiện, đông đảo đệ tử ở phía dưới cũng hơi sững sờ nhưng ngay sau đó chua ngoa nói.
Có thể được nhiều nhân vật lớn của Kiếm Các chú ý như thế, thì làm sao có thể khiến người ta không ghen ghét được.
Ánh mắt mang theo sự tò mò đánh giá Tiêu Trần, bảy vị trưởng lão chủ tọa này cũng tò mò, Thương Huyền làm sao lại nhìn trúng Tiêu Trần, hơn nữa còn quả quyết như thế, chỉ là gặp mặt một lần đã quyết định muốn nhận Tiêu Trần làm đệ tử.
Bị bảy vị trưởng lão chủ tọa dò xét, Tiêu Trần thừa nhận áp lực rất lớn, mặc dù bảy người này cũng không cố ý tản ra khí tức nhưng những ánh mắt thâm thúy kia, vẫn nhìn Tiêu Trần muốn tê cả da đầu như cũ.
May mà cũng không lâu, bảy người này không tiếp tục nhìn nữa, sau đó đi vào ngồi trên chỗ ngồi của mình, các trưởng lão đều đã đến đông đủ, bây giờ chỉ còn lại ba người Thương Huyền.
Cũng không phải chờ đợi lâu, vừa bằng thời gian một chén trà nhỏ, không biết lúc nào đột nhiên xuất hiện ba bóng người, mà Thương Huyền thình lình đứng trong đó.
Vốn là cũng không phát giác được ba người Thương Huyền đến từ khi nào, thấy ba người xuất hiện thì một đám trưởng lão nhao nhao hành lễ, mà một người ở giữa thì hơi khoát tay ra hiệu.
Thương Huyền ở bên trái ba người, ở giữa người này hiển nhiên chính là Các chủ Đông Kiếm Các, Thương Vân, về phần người ở phía bên phải này, hẳn là tổng viện trưởng nội viện, Thương Long.
Thương Huyền, Thương Vân, Thương Long, ba người này chính là tam đại cường giả Đông Kiếm Các, cũng chính nhờ sự tồn tại của ba người họ, mới có thể khiến Đông Kiếm Các hàng trăm ngàn năm qua trường thịnh không suy.
Ánh mắt không tự chủ được đánh giá một lượt Thương Vân cùng Thương Long, Thương Vân có vẻ ngoài trung niên, mà Thương Long thì lại vô cùng khôi ngô, nhất là mái tóc màu đỏ rực kia, khiến cho người ta có cảm giác gọi là gặp một lần sẽ không thể quên.
Cũng không biết, trong ba người, Thương Huyền chính là đại sư huynh, mà Thương Long là Nhị sư huynh, về phần Các chủ Thương Vân, hắn là tiểu sư đệ.
Ngay lúc Tiêu Trần đánh giá hai người Thương Vân, Thương Long chậm rãi mở miệng nói.
“Sư huynh muốn nhận quan môn đệ tử, lúc đầu ta không nên nói thêm cái gì, nhưng mới chỉ là tu vi tiểu thành Hoàng Cực Cảnh, quả thực có hơi thấp một chút…”
Thương Long nói trước, lời này của hắn nghe giống như không phải rất hài lòng, nhưng còn không đợi đáp lời, Thương Huyền vừa cười vừa nói.
“Sư đệ, đệ tử này của ta mười ngày trước mới chỉ có tu vi nhập môn Hoàng Cực Cảnh, hơn nữa năm nay vừa mới tròn mười tám tuổi.”
Vẻ mặt tươi cười, nghe lời này của Thương Huyền, Thương Long hơi sững sờ, chỉ cần thời gian mười ngày để đột phá một tiểu cảnh giới, tốc độ này... quả thật là hơi nhanh, với lại, chủ yếu nhất vẫn là tuổi của Tiêu Trần, mười tám tuổi tiểu thành Hoàng Cực Cảnh, thiên phú cỡ này chỉ sợ đã đủ để cùng mấy tiểu quái vật kia của Đông Kiếm Các so tài thảo luận, đương nhiên tuổi của Tiêu Trần bây giờ còn quá nhỏ, cũng chỉ có thể so tài một chút thiên phú, nếu bàn về thực lực thì mấy tiểu quái vật kia vẫn chênh lệch cách xa vạn dặm.