Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phượng Hoàng Bí Cảnh.

“Phù…cảm giác thế nào?”

Lạc Nam mỉm cười hỏi, nhìn lấy Phượng Cửu Huyền như một vũng bùn nhão nửa ngồi nửa nằm trên bảo tọa, làn da trắng muốt tràn đầy dấu vết của cuộc ân ái, bộ ngực mũm mỉm phập phồng, hai mắt khép hờ thở hổn hển.

Phượng Cửu Huyền liếc xéo hắn, toàn thân nàng như muốn tan ra thành từng mảnh nói không nên lời, gò má đỏ thẳm như mật đào chín mộng.

“Mau vận dụng Long Tiên Thánh Điển khôi phục!” Lạc Nam ôn nhu nói, đồng thời không quên truyền lực lượng sang cho nàng hồi sức.

Có một điều khiến hắn hơi tiếc nuối, bởi vì tình cảm đôi bên chưa quá nồng nàn, nên Long Tiên Thánh Điển mà Phượng Cửu Huyền chỉ lĩnh ngộ được tầng đầu tiên, Đồng Tâm Đồng Ý chưa thể tiếp nhận.

Bất quá mặc dù như vậy, tầng thứ nhất của Long Tiên Thánh Điển cũng đủ giúp nàng phục hồi.

“Ra ngoài thôi, mẫu thân chắc hẳn đang rất lo lắng!”

Điềm nhiên đứng lên, Phượng Cửu Huyền từ trong nhẫn lấy ra một bộ cung trang khoác lên người, che đi ngọc thể thánh khiết.

Lạc Nam nhẹ gật đầu, nghiêm túc nói: “Lần này rời khỏi, nàng sẽ phải đối mặt với Đế Kiếp hùng mạnh giáng xuống tương ứng với Đế Giả, Đại Đế và Địa Đế, phải chuẩn bị cho sẳn sàng!”

Bởi vì Phượng Cửu Huyền trong thời gian ngắn từ Bán Yêu Đế đột phá đến Địa Yêu Đế, cho nên mức độ nguy hiểm của Đế Kiếp cũng khủng bố vô cùng.

Lạc Nam nói xong, từ Cửa Hàng May Mắn mua vài kiện Đế Cấp Pháp Bảo giao cho Phượng Cửu Huyền, để nàng có thể dùng chúng để chống lại Đế Kiếp.

Phượng Cửu Huyền đang muốn từ chối, lại nghe hắn uy hiếp nói:

“Nếu nàng không chịu nhận, nếu độ kiếp thất bại chẳng phải tất cả công sức giải cứu của ta đổ sông đổ biển?”

“Đa tạ, sau này trả lại cho ngươi…” Phượng Cửu Huyền rốt cuộc gật đầu tiếp nhận.

“Ra ngoài thôi!” Lạc Nam mỉm cười.

“Tầng cuối cùng này có Truyền Tống Trận, chúng ta sẽ lập tức xuất hiện bên ngoài, không cần phải mất thời gian đi ngược trở ra!” Phượng Cửu Huyền trong trẻo nói.

Chẳng biết vì sao, cảm giác lúc này của nàng đối với Lạc Nam rất phức tạp, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, càng không biết phải đối xử với hắn như thế nào.

Nhưng có một điều không thể phủ nhận, thân thể trinh nguyên của nàng đã thuộc về hắn.

Hai người bước đến một góc không gian tầng 13, Phượng Cửu Huyền dùng tay kết ấn.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Niết Bàn Thánh Hỏa thiêu đốt, một tòa Trận Pháp huyền ảo mở ra.

Bởi vì đã tiếp nhận truyền thừa hoàn chỉnh của Thiên Mệnh Phượng Tổ, mọi ngõ ngách bên trong Bí Cảnh này đều thuộc quyền kiểm soát của Phượng Cửu Huyền.

Nàng động lấy ý niệm, Truyền Tống Trận đã hoạt động.

“Hửm?”

Đúng lúc này, Lạc Nam sắc mặt có chút vui vẻ, không vội bước vào Truyền Tống Trận.

“Chuyện gì?” Phượng Cửu Huyền nghi hoặc nhìn hắn.

Lạc Nam không đáp, chỉ lặng lẽ lấy ra Linh Giới Châu.

NGAO!

Một tiếng rống kinh thiên động địa khiến toàn bộ không gian bên trong Phượng Hoàng Bí Cảnh kịch chấn.

Theo sau đó, thân ảnh thần tuấn xuyên phá tầng tầng hư không xuất hiện, khí thế ngông nghênh, thể hình uy mãnh, đầu rồng thân ngựa, từng lớp lân phiến lấp lánh tinh mang, thân thể to lớn gấp mấy lần, tứ chi tráng kiện…

Sự xuất hiện của thân ảnh này lập tức khiến Phượng Cửu Huyền biến sắc, bởi vì nàng từ trên người đối phương cảm giác được nguy hiểm.

Nhưng đó chưa phải là điều làm nàng kinh ngạc, khiến nàng hốt hoảng chính là nàng nhận ra lai lịch của thân ảnh kia.

Chẳng phải là tọa kỵ từng cùng Lạc Nam hoành hành trong Thiếu Đế Chi Chiến – Tinh Không Long Mã hay sao?

Lúc này khí tức của nó phát ra chính là Địa Yêu Đế hàng thật giá thật, mạnh mẽ hơn lần trước nhìn thấy không biết bao nhiêu lần.

Không sai, chính là Tiểu Tinh.

Nó được Lạc Nam ban tặng Yêu Đan của một tôn Tinh Không Thú đạt đến Thiên Yêu Đế đổi từ tay Thiên Địa Thiếu Chủ, bế quan luyện hóa trong suốt thời gian qua, rốt cuộc nhờ đó đột phá Yêu Đế Hậu Kỳ, chiến lực và thủ đoạn tăng mạnh.

Phượng Cửu Huyền trong lòng thổn thức, nàng cố gắng cửu tử nhất sinh, sau cùng còn phải nhờ Lạc Nam cứu viện và trao tặng truyền thừa mới có thể thành Địa Yêu Đế, vậy mà tọa kỵ của Lạc Nam cũng đã đạt đến mức này.

Chênh lệch giữa nàng và hắn lớn đến thế sao?

Bắt gặp vẻ mặt phức tạp của Phượng Cửu Huyền, Lạc Nam mỉm cười vuốt ve gò má của nàng, an ủi nói:

“Nàng cũng không yếu đâu, một khi Niết Bàn Thánh Hỏa dung hợp cùng Tịch Diệt Thánh Hỏa, ngay cả ta cũng phải kiêng kỵ!”

Phượng Cửu Huyền nghe vậy giật mình, lúc này mới nhớ đến dì của mình đang chịu thống khổ bên dưới đáy phượng sào một cách oan ức, nàng muốn lập tức ra ngoài, sau khi độ kiếp thành công sẽ công bố lịch sử chân chính, để toàn thể mọi người công nhận Tịch Diệt Phượng Hoàng.

NGAO!

Tiểu Tinh hưng phấn biến nhỏ lại vô số lần, như một con mèo rơi vào trên bả vai Lạc Nam.

“Không tồi, lĩnh ngộ thêm rất nhiều thứ!” Lạc Nam hài lòng xoa đầu của nó khen ngợi.

Việc luyện hóa Yêu Đan của Tinh Không Thú Thiên Yêu Đế chẳng những đem lại cho Tiểu Tinh tu vi, mà còn có truyền thừa hoàn chỉnh với rất nhiều thủ đoạn.

Thân là chủ nhân của nó, Lạc Nam cũng thông qua Tiểu Tinh mà biết được những thứ này.

Cùng lúc đó, Truyền Tống Trận khởi động.

Lạc Nam và Phượng Cửu Huyền bước vào.

Ánh sáng bao trùm, thân ảnh hai người biến mất tại chỗ.



“Vì sao vẫn còn chưa ra? không xảy ra vấn đề ngoài ý muốn chứ?”

Dưới gốc Ngô Đồng, cao tầng Phượng Hoàng Tộc đi qua đi lại, nóng lòng đến cực điểm.

“Yên tâm đi, Hồn Bài của Huyền Nhi vẫn còn…” Phượng Nghi Nữ Đế trấn an mọi người, hay nói đúng hơn là trấn an chính mình.

Nếu như ba ngày nữa mà Lạc Nam cùng Phượng Cửu Huyền chưa ra, nàng sẽ liều lĩnh phá lấy Bí Cảnh xông vào.

Bất quá ngay lúc tất cả mọi người đang lo lắng, gốc cây Ngô Đồng bỗng nhiên sáng lên, các Trận Văn tiềm ẩn vô số năm qua lóe sáng.

Tình huống diễn ra liền thu hút tất cả mọi người, Phượng Hoàng Tộc Đại Trưởng Lão giật mình hỏi:

“Chuyện gì thế này? Vì sao ở đây có Truyền Tống Trận!”

Chúng trưởng lão cũng ngờ vực không hiểu hai mặt nhìn nhau, các nàng không hề biết nơi đó có Truyền Tống Trận a.

“Quá tốt rồi!”

Tiếng cười của Ngô Đồng Thụ sang sảng vang lên: “Đó là Truyền Tống Trận do Phượng Tổ bố trí, chỉ khi truyền nhân của người xuất hiện, có thể từ trong tầng 13 tiến thẳng đi ra!”

“Cái gì?” Chúng trưởng lão nhảy dựng lên, sau đó là vẻ mặt cuồng hỉ: “Trời ạ, quá tốt rồi…Đế Nữ đã đạt được truyền thừa rồi sao?”

“Hahaha, trời thương Phượng Hoàng Tộc chúng ta!”

Phượng Nghi Nữ Đế cũng thở phào nhẹ nhõm, bờ môi đỏ thẳm cong lên mê người, lần này nàng nhờ đúng người rồi.

Phượng Tịch Y đứng ở bên cạnh ánh mắt vui mừng, quả nhiên nam nhân khủng bố kia không làm nàng thất vọng.

Trong ánh mắt chăm chú của đám đông, Truyền Tống Trận rốt cuộc dập tắt, từ trong đó có hai thân ảnh bước ra.

Nam anh tuấn tà dị, nữ cao quý vô song.

Không phải Lạc Nam và Phượng Cửu Huyền thì là ai?

Bất quá ngay khi hai người vừa xuất hiện, nụ cười trên môi Phượng Nghi Nữ Đế bỗng nhiên cứng lại, ánh mắt đầy quỷ dị nhìn chằm chằm Lạc Nam.

Hiển nhiên, thân là một người mẹ, huyết mạch có sự liên kết, nàng đã cảm ứng được Phượng Cửu Huyền không còn trong trắng.

Đang muốn mở miệng chất vấn, bất chợt nhìn thấy sắc mặt Lạc Nam đột biến dữ dội.

VỤT!

Không cùng bất cứ ai nói câu nào, Lạc Nam như điên dại lao vọt đi với tốc độ khủng bố, biến mất trực tiếp khỏi địa bàn của Phượng Hoàng Tộc.

Phượng Tịch Y thấy tình cảnh này vội vàng đuổi theo sau lưng, trong lòng tràn ngập khó hiểu, rốt cuộc là việc gì khiến nam nhân này thất thố đến như vậy?

“Lạc công tử bị sao thế? chúng ta còn chưa kịp cảm tạ hắn?” Các vị Trưởng Lão Phượng Hoàng Tộc cũng bị hành động của Lạc Nam làm cho ngây người.

Phượng Cửu Huyền sững sờ xem Lạc Nam biến mất, thần sắc ngơ ngác, trong lòng chẳng biết vì sao có chút mất mát.

“Tiểu tử thúi này muốn trốn tránh trách nhiệm, ăn xong lau sạch sao?” Phượng Nghi Nữ Đế lại có hướng suy nghĩ khác, âm thầm liếc xéo nữ nhi, mong muốn biết những chuyện đã xảy ra bên trong bí cảnh.

Bất quá nàng cũng nhận ra tình huống của Phượng Cửu Huyền lúc này cần phải vượt qua Đế Kiếp một cách nhanh chóng, vì lẽ đó chỉ đành hít sâu một hơi nhẫn nhịn, ôn hòa nói:

“Mau ra ngoài tinh không độ kiếp đi, mẫu thân và các trưởng lão sẽ hộ pháp cho ngươi!”



Lạc Nam hai mắt đỏ ngầu, cảm giác cuồng nộ lấn át lý trí khiến hắn như muốn điên loạn.

Khi vừa rời khỏi Phượng Hoàng Bí Cảnh, hắn đã lập tức lấy lại liên kết với giới linh của Tiên Ma Vực.

Tất cả mọi chuyện đang xảy ra, tất cả những diễn biến như một thước phim truyền vào đầu não hắn.

Vô Chi Kỳ bị lợi dụng.

Long Ngạo Thiên đột kích.

Nữ nhân và nữ nhi của hắn gặp nguy hiểm.

Tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.

Mặc dù đã trải qua cảm giác mất đi thân nhân quá nhiều lần bên trong Luân Hồi Vạn Kiếp, nhưng khi đối mặt với thực tế đang phát sinh, Lạc Nam vẫn cảm giác được từng tia tế bào trong cơ thể mình đang run rẩy.

Hắn sợ, hắn thật sự lo sợ…mẫu nữ các nàng sẽ xảy ra chuyện.

Vào giờ phút này, hắn thậm chí không có thời gian để nghĩ đến việc căm hận Long Ngạo Thiên, hắn chỉ muốn thủ hộ các nàng bằng mọi giá.

Trong khoảnh khắc ngắn ngũi, vạn vạn kế sách, hàng hà sa số diễn biến diễn ra trong đầu Lạc Nam một cách liền mạch và rõ ràng.

Khoảng cách giữa Phượng Hoàng Tộc và Tiên Ma Vực quá xa, cách duy nhất để ngăn cản chính là Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn và Lạc Thần Cung.

Chỉ có Đế Binh và Thánh Kỹ mới đủ khả năng xuyên qua tầng tầng không gian trong thời gian ngắn mà có mặt ở hiện trường.

Nhưng như thế thì sao?

Hắn chỉ tạm thời ngăn cản được một đợt công kích của Long Ngạo Thiên mà thôi, bất kể là Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn hay Lạc Thần Cung cũng khó lòng trọng thương hay giết chết cường giả có cấp độ như Long Ngạo Thiên chỉ với một kích được.

Đến khi đó, hắn lại không thể kịp thời có mặt ở hiện trường, Long Ngạo Thiên vẫn có thể tiếp tục động thủ với các nàng.

Nghịch Thế Thần Thông cũng là một cách, Lạc Nam trong mắt lóe lên vẻ điên cuồng, quyết định thi triển.

Bất quá rất nhanh, một ý niệm khác trong đầu hắn lóe lên như ánh sáng trăng rằm xua tan bóng tối.

Từng đảm vai Long Nghịch, từng tiếp xúc với Long Ngạo Thiên thời gian dài…Lạc Nam hiểu rõ ràng tính cách của tên này.

Hắn ngửa đầu gầm thét: “Tiểu Tinh! Mở ra Thời Không Môn!”

NGAO!

Tiểu Tinh nhận lệnh rít gào, thân thể biến lớn, ngự sao mà lên.



Vạn Yêu Thánh Địa…

“Nghiệt súc, chết đi cho Trẫm!”

Long Ngạo Thiên cất tiếng cười tà ác như ma, Long Vuốt nhắm hướng lưng dưới của Cửu Huân Dao đâm đến.

Một vuốt này đâm vào, có thể xuyên thẳng đến bụng trước, diệt sát tiểu sinh linh nhỏ bé kia.

“Đừng mà!!!!!!”

Vô số thành viên Vạn Yêu Thánh Địa nhắm chặt hai mắt đầy hoảng loạn.

Cửu Huân Dao mỉm cười thê mỹ, nàng hy vọng cơn đau ấy sẽ tập trung vào thể xác của mình, giọng điệu ôn nhu:

“Bảo bối yên tâm, mẫu thân chắc chắn bảo vệ ngươi…”

“Không, baba sẽ bảo vệ chúng ta!” Từ trong bụng mỹ nhân truyền ra âm thanh kiên định.

Cửu Huân Dao hoảng hốt, đôi cha con này chưa từng gặp nhau, vì sao bảo bối nữ nhi của mình lại có một niềm tin tuyệt đối đến như vậy?

Bất quá cảm nhận được sát cơ đã đến thật gần, Cửu Huân Dao hai mắt nhắm lại…

ONG ONG!

Tưởng chừng sơn cùng thủy tận, một cái Đại Môn như có thể xuyên qua không gian và thời gian bỗng nhiên hàng lâm.

KẼO KẸT…

Đại môn mở ra, uy áp và khí tức Thiên Đế cuồn cuộn như sóng thần hàng thế.

NGAO!

Từ bên trong đó, Long Ngâm như đến từ thời đại khai thiên lập địa tái hiện thế gian.

Long Ngâm bá đạo lãnh khốc, cuồng nộ và khí phách bất khả kháng cự, kéo theo chín tầng Sát Vực khiến thiên địa phải động dung:

“Động vào vợ con của bổn Bá Chủ, ai cho con giun như ngươi gan chó?”

Giọng điệu hờ hững lại mang theo vô tận uy quyền, một cổ Long Uy từ trong đó mãnh tiến mà ra, quét ngang cửu thiên thập địa.

Long Vuốt dừng lại trong gang tấc, tròng mắt Long Ngạo Thiên gắt gao rút lại.

“Hự…”

Trước cổ Long Uy này, Long Ngạo Hải cùng Long Ngạo Thắng sắc mặt đột biến, Long Lực đang vận chuyển trong cơ thể đình trệ.

Tôn Hầu Tử cùng Vô Chi Kỳ nhân cơ hội đó xách gậy nện xuống, hai lão già thổ huyết bay xa.

Trước cổ Long Uy này, Chí Tôn Long Kiếm đang áp đảo Bát Đầu Xà đột nhiên chấn động, rung động hồi lâu, nhân cơ hội đó, Bát Đầu Xà nhanh chóng trở về bên cạnh Cửu Huân Dao.

Trước cổ Long Uy này, toàn bộ cường giả Yêu Thú, Thần Thú đang vây xem lâm vào kinh hãi như gặp phải khắc tinh.

Bọn hắn chỉ cảm thấy máu huyết sục sôi, linh hồn run rẩy…

Đặc biệt là những nhân vật từng trải qua thời đại xa xưa kia, khi trang sử huy hoàng của Long Tộc được viết nên bởi một người khác.

Vừa khó tin, vừa kinh sợ.

“Làm sao…làm sao có thể…”

Long Ngạo Thiên sắc mặt vặn vẹo như phát rồ, cảm giác được huyết mạch Chân Long chính tông thuần túy của mình đang mãnh liệt bộc phát sự kiêng kỵ, hắn bất chấp tất cả nhìn vào Thời Không Môn, nghiến răng như dã thú:

“Giả thần giả quỷ, nát đi cho ta!”

Một cái Long Trảo Thủ khổng lồ hướng về Thời Không Môn chụp đến.

“Đồ Long Thập Bát Chưởng – Đồ Long Chưởng!”

Thanh âm uy nghiêm khiến cõi lòng toàn trường giật thót lên tận cổ họng.

NGAO!

Trong ánh mắt bất khả tư nghị của vô số người, một tôn hư ảnh Nghịch Long khổng lồ giương nanh múa vuốt xuyên qua đại môn lao vụt ra.

Mang theo Cửu Tầng Sát Vực, Nghịch Long Vực bá đạo tuyệt đối nghiền ép thế gian hết thảy địch.

RĂNG RẮC…

Long Trảo Thủ của Long Ngạo Thiên hóa thành mảnh nhỏ, Đồ Long Chưởng với đôi mắt đỏ ngầu cùng sát cơ vô tận hướng đỉnh đầu Long Ngạo Thiên trấn xuống.

“Không thể nào! Nghịch Long làm sao có thể còn tồn tại? ngươi gạt ta, ngươi đang lừa gạt ta, trẫm sẽ nghiền nát ngươi…trẫm là vô địch!”

Long Ngạo Thiên ngửa đầu lên trời gầm rú, nhưng hai mắt muốn lòi ra ngoài, tâm cảnh như muốn vỡ vụn đang chứng minh hắn tuyệt đối không bình tĩnh.

Không thể chấp nhận sự thật này, không thể tin rằng thế gian này vẫn còn khắc tinh của hắn đang hiện diện.

Hắn muốn thể hiện sự cường thế của mình, hắn muốn thi triển Vũ Kỹ để đón đỡ, hắn muốn nghiền nát Đồ Long Chưởng đang tung hoành ngang dọc kia.

Nhưng những mảnh ký ức xưa cũ lại hiện về trong tâm trí hắn, sự bá đạo của Nghịch Long, uy thế của Nghịch Long, kẻ từng khiến hắn phải rụt rè và e sợ, kẻ từng khiến hắn vô số lần khiêu chiến thất bại ê chề, kẻ mà hắn không dám đường đường chính chính đánh bại, chỉ có thể lập ra mưu hèn kế bẩn hãm hại.

Ám ảnh…Long Ngạo Thiên bị ám ảnh bởi hai chữ Nghịch Long.

Sợ hãi lấn át sự cường thế ban đầu, Long Ngạo Thiên hóa thành nhân hình, thi triển Long Đằng Cửu Biến lao vọt đi.

Chạy!

Không sai, kẻ vừa cường thế lấy sức một người nghiền ép Vạn Yêu Thánh Địa, bức Cửu Huân Dao và nữ nhi của nàng vào đường cùng, kẻ tự tin với khả năng bày mưu tính kế mọi thứ trong lòng bàn tay quyết định bỏ chạy…

Nghịch Long xuất thế, vượt qua tất cả tính toán của hắn, đả kích tinh thần hắn, làm tâm cảnh hắn vỡ tan, khiến ác mộng đã ngủ say vô số năm qua của hắn thức giấc.

Cảm nhận được khí thế của kẻ ra tay không hề kém cạnh mình, quá hiểu rõ sự chênh lệch giữa Nghịch Long và Chân Long.

Long Ngạo Thiên quyết định bỏ chạy.

“Đi!”

Long Ngạo Hải cùng Long Ngạo Thắng thấy tộc trưởng đào tẩu, cũng hãi hùng khiếp vía, cắn răng đẩy lùi Tôn Hầu Tử cùng Vô Chi Kỳ, như chó nhà có tang phá không chạy trốn.

Đồ Long Chưởng mất đi mục tiêu công kích nghiền nát cả không gian, để lại từng tia Nghịch Long Uy khủng bố.

“Long Tộc…ta sẽ đích thân đến một chuyến, không còn lâu đâu…”

Thanh âm hừ hững vang lên lần cuối cùng trước khi Thời Không Môn khép lại, toàn bộ Tiên Ma hai giới sắc mặt động dung, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, làn da trắng bệch.

“Sư phụ…” Thải Quỳnh Dao bất chấp tất cả chạy đến ôm chầm lấy Cửu Huân Dao.

Chín phân thân hợp nhất, chẳng biết từ bao giờ trong tay Cửu Huân Dao cầm giữ hai khối Lệnh Bài thần bí.

Nàng đưa một khối cho Thải Quỳnh Dao căn dặn: “Mau kích hoạt nó!”

Thải Quỳnh Dao ngoan ngoãn làm theo, thân ảnh được truyền tống biến mất tại chỗ.

Cửu Huân Dao lột xuống chiếc Nhẫn Trữ Vật đang đeo trong tay ném cho Tôn Hầu Tử truyền âm: “Vạn Yêu Thánh Địa tạm thời giao lại cho đệ!”

Nói xong kích hoạt Lệnh Bài, thân ảnh đột ngột biến mất…

Toàn trường một lần nữa lâm vào tĩnh lặng đến đáng sợ…

Sự xuất hiện của Nghịch Long mang đến đả kích quá lớn, chẳng những Long Ngạo Thiên kinh hoàng, mà tất cả thế lực khác cũng khó thể giữ bình tĩnh.

Không ai chú ý rằng, ở cách Vạn Yêu Thánh Địa không xa, Diễm Hồng Liên cùng Băng Lam Tịch ba nữ đang đưa mắt nhìn nhau, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn:

“Nam nhân của nàng…là phu quân…”



Chúc cả nhà ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
LN
Lâm Nguyễn10 Tháng sáu, 2023 08:28
Tập này sao giống thiên cổ thi địa của đế bá vậy
LN
Lâm Nguyễn10 Tháng sáu, 2023 08:27
Tập này sao giống cổ thi địa của đế bá vậy
QC
Quang Công10 Tháng sáu, 2023 08:03
Cứ phải để Tiểu Niếp Niếp mới chịu hả
TT
Trọng Tín10 Tháng sáu, 2023 00:22
Đế bá cũng có một đoạn như này
MH
Mạnh Hưởng10 Tháng sáu, 2023 00:01
Kiểu kịch bản này giống thằng 7 đi lừa đồ rồi :)
GK
God Knight09 Tháng sáu, 2023 23:32
chap này khá giống với trong Đế Bá
V
vinhcana302109 Tháng sáu, 2023 23:12
Đế bá? :)))
TV
Thần Vương09 Tháng sáu, 2023 22:46
Thi địa có mùi của truyện đế bá ( lý thất dạ)
NQV
Nguyễn Quốc Vương09 Tháng sáu, 2023 22:24
Đoạn thi địa này lại giống bộ Ngã Dục Phong Thiên của Nhĩ Căn rồi. Quỷ nghèo Mạnh Hạo cũng đi vào khu mộ địa giao dịch với hội sắp chết này
NQV
Nguyễn Quốc Vương09 Tháng sáu, 2023 21:45
Đoạn thi địa này lại giống bộ Ngã Dục Phong Thiên của Nhĩ Căn rồi. Quỷ nghèo Mạnh Hạo cũng đi vào khu mộ địa giao dịch với hội sắp chết này
MH
Mạnh Hưởng09 Tháng sáu, 2023 11:54
2 hôm trước mỗi hôm 1 chap , hôm nay mất hut luôn thế tác ơi
NVK
Nguyen Vu Kien09 Tháng sáu, 2023 11:45
Hậu bận j rồi à
TN
Thong Nguyen09 Tháng sáu, 2023 10:55
2018 đọc qua chương này rồi sao 2023 chưa qua vậy akay ơi?
V
vinhcana302109 Tháng sáu, 2023 03:07
Bộ sắc hiệp nhiều người xem nhất nè
V
vinhcana302109 Tháng sáu, 2023 03:07
Bộ sắc hiệp nhiều người xem nhất nè :)
BĐN
Bu đây nè!08 Tháng sáu, 2023 22:49
Ở phần giới thiệu bác Hậu có nói đấy ông :\"Tất cả địa danh, nhân vật, tôn giáo,... trong truyện huyền huyễn này hoàn toàn là hư cấu. Nếu có lỡ trùng hợp xin rộng lượng bỏ qua hoặc nhắc nhở mình sẽ sửa đổi.\" Đây nhé! Truyện thôi, nếu k đá động quá sâu đến tôn giáo thì cta cx k nên lm quá lên, sửa tới sửa lui mệt bỏ bu ra ấy@@
TP
Trung Pham08 Tháng sáu, 2023 21:50
Truyện tu tiên nào cx vậy hắc ám tây du cx v
NVK
Nguyen Vu Kien08 Tháng sáu, 2023 00:10
Thế nó mới mặn ông ạ chứ k độc giả lại tưởng tác giả đang nhả hint rằng thg main sắp đi cạo đầu kkk
VN
Vũ Nam07 Tháng sáu, 2023 15:05
truyen thoi lich su j b
T
Trí07 Tháng sáu, 2023 09:20
Thì chữ kinh là chữ kết thúc của công pháp có nhiều tầng như tầng 1 tầng 3 4 5 6...... Còn cấm kỵ chỉ nhãn là pháp bảo nên không có, lục đạo luân hồi giống như tên chỉ có lục đạo. Đâu ai nói kết thúc kết thúc có chữ kinh phải là cấm kỵ đâu
NHT
NGUYỄN HỮU THÀNH TÀI07 Tháng sáu, 2023 06:56
Đọc cái câu loạn thế nghĩ tộc có hay hơn loạn thế nghĩa tộc ko
ĐN
Đại Nguyễn07 Tháng sáu, 2023 05:07
???? , Bao nhiêu công pháp bt cũng có chữ kinh mà, hoả phượng bộ tam kinh, băng nguyệt dạ phong kinh, công pháp của Liễu Ngọc Thanh nữa..vv
TBB
Tâm Bất Biến07 Tháng sáu, 2023 00:51
Mấy ông Hoà Thượng, Thầy Chùa, Phật Tu,... Trong truyện này cứ đê tiện ra làm sao ấy. Từ Phàm Ẩn Tự cho đến cái ông Phật Đế này
TBB
Tâm Bất Biến07 Tháng sáu, 2023 00:50
ý của bạn Là sao ???
NVK
Nguyen Vu Kien07 Tháng sáu, 2023 00:45
Công nhận, nên đổi kinh thành quyết thì hơn nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK