Chương 1511:
Cô Ức Lam, nêu cô muôn người nhà cô sống tốt, hãy yên lặng chết đi, đừng đề Lục Hạo Thành biết.
Cô rất tốt bụng và sẵn sàng trao đổi mạng của mình với mạng của người khác mà. “
Cố An An vô tình nói xong, đứng dậy muôn đi.
“Chờ đã.”
Lam Hân trầm giọng gọi cô ta lại.
Cố An An quay đầu lại, nhìn cô lạnh lùng cười: “Sao vậy?
Nghĩ thông suốt muốn chết sao?”
Ánh mắt lạnh như băng của Lam Hân từng tắc từng tắc nâng lên, lạnh lùng nhìn khuôn mặt đặc ý mà dữ tọn của cô ta, “Cho nên, bà nội là mục tiêu đầu tiên của cô, phải không?”
Anh mắt Cô An An khẽ lóe lên, cười nói: “cô nghĩ như vậy, cũng được, nhưng trước khi nói, lấy ra chứng cứ rôi nói sau. “
Có An An xoay người rời đi.
Lạm Hân lẳng lặng ngồi tại chỗ, cúi đầu, vẻ mặt thông khô, hai tay nắm chặt cạnh xe lăn.
Bà vẫn còn nằm trong bệnh viện không thức dậy, nhưng kẻ giết người vẫn chưa tìm thấy.
Sau khi Cố An An rời đi Lục Hạo Thành cũng đứng dậy rời đi.
Lục Hạo Thành đuổi theo cửa thang máy trong gara dưới lòng đất, nhìn Có và An muốn đi vào, anh kéo Cố An An lại.
Khi Cố An An không kịp nhìn rõ đối phương là ai, Lục Hạo Thành một cái tát hung hăng quãng lên mặt cô ta.
“A” Cố An An phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Lục Hạo Thành lực lớn, bắt ngờ không kịp đề phòng, Cổ An An .frong nháy mắt choáng váng quay đầu.
“Thật dơ”
Lục Hạo Thành vẻ mặt ghê tỏm vẫy tay.
Nghe được thanh âm của Lục Hạo Thành, Cố An An cũng sửng sót, che mặt bị đánh, không thể tin nhìn Lục Hạo Thành vẻ mặt hiềm khích.
Ánh mắt Lục Hạo Thành ,Janh lùng nhìn cô ta, hận không thể đem cô ta ngàn đao vạn quả.
Cố An An sợ hãi run rây n một chút, mặc kệ bắt cứ lúc nào, đối mặt với người đàn ông này, cô ta đều sinh ra một loại cảm giác sợ hãi mãnh liệt.
Lục Hạo Thành từng bước từng bước đến gân cô ta, đột nhiên bóp cô cô ta, dùng sức bức cô ta vào góc tường, đôi mắt đen âm u khủng bồ tản mát ra lửa giận ngập trời, thanh âm phẫn nộ giồng như cơn thịnh nộ của Lôi Đình: “sao tôi tìm được cô ây Lục Hạo Thành tôi cả đời này sao đợi được người phụ nữ ây Đó là mạng của tôi, vậy mà cô lại ép cô ây đi chết, al”
“A” Cô An An bị thiệt chưởng của anh bóp chặt, cảm giác hít thỏ mãnh liệt đánh tới, cô ta chỉ cảm thấy ý thức của cả người đang dần khuếch tán, những thứ này cũng không quan trọng, quan trọng là cảm giác sọ hãi mãnh liệt trong đáy lòng.
“Hãy quý trọng tất cả những gì bây giờ cô có, cô dùng những thủ đoạn đê tiện đó đễ có du ọc tất cả, cô có thể chậm rãi hưởng thụ, cô cũng có thể xấu một chút, chờ tôi tự tay đưa cô đến địa ngục đi.”
Lục Hạo Thành nói xong, dùng sức vứt bỏ cô ta.
Cố An An thể lực không chịu đựng được, sau khi đụng vào tường, lại mêm nhữn ngôi trên mặt đât.
“Khụ khụ khụ” Có An An từng ngụm từng ngụm hô hấp, nước mắt chảy dài nhìn người đản ông đáng sợ.
trước mắt, toàn thân sát ý, mà cỗ họng đau đến nóng bỏng.