Mục lục
Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1796:

 

Tất cả mọi chuyện diễn ra trên thế giới này, cũng không phải chỉ là tình cờ ngâu nhiên thôi đâu.

 

Chuyện này, không thể thuận thế mà làm, liên lụy tới ơn cứu mạng, phần ân tình này khó có thê báo đáp hêt được.

 

Lục Hạo Thành xoay người nhìn thoáng qua Tô Cảnh Minh, “Cảnh Minh, quay lại khách sạn.

 

“Được.” Tô Cảnh Minh gật gật đầu.

 

Lục Hạo Thành nói xong, đỡ Lam Hân lên, “Lam Lam, ở phòng bệnh không thoải mái, chúng ta về khách sạn trước nhé. Hiện tại chỉ cần mỗi ngày đều tới tiêm kháng viêm là được rôi.

 

Lam Hân gật gật đầu, cô cũng không muôn ở lì mãi trong phòng bệnh.

 

Lục Hạo Thành cầm giày qua giúp cô đeo vào.

 

Hành động dịu dàng của Lục Hạo Thành, ở trong mắt Tống Ngôn Tư, vừa hầm mộ lại ghen ghét, cô ta nghĩ sự dịu dàng đó vốn dĩ nên dành cho mình, nhưng hiện tại nó lại không phải dành cho cô ta.

 

“Lục Hạo Thành, anh thật sự muốn đối xử với em như vậy sao?” Tống Ngôn Tư đi đến bên cạnh anh, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào sườn mặt anh, cặp mắt sắc bén kia như có ân chứa giọt lệ nghẹn ngào.

 

Lục Hạo Thành cần thận đem Lam Hân đưa về phía sau đầy phòng bị.

 

Sắc mặt Lục Hạo Thành trở nên lãnh đạm, cũng không thèm nhìn đối thương “Tôi đã nói qua, giữa tôi và cô chỉ có ơn cứu mạng, trừ cái này ra, cũng không có thêm quan hệ gì khác.”

 

“Như thê nào lại không có? A Thành, em đã chăm sóc anh bảy tháng, chúng ta sớm chiều ở chung, chỉ một câu không có quan hệ gì của anh mà nghĩ có thê phủi sạch đi tất cả hay sao?” Tống Ngôn Tư tiền lên, cách anh càng lúc càng gần.

Tải app truyệnhola đọc khích lệ nhóm nhé!

Lục Hạo Thành cũng càng lúc càng mắt đi sự kiên nhẫn.

 

ˆ Tông Ngôn Tư, nghe rõ lời tôi nói đây, cô đừng có nói mây câu không biết xáu hỗ đó được không, nêu như cô đem tin tức A Thành còn ¡sống báo cho cảnh sát, A Thành sẽ cân đến cô chăm sóc cậu ây sao? Lam Hân sẽ chăm sóc chồng mình còn tốt hơn cô, Việc này, chúng tôi còn chưa truy cứu trách nhiệm của cô đâu đây? Cô ngược lại càng nói càng thây độc đoán.”

 

“Kẻ thứ ba tôi đã thấy qua nhiều, loại người không nói lý lẽ lại không biết xâu hỗ như cô vẫn là lần đầu tiên thấy, làm kẻ thứ ba lại còn nói ra vẻ đúng lý hợp tình đến như vậy nữa cơ.” Tô Cảnh Minh khinh thường nhìn lại.

 

Những lời này, Lục Hạo Thành ngại mở miệng nói ra, thì đề anh nói.

 

Mẹ nó, anh đã có những ngày tháng khó khăn, khổ sở trong khoản thời gian Lục Hạo Thành biến mất đó.

 

Những nỗi khổ và khó khăn anh gặp phải đó, ai sẽ là người chịu trách nhiệm đây?

 

“Tống tiểu thư, cô không phải là vị hôn thê của anh họ tôi sao? Cô cùng anh họ tôi chia tay rôi sao tôi lại không biết thê.”

 

Không biết từ khi nào, An Khả đã đi tới trước cửa phòng bệnh, thình lình thốt ra một câu như vậy Tô Cảnh Minh “…… ˆ Dưới đáy lòng anh lại cười thầm, „ CÔ gái này đúng thật sự là “ngu xuẩn” nha.

 

Đây đúng là sắp có trò hay để xem rôi.

 

Tống Ngôn Tư quay đầu lại nhìn thoáng qua An Khả “An Khả, cô đang nói lung tung cái gì vậy?”

 

An Khả tròn xoe hai mắt, khó hiệu nhìn cô ta, “Sao tôi lại nói lung tung được cơ chứ? Ba ngày trước, hai nhà các người không phải còn cùng nhau ăn cơm thương lượng tới chuyện kết hôn rôi hay sao?”

 

Tống Ngôn Tư, hãy một vừa hai phải BÌt6l2V/277. tôi cũng không muôn đê ý tới chuyện của cô đâu, tuy nhiên cô lại là bạn gái của anh họ tôi, tuy răng anh họ tôi cũng không phải yêu thương cô tới như vậy, nhưng với hai nhà các người đã đạt đên quan hệ như hiện tại rôi. Còn nữa, sao cô lại có thể trở thành kẻ thứ ba như Vậy, phá hoại gia đình của người khác vậy chứ? Anh họ tôi cùng cô bạn gái cũ cũng rất yêu nhau, đêu là bởi VÌ cô chen chân vào giữa, anh ấy mới bỏ người ta đề qua lại với cô, cô cũng không thể làm ra chuyện gì có lôi với anh họ tôi được đâu.” Suy nghĩ của An Khả tương đối đơn thuần, đầu óc đơn giản, nghĩ đến cái gì là nói ngay cái đó šElghios ” Tô Cảnh Minh nhịn không được mà bật cười, cô nhóc này quả thực quá đơn thuần, mấy câu như thê này mà cũng có thê nói ra miệng được, đây không phải khiến cho bọn họ càng bót việc hay sao?

 

“Tống tiểu thư, cô đây là muốn một chân đạp máy chiếc thuyền vậy hả?”

 

Lời Tô Cảnh Minh nói làm sắc mặt Tống Ngôn Tư khó coi tới cực điểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK