Chương 552 : Thật mắt mặt
Mộc Tử Hoành cười lạnh nói: “Giám đốc Dương, anh còn chưa xem đến tin tức sao?”
Đối phương trằm mặc một lúc, cười hỏi: “Quản lý Mộc, tin tức gì?”
Mộc Tử Hoành : “Tin tức của anh.”
“Tin tức gì của tôi?” Đối phương rõ ràng mê man.
Mộc Tử Hoành cười nói: “Giám đốc Dương, không phải là tối hôm qua miệt mài quá độ, bây giờ còn chưa tỉnh táo lại hả?
Chờ tỉnh táo hơn … hãy gọi cho tôi, hoặc là tự mình cút đi.”
Mộc Tử Hoành nói xong, liền cúp điện thoại.
Anh vừa mới tiếp quản công ty đã xảy ra tình huống như vậy, thật là mát mặt .
Đúng là mệt muốn chết, một đống rắc rối đang chờ anh giải quyết, quả thực muốn điên rồi.
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Chúc mừng cậu, lại có việc để bận .”
Khóe miệng Mộc Tử Hoành co rút, cười đắc ý mà không thèm nhìn Âu Cảnh Nghiêu, “Thư ký Âu, chúc mừng cậu, văn kiện tôi gửi đến, đều phải qua tay cậu rồi mới đến tay giám đốc Lục, cũng chúc mừng cậu, rốt cục có cơ hội tăng ca.”
Âu Cảnh Nghiêu tiếp lời: “Cho dù tôi tăng ca, cũng không tăng ca nhiều bằng cậu.”
Mộc Tử Hoành tức đến khó thở, trong tình cảnh này mà nói ra như lời như vậy thật sự hợp lý sao?
Mộc Tử Hoành rung đùi đắc ý nói: “Cảnh Nghiêu, cậu đúng là người vĩ đại, tôi vốn từ nông cạn, không có ngôn ngữ nào diễn đạt được sự vĩ đại của cậu, không có lời hoa mỹ nào có thể xứng với cậu! Cậu đúng là người anh em trọng tình trọng nghĩa, nhớ kỹ, cưới vợ, phải chia cho tôi một nửa giường.”
Âu Cảnh Nghiêu nhíu mày, biết Mộc Tử Hoành đang chế nhạo mình, anh cười thật tao nhã mà phản kích “Mộc Tử Hoành, tôi không sánh bằng cậu, mười vạn chỉ có một, cậu mới là người ưu tú nhất, nhưng sau khi cưới vợ, giường cũng không cần chia cho tôi, tôi không có loại này ham mê đó như cậu.”
Mộc Tử Hoành: “…… M Anh có ham mê gì? Anh chỉ muốn cho cậu ta thể hiện một chút tình anh em mà thôi?
“Tôi mới không có loại g ham mê bắt chính đó đâu”
Trong bốn anh em, anh luôn là người bị bạo hành.
Ngày nay, tình anh em nào có vô giá 2 Mộc Tử Hoành buồn bực trở về văn phòng.
Mà Lam Hân, đã nghe Ninh Phi Phi tám chuyện, biết tập đoàn Lục Thị đã thay cô làm sáng tỏ mọi chuyện.
Cô không phải nghệ sĩ, chỉ là dân thường nhỏ nhoi chăm chỉ làm việc kiêm sông, tự dưng gặp tới loại chuyện này, cũng cảm giác bản thân thật oan ức .
Nhưng mấy chuyện đó, hiện tại không còn ảnh hưởng đến tâm trạng đang bình lặng của cô .
Ninh Phi Phi cười nói: “Quản lý Lam, hiện tại rốt cục có thể an tâm , Đây là thông tin từ phòng kế hoạch, các sản phẩm đã được ra mắt rồi. Buổi trình diễn thời trang sẽ được tổ chức vào giữa tháng tới, địa điểm cũng ở ngay tòa nhà tập đoàn Lục Thị , đã được bố trí, quản lý Lam chỉ cần qua nhìn xem bố trí và ánh sáng là tốt rồi.”
Lam Hân hỏi: “Địa điểm ở đâu?”
Ninh Phi Phi cười nói: “Ở tầng năm, tất cả người mẫu đã sắp xếp xong.”
Hệ thống làm việc của tập đoàn Lục Thị, làm việc tiện hơn so với ở các công ty khác.
Tin rằng không bao lâu nữa, tập đoàn Lục Thị nhất định sẽ hùng mạnh, tung hoành ngang dọc.
Ninh Phi Phi kích động cười cười, có tiền đồ, cô phải cố gắng làm việc mới được.
Lam Hân khẽ gật đầu, hỏi: “Quản lý Mộc đã tìm được người phát ngôn chưa?”
Ninh Phi Phi khẽ lắc đầu: “Quản lý Lam, vẫn chưa có tin tức.”
Lam Hân nói: “Báo cho giám đốc Lục, Đối với buổi trình diễn thời trang này, chuyên gia trang điểm phải là Lâm Hạo Thiên.”
Đó là một người có tầm nhìn độc đáo, chỉ gặp nhau một lần, cô đã biết, người kia có thể khiến người khác kinh ngạc.
“Vâng, quản lý Lam.” Ninh Phi Phi cười cười, tiếp tục công việc.
Mà bên kia, Cố An An vui vẻ chưa được bao lâu, lại nhìn thấy tin tức trên mạng, Lam Hân tẩy trắng thành công sau một đêm, ánh mắt cô ta trừng lên so với chuông đồng còn to hon.
Mà Tiêu Nhược Huyên, hoàn toàn bị bóp chết ở đáy vực, muốn trở mình, quả thực so với lên trời còn khó hơn.
Lục Hạo Thành luôn giấu tay, đợi đến thời khắc cuối cùng, mới lộ ra , luôn có thê cho người khác một đòn chí mạng.
“Hừ! Lam Hân, cô đừng ép tôi.” Cô ta phẫn nộ ném điện thoại trên bàn.
Lâm Mộng Nghi vừa ra khỏi cửa phòng, chợt nghe thấy lời vừa rồi, bà nhíu mày hỏi: “Con lại làm sao vậy?”
Cố An An lập tức trở mặt dịu dàng tươi cười: “Mẹ, không có gì.Chính là Lục Hạo Thành vì người phụ nữ tên Lam Hân, làm rất nhiều chuyện, thế nhưng đuổi cùng giết tuyệt, Tiêu Nhược Huyên kia đi đến hiện tại cũng không dễ dàng, thế nhưng bởi vì Lam Hân mà bị hủy hoại.”
Lâm Mộng Nghỉ nghe vậy, tất cả trách nhiệm lại đổ lên đầu con gái mình, nháy mắt tức giận hỏi Cố An An: “Con mỗi ngày trốn trong nhà, lại không biết tình hình cụ thể, sao lại đổ trách nhiệm lên người Lam Hân, lần con hãm hại Lam Hân, ta đã đẩy hai mẹ con họ xuống cầu thang, con cũng biết chuyện như vậy đủ khiến ta áy náy cả đời.”
Giọng nói Lâm Mộng Nghi kích động, mỗi khi tưởng tượng đến chuyện này, lòng lại đau như dao cắt, đó là con gái ruột của mình, là cháu ngoại mình đó.!
Lam Lam tuy rằng không tức giận, vẫn nhận lại cha mẹ, nhưng trong lòng con bé chắc chắn vẫn còn suy nghĩ.
Cho nên, hai mẹ con vẫn rất xa lạ.
Mấy ngày nay, Lam Lam cũng không chủ động gọi cho mình, đáy lòng người làm mẹ cũng rất khổ sở, con bé từ nhỏ đã hiền lành, cho dù là bị bắt nạt, cũng không nhẫn tâm để người khác bị trách cứ.
Lam Lam của mẹ, cho dù không lớn lên cạnh cha mẹ, nhưng vẫn có tắm lòng lương thiện như cũ.
“MÔ ” Cố An An kỳ quái nhìn mẹ, cô ta cảm thấy mẹ đã thay đổi.
“Đừng nói nữa, bởi vì chuyện lần trước của con, không biết ảnh hưởng lớn thế nào sao? Ta bị người khác mắng là độc ác rắn rết, đều là bởi vì con.” Lâm Mộng Nghi vẻ mặt tức giận, ánh mắt cảnh cáo: “Hiện tại đã muốn là con dâu Lục gia, hành vi cử chỉ, cần phải chú ý nhiều hơn. Không cần gây thêm chuyện thị phi, phá hỏng chuyện tốt của bản thân.”
Lâm Mộng Nghi trắng trọn nhắc nhở, khiến Cố An An cả người run rầy, dường như bừng tỉnh.
Trong lòng mỗi người, đều muốn có một tình yêu mãnh liệt, đặc biệt là khi họ còn trẻ, có ai mà chưa đọc một vài cuốn tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn.
Mà những cuốn tiểu thuyết tràn ngập tình yêu ấy, đã chắp cánh cho ước mơ của biết bao phụ nữ.Cố An An cũng là một trong số đó, muốn có được tình yêu bao dung của những tổng tài bá đạo.
Cô ta thấp giọng nói: “Mẹ, con biết .”
Ánh mắt Lâm Mộng Nghi nhìn cô ta thật sâu, vừa rồi bà có nghe được lời cô ta nói, cô ta muốn làm gì Lam Lam?
“Mẹ, con trở về phòng nghỉ ngơi.” Cố An An nói xong, cúi đầu trở về phòng.
Lâm Mộng Nghi nhìn bóng lưng kia mà suy ngẫm.
Cố An An, mấy năm nay vẫn giả vờ trước mặt mình sao? Lâm Mộng Nghi tuy rằng có dùng thủ đoạn xấu, nhưng đối với con cái vẫn rất yêu thương, không ngờ rằng mình lại nuôi dạy ra một đứa trẻ như vậy.