Bắt yêu thì không giống vậy, chỉ cần mất tập trung một chút thì sẽ phải mất mạng, huống chi tối qua là mấy cao thủ Tĩnh Dạ Ti đi ra ngoài, vậy mà chỉ một người quay về đủ thấy được hung hiểm như thế nào.
Nhưng Tĩnh Dạ Ti lại ăn phần cơm này, dù biết là nguy hiểm thì vẫn phải ngoi lên.
Cho nên từng nhóm tuần bổ vẻ mặt nghiêm trọng là do sợ bị an bài nhiệm vụ này.
“Ngươi không sợ sao?”
Lâm Nghị cảm thấy tâm thái của Trương Lão Tam tốt quá mức rồi, Trương Lão Tam thờ ơ nói: “Cái này có gì mà phải sợ, trời sập cũng có người trên đỉnh đón lấy, nếu như muốn sắp xếp người không có bản lãnh như ta đi trừ yêu, ta không đi hắn còn có thể chặt tay ta hay sao?”
Lâm Nghị: “...”
Lão ca hiểu quá rõ ràng, làm cho hắn không thể phản bác được.
Trong lúc hai người nói chuyện đã đến võ đài.
Gần trăm người tập hợp ở võ đài, đứng thành một phương trận*, Lâm Nghị đi theo Trương Lão Tam thâm nhập vào bên trong đội ngũ.
*Trận mê cung hình vuông
Vốn là muốn xin nghỉ lại gặp phải chuyện này, hiện tại xin nghỉ phép dường như có chút không thích hợp.
Quản Bất Bình quan sát một vòng, ánh mắt dừng lại trên người Lâm Nghị một chút.
“Gần như mọi người đã đến đông đủ, trước tiên ta nói cho mọi người một sự kiện. Đêm qua các huynh đệ đi tra án ở thôn Thanh Hà, ngoài Lưu Nguyên liều chết chạy về truyền lại tin tức thì đều gặp nạn.”
Rất nhiều người mặc dù đã nghe được phong thanh nhưng thời điểm mà Quản Bất Bình xác nhận thì trong đội ngũ vẫn xôn xao một trận.
Người của Tĩnh Dạ Ti đều biết mình ăn cơm là liếm máu trên lưỡi đao nhưng một lần diệt cả một tiểu đội thì quả đúng là hiếm thấy.
Đây là một gia hỏa vô cùng hung ác!
Nghe được ý tứ của Quản Bất Bình, tiếp đến những người cần phải đi chẳng phải là phiền phức sẽ rơi vào trên đầu bọn hắn sao?
Cảm xúc hốt hoảng trong đám người bắt đầu lan tràn, Quản Bất Bình đành phải tăng âm lượng của mình lên mấy phần, đè xuống nhưng âm thanh nghị luận kia, nói: “Thôn Thanh Hà có yêu, nhưng Lưu Nguyên có thể thuận lợi trốn thoát cho thấy yêu nơi đó vẫn chưa ra trò trống gì, khoảng chừng tu vi ba bốn mươi năm, lần này ta tự mình dẫn đội, tuần bổ cửu phẩm trở lên ra khỏi hàng!”
Trong đội ngũ trăm người chỉ có bảy người đi về phía trước một bước. Những tuần bổ không ra gì còn lại đều thở dài một hơi.
Trương Lão Tam vẻ mặt ung dung nói: “Xem đi, ta đã nói rồi, trời sập có người cao đón đỡ, chúng ta không cần hoảng.”
Mà lúc này đây, Lâm Nghị hơi do dự một chút, cũng tiến tới phía trước một bước...
Sở dĩ Lâm Nghị do dự không phải là sợ hãi mà là do nghĩ đến thực lực của bản thân mình.
Ba tháng này tăng ca không phải là phí công vô ích, ngoài tuần tra bắt quỷ hắn còn xem qua tất cả các tư liệu của Tĩnh Dạ Ti.
Đặc biệt là những tư liệu có liên quan đến tu hành cơ sở.
Thời đại này sách vô cùng quý giá, đặc biệt là pháp môn tu hành. Nhưng tuần bổ của Tĩnh Dạ Ti luôn chiến đấu ở tuyến đầu cho nên tất nhiên sẽ có một vài thứ buộc phải học.
Lâm Nghị liền học được pháp môn Luyện Khí cơ sở, đao pháp cơ sở, còn biết thêm một chút kiến thức tu hành cơ bản.
Quản Bất Bình nói Cửu phẩm là dựa trên sự cân nhắc một loại tiêu chuẩn thực lực.
Tu sĩ nhân loại tất nhiên là có khác biệt với yêu quỷ, dù sao tuổi thọ của con người cũng không dài như yêu quỷ vật, nhưng người tu hành thì có tốc độ nhanh hơn, hơn nữa thiên tư giữa các cá thể lại có khác biệt cực lớn, còn lấy năm là đơn vị tính toán vậy thì tất nhiên là không chính xác.
Cho nên tính toán tu vi của người thì lấy cảnh giới làm chuẩn.
Bây giờ giới tu hành đại khái chia làm hai đại lưu phái, theo thứ tự là Luyện Khí lưu và Tu Thần lưu.
Tu hành Luyện Khí chia làm hai giai đoạn, một là Luyện Tinh Hóa Khí, hai là Luyện Khí Hóa Thần.
Luyện Tinh Hóa Khí là đem tinh hoa của cơ thể luyện hóa thành khí, giữ lại ngũ tạng tức là tâm can tỳ phổi thận.
Tu sĩ khác nhau là bởi vì ngũ hành khác biệt, trình tự Luyện Khí cũng sẽ có điều khác biệt, nhưng trăm sông đổ về biển đều quy tụ về luyện hóa ngũ khí.
Chí ít tu sĩ Luyện Khí kỳ luyện được một mạch ẩn trong thân mình thì có thể tự xưng là Cửu phẩm, đến ngũ khí viên mãn dung hợp cảnh thì có thể được liệt vào nhất phẩm, đây cũng là con đường phải đi qua khi muốn xung kích cảnh giới cao hơn, cảnh giới này được xưng là Ngũ Khí Triều Nguyên cũng được xưng là Tứ phẩm tông sư.
Lại tu luyện lên tiếp thì chính là Luyện Khí Hóa Thần, tức là ngưng tụ ra tam hoa, đến nhất phẩm lúc Tam Hoa Tụ Đỉnh thì có thể xem như là tiên thần đương thời.
Mà tu thần chính là tu hồn phách, luyện là phù lục, lấy tâm sức làm cơ sở, phù văn để sử dụng dẫn động lực lượng của thiên địa.