Vào đêm, khu giải trí lớn nhất thành phố H đang vào thời điểm náo nhiệt nhất, cổng lớn xa hoa khí phái của nó đèn hoa muôn màu, cao cao trên không trung treo một tấm bảng đèn điện lớn, thiếp vàng hai chữ “Đế đô” mang theo một loại khí phái bức người, trước cửa ra vào của Đế đô, hàng hàng các loại xe sang trọng xếp hàng. Vừa nhìn đã biết, người có thể vào được đây không giàu cũng sang …
Một chiếc xe taxi chậm rãi dừng lại trước cửa, đặt mình vào giữa hàng hàng lớp lớp những chiếc xe sang, chiếc taxi trông có vẻ đặc biệt khó coi.
Từ trên xe bước xuống hai cô gái, cô gái bước xuống trước là Trương Tiểu Mạn, giày cao gót, váy thật ngắn bó sát, ăn mặc trang điểm thật thời thượng, tất cả là vì lần đầu tiên đi phỏng vấn này của cô mà đặc biệt chuẩn bị; Trương Tiểu Mạn lúc này đang vội vội vàng vàng, không ngừng quay lại kêu gọi cô gái đang đi phía sau: ‘Lâm Y, làm ơn đi nhanh một chút được không, chúng ta muộn rồi!’
‘Ừm, nào có ai đến những chỗ này để phỏng vấn bao giờ chữ? Những người này đang âm mưu gì đây …?’ Lâm Y hơi nhíu mày. Cô mặc một chiếc quần bò, áo trắng, đơn giản như đang đi dạo phố. Nếu như không phải Tiểu Mạn cứ cứng rắn kéo cô đi cùng thì Lâm Y nghĩ cô sẽ không bao giờ đến những chỗ này!
‘Tiểu thư à, đó chính là tập đoàn Mạc thị nha! Nghe hiểu không? Loại sinh viên mới tốt nghiệp ra trường như chúng ta vốn không thể chen chân vào … bạn nói người ta có thể có âm mưu gì chứ?’ Trương Tiểu Mạn bất mãn trừng mắt nhìn Lâm Y sau đó lại thở dài một tiếng, ‘Mình nào có số tốt như bạn, có thể được giữ lại trường để làm việc, không cần vất vả đi tìm việc chứ …’
‘Được rồi được rồi, đừng nói nữa, giờ không phải mình đang đi với bạn đây sao?’ Vừa nghe nhắc đến giữ lại trường, Lâm Y liền ngăn bạn lại. Cô biết mình được giữ lại trường đã khiến bao nhiêu bạn học cùng đỏ mắt vì ghen tỵ, chính bởi vì điều này mà cô không nỡ từ chối yêu cầu của Trương Tiểu Mạn đi cùng cô đến buổi phỏng vấn này!
Hơn nữa, bảo một cô gái trẻ đến nơi thế này để phỏng vấn làm sao không khẩn trương cho được, nhưng đối phương đúng là Mạc thị vang danh khắp thành phố H nha, cũng không thể lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử được!
‘Triệu Viêm đâu? Không phải bạn nói cô ấy sẽ đi với bạn đến đây sao?’
‘Haizz, bạn ấy là người bận rộn! Gần đi lại có chuyện gấp không đi được …’
Triệu Viêm là bạn học của hai người, bộ dạng rất xinh đẹp, thành tích học tập lại tốt, gia cảnh ưu việt, là phó chủ tịch hội sinh viên của trường đại học H, cũng có thể coi như một nhân vật nổi tiếng của đại học H …
Lúc này nơi một phòng bao ở một góc khuất của Đế Đô, dưới ngọn đèn nhu hòa, hai người đàn ông đang nhàn nhã tựa người vào sofa, bên cạnh còn có một cô gái trẻ tuổi đang ngồi, cô gái kia gương mặt xinh xắn, trang điểm tinh xảo nhưng mang theo một vẻ lạnh lùng khiến người ta không dám nhìn lâu, trước mặt họ là một chiếc bàn nhỏ bên trên bày rất nhiều rượu Tây, thức uống, hoa quả.
Rõ ràng bọn họ đang chờ người mà cũng rõ ràng là thời gian hẹn đã đến rồi nhưng người họ chờ vẫn chưa thấy tới …
‘Mạc thiếu, ngài nói xem hai cô gái kia sao vẫn chưa đến? Chắc là sẽ không trốn mất đấy chứ?’ Một trong số hai người đàn ông thân mặc một bộ Tây trang màu đen sốt ruột lên tiếng.
Người đàn ông còn lại được xưng là Mạc thiếu, lười nhác dựa hẳn người vào sofa, hắn đeo một chiếc mắt kính gọng vàng, thoạt nhìn có vẻ ôn hòa lịch sự nhưng ánh mắt lại phóng đãng không kềm chế được. Hắn chính là thiếu chủ của tập đoàn Mạc thị, tập đoàn chuyên về giải trí vang danh khắp thành phố H, Mạc Hưng, là loại công tử nhà giàu điển hình, không học vấn không nghề nghiệp, cuộc sống phóng đãng không tiết chế …
Nghe câu nói của người đàn ông mặc áo đen, trên gương mặt nhã nhặn lộ ra một ý cười lạnh lùng: ‘Yên tâm đi, cô gái kia làm sao mà nỡ bỏ qua cơ hội tiến vào Mạc thị chứ!’
‘Cũng không biết lần này có phải là sẽ bị từ chối nữa hay không đây …’ Giọng nói của người áo đen càng lúc càng nhỏ giống như là đang tự nói cho mình nghe.
‘Chắc là không đâu! Nghe nói là hoa khôi của trường đại học H, bộ dạng thật xinh đẹp thanh thuần …’ Giọng của Mạc Hưng cũng nhỏ như đang thì thầm.
Cô gái ngồi bên cạnh vẫn lặng im không nói, chỉ có mí mắt hơi giật tỏ vẻ có chút phản ứng.
Đang lúc hai người nói chuyện, nơi cửa phòng bao vang lên một tràng tiếng gõ, bên môi Mạc Hưng lộ ra một nụ cười nhạt, tiếp đến đã nghe tiếng nhân viên phục vụ mở cửa, dẫn vào hai cô gái, chính là Trương Tiểu Mạn và Lâm Y!
Ánh mắt của ba người trong phòng bao không hẹn mà cùng quét về phía hai cô gái đang đứng nơi cửa, không có một tiếng động nào, cái nhìn như thợ săn đang nhìn con mồi khiến cho hai cô gái bắt đầu cảm thấy bất an …
‘Mạc tổng, thực xin lỗi, chúng tôi đón không được taxi cho nên … hơi trễ một chút …’ Trương Tiểu Mạn hoang mang giải thích.
‘Ồ, không sao!’ Giọng Mạc Hưng nghe thật ôn hòa, hắn đứng dậy, chậm rãi bước đến trước mặt hai cô gái, ánh mắt hắn dừng lại trên mặt Trương Tiểu Mạn một giây, hơi mỉm cười sau đó rất nhanh đã chuyển đến trên người Lâm Y.
Ánh mắt sắc bén vô tả của hắn lướt qua khắp người Lâm Y, từ mặt cho đến ngực rồi xuống đến chân …
‘Xin lỗi, tôi không đến phỏng vấn, ngài … không cần phải nhìn tôi …’ Lâm Y bị hắn nhìn đến rùng mình, toàn thân không được tự nhiên, lắp bắp nói.
‘Ờ …’ Mạc Hưng lúc này mới thu lại tầm mắt, cười một cách ôn hòa, ‘Hai vị tiểu thư, xin mời ngồi …’ Vừa nói hắn vừa chỉ tay về phía một nam một nữ đang ngồi nơi sofa, ‘Vương ca, Lý tỷ!’
Trương Tiểu Mạn vội tươi cười nhìn về phía đôi nam nữ đang ngồi trên sofa vẻ mặt lạnh lùng sau đó kéo Lâm Y đi đến sofa cùng ngồi xuống.
‘Rượu!’ Vừa ngồi vào chỗ của mình, người đàn ông mặc áo đen được gọi là Vương ca đã đặt hai ly rượu trước mặt hai cô gái.
‘Tôi không uống rượu, xin cho tôi một ly nước …’ Lâm Y ngẩng đầu nhìn lướt qua Vương ca, nhàn nhạt nói.
‘Vậy đổi cho cô ấy một ly nước trái cây!’ Mạc Hưng cười, dặn dò nhân viên phục vụ.
Sau đó hắn nâng chiếc cốc trong tay, ‘Nào, chúng ta cạn một ly trước. Hoan nghênh cô gia nhập Mạc thị của chúng tôi!’
‘Mạc tổng, ý ngài là tôi có thể đến Mạc thị làm việc sao?’ Ánh mắt Trương Tiểu Mạn không giấu được vẻ vui sướng.
‘Đương nhiên phải xem biểu hiện hôm nay của cô …’ Trong đáy mắt Mạc Hưng ý cười càng sâu xa.
‘Ừm … hiểu rõ …’ Trương Tiểu Mạn ngửa đầu uống cạn một ly rượu, Lâm Y cũng nhấp một ngụm nước trái cây.
‘Trương tiểu thư, chúng ta cũng uống một chút …’ Lúc này người đàn ông áo đen tên Vương ca đứng dậy …
Liên tục cạn vài ly rượu, bầu không khí trong phòng bao bắt đầu trở nên ái muội, gương mặt của Trương Tiểu Mạn đã đỏ bừng, hiển nhiên là rất hưng phấn, cô nàng đi đến bên cạnh Mạc Hưng, bắt đầu chủ động mời rượu hắn.
Gương mặt Mạc Hưng đầy ý cười vỗ vỗ khoảng không bên người, ‘Nào, đến đây ngồi đi!’
Trương Tiểu Mạn cũng không từ chối, mượn hơi men to gan ngồi xuống bên cạnh Mạc Hưng …
Rượu uống càng lúc càng nhiều, trong mắt Trương Tiểu Mạn đã có chút men say, sau chiếc kính gọng vàng, mắt Mạc Hưng lòe lòe sáng, hắn cười câu tay, Trương Tiểu Mạn liền ngã vào lòng hắn, cô nàng ỡm ờ cho có lệ rồi cứ vậy tựa vào trong lòng Mạc Hưng, trêm má lóe lên một màu đỏ mê người …
Quy tắc ngầm gì đó, cô dĩ nhiên là có nghe nói qua, chẳng lẽ đây chính là???
Lâm Y bất an nhìn Trương Tiểu Mạn, cô biết gia cảnh của bạn mình khó khăn, cấp bách muốn công việc này nhưng với hoàn cảnh hiện giờ, sinh viên vừa mới tốt nghiệp ra trường muốn tìm một công việc tốt để làm thực sự rất khó! Nhưng …
Lâm Y rốt cuộc đứng dậy, cô muốn trước khi có chuyện không may nhanh chóng dẫn Tiểu Mạn ra ngoài …
Nhưng đầu cô nặng quá, chân lại rất nhẹ, đi chưa được hai bước thì Lâm Y đã nặng nề té lăn dưới thảm, tiếp theo liền thấy cánh tay bị nắm chặt, toàn thân bị nhấc lên, trước mắt mơ hồ xuất hiện gương mặt lạnh lùng mà xinh đẹp của Lý tỷ, rõ ràng có thể thấy được một nụ cười lạnh.
Sau đó là gương mặt đầy ý cười của Mạc Hưng cũng xuất hiện trong mắt cô, sau chiếc kính gọng vàng, mắt hắn đầy ái muội: ‘Lâm tiểu thư, thực xin lỗi, Lý tỷ của chúng ta hôm nay muốn dẫn cô đi kiểm tra một chút xem có phải là hàng thật giá thật xử …’
Lâm Y thất thần, kinh hãi trừng mắt nhìn người trước mặt.
‘Không!’ Rốt cuộc phản ứng lại, đầu óc Lâm Y nháy mắt tràn đầy phẫn nộ và khiếp sợ, cô giãy dụa muốn thoát khỏi bàn tay của Lý tỷ, ‘Các người nhất định là tìm sai người rồi! Tôi không quen biết các người!’
Trên tường bất ngờ mở ra một khung cửa ngầm, cô gái tên Lỷ tỷ sức lực rất lớn, hai tay chế trụ thắt lưng của Lâm Y, nhấc cô lên, trong sự giãy dụa vô lực và tiếng kêu suy yếu của cô đi vào trong cánh cửa ngầm …
Lâm Y bị ném mạnh lên giường, cô nằm nghiêng nghiêng, bị cô gái kia thuần thục chế trụ hai tay đặt trên đỉnh đầu, tiếp đó bị trói lại bằng một sợi dây thừng, trói chặt hai tay cô vào khung giường.
Lâm Y kinh khiếp lại vô lực đá loạn hai chân, vặn vẹo thân mình, giọng nói cũng là hữu khí vô lực: ‘Thả tôi ra, các người bắt lầm người rồi …’
Trên gương mặt xinh đẹp mà lạnh lùng của cô gái tên Lý tỷ vẫn không có chút biểu tình nào, cô ta cởi quần áo của Lâm Y, lật nghiêng người cô lại giống như đang kiểm tra gì đó. Trên thân thể như ngọc kia không hề có một tỳ vết nào, hoàn mỹ vô khuyết khiến Lý tỷ nhìn có vẻ hài lòng.
Đây là chuyện mà lão phu nhân đã giao phó, trước khi đưa đến cho thiếu gia nhất định phải kiểm tra, nhất định phải là tốt nhất …
Lâm Y khuất nhục nhắm chặt mắt, cô đã không kêu thét nữa bởi vì rõ ràng là phí công vô ích mà thôi! Hàm răng trắng hung hăng cắn chặt phiến môi, ánh mắt cô trống rỗng, trên trán là một tầng mồ hôi mỏng …
Lát sau cô gái kia giúp Lâm Y chỉnh lý lại y phục, cởi dây trói rồi xoay đầu gọi với ra ngoài: ‘Được rồi, hàng thật giá thật, có thể đưa đi!’
Chương 2: Lễ vật
Cửa lại bị mở ra, bên ngoài sofa của phòng bao truyền đến từng trận tiếng thở dốc đầy ái muội, sắc mặt Lâm Y tái nhợt nhưng cô biết mình bất lực, cô đoán hai người nhất định là bị người khác bỏ thuốc nên chỉ có thể suy yếu nằm trên giường, để mặc người xâm phạm!
Thân thể cô bị người nhẹ nhàng ôm lấy bước ra gian ngoài, sau cổ gác lên một cánh tay hữu lực, đầu ngửa ra sau Lâm Y thoáng nhìn đến quần áo rải rác rơi vãi trên sàn, bóng người chớp động nơi sofa còn có … bên sườn sofa rũ xuống một cái chân trắng nõn chói mắt, tiếng thở dốc yêu kiều vang lên một cách không kiêng nể khắp căn phòng bao …
Nơi cửa sau của Đế Đô, một chiếc xe xa hoa màu đen đã ngừng lại, thân thể Lâm Y bị nhét vào trong xe tiếp theo, cô gái lạnh lùng tên Lý tỷ lấy một miếng vải đen bịt mắt Lâm Y lại, xe bắt đầu chạy nhanh rời đi …
Dần dần, Lâm Y cảm thấy trong cơ thể như có một ngọn lửa thiêu đốt, sức nóng bừng bừng trong cơ thể tựa như muốn thiêu cháy cô thành tro bụi …
Khi miếng vải đen trên mắt bị kéo xuống, Lâm Y thấy mình đã bị đặt trong một phòng tắm cực kỳ xa hoa, bốn bề đều ốp thủy tinh, dưới ánh đèn nhu hòa kiều diễm, có thể nhìn thấy một bồn tấm khổng lồ trong suốt đang dập dềnh gợn sóng, phía trên mặt nước phủ đầy những phiến hoa hồng, bên cạnh bồn tắm là một chiếc giường bằng bạch ngọc hết sức xa hoa, xa xa có thể cảm nhận được chiếc giường đang phát ra những tia sáng đẹp đẽ mà lạnh như băng …
Thân thể Lâm Y sau đó bị bế đến đặt lên chiếc giường bằng bạch ngọc kia, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của Lý tỷ đập vào mắt Lâm Y, nháy mắt sau, tất cả quần áo trên người cô đã bị Lý tỷ cởi sạch.
Thân thể như bạch ngọc của cô tiếp xúc với mặt giường lạnh băng, cái loại lạnh thấu xương này nhanh chóng chạy khắp da thịt cô, thấm vào xương cốt, ngọn lửa đang thiêu đốt trong cơ thể chừng như trong nháy mắt đó bị phóng xuất một sức mạnh vô cùng, cảm giác mềm nhũn biến mất hầu như không còn nhưng nguồn nhiệt trong nháy mắt lại thiêu đốt toàn thân …
‘Thả ta ra!’ Dưới tác dụng của thuốc giọng của Lâm Y đã trở nên khàn khàn, thân thể trơn bóng như ngọc bật lên khỏi giường, lao thẳng về phía Lý tỷ. Không có phòng bị, Lý tỷ dễ dàng bị Lâm Y đẩy ngã, hai tay cô theo đó bóp chặt nơi cổ cô ta.
Gương mặt xinh đẹp của Lý tỷ thoáng trầm xuống, cô ta vươn đôi tay như hai gọng kìm, dùng sức dỡ ra đôi tay của Lâm Y đang hung hăng bấu chặt cổ mình. Lâm Y sao có thể là đối thủ của Lý tỷ, rất nhanh đã bị cô ta chế trụ sau đó “tõm” một tiếng đã bị ném vào trong bồn tắm tạo thành một mảnh bọt nước, trên mặt nước những cánh hoa dập dềnh vì thế cũng bị tản đi …
Lâm Y gắng gượng đứng dậy từ trong bồn tắm, lại bổ về phía cô gái kia nhưng lần nữa lại bị Lý tỷ ấn vào trong bồn tắm, giọng nói trầm thấp của cô vang bên tai Lâm Y: ‘Đúng là không biết tốt xấu. Nếu như thiếu gia chúng tôi nhìn trúng cô, chính là phúc của cô đó …’
‘Tôi không cần! Tôi không thèm!’ Lâm Y gào lên, không ngừng giãy dụa trong nước …
Ánh đèn trong gian phòng tắm xa hoa yếu ớt chiếu vào phòng ngủ chính, loáng thoáng có thể thấy ngồi nơi sofa trong phòng ngủ, một người đàn ông đang gác chân lên nhau, trên tay là một chiếc cốc chân cao, trong cốc dập dờn một chất lỏng đỏ thẫm như máu, lúc này khóe môi người đàn ông nhẹ câu lên, thưởng thức cảnh hai người phụ nữ đang chiến đấu trong phòng tắm.
Đó là một gương mặt tuấn mý khiến người ta hoảng hốt, lại hết sức lạnh lùng. Trên mặt ngũ quan rõ ràng góc cạnh, mũi thẳng, môi mỏng khẽ nhếch cùng ánh mắt thâm thúy lại sắc bén như đao.
Ánh mắt thâm thúy khẽ xao động, người đàn ông chậm rãi buông chiếc cốc trong tay, ấn một cái nút, một bức tường chậm rãi được kéo ra, nháy mắt đã ngăn lại phòng ngủ và phòng tắm, chỉ có một ít ánh sáng từ cửa sổ bên kia thấu vào trong phòng.
Người đàn ông đứng lên từ sofa, dáng người hắn cao ngất, nhìn sơ cũng ngoài 1m85, lưng thẳng, trên người mặc một chiếc áo ngủ màu đen, phối với gương mặt tuấn mỹ kia nhìn càng thêm tuấn mỹ mê người!
Hắn chậm rãi đi đến bên cạnh bàn, cầm lấy một chiếc mặt nạ màu bạc tinh xảo, thong thả đeo lên mặt, ngoài mắt, miệng, chiếc mặt nạ hầu như che phủ hết cả gương mặt, dưới lớp mặt nạ, đôi tròng mắt đen càng phát ra những tia nhìn sắc bén, hắn chậm rãi bước về phía phòng tắm!
Khi người đàn ông mặc áo đen mang mặt nạ bạc không chút tiếng động xuất hiện bên cạnh hai cô gái, hai người đều tạm ngưng chiến đấu, Lý tỷ vội cúi người lùi sang một bên, thấp giọng gọi: ‘Thiếu gia!’
Mặt Lâm Y đỏ bừng, ánh mắt đã bắt đầu mê ly nhìn chằm chằm người đàn ông cao ngất trước mặt, trong đáy mắt có thể thấy rõ ràng sự khiếp sợ, theo bản năng cô co rúm người lại trong nước, hai tay phủ trước ngực cố gắng che chắn cảnh xuân thực ra là đã bị nhìn không sót gì.
Ánh mắt thâm trầm sắc bén của người đàn ông nhìn chằm chằm cô gái trốn trong nước, khóe môi lạnh lùng câu lên, đầu không quay lại chỉ cất tiếng hỏi Lý tỷ đang đứng bên cạnh, ‘Tại sao bỏ thuốc?’ Giọng nói đầy từ tính đến mê người.
‘Thiếu gia … Cô ấy không dễ thu phục …’ Lý tỷ liếc nhìn sắc mặt của người đàn ông, thấp đầu nhỏ giọng giải thích.
Không dễ thu phục? Nữ nhân muốn trèo lên giường hắn nhiều không đếm xuể, chỉ là hắn không có hứng thú mà thôi! Giờ hắn lại muốn nhìn thử xem cô gái kia thế nào là “không dễ thu phục”!
Khóe môi người đàn ông nụ cười càng sâu: ‘Ra ngoài!’ Hắn ra lệnh cho Lý tỷ nhưng ánh mắt trước sau vẫn không rời khỏi cô gái đang trốn trong bồn tắm.
‘Dạ! Thiếu gia!’ Đáy mắt Lý tỷ không dấu được sự mừng rỡ, xem ra cuối cùng lần này thiếu gia cũng có chút hứng thú, chịu lưu lại cô ta …
Sau khi trở về nước, bởi vì thực hiện được lời dặn bảo của lão phu nhân, có thể nói Lý tỷ cô đã phí hết tâm tự nhưng đối với những cô gái kia, thiếu gia hoàn toàn chẳng có chút hứng thú nào, chỉ một mực bảo cô dẫn đi …
Lý tỷ vừa rời đi không lâu thì Mạc Hưng đã gọi điện thoại đến: ‘Lý tỷ, sao rồi?’
‘Ừm, lưu người lại rồi. Lần này các người làm khá lắm!’ Tâm trạng của Lý Tỷ không tệ trả lời.
‘Vậy … Kia … cô gái kia nghe nói là hoa khôi của trường đại học H … nhưng nghe nói tính tình rất quật cường, không biết liệu có đắc tội thiếu gia của các người không …’ Lúc này Mạc Hưng đang tựa người vào đầu giường, nửa thân trên để trần, Trương Tiểu Mạn vẫn như cũ sắc mặt đỏ bừng, ngoan ngoãn tựa trong lòng hắn.
‘Tính cách có quật cường hơn nữa thì cũng không chống được với loại xuân dược cực mạnh kia …’ Trên gương mặt lạnh lùng của Lý tỷ khẽ nhếch lên một nụ cười, ‘Sau khi xong việc thì cũng không phải do cô ấy quyết định!’
‘Vậy … Lý tỷ, hạng mục kia của Mạc thị chúng tôi …’ Thì ra là tập đoàn Mạc thị giờ chỉ còn vỏ bọc, bên trong đã thối rữa, lung lay sắp đổ mà hạng mục lần này, nếu như Mạc thị có thể nhận được thì đối với tương lai của tập đoàn có tầm quan trọng rât lớn.
Mà bởi vì sự phóng đãng của Mạc Hưng, cha hắn cũng chính là lão tổng giám đốc của tập đoàn Mạc thị uy hiếp truất bỏ quyền thừa kế của hắn cho nên Mạc Hưng muốn đoạt lấy hạng mục này để chứng tỏ với cha hắn năng lực của mình, đồng thời xác định địa vị của hắn ở Mạc thị.
Còn vị thiếu gia sau lưng Lý tỷ này chính là người quyết định cho hạng mục kia …
‘Được, không thành vấn đề. Chỉ cần thiếu gia thích, chuyện gì cũng dễ làm …’
‘Mạc tổng, các người … sẽ không … sẽ không làm gì bất lợi với Lâm Y chứ?’ Nhìn Mạc Hưng hào hứng ngắt điện thoại, Trương Tiểu Mạn dè dặt quan sát sắc mặt hắn, bất an nhẹ giọng hỏi.
‘Không đâu! Đây không chừng là một cơ hội tốt cho cô ta … Hahaha …’ Mạc Hưng bâng quơ nói, nhìn gương mặt non nớt vùi trong lòng mình, hắn vươn tay ném nàng trở lại trên giường, áp xuống dưới thân.
‘Mạc tổng, các người làm sao biết Lâm Y? …’ Trương Tiểu Mạn lại thử dò hỏi, trước khi cô đến phỏng vấn, người tiến cử công việc đã đặc biệt dặn dò cô phải dẫn cả bạn cùng học kiêm bạn cùng phòng của cô là Lâm Y cùng đến. Cô vẫn luôn không hiểu vì sao nhưng cũng không dám hỏi, chỉ tìm cách lôi kéo Lâm Y đến …
‘Ừm, chuyện đó không quan trọng … Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, anh sẽ không bạc đãi em …’ Giọng nói của Mạc Hưng dần trở nên mơ hồ, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc ái muội vang lên …
Đầu bên kia thành phố, trong căn biệt thự thần bí, người đàn ông thong thả tiến đến gầnbồn tắm, ánh mắt sắc như dao, từ trên cao nhìn xuống cô gái đang dấu mình trong làn nước…