Tôi gần đây rất là đau đầu. Bởi vì chồng tôi không muốn sinh con. Mẹ chồng tôi giục rất nhiều lần rồi, còn hỏi tôi có phải là sức khỏe có vấn đề hay không? Bảo tôi đi khám phụ khoa. Tôi nói trước khi kết hôn tôi đã kiểm tra rồi, nguyên nhân mãi mà chưa có con là bởi vì con trai mẹ không muốn!
Lương Thành mỗi lần quan hệ với tôi đều mang bao, giống như sợ tôi có bệnh truyền nhiễm không bằng, vì chuyện này tôi và anh ấy cãi nhau mấy lần rồi, anh ấy nói không muốn tôi chịu khổ, sinh con rất đau, nhìn tôi phải chịu đựng cơn đau như vậy anh ấy rất đau lòng.
Con cái là kết tinh của tình yêu, tôi yêu Lương Thành, cũng rất muốn sinh con cho anh ấy.Sau vô số lần nói chuyện không thành, tôi âm thầm thử qua rất nhiều biện pháp, ngay cả trọc thủng bao cao su, mà cũng không thành công. Mãi cho đến một ngày, bạn tôi nói với tôi rằng, chồng tôi có thể đang ngoại tình. Ngày hôm đó, vừa hay chồng tôi đi công tác, buổi tối không ở nhà, nghe xong điện thoại của bạn một lúc tôi thấy hoang mang một lúc.
Giống như những người phụ nữ bình thường khác tôi phát điên lên, tìm tất cả manh mối còn sót lại, lôi quần áo chưa giặt của anh ấy ra, tìm sợi tóc, ngửi mùi nước hoa, cẩn thận nhớ lại thái độ của anh ấy khi ở cùng tôi.
Nghĩ lại một lượt, cảm thấy chúng tôi ngoài lúc cãi nhau về chuyện còn cái ra, còn lại vẫn giống như trước đây, không có gì khác cả, Lương Thành vẫn giống như hồi còn theo đuổi tôi vậy, bất luận công việc bận đến đâu, nhưng đối với tôi vẫn rất kiên nhẫn. Nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa.
“ Anh về rồi” tôi nhìn bộ vest Lương Thành mặc khi đi, uống đến say khướt, một tay ôm tôi, trong miệng vẫn lẩm bẩm gì đó, tôi nói: “Không phải anh nói anh đi công tác hay sao, sao lại uống nhiều rượu đến vậy?”.
Lương Thành bước đi loạng choạng ngã xuống ghế sô pha, lắc lắc đầu. Anh ấy uống không ít rượu mới thành ra bộ dạng này, tôi vội vàng đi pha cho anh ấy một ly thuốc giải rượu. Anh ấy nhắm mắt uống hết thuốc giải rượu, ôm lấy tôi, để tôi chạm vào người anh. Tôi hơi bất ngờ, bởi vì Lương Thành đã rất lâu không chạm vào tôi rồi. Chúng tôi hôn nhau, vuốt ve cơ thể của nhau, khi mọi thứ đang thuận theo tự nhiên, Lương Thành đột nhiên nôn ra!Tất cả đều là thức ăn tối nay anh ấy ăn, nôn ra khắp nơi.
Nôn xong anh ấy có chút khá hơn, mơ mơ màng màng nói một câu xin lỗi, liền nới lỏng cà vạt ra rồi đi vào nhà tắm, sau đó tôi chỉ còn nghe thấy tiếng nước chảy. Sau khi dọn sạch sẽ ghế sô pha và thảm, người đầy mồ hôi tôi cũng muốn đi tắm. Hôm nay khó khăn lắm Lương Thành mới chạm vào tôi, chúng tôi nói không chừng có thể sinh con nữa.
Tôi cởi quần áo, trong phòng tắm toàn là hơi nước, cố gắng lắm mới có thể nhìn rõ khuôn mặt của anh ấy. Tôi ôm eo của Lương Thành từ phía sau, từng chút từng chút một, tới khi sắp thành công…Tiếng điện thoại đột nhiên vang lênNhạc chuông nghe rất quen, là điện thoại của Lương Thành, trên ghế ở bên ngoài phòng tắm. Tôi cho rằng Lương Thành sẽ không chạy ra nghe điện thoại, dẫu sao đã muộn như vậy rồi, chắc không phải là sếp gọi tới chứ. Hơn nữa là chúng tôi đang vui vẻ với nhau. Lúc tôi tiếp tục hôn anh, không ngờ rằng, Lương Thành có chút say đẩy tôi ra.
“ Xin lỗi, An An”. Giọng nói của Lương Thành có chút áy náy, nhưng lại không nghĩ tới cảm nhận của tôi, bỏ ra ngoài. Cách một cánh của, tôi vẫn nghe rõ giọng nói của anh ấy khi nhận điện thoại, vô cũng dịu dàng, còn nói tiếng phổ thông nữa.
Lương Thành có một thói quen, anh ấy chỉ nói tiếng phổ thông với khách hàng nữ hoặc là tôi, bình thường nói chuyện với sếp và đồng nghiệp đều là tiếng Thiểm Tây, chính là tiếng địa phương ở chỗ chúng tôi. Khoảng một phút sau, đột nhiên tôi nghe thấy tiếng đóng cửa “ầm” vang lên ở cửa ra vào.Tôi vội vàng lấy khăn tắm quấn lại rồi ra ngoài, mở cửa nhưng đã không còn nhìn thấy bóng của Lương Thành đâu nữa.
Tôi vội vàng lấy điện thoại gọi cho anh ấy, nhưng điện thoại của anh ấy luôn trong trạng thái đang bận, sau bốn năm cuộc gọi, anh ấy đã tắt máy. Lương Thành bị sao vậy?Lẽ nào anh ấy thực sự có người phụ nữ khác ở bên ngoài, trong lúc đang vui vẻ với tôi, nhận một cú điện thoại liền đi? Việc gì đối với anh ấy lại quan trọng như vậy, gọi lúc nào đến lúc ý?