Chúc Ương là một người ở vùng khác lên đại học, bởi vì trong nhà có tiền, tính nết lại được nuông chiều, cha mẹ dứt khoát mua cho cô ngôi biệt thự gần trường học.
Để cho cô khỏi bị lăn lộn trong túc xá cùng người khác, chuyên tâm học tập.
Nhưng mà có chuyên tâm học tập hay không thì khó mà nói, nhưng điều kiện tự mình sống tốt như vậy, lại núi cao hoàng đế xa, tất cả điều kiện ăn chơi rượu chè đều có đầy đủ.
Ở đây, Chúc Ương thường là đèn đuốc suốt đêm, ăn uống ồn ào, tiếng nhạc lớn thường thường khiến cho những gia đình xung quanh bất mãn, nhiều lần bị đến nhà khiếu nại, thậm chí cảnh sát đến nhà cũng vẫn nói mãi không sửa.
Mấy ngày nữa chính là sinh nhật Chúc Ương, dựa vào tính cách hư vinh và khoe mẽ của cô thì nhất định sẽ làm một trận lớn, cho nên gần đây đã bắt đầu sắp xếp khí thế.
Có nhiều lúc sẽ kéo một hai người bạn tốt tới đây giúp một tay, đưa ra vài chủ ý tốt.
Hôm nay, Chúc Ương nhân tiện kéo theo Tạ Tiểu Manh người bạn thân thiết như chất dẻo ——
Dĩ nhiên, nói bạn thân của Chúc Ương là lời khiêm tốn, trên thực tế người ngoài xem nhìn những người bạn thân cho tới đám chị em đặt Chúc Ương làm trung tâm đó đều là người hầu của cô.
Đám người thích tỏ ra đạo đức cao thì chỉ chỉ chõ chõ đám người kia, nhưng lại không nhịn được lén lút nhìn sự lộng lẫy xa hoa mà bọn họ bày ra.
Thậm chí đã có người vì có thể được mời đến buổi tiệc của Chúc Ương mà cố gắng ở các mức độ khác nhau, bởi vì vào phạm vi quan hệ với người xinh đẹp giàu có này, là chuyện cực kỳ lóa mắt thậm chí còn ẩn giấu không ít chuyện tốt.
Chúc Ương tự mình mở cửa, sai sử Tạ Tiểu Manh đi chuyển đồ vật trong rương. Gần đây cô mua sắm không ít đồ trang trí.
Tạ Tiểu Manh oán trách trong lòng, ngoài miệng lại nói: "Thuê công ty sắp xếp chuẩn bị không được sao? Cũng đỡ cho cậu ngày ngày phải bận việc."
Chúc Ương nói: "Dù sao cũng rãnh rỗi không có gì làm."
Tạ Tiểu Manh thầm mắng trong lòng, ngược lại cô chỉ đặt hàng trên trang web, động động miệng là được, kết quả cũng không phải là bọn họ làm việc sao?
Vào phòng, hai người đem ném túi lên ghế sa lon, liền bắt đầu tháo bỏ hàng chuyển phát nhanh ra.
Tháo đến một nửa, Tạ Tiểu Manhphát hiện một cái hộp dẹp dẹp, cô ta còn tưởng rằng là Chúc Ương mua các loại bảng phấn mắt.
Mở ra đã thấy: "Người đẹp gợi cảm, vô cùng thu hút! Người mẫu nam Âu Mỹ, chiến đấu dưới biển?"
Tựa đề ướt át đỏ mặt khiến cho ánh mắt Tạ Tiểu Manh nhìn Chúc Ương càng sâu xa hơn——
"Ác ~~~ "
Chúc Ương chặn tay đoạt cái hộp lại, cười khúc khích nói: "Ánh mắt của cậu là thế nào hả? Nghĩ rằng mình mua sao? Chúc Ương mình cần xem mấy thứ này? Mình sẽ xem mấy loại rẻ tiền, thấp kém, cho rằng dùng thủ đoạn lừa bịp Âu Mỹ quê mùa này thì sẽ có người mua sao?"
Cái này cũng đúng, Tạ Tiểu Manh cảm thấy hơi thất vọng.
Cho dù là tính cách hay khuôn mặt xinh đẹp của Chúc Ương thì đều là hàng thật, nếu không người đứng đầu đám chị em cũng không tới phiên cô.
Dựa vào khuôn mặt của cô, nếu vào giới giải trí không nhắc tới những thứ khác, làm bình hoa cũng đủ nuôi sống mình.
Đang muốn trêu chọc một câu "Vậy sao cậu bị đám buôn bán nhìn đến?"
Liền nghe Chúc Ương: "Đúng là mình đã mua!"
Sau đó liền nhìn cô hào hứng nhét đĩa CD vào máy chiếu, Tạ Tiểu Manh suýt bị động tác bất ngờ này làm cho trẹo eo.
Chúc Ương vừa mở máy chiếu vừa cảnh cáo Tạ Tiểu Manh nói "Đừng ra ngoài nói lung tung đó, nếu mình nghe chút tiếng gió gì liền nói cho người khác biết đây là cậu mang đến mời mình thưởng thức chung đấy."
Tạ Tiểu Manh lặng lẽ bĩu môi, mẹ nó, trong phạm vi trăm dặm* trường đại học, bàn về nói chuyện bịa đặt châm ngòi, ai có thể sánh qua cậu?
*1 dặm = 500m
Đang khi nói chuyện thì trên TV đã bắt đầu có hình ảnh, mở màn chính là tựa đề quen thuộc: Tokyo - Hot Disco
Sau đó đổi hình ảnh một cái, đi tới một phòng trống, gian phòng bày trí đơn giản ánh sáng mờ mịt.
Chúc Ương nghĩ thầm đúng là phù hợp chủ đề, nhưng mà âm thanh này có hơi âm u chút, âm u đến đè nén nặng nề, không giống cái hình kia, mà lại như nhạc dạo của phim kinh dị.
Nghĩ như vậy trong màn hình xuất hiện một cái ghế, sau đó một cô gái mặc váy màu trắng liền đi tới ngồi xuống.
Móc ra một cái lược rồi chải mái tóc mềm mại đen nhánh của cô ta.
Tóc cô gái rất đẹp, làm nổi bật khuôn mặt bình thường nhạt nhẽo kia.
Chúc Ương không nhịn được nói: "Khuôn mặt cô gái này không đẹp!"
Vừa nói xong, không biết có phải là ảo giác hay không, động tác nhìn gương chải đầu của cô gái trong TV giống như cứng đờ, ngay sau đó lại tiếp tục động tác hơi kỳ lạ đó.
Tạ Tiểu Manh càng nhìn càng sợ hãi: "Cậu có cảm thấy cảnh này có chút quen mắt hay không? Đây là Sadako đã chết trong bộ phim The Ringu, không phải là nội dung vừa bắt đầu cũng có một cô gái chãi đầu sao?"
Cùng lúc đó, cô gái trong TV cũng có phản ứng, cô ta ngẩng đầu cách một màn gương như đang nhìn thẳng vào mắt các cô.
Sau đó khóe môi mỉm cười chậm rãi đứng dậy, xoay người lại ——
"Ai! Đúng là Sadako thật sao?" Gian phòng yên tĩnh không tiếng động đột nhiên vang lên tiếng nói thức tỉnh của Chúc Ương.
"Hả?" Cho dù Tạ Tiểu Manh bị dọa đến tim nhảy lên cổ họng, cũng không khỏi mơ màng.
Liền nghe Chúc Ương giải thích: "Trước đây có một chương trình giải trí, khách mời nữ nói mình thích xem mấy loại phim nóng kinh dị Âu Mĩ Nhật Hàn thì có một đám người đùa bỡn. Sau đó nhắc tới Sadako, không ngờ tới lại có phim nóng về Sadako thật?"
"Đoạn cắt này biên tập vẫn còn dùng lưu truyền rộng rãi trên đài đó!"
Cô vừa nói như thế, Tạ Tiểu Manh cũng nghĩ tới: "Không thể nào?"
Chúc Ương lại nói: "Sao lại không? Chỉ cần có thể kiếm tiền, có gì mà những người đó không thể quay? Cái này mạnh mẽ nóng bỏng như vậy, cậu chờ xem, một lát nhất định sẽ xuất hiện một người đàn ông mạnh mẽ đứng sau lưng nữ quỷ."
"Đem nhân vật kinh dị nổi tiếng đi quay phim nóng, kinh doanh không tệ." Chúc Ương mở gói khoai tây chiên: "Không khí tạo ra không tệ, còn rất có cảm giác, nhưng nữ chính thật sự quá xấu , nhìn dáng người cũng không có gì đặc biệt, có lẽ toàn dựa vào thủ đoạn rồi."
Lời vừa mới dứt, liền thấy cô gái trong TV xoay người đi tới hướng cửa sổ duy nhất trong nhà, trước khi xoay người, đôi mắt vốn âm u thâm sâu nhìn về phía Chúc Ương lại càng trở nên cay nghiệt hơn.
Sau đó cô gái lật người nhảy xuống cửa sổ, biến mất trong khung hình, gian phòng vẫn là gian phòng kia, hình ảnh từ từ biến thành đen.
Hết phim!
Chúc Ương mơ màng, không có nam mạnh mẽ, không có âm thanh thẹn thùng trở nên nhiệt tình kích động của nữ quỷ, không có bành bạch ba!
Cứ vậy là xong rồi?
Đang muốn mắng, nhưng chuông điện thoại di động nhanh hơn cô một bước.
Lúc này ánh sáng trong nhà giống như đặc biệt mờ tối, đột nhiên vang lên tiếng chuông làm hai người giật mình.
Chúc Ương không kiên nhẫn lấy điện thoại từ trong túi xách ra, hiển thị là số lạ.
Bắt máy, bên kia truyền tới một giọng nữ khàn khàn thô ráp mục nát: "S-seven day!"
Yên tĩnh cùng trống trải lại một chút tiếng động nhỏ, Chúc Ương không có mở loa ngoài, nhưng Tạ Tiểu Manh lại nghe rõ ràng được bên đầu điện thoại kia đang nói gì.
Sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh cũng tuôn ra, từ lúc mới bắt đầu mở đĩa CD, đều lộ ra bầu không khí quỷ dị làm cho người ta hít thở không thông.
Nhưng Chúc Ương nghe xong lại tức giận: "S-S-S cái đầu mẹ nhà mày, phát âm cũng không đúng tiêu chuẩn còn dám giả làm trò The Ringu, tao biết rõ trò đùa quái ác thích chỉnh người của bọn mày, tao hỏi mày vì sao toàn bộ phim nóng Châu Á đều thiết lập hình ảnh nữ chính xinh đẹp? Không sợ không hợp sao, xui xẻo!"
Khó chịu cúp điện thoại, Chúc Ương đứng lên: "Lãng phí thời gian, chúng ta tiếp tục trang trí đi."
Nhưng Tạ Tiểu Manh nói gì nghe nấy theo cô lại đột nhiên đứng lên, đôi môi trắng bệch phát run nói: "Cậu, cậu thật sự cho rằng đó là trò đùa quái ác sao?"
Chúc Ương không hiểu nói: "Nếu không thi sao? Cậu tin là Sakudo sẽ bò ra từ TV thật sao?"
Nói rồi lấy đĩa CD trong máy ra, kèm cả cái hộp ném vào thùng rác.
Tạ Tiểu Manh nuốt một ngụm nước bọt: "Vậy cậu vui là được rồi, mình cảm thấy chuyện này có cái gì đó không đúng, cậu không cảm thấy phòng này đột nhiên trở nên u ám sao?"
"Cậu nói nhà ai u ám hả?" Chúc Ương nhíu mày.
Tạ Tiểu Manh không dám đắc tội cô, nhưng cảm giác không dám sắc bén rõ ràng như vậy làm cho cô ta không dám ở trong này thêm nửa: "Không có, mình, mình đột nhiên không khỏe, mình đi về trước, hôm nào lại tới giúp cậu trang trí."
Chúc Ương thấy chân của cô ta run rẩy, trong lòng khinh bỉ rất nhiều, lười phải nhìn bộ dạng sợ hãi xui xẻo của cô ta, liền phất phất tay: "Đi đi!"
Tạ Tiểu Manh như được đại xá, cầm túi lên liền muốn rời khỏi, lại bị Chúc Ương gọi lại ——
"Thuận đường đem đồ ra ngoài ném đi."
Loại sai sử này, Tạ Tiểu Manh và các nữ sinh xung quanh cô đã quen, bình thường liền bĩu môi trong lòng cũng không biểu hiện ra cái gì, nhưng lúc này trong túi rác lại có đĩa CD.
Tạ Tiểu Manh có chút bối rối, nhưng lại dưới quyền uy của Chúc Ương, chỉ đành phải bắt tay vào xách theo đồ đem ra cửa.
Kế hoạch lúc đầu của Chúc Ương là hôm nay sắp xếp đồ vật ra bên ngoài, bởi vì Tạ Tiểu Manh là chuyên ngành thiết kế mới tìm cô ta, kết quả bị một cái đĩa CD làm trể nãi, chuyện gì cũng không làm xong.
Trong lòng thầm mắng rất nhiều, lại thật sự cảm thấy trong nhà có cảm giác lạnh lẽo làm cho người ta khó chịu.
Loại lạnh này giống như là thấm hút vào trong lỗ chân lông, loại phiền não như bóng theo hình.
Chúc Ương tắt máy điều hòa, nhiệt độ tháng sáu sẽ làm cho trong phòng trở nên nóng hơn, trước kia tình hình như thế thì Chúc Ương đã la hét không chịu nổi rồi.
Nhưng bây giờ cô cảm thấy vừa vặn, dường như như vậy mới có thể trung hòa lạnh lẻo này.
Điều này tư dưng cũng làm cho Chúc Ương sợ hãi, nhưng lúc này ý nghĩ chỉ dừng ở mức mình hù dọa mình, cho rằng là bộ dạng sợ hãi của Tạ Tiểu Manh ảnh hưởng đến cô.
Lấy điện thoại di động gọi món bên ngoài, thừa dịp thời gian định tắm nước nóng.
Cha mẹ nhà họ Chúc bận rộn làm ăn, ban đầu mua biệt thự này cho con gái còn không có tới xem, toàn bộ quá trình xử lý đều là do trợ lý làm, mua xong là xách vali vào ở.
Cô ở chỗ này gần ba năm, bởi vì thường mời đám bạn heo chó kia tới chơi, cũng không phải thấy vắng lạnh.
Vòi hoa sen phun nước chảy vào trên người cô, ấm áp làm cho lỗ chân lông thông thoáng không ít, cảm giác u ám lạnh lẽo kia biến mất hơn phân nửa.
Chúc Ương thầm nghĩ quả nhiên là mình hù dọa mình, lúc chuẩn bị tẩy rửa dầu gội đầu, đột nhiên phát hiện trắng trên gạch men sứ trắng noãn trong phòng tắm thừa ra vài sợi tóc đen.
Chúc Ương cẩn thận đưa tay, vuốt theo nếp tóc của mình, tóc trong tay liền nhẹ nhàng rơi xuống một nắm.
Cô dồn sức ngẩng đầu, trong gương là vẻ mặt hoảng sợ của cô, dưới dòng nước tẩy rửa tóc vẫn rơi xuống một đống lớn, cả da đầu cũng xuất hiện dấu vết rụng tóc.
Chúc Ương đang muốn thét chói tai,nước ấm vừa phải liền đột nhiên nóng lên hơn, giống như nước sôi đổ xuống vậy.
Theo phản xạ cô định tránh ra vòi hoa sen, cùi chỏ đập trúng chỗ nào đó liền cảm thấy đau như kim châm xát muối, sau đó cả người như tỉnh lại.
Chúc Ương nhìn lại mặt đất, không có nhiều tóc, chỉ có một ít rơi ra lúc gội đầu như bình thường.
Lại vội vàng soi gương, điên cuồng thở phào nhẹ nhỏm, tóc vẫn còn, không có bị biến thành đầu hói.
Cẩn thận sờ sờ kéo kéo, xác định không sao, Chúc Ương không dám ở trong đây thêm nửa, tắt vòi hoa sen vội vã trùm khăn tắm lên đi ra cửa.
Mới ra phòng tắm liền nhận được điện thoại của em trai, không cần phải nói cũng biết là muốn nhắc chuyện nguyện vọng thi tốt nghiệp trung học của nó là nơi này, đến lúc đó muốn đến đây ở chung với cô.
Nói đến chuyện này Chúc Ương liền nổi giận, một mình cô ở chỗ này tự do tự tại, điên rồi mới có thể muốn ở chung với em trai để bị kiềm chế khắp nơi.
Sau khi mắng đệ đệ một trận, tức giận liền hòa tan sợ hãi, Chúc Ương lau khô tóc thay quần áo, lúc này thức ăn bên ngoài cũng đến.
Sau khi cơm nước xong, cô nằm trên giường xem phim một chút rồi chuẩn bị ngủ, nhưng trong lòng luôn có chút khó chịu.
Vì vậy liền lật người mở máy tìm kiếm, tìm từ khóa các loại "Sadako, phim kinh dị".
Quả nhiên hiện ra kết quả phần lớn là xoay quanh về phim, còn có mấy cái gì mà "Sadako đại chiến Bushinsaba" "Sadako vs Kayako" "Sadako avi".
Tóm lại nhìn một đống tựa đề thì giống như nhà sản xuất đã đem hết những cái kỳ lạ đắc chí ra hết.
Lật gần trăm cái, cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì.
Chúc Ương thấy hơi thất vọng lại hơi may mắn, lúc này mới ném điện thoại di động đi ngủ.
Nửa đêm tỉnh lại đi tiểu, mơ mơ màng màng mở đèn rời giường vào nhà vệ sinh.
Lúc đi xong rửa tay, Chúc Ương cảm giác như có gì, từ từ ngẩng đầu ——
Lại thấy trong gương chiếu ra không phải là của mặt cô.
Khuôn mặt bình thường, tóc dài đen bóngt, váy liền màu trắng, rõ ràng chính là cô gái trong phim kinh dị trong đĩa CD buổi chiều.
Chúc Ương tê cứng chừng ba mươi giây, sau đó lã chã rơi xuống hai hàng nước mắt, vẻ mặt tuyệt vọng bất lực.
Nữ quỷ thấy cuối cùng cô cũng lộ ra vẻ hoảng hốt chật vật nên có, trong ánh mắt cay nghiệt cũng không nhịn được lộ ra đắc ý.
Liền nghe cô gái hư hỏng này khóc lóc mở miệng nói: "Con mẹ nó mày muốn dọa thì dọa đi, có thể đừng dùng chiêu này không? Tao còn chưa phản ứng kịp, còn cho là mình có khuôn mặt như vậy đó."
"Nếu tao có cái mặt vừa dài vừa xấu như vậy thì cần mày tới hù dọa sao? Tự tao đã không muốn sống rồi còn cần gì phải sợ?"
"Nữ quỷ đúng là hung ác mà, thật sự biết rõ sự sợ hãi nhất trong lòng người khác rồi."
Nữ quỷ: "..."
Trước mắt, nó không để ý tới quy tắc bảy ngày nửa, bây giờ liền giết chết con nhỏ hư hỏng này được không?