Phòng V.I.P 202…
"Thiên Vũ, lỡ…lỡ như để Cố Sở Dao biết được chúng ta đang yêu đương vụng trộm sau lưng cô ấy thì sao?"
"Hừ! Anh đã chịu đựng gần một năm ở bên cô ta rồi mà đến cái nắm tay còn chưa được, chán chết đi được. Cô ta ngoài vẻ xinh đẹp ra và nhà có chút tiền thì cũng không thể bằng bảo bối của anh được"
"A…! Anh thật là đáng ghét mà!" Kiều Mạn Nhu nằm lên trên người Cận Thiên Vũ ngón tay cô ta như rắn nước vuốt ve cơ bụng rắn chắc của anh.
Cận Thiên Vũ thở dốc anh bắt bàn tay không yên phận của Kiều Mạn Nhu trên người mình xuống rồi lật cô ta xuống giường đè lên người cô.
Anh khàn giọng nói: "Tiểu yêu tinh đêm nay em đừng mong được nghỉ ngơi."
"Ưm…Vũ…nhẹ thôi a…em chịu không nổi!"
"Ư…a…ưm…ưm…!"
(…)
Cố Sở Dao đứng bên ngoài chứng kiến toàn bộ mọi chuyện vừa sảy ra, cô không ngờ rằng bọn họ dám làm loại chuyện bẩn thỉu này sau lưng cô.
"Rầm!" (Tiếng mở cửa)
Cận Thiên Vũ nghe thấy có tiếng động liền dừng lại nằm sang một bên kéo chăn che đi chỗ bên dưới.
Kiều Mạn Nhu cũng không kém gì Cận Thiên Vũ, cô ta giật mình liền lấy chăn che thân mình.
Kiều Mạn Nhu dựa vào lòng Cận Thiên Vũ cô ta đắc ý nhìn Cố Sở Dao đáng thương nói:
"Dao Dao mình sai rồi! Mình và Thiên Vũ đã ở bên nhau rất lâu rồi, mong cậu sẽ nhường anh ấy cho tớ chúng tớ là yêu nhau thật lòng."
Cố Sở Dao nhìn hai người họ bằng ánh mắt khinh thường thật dơ bẩn, vậy mà không hiểu sao trước kia mắt cô bị mù hay sao lại đi yêu tên đàn ông chó má cặn bã này.
"Ha!"
Cố Sở Dao tiến lại gần Kiều Mạn Nhu vung tay tát cho cô ta một cước
"Chát"
"A!"
Cận Thiếu Vũ liền tức giận lên tiếng, anh chỉ thẳng tay vào mặt cô quát "Cố Sở Dao, cô lên cơn điên cái gì vậy! Cô đừng tưởng gia đình cô có chút tiền thì tôi sẽ quay về bên cạnh cô."
"Nếu như cô đã biết tôi và Mạn Nhu ở bên nhau rồi mà còn không biết xấu hổ chạy đến đây gây khó dễ cho cô ấy"
Sắc mặt Cố Sở Dao lạnh lại cô liền giơ tay lên tát cho Cận Thiếu Vũ một phát "Chát"
"Cmn cô dám đánh tôi. Cô biết tôi là ai không hả?"
"Ha ha ha! Cận thiếu gia, anh là cái thá gì mà để bổn tiểu thư đây phải luyến tiếc. Loại người như anh chỉ hợp với mấy con c hó chạy ngoài đường thôi!"
"Cô…!"
"Sao…! Tôi nói sai ư?"
"À…! Nhân tiện đây Cố Sở Dao tôi chúc đôi cẩu nam nữ hai người sớm ngày hạnh phúc bên nhau đến 'CUỐI ĐỜI'"
Cố Sở Dao tặng cho bọn họ lời chúc rồi cười lạnh rời đi.
———————————
Ban đêm
Quán bar…
"Dao Dao cậu và tên tra nam kia chia tay rồi ư?"
"Ừm!"
"Mình đã khuyên cậu ngay từ đầu mà, loại công tử bột như hắn ta chẳng phải loại tốt đẹp gì" Tống Tuệ Tuệ là bạn thân từ nhỏ của Cố Sở Dao.
"Đúng là trước kia mắt mình bị mù mới phải lòng tên đàn ông cặn bã như hắn ta!"
"Ha! Nhưng mình sẽ trả thù hắn ta!"
"Cậu lại định giở trò gì?" Tống Tuệ Tuệ hoang mang khi không biết Dao Dao lại bày mưu tính kế làm gì? Mà mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt này của Dao Dao là cô lại cảm thấy không phải việc tốt lành gì.
"Mình nghe nói chú út Cận Thiên Vũ là Cận Thiếu Phong người đàn ông này còn đẹp trai hơn Cận Thiên Vũ gấp một trăm lần, năm nay đã gần ba mươi tuổi mà chưa có người yêu…"
"Khoan đã…Cố Sở Dao không lẽ cậu định theo đuổi Cận Thiếu Phong rồi làm thím của Cận Thiên Vũ đấy chứ?"
"Không được sao?"
"Oh my god! Dao Dao cậu cũng cừ quá đấy! Nhưng Cận Thiếu Phong không dễ đối phó như Cận Thiên Vũ đâu. Mình khuyên cậu vẫn nên cẩn thận thì hơn"
"Hừ! Cố Sở Dao mình từ trước đến nay không việc gì là không làm được"
Tống Tuệ Tuệ thở dài "Bà cố nội của tôi ơi, cậu vẫn nên bảo vệ cái mạng nhỏ của mình thì hơn"
"Cận Thiếu Phong là người đàn ông như thế nào chẳng lẽ cậu lại không biết"
"Hắn ta nổi tiếng ghét phụ nữ, mà đặc biệt là loại lợi dụng. Cậu lại chỉ vì muốn trả thù Cận Thiên Vũ mà không màng cái mạng của cậu nữa rồi ư"
Cố Sở Dao không quan tâm mấy lời lảm nhảm của Tống Tuệ Tuệ, cô lắc ly rượu trên bàn uống một hơi cạn sạch, rổi nở một nụ cười yêu nghiệt giọng nói nhẹ nhàng có hơi chứa chất cồn quyến rũ vang lên:
"Như vậy mới thú vị!".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thiên Sát Cô Tinh Không Khắc Nổi Tôi
2. Sau Khi Vội Vã Kết Hôn
3. Mặt Trời Của Tôi
4. Bé Chanh Siêu Chua
=====================================
"Hazzz! Thật không hiểu nổi cậu đang nghĩ cái gì nữa."
"Lỡ đâu hắn ta lại yêu mình thì sao? Mình không tin với sức hút của mình thì kẻ cấm d ục như hắn ta lại không động lòng!"
"Ờ….! Mình sẽ đợi tin tốt từ cậu, cũng chúc cậu thuận buồm xuôi gió"
"Nào chúng ta cùng cạn ly cho một khởi đầu mới!"
Hai cô gái uống rượu trong bar đến tận đêm khuya mới trở về, lúc về hai người say đến nỗi không biết trời trăng mây gió gì phải nhờ sự giúp đỡ của vệ sĩ đưa hai cô về nhà.
Nhưng Cố Sở Dao nào biết từ lúc bước chân vào quán bar đã có người chú ý cô từ đầu đến giờ. Mọi hành động, cử chỉ, câu nói của cô đều bị người đàn ông đó thu lại vài trong tầm mắt hết.
"Người ta về rồi mà cậu vẫn còn muốn nhìn nữa sao?"
"Câm cái miệng của cậu lại!"