*Cạch*
Cố Sở Dao ngoảnh lại thì thấy Cận Thiếu Phong đang đứng dựa người vào tường, tay anh khoanh trước ngực nhìn cô bằng gương mặt lạnh lùng với đôi mắt đen như mực trầm xuống.
Cô sợ hãi nhìn anh với ánh mắt lo lắng “Anh…A-anh làm gì vậy? Đây là nhà vệ sinh nữ đấy. Nếu người khác nhìn thấy thì phải làm sao?”
Cận Thiếu Phong vẫn rất bình tĩnh, dường như anh không cảm thấy có chút mất mặt hay xấu hổ nếu bị người khác phát hiện ra anh đang ở trong nhà vệ sinh nữ. Mà thay vào đó Cận Thiếu Phong lại rất thích cảm giác này.
‘Cảm giác chỉ có anh và cô’
Anh nhìn thẳng vào cô cất giọng vừa trầm vừa khàn mang theo chút hơi lạnh:
“Em tránh xa tên nam sinh vừa rồi ra cho tôi!”
Cố Sở Dao khó chịu trợn trừng mắt lườm anh “Cậu ấy là bạn thân của tôi, tại sao tôi phải tránh cậu ấy”
Gương mặt Cận Thiếu Phong đột nhiên tối sầm lại, Cố Sở Dao cảm thấy khí áp trên người anh lại đang giảm xuống rất thấp.
Cô đi đến trước mặt anh muốn đi ra ngoài, nhưng đã bị anh chặn trước cửa
“Tránh ra!”
Với chiều cao hạn chế của cô chỉ cao tới 1m65 và Cận Thiếu Phong thì cao tận 1m87. Đứng cạnh anh cô chỉ có thể ngẩng đầu lên để nói chuyện.
Cận Thiếu Phong cúi xuống nhìn cô, mặt anh vẫn lạnh như băng không có ý định tránh ra để cho cô ra ngoài.
Cố Sở Dao thấy anh vẫn giữ nguyên tư thế không hề xê dịch đi một tý nào, cô đành đưa tay lên đẩy anh ra.
“Á!”
Nhưng Cố Sở Dao còn chưa kịp làm gì thì Cận Thiếu Phong đã nhanh chóng tóm chặt tay cô lại xoay người anh đè cô vào cánh cửa. Chân anh còn luồn giữa hai chân của cô không cho cô có cơ hội phản kháng.
“A…anh làm gì vậy? Đây là nhà vệ sinh nữ đấy!”
“Anh mau thả tôi ra!”
Giọng anh vừa trầm toả ra hơi nguy hiểm phả ra hơi nóng nhẹ rơi vào trên cổ cô, hơi thở đều đều mang tới một sự cám dỗ khó tả
“Tôi cho em ba sự lựa chọn”
“Một là tránh xa tên nam sinh vừa rồi ra”
“Hai là tôi sẽ để cho mọi người biết mối quan hệ của chúng ta!”
“Cái thứ ba là…”
Cận Thiếu Phong chưa kịp nói xong thì Cố Sở Dao đã nói trước “Tôi chọn cái thứ ba!”
Cận Thiếu Phong nhướn mày anh nhìn thằng vào mắt cô hỏi lại
“Thật sao?”
Cố Sở Dao không do dự liền gật đầu “Tôi chọn cái thứ ba!”
“Em sẽ không hối hận chứ!”
Cố Sở Dao kiên định như đinh đóng cột “Không hối hận”
“Ư…ưm…!”
Cô vừa dứt lời Cận Thiếu Phong đã cúi đầu và phủ lên môi cô một nụ hôn.
Cơ thể Cố Sở Dao bị anh giam hãm lại không có cách nào để phản kháng, cô cảm thấy đau, giãy dụa muốn né tránh, dùng lực đẩy anh ra, nhưng đầu và hai tay đều bị anh giữ chặt, trốn cũng không thoát ra được! Lên cô chỉ có thể miễn cưỡng nhận nụ hôn môi lưỡi từ Cận Thiếu Phong.
Nụ hôn càng ngày càng sâu, mỗi một tấc trong khoang miệng cô Cận Thiếu Phong đều không bỏ sót một chỗ nào. Anh cứ thoả mái hôn cô cho đến khi rút cạn dưỡng khí thì mới tốt bụng buông ra để cho cô thở dốc.
Gương mặt Cố Sở Dao tức giận trở lên đỏ bừng, cô trừng mắt nhìn anh
“Cận Thiếu Phong anh thật bỉ ổi, tại sao anh lại tự tiện hôn tôi”
Cận Thiếu Phong cười thầm giọng anh khàn khàn cúi xuống nói khẽ vào tai cô “Cái thứ ba là muốn em trở thành người phụ nữ của tôi!”
Cố Sở Dao phát cáu lên “Anh dám lừa tôi!”