Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên tập: Harley

Chương 1: Chào, ông xã...

Rất khó để Cố Âm giải thích tình huống hiện tại —

Cô vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ, không hiểu sao trước mắt hiện lên những dòng chữ chạy ngang, màu sắc sặc sỡ, chắc giống những đạn mạc xuất hiện khi xem video.

Cô xoa mắt, những cơn mưa đạn mạc vẫn vui vẻ chạy ngang qua mắt cô.

Cố Âm: "...."

Cứu mạng, đầu óc của cô có bệnh sao?(*) Chả lẽ bị tên đàn ông chó đẻ Thẩm Niệm Lâm chọc điên?

(*)脑子瓦特了: từ này xuất phát từ phương ngữ Thượng Hải dùng để chỉ Chửi người khác mất trí.

Nghĩ đến đây, Cố Âm theo bản năng liếc nhìn chiếc bàn ở bên phải tủ đầu giường.

Trên đầu tủ có một cái thư mời tinh xảo, ngoài bìa in mấy ký tự lớn bằng phông chữ được thiết kế đặc biệt lạ mắt - Tiệc sinh nhật của cô Vương Tư Kỳ.

Cố Âm: "Ha."

Cô nàng Vương Tư Kỳ này đang là tiểu hoa đang hot hiện nay, cô ta ra mắt không lâu nhưng các tài nguyên trong giới giải trí không ngừng tăng lên nhanh chóng.

Bởi vì phía sau cô ta có Thẩm Niệm Lâm thuộc tập đoàn nhà họ Thẩm nâng đỡ sau lưng.

Chuyện của Vương Tư Kỳ và Thẩm Niệm Lâm trong giới cũng không có gì là bí mật, hai người thường xuyên lên hot search, bên ngoài vẫn luôn có lời đồn Vương Tư Kỳ sẽ thuận lợi thượng vị làm thiếu phu nhân của nhà họ Thẩm.

Thiếu phu nhân? Nhà họ Thẩm đã có một thiếu phu nhân xui xẻo rồi.

Xin giới thiệu lại một lần nữa, cô là bà Thẩm xui xẻo đó, Cố Âm.

Cố Âm và Thẩm Niệm Lâm kết hôn được một năm thì scandal của hai người thẩm Niệm Lâm và Vương Tư Kỳ cũng đã được lan truyền một năm. Vương Tư Kỳ sớm biết sự tồn tại của cô nên mới kiêu ngạo gửi cho cô thiệp mời sinh nhật, nghe nói tiệc sinh nhật này, Thẩm Niệm Lâm cũng chi tiền ra làm.

"Hừ — Không được tức giận, tâm trạng của mình rất tốt." Cố Âm ngồi khoanh chân trên giường hít thở thật sâu, nở một nụ cười công nghiệp.

Cô đã đưa "Đơn xin ly hôn" cho Thẩm Niệm Lâm vào nửa năm trước, nhưng Thẩm Niệm Lâm từ chối ký tên với lý do là khó mà giải thích với hai gia đình họ Thẩm và họ Cố. Cố Âm rất ngạc nhiên, khi hắn và Vương Tư Kỳ "thân mật trong một khung hình" lên hot search, lúc đó tại sao anh không nghĩ đến việc giải thích với hai nhà?

Hơn nữa tên chó Thẩm Niệm Lâm rất biết diễn kịch trước mặt hai bên gia đình, biểu diễn sinh động hình tượng một người bị báo lá cải hãm hại. Nếu như hắn tham gia giới giải trí, thành tích của hắn chắc chắn sẽ cao hơn Vương Tư Kỳ.

[Nữ chính xông lên đi, không nên sợ! Lấy búa bổ đầu đôi nam nữ chó đẻ kia đi!]

Cố Âm: "..?."

[Tên nam chính cặn bã như vậy mà sau này lại he? Tôi muốn xem sau này tẩy trắng hắn như thế nào?][mỉm cười]

Cố Âm: "...."

Cố Âm từ trên giường ngồi dậy, Vương Tư Kỳ và Thẩm Niệm Lâm nghĩ tới làm gì, cái mạng nhỏ này của cô quan trọng hơn nhiều!

Cô nhanh chống đặt một lịch hẹn kiểm tra thân thể.

Thật ra mọi năm Cố Âm đều làm kiểm tra sức khoẻ định kỳ, các chỉ tiêu trong báo cáo sức khoẻ năm trước của cô đều bình thường, bác sĩ còn khen sức khoẻ của cô rất tốt. Vậy điều gì đã khiến một cô gái trẻ bị bệnh nan y chỉ sau một đêm?!

Trong phòng làm việc của bác sĩ, Cố Âm hồi hộp đợi kết quả.

"Cô Cố, đã có kết quả khám bệnh." Trên tay bác sĩ đang tờ kết quả vừa mới đưa tới, đi vào văn phòng, ngồi xuống đối diện với Cố Âm: "Thân thể cô rất khoẻ mạnh không có vấn đề gì."

"Hả?" Cố Âm hơi xấu hổ, nhưng đạn mạc vẫn còn xuất hiện ngay trước mắt, "Vậy đầu óc của tôi có sao không?"

"...." Bác sĩ hơi trầm mặc, "Đầu óc cô cũng rất bình thường."

"Đầu óc không có vấn đề?"

"...Không có." Nhưng nếu như cô vẫn tiếp tục hỏi, ông ta cũng không chắc lắm.

Cố Âm suy nghĩ một chút: "Vậy mắt tôi không có vấn đề gì sao?"

"Ý của cô là cận thị hả? Mắt trái của cô tăng lên hai mươi mấy độ(*), bình thường chú ý thời gian dùng mắt."

(*) cứ 100 độ cận theo cách tính của Trung Quốc sẽ tương đương tỷ lệ với 1D (đi-ốp) của Việt Nam.

Cố Âm: "..."

"A..." Cố Âm cẩn thận nói: "Nhưng bác sĩ ơi, tôi luôn cảm thấy, tôi xuất hiện ảo giác."

"Ồ?" Bác sĩ nghiêm mặt hỏi cô: "Ảo giác gì?"

"Chỉ là... tôi nhìn thấy một số thứ kỳ quái." Giống như đạn mạc vậy.

Bác sĩ phân tích: "Đây có thể do áp lực về tinh thần mà sinh ra, gần đây cô có đang lo lắng gì không?"

"A.... Cũng có một số việc." Chẳng lẽ cô thật sự bị Thẩm niệm Lâm và Vương Tư Kỳ chọc giận?

"Vậy thì đúng rồi, đừng gây áp lực quá lớn cho bản thân mình, thả lỏng một chút." Bác sĩ cầm bút lên giấy bắt đầu viết, "Ta kê cho ngươi một ít thuốc, uống đúng giờ, không được thức khuya. Chất lượng giấc ngủ của cô thế nào?"

"Cũng không tệ lắm." Cho dù ngày hôm qua nhận được thiệp mời của Vương Tư Kỳ cũng không ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô.

"Vậy thì tốt rồi, giữ tâm trạng vui vẻ, nghỉ ngơi nhiều chút."

"Vâng ạ." Cố Âm cầm thuốc về nhà, cô dựa theo liều lượng ghi trên đó uống một lần, sau đó nhắm mắt lại, lại mở ra.

[Tuyệt! Tôi đoán cuối cùng nam chính và nữ chính sẽ chết cùng nhau, thật ngọt.]

[Lại thêm một tên điên nữa???]

Cố Âm: "..."

Bác sĩ thuốc của ông vô dụng! Hình như càng nặng hơn nữa rồi!

Cố Âm nhìn những đạn chạy ngang qua này, mơ hồ cảm thấy "nam nữ chính" chỉ cô với Thẩm Niệm Lâm, vậy nên chuyện "nam nữ chính cùng nhau chết" là cái quái gì vậy!

Cố Âm cam chịu ngồi phịch trên giường.

[Tại sao nữ chính lại bất động, cô ấy chết rồi hả?]

Cố Âm: "...."

Cô đưa tay lên gãi đầu.

[Sao bây giờ nữ chính vẫn còn ngủ! Sắp không kịp đến tiệc sinh nhật của Vương Tư Kỳ rồi đó! Nhanh đi vả mặt bọn họ đi!!!]

Cố Âm: "...."

Không muốn đi đâu, chỉ muốn nằm im một chỗ thôi.

[Nữ chính là phế vật.]

.....

"Vèo" Cố Âm ngồi bật dậy nhanh chóng.

Ai đó? Ai đang mắng tôi đó? Có bản lĩnh đến trước mặt cô mà mắng, đừng có mà làm anh hùng bàn phím núp sau màn hình!

Cô nhanh chóng đứng dậy khỏi giường, nhấn máy liên lạc nội bộ trên tường: "Chú Vương, giúp cháu gọi Maggie, Amy, Dennis đến đây, tối nay cháu phải tham gia một buổi tiệc."

"Vâng, thưa cô."

"Giúp cháu chuẩn bị một phần quà sinh nhật để tặng cho một cô gái trẻ."

Lần này đầu dây bên kia im lặng một lúc, rồi mới nói tiếp: "Vâng, thưa cô."

Cố Âm dặn dò xong, cô nhanh chóng đi tắm, lúc cô đi ra, nhà tạo mẫu Thiên Đoàn của cô cũng đã chờ ở phòng khách. Cố Âm gọi bọn họ đến phòng thay đồ xa hoa ở tầng một, cô ngồi trước gương nhìn họ nghịch tóc và móng tay mình.

"Tối bay cô Cố sẽ tham gia bữa tiệc gì?" Dennis vừa sấy tóc cho cô vừa hỏi cô về chuyện bữa tiệc, để thiết kế tạo hình cho cô phù hợp nhất.

Cố Âm uống một ngụm nước chanh, thuận miệng nói: "Tiệc sinh nhật của Vương Tư Kỳ."

Trong chốc lát phòng thay đồ im lặng kỳ lạ, Dennis và Amy ngừng lại động tác trên tay, Maggie đang chọn quần áo cho cô cũng sững sờ tại chỗ.

Tuy mọi người đều gọi cô là cô Cố nhưng họ đều biết cô cũng là phu nhân nhà họ Thẩm.

Năm nay, Vương Tư Kỳ đã trở thành tâm điểm trong giới giải trí, cô ta thường xuyên cùng ngài Thẩm hẹn hò... Vậy nên tối nay sẽ là muốn đi đánh ghen sao?!

Vậy nên cần phải chuẩn bị cho cô Cố một bộ chiến bào để đánh thôi!

Cố Âm nhìn chằm chằm vào gương, đôi mắt sáng của cô quét từ trái sang phải, như thể cô có thể nhìn thấu nội tâm của ba người họ: "Bình tĩnh nào, không nên làm quá khoa trương."

".... Vâng, cô Cố."

Vì cô Cố nói không được quá khoa trương nên họ chỉ có thể cố gắng tiết chế về kiểu dáng, nhưng họ vẫn nỗ lực rất nhiều trong các chi tiết.

"Cô Cố, đã xong rồi."

Nghe thấy giọng nói của Amy, Cố Âm đặt điện thoại xuống, đứng dậy đi đến trước gương soi toàn thân. Đây là chiếc váy cổ điển theo phong cách Hepburn cao cấp mới nhất của Bunny. Phần dưới chân váy đen được điểm xuyết bằng ren trắng thêu hoa, tuy phức tạp nhưng không hề rối mắt, vừa trung hòa sự đơn điệu của chiếc váy đen tuyền.

Thắt lưng đen quanh eo cũng là của Bunny, để lộ logo kim loại một cách kín đáo.

Vì Bunny là thương hiệu yêu thích của Cố Âm nên Maggie đã chọn Bunny cho cô hôm nay, bao gồm chiếc vòng ngọc trai quanh cổ và chiếc khuyên tai kẹp tóc trên đầu.

Cố Âm đứng trước gương hơi ngẩng đầu lên, thiết kế cổ chữ V của chiếc váy để lộ chiếc cổ mảnh khảnh và xương quai xanh nhỏ nhắn thanh tú của cô, nhìn sẽ không hở hang mà lại gợi cảm tùy ý.

Để phù hợp với phong cách retro ngọt ngào tao nhã hôm nay, Dennis biến mái tóc thẳng dài của cô thành những lọn tóc uốn sóng cổ điển, tóc mái cũng cắt ngang trán nhìn chung rất khó kiềm chế.

Vẻ ngoài của Cố Âm vốn đã ngọt ngào nhưng kiểu tóc này lại càng khiến cô trông ngọt ngào hơn, giống như một nàng công chúa nhỏ bước ra từ lâu đài thời trung cổ.

"Mặt nhỏ, cổ thiên nga, vai thẳng, lưng bướm, hoàn hảo." Dennis đứng bên cạnh không ngừng khoa trương khen tặng.

Cố Âm liếc nhìn anh ta, đang định chế nhạo vài câu đã thấy đạn mạc như núi lửa bộc phát, "vù vù vù" chạy ngang qua.

[Aaaaaaa nữ chính ngọt ngào quá! Thật sự là một đại mỹ nữ! Nam chính mắt mù rồi!]

[Nữ chính chúng ta thật sự xinh đẹp! Hơn xa Vương Tư kỳ!]

[Hu hu hu con gái của mẹ, Âm Âm đẹp quá đi T^T]

Cố Âm: "..."

Có đột ngột như vậy không? Cô có rất nhiều mẹ cùng một lúc?

Mặc dù mọi người đang khen ngợi cô, nhưng.... có thể đóng đạn mạc không? Nó làm cô đau mắt.

Khi Cố Âm đến Thiên Hạ Cư, tiệc sinh nhật của Vương Tư Kỳ đã bắt đầu được môt lúc. Bữa tiệc của cô ta được tổ chức ở phòng lớn nhất của Thiên Hạ Cư, Thẩm Niệm Lâm ra tay hào phóng thật.

Cố Âm tự cười một mình, đưa thư mời cho người phục vụ trước cửa, sau đó mở cửa bước vào. Phòng tiệc rực rỡ ánh đèn, dàn nhạc giao hưởng đặc biệt được mời từ nước ngoài về đang biểu diễn các tiết mục trên sân khấu. Cố Âm cười cười, đưa phần quà trong tay cho nhân viên phục vụ, đi về phía trước.

"ĐM, Cố Âm tới rồi."

Có người thấp giọng nói chuyện, hôm nay có người nhận ra Cố Nhân tại nơi tụ tập minh tinh hôm nay cũng không có gì lạ. Cố Âm làm như không nghe thấy, duy trì nụ cười tiếp tục đi về phía trước.

"Nhưng mà, cô ấy thật xinh đẹp."

Tiếng nói chuyện dần nhỏ lại, Cố Âm tùy tiện tìm một góc đứng. Cô lười đi tìm Vương Tư Kỳ, dù sao Vương Tư Kỳ nhất định sẽ tới tìm cô.

Cô cầm ly rượu dâu, nhấp một ngụm rồi ăn thêm một quả dâu tây đặt trên đĩa trái cây.

Vị ngọt ngào của dâu tây tan chảy trong miệng, Cố Âm khẽ giật đôi mày thanh tú. Thẩm Niệm Lâm thực sự hào phóng, quả dâu tây này vừa to và vừa ngọt.

Cô lại lấy một quả để ăn.

Một cô gái mặc váy sáng màu đi tới, cũng bưng một ly rượu dâu. Cô nhìn vào khuôn mặt, Cố Âm chưa từng thấy nó trước đây.

Hình như phát hiện Cố Âm đang nhìn mình, cô ấy nghiêng đầu, cười cười với Cố Âm: "Xin chào, tôi là Lục Ninh Ninh."

Lục Ninh Ninh? Là tiểu thư của nhà họ Lục Sao?

Cố Âm cũng cười với cô ấy, mở miệng nói: "Xin chào, tôi là Cố Âm."

"Xin chào, xin chào." Lục Ninh Ninh trò chuyện với cô một cách quen thuộc, "Cô là bạn Vương Tư Kỳ hả?"

"Không phải."

"Thật ra tôi cũng không biết cô ấy." Lục Ninh Ninh tựa hồ đã tìm được tri kỷ, cụng ly với cô, "Nói thật, tôi mới từ nước ngoài trở về, cũng không quen biết nhiều người ở đây. Do cha tôi ép tôi phải kết bạn nhiều hơn."

"Ồ......"

"Tuy nhiên, tôi phát hiện tới đây cũng không qua thiệt thòi, ở đây có rất nhiều trai đẹp nha." Lục Ninh Ninh cũng không quen biết những nam minh tinh kia, nhưng mấy cái này cũng không trở ngại cô thưởng thức trai đẹp. Cô ấy vừa nói đến đây, liền sáng mắt nhìn chằm chằm thứ gì đó: "Ví dụ như người kia!"

Cố Âm nhìn theo tầm mắt cô ấy, cô thấy một người đàn ông khí chất trang nghiêm đang đi về phía bọn cô. Dáng người hắn cao lớn, dung mạo xuất chúng, một thân âu phục cao định được cắt may vừa vặn, cặp chân dài kia càng làm cho người ta chú ý.

Người đàn ông có làn da trắng nõn, ngũ quan ưu tú, khóe môi hơi câu lên một nụ cười, nhưng trên người mơ hồ có khí chất xa cách.

"Tôi tuyên bố anh ấy là người đàn ông đẹp trai nhất tối nay!" tay Lục Ninh Ninh kích động đến mức nắm ly rượu run nhè nhẹ.

Cố Âm quay đầu, nhìn cô hỏi: "Cô muốn lên wechat với anh ấy không?

"Muốn wechat gì chứ. "Ánh mắt Lục Ninh Ninh dán vào người người nọ," Em trực tiếp tự tin chào hỏi, này, ông xã."

Cô nói xong không lâu, người đàn ông đi tới trước mặt các cô, Cố Âm nhìn người trước mặt, cười nói với anh: "Chào, ông xã."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang