"Oa oa oa!" Tiếng khóc yếu ớt vang vọng khắp căn phòng chật hẹp bốn bên đầy gió.
Có một nữ tử đang ôm ấp đứa con trong ngực, sử dụng một chiếc chăn bông làm từ bông gòn, để chống lại những cơn gió lạnh buốt giá từ ngoài cửa sổ thổi vào.
Căn phòng rất tối, giống hệt như bầu trời ngoài kia. Căn phòng có một ngọn đèn dầu yếu ớt, giống như có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào
"Oa oa oa!" Đường Tam cố gắng nói một lần nữa, nhưng thử cách mấy cũng chỉ là những tiếng kêu bình thường.
Cũng đã mấy ngày kể từ khi hắn đến thế giới này, đúng vậy chỉ mới mấy ngày. Hắn chỉ vừa được sinh ra, cũng chỉ mới có ba ngày tuổi. Nhưng hắn đã cảm nhận được có thứ gì đó không đúng.
Đường đường là cựu Thần Vương, vì muốn tìm thê tử chuyển thế của mình mà từ bỏ tất cả mọi thứ. Cuối cùng trước lúc thần thức biến mất hắn nhận được một tia liên kết, thế là hắn đi tới thế giới này.
Bất luận trước kia hắn mạnh cỡ nào, nhưng bây giờ hắn đã trọng sinh và hiện tại cũng chỉ là một đứa bé mà thôi. Thứ quý báu nhất chính là trí nhớ kiếp trước, nhưng điều đáng buồn là ký ức có mạnh đến đâu đi chăng nữa, thì cũng không thể thay đổi được cơ thể nhỏ bé mảnh mai của hắn lúc này.
Vừa mới sinh được ba ngày, uống từng giọt sữa mẹ ở thế giới này, thậm chí hiện tại hắn cũng không có cách nào để nghe hiểu ngôn ngữ ở thế giới này. Dù sao, chuyện này cũng cần phải có thời gian. Nhưng hắn có thể cảm nhận được, chính mình trọng sinh đến thế giới này gian nan hơn trong tưởng tượng nhiều.
Ở kiếp trước, hắn được sinh ra trong một gia đình thợ rèn, mà phụ thân hắn lại là cường giả quy ẩn giang hồ, thậm chí hắn còn thừa hưởng được thiên phú cường đại. Nhưng bây giờ cái hắn lo lắng nhất là mình có sống sót được hay không đây.
Lang thang tìm kiếm một thời gian dài trong vũ trụ, thần thức của hắn chỉ có thể miễn cưỡng gánh chịu được ký ức kiếp trước, nên ngoại trừ nó ra, hắn căn bản không làm được gì nữa. Nhưng hắn cũng có thể cảm nhận được cơ thể nhỏ bé của mình đang thê thảm đến mức nào.
Cũng chính vì mẫu thân hắn, trong thời gian mang thai bị thiếu hụt dinh dưỡng, cho nên mới dẫn đến việc thân thể hắn gầy yếu, tuyệt đối trên nghĩa dinh dưỡng không đầy đủ. Thậm chí ngay cả tiếng khóc cũng rất yếu ớt.
Dù sao kiếp trước hắn cũng là một người đã có con, nên cũng biết một đứa trẻ bình thường sẽ khóc như thế nào! Nhưng chính mình bây giờ ngay cả việc khóc thôi cũng đã thấy tốn sức. Giống như bất cứ lúc nào hắn cũng có khả năng tắt thở.
(*) Tam ca lần này tàn quá =))
Mặc dù hắn chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ trọng sinh vào một gia đình giàu có nằm không ngậm thìa vàng, nhưng cũng chưa có nghĩ tới sẽ khổ đến mức này. Thần Vương trọng sinh bất cứ lúc nào cũng có thể chết, đây chẳng phải chưa bắt đầu mà đã phải kết thúc? Đến việc tiểu thuyết cũng không thể nội trong một chương mà đến kết cục?
Thế nhưng trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, hắn đã cảm nhận được điều gì đó. Nên đối với thế giới này cũng hiểu rõ một chút. Sở dĩ hắn cảm nhận được tình hình có gì đó không ổn, những thứ này cũng có phần nào quan hệ với hắn.
Hắn trùng sinh thành người thường, ít nhất cũng không kém người thường của mấy thế giới trước kia. Thế nhưng trong thế giới này, giống như sự tồn của con người rất hèn mọn, nói đơn giản chính là Nô Lệ! Làm nô lệ cho một chủng tộc cao hơn. Đó là lý do tại sao hắn lại thê thảm như vậy.
Đã ba ngày, hắn chưa nhìn thấy mặt mũi phụ thân mình ở thế giới này, cũng chỉ có mẫu thân cùng với mình sống nương tựa lẫn nhau. Mỗi ngày đều được một người quần áo rách rưới đưa một chút đồ ăn tới cho mẫu thân hắn, nên mới có thể duy trì sự sống cho bọn hắn.
Nét mặt ai cũng rất thẫn thờ, cũng có thể nói là không cảm xúc. Giống như bọn hắn đã quen với những cảnh này.
Dù sao Đường Tam cũng có trí nhớ kiếp trước, thần thúc cũng sẽ khiến cho thần hồn của hắn ở thế giới này mạnh mẽ hơn người bình thường một chút. Sở dĩ hắn còn chưa có học được ngôn ngữ ở thế giới này, nhưng vì một lý do nào đó mà con người ở đây rất ít khi nói chuyện giao lưu. Nếu như có nói chuyện thì cũng chỉ nói đơn giản mấy chữ.
Chính mình cũng không biết khi nào sẽ lạnh? Khoé miệng Đường Tam khẽ co giật, nhịn không được khóc hai tiếng "Oa oa"
Tiểu Vũ, nếu như ngươi được chuyển thế đầu thai, nhất định phải phù hộ cho phu quân của ngươi! Không được nói cái gì khác, vậy nên trước hết phải phù hộ cho phu quân ngươi có thể sống sót. Nếu không thì cả nhà chúng ta không có cách nào đoàn tụ lần nữa.
Bởi vì cơ thể yếu ớt nên hắn ngủ lúc nào không hay. Một tháng ròng rã trôi qua ngày nào đầu óc hắn cũng mông lung suy nghĩ.
Mỗi ngày chỉ uống được một ít sữa của mẫu thân, vẫn may cuối cùng không có chết đói. Nhưng cũng không thể nghi ngờ về cơ thể nhỏ bé yếu ớt tự nhiên. Lấy cảm nhận Đường Tam về cơ thể mình, kinh mạch yếu ớt mỏng manh! Thân thể gầy gò nhỏ yếu! Đã gần một tháng, mà cân nặng của hắn cũng chỉ tầm năm đến sáu ký, chỉ tương đương với một đứa trẻ sơ sinh bình thường ở kiếp trước.
"Rầm!" Cửa phòng mỏng manh đột nhiên mở ra, đây là âm thanh lớn nhất mà Đường Tam nghe được khi đến thế giới này. Theo bản năng hắn mở to mắt ra nhìn.
Một gã cao to đen hôi từ ngoài cửa bước vào, nhìn thấy bộ dạng của hắn Đường Tam không khỏi sững người.
Bởi vì tên này không phải là con người. Ở thế giới trước kia, hắn đã gặp qua rất nhiều chủng loại quái vật khác nhau, nhưng đối với thứ trước mắt vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Kẻ vừa mới đi vào là nam giới, có cơ thể giống với con người, cao khoảng hai mét, nhưng đầu là đầu sói. Răng nanh nhô ra, trên cơ thể còn có mùi máu tanh văng vẳng. Cơ thể cực kỳ lực lưỡng nên xém chút nữa phá nát khung cửa.
"Đã một tháng, nên giao cho ta." Lang nhân gầm nhẹ nói với mẫu thân Đường Tam ở thế giới này.
Mẫu thân ôm chặt Đường Tam vào lòng, trong khoé mắt giống sắp có nước mắt chảy xuống ngay lập tức.
Nội trong một tháng, Đường Tam cũng có thể hiểu một số từ ngữ đơn giản ở thế giới này. Nội tâm hắn lúc này dâng lên một cảm giác khó có thể nói nên lời.
Hiển nhiên tên Lang Nhân này đến vì mình, nhưng hắn muốn đem mình đi làm gì? Chẳng lẽ đem đi ăn thịt?