Tổ chức Cứu Thục tồn tại như thế nào? Đường Tam cũng đã cẩn thận suy tính qua. Có thể thành lập tổ chức Cứu Thục lại khiến cho tổ chức có thể hoạt động bí mật trong bóng tối. Không thể nghi ngờ rằng còn một số ít nhân loại còn lương tâm, họ cũng hiểu rằng mình đang sống trong một thế giới như thế nào.
Nhìn số nô lệ loài người trong Phong Lang trấn, thì cũng có thể biết rằng nhân loại trên thế giới này tuyệt đối không ít.
Ba ngày sau sao?
Ngày thứ hai sau khi thông báo được dán lên, từng thôn trang đều bắt đầu có phản ứng. Nô lệ trong thôn đương nhiên cũng có người phụ trách. Người phụ trách đương nhiên là Lang yêu.
Ngay từ lúc sáng sớm, Lang yêu đã tập hợp tất cả người dân trong làng lại với nhau, không phân nam hay nữ già hay trẻ, tất cả đều được gọi đến.
Thế nhưng ánh mắt của người già lại toát ra vẻ tiêu điều cùng bất đắc dĩ. Vài tên thanh niên trẻ tuổi, nhìn chung tầm trên dưới hai mươi, sắc mặt còn mang theo sự chờ mong, hiển nhiên là do bọn hắn có khả năng thức tỉnh Phong Lang huyết mạch nhất.
Đường Tam đứng trong đám người, nhưng nội tâm hắn lại tràn đầy vẻ bi ai. Một đám nhân loại đứng ở đây chờ mong thức tỉnh, nhưng lại không biết mẹ mình từng bị yêu vật vũ nhục, từ đó mới để lại cho mình một chút huyết mạch yêu tộc, cỡ nào phiền não cỡ nào bi ai.
Đối với sự thống trị của Yêu Quái tộc cùng Tinh Quái tộc, Đường Tam cũng chả có chút bất mãn nào, bởi vì dù sao thế giới này cũng là do quy tắc căn bản hình thành. Nhưng thân là nhân loại, thấy đồng tộc mình bị ép làm nô lệ không thể phản kháng, tất cả cũng chỉ vì để muốn sống sót, làm cho nội tâm hắn đầy đau khổ.
Trong tám năm qua, cảm xúc tính lũy bấy lâu nay khiến hắn làm ra quyết định, ngoại trừ việc tìm kiếm thê tử, hắn nhất định phải tìm ra cách và tạo cho nhân loại một cơ hội để cho nhân loại có thể trở nên mạnh hơn, có tư cách để sinh sống trên thế giới này.
"Nghe rõ hết chưa. Chờ ta một chút, ta sẽ tiến hành thức tỉnh huyết mạch cho các ngươi. Bất kỳ nô lệ nào thức tỉnh Phong Lang huyết mạch đều có thể tham gia khảo thí hai ngày sau, nếu có thể thông qua khảo thí cùng nồng độ huyết mạch đủ cao đều có thể trở thành phụ thuộc, có tư cách vào trấn học tập. Những phụ thuộc xuất sắc, trong tương lai còn có thể có được đãi ngộ giống như tộc ta. Đây là cơ hội dành cho các ngươi, một cơ hội có thể bước một bước lên trời. Cho nên trong quá trình thức tỉnh, các ngươi phải nhớ cảm nhận thật tốt huyết mạch của các ngươi, có sự thay đổi gì cũng không cần phải kìm nén, mà phải mặc cho nó phóng xuất, các ngươi nghe rõ chưa?"
Đám nô lệ nhân loại cùng nhau cúi người, tất cả đều làm ra dáng vẻ kinh sợ.
Lang yêu hài lòng gật nhẹ đầu, răng nanh bắt đầu nhô ra, đôi mắt nó dần dần hiện lên tia sáng xanh, hung quang trong đôi mắt lấp lóe, nó đột nhiên ngẩng cao đầu gầm rú chói tai.
"Hú hú~~~" Dựa theo tiếng hú này vang lên. Ở phía xa cũng có vô số tiếng hú chói tai vang lên.
Đường Tam ở phía sau hắn cảm nhận được thứ rất mạnh, có thể cảm nhận rõ ràng ngay lúc con Lang yêu này gầm rú, huyết mạch trong cơ thể hắn giống như đang sôi sùng sục. Phần dao động này còn khuếch tán ra bên ngoài, làm cho cơ thể một ít nhân loại bắt đầu run rẩy.
"Hú~~" ngay lúc tiếng sói tru sắp hết, lại thêm một tiếng sói tru khác từ trong miệng Lang yêu kia vọng ra. Khí tức huyết mạch càng ngày càng nồng nặc.
Trong lúc bất chợt, phía trước bên trái Đường Tam có một thiếu niên nhân loại, cơ thể hắn đột nhiên run rẩy lẩy bẩy, giống như đang phải gánh chịu thống khổ, miệng phát ra tiếng kêu quái dị, đột nhiên hắn ngã về phía trước tứ chi chạm đất. Trên làn da từng sợi lông màu xanh chậm rãi mọc ra, giống như đang chịu đựng đau khổ dữ dội, lăn lôi dữ dội.
Đây là đã thức tỉnh Phong Lang huyết mạch?
Đường Tam cũng không nóng lòng biểu hiện bản thân, mà chỉ yên lặng quan sát.
Ngoại trừ tên thanh niên này, ở một bên khác, cách chỗ hắn khá xa, cũng có một nữ hài mười mấy tuổi hai tay đang ôm đầu ngồi xổm tại chỗ, cơ thể mơ hồ còn xuất hiện một chút thay đổi.
Ngoại trừ hai người kia, những người khác chỉ run rẩy với run rẩy không có biểu hiện gì khác. Lúc khoé mắt bọn hắn liếc nhìn hai người kia, trong mắt còn mang theo sự hâm mộ.
"Hú~~" Lúc tiếng tru thứ ba vang lên, Đường Tam biết mình không thể đợi được nữa.
Hắn bỗng nhiên khuỵu người xuống, hai tay ôm lấy đầu toát ra dáng vẻ thống khổ. Làm cho đám nhỏ bên người giật nảy mình.
Sau khi ba tiếng sói tru kết thúc, ánh mắt Lang yêu cũng quét tới đám người. Ba người Đường Tam xuất hiện biến hoá lớn nhất, đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý người khác. Lang yêu tiến về phía trước, phân loại bọn hắn ra bên ngoài.
Thanh niên người mọc đầy lông sói kia không ngừng vằn vại trên mặt đất, cơ thể thay đổi cực kỳ rõ ràng, miệng còn chảy nước miếng, nhìn sơ qua cũng biết không còn tỉnh táo.
Đường Tam cùng nữ hài tử khi nãy không có sự thay đổi nhiều, nữ hài kia chỉ xuất hiện một nhúm lông trên cổ, chỉ riêng Đường Tam là không có sự thay đổi gì.
"Tiểu tử, ngươi cũng phải hiểu rõ hậu quả việc mạo phạm huyết mạch cao quý tộc ta, vậy nên hãy tự cầu phúc cho mình là có phản ứng thật đi. Còn nếu không, hừ hừ, ngày mai ngươi chính là đồ ăn trên Đài Tế Tự. Mang tất cả đi."
Mấy tên Lang yêu tầng hai đi lên, mang ba người bọn hắn ra ngoài, sau đó ném lên xe ngựa mang đi.
Những nô lệ thức tỉnh Phong Lang huyết mạch còn ít hơn nhiều so với trong suy nghĩ Đường Tam, khi bọn hắn tập trung lại một chỗ, đếm tất cả chỉ có đúng mười ba người, tuổi tác cao thấp không đều nhau, lớn nhỏ đều có. Trong đó cũng có người thay đổi rõ ràng, toàn bộ cơ thể đều có dấu hiệu biến thành sói. Chỉ có bốn người được như vậy. Nếu như phán đoán qua vẻ ngoài, thì trạng thái này hẳn là huyết mạch Phong Lang có vẻ nồng đậm hơn một chút.
Cơ thể Đường Tam thay đổi nhỏ nhất, bởi vì căn bản chả có gì hết. Còn những người khác cũng có nhiều hay ít thì dẫu sao cũng có.
Bọn hắn tập trung lại một chỗ để ngày mai có thể thống nhất tiến hành khảo thí huyết mạch.
Điều làm cho Đường Tam vui chính là buổi tối hôm nay bọn hắn ăn cơm có thịt. Đây là lần đầu tiên hắn ăn thịt sau khi đến thế giới này. Nhưng hắn cũng không có cảm giác thèm ăn.
Trong bốn thanh niên nhân loại mà cơ thể có thay đổi lớn nhất, thì có ba người chết trước bữa cơm tối.
Đường Tam còn đi xem xét cơ thể bọn hắn, nguyên nhân chết giống nhau. Do cơ thể nô lệ yếu ớt không thể thừa nhận được huyết mạch Phong Lang khi đang thức tỉnh Yêu Thần Biến, nội tạng trong cơ thể kiệt quệ hoặc là vỡ mạch máu mà chết.
Ba cỗ thi thể được Lang yêu tuần tra ban đêm mang ra ngoài. Còn những người khác chỉ yên lặng ăn thức ăn, không ai mở miệng nói gì.
Cơm tối đồ ăn vẫn thô sơ như cũ, cho dù có thịt ăn, nhưng sợi thịt cũng rất thô không biết là của con vật nào. Chỉ đơn giản là luộc sơ qua, vì vậy không có chút mùi vị gì.
Ăn cơm tối xong, Đường Tam lựa một nơi không người ngồi xuống. Vì còn hai ngày là đến khảo thí huyết mạch. Hắn cũng không lo lắng gì đối với khảo thí huyết mạch của Phong Lang tộc, vì nếu hắn dám đến, thì đương nhiên sẽ có biện pháp của riêng mình.
Ngay lúc hắn nhắm mắt dưỡng thần, đang chuẩn bị tu luyện Huyền Thiên Công. Đột nhiên hắn cảm nhận được gì đó bèn theo bản năng mở mắt.
Hắn lập tức nhìn thấy ở bên cạnh hắn đã có thêm một người. Chính là cô gái nhìn sơ qua lớn hơn hắn vài tuổi, là cô gái đi cùng thôn với hắn.
Cô gái nhỏ này mặc dù nhìn sơ qua tuổi tác cũng lớn hơn hắn một tí, nhưng trên thực tế dáng người lại nhỏ con gầy gò hơn hắn. Trên mặt còn có chút vết bẩn, nhưng nhìn chung cũng coi như là xinh xắn.
"Ngươi.." cô gái nhỏ há to miệng nói, giọng nói có chút khàn khàn.
"Hủ?" Nô lệ nhân loại rất ít khi nói chuyện với nhau, đến khi trưởng thành mới nói nhiều hơn một chút. Những đứa trẻ như bọn hắn từ nhỏ đã không tiếp xúc với bất cứ nguồn giáo dục nào, vì vậy tất cả đều trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
"Ngươi thật sự có thể chứ?" Cô gái nhỏ thấp giọng hỏi.
Đường Tam hơi kinh ngạc nhìn nàng, cô gái nhỏ hạ giọng nói: "Nếu như không thể, ngươi sẽ phải chết đấy."
Nàng đang lo lắng cho ta? Một chút ấm áp vô hình chảy trong lòng Đường Tam. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự ấm áp sau khi đến thế giới này.