Trong không gian rộng lớn bao la, bỗng một tia sáng nhỏ lướt ngang qua không gian rộng lớn.
Tia sáng nhỏ này căn bản không thu hút sự chú ý người khác, nhưng nó giống như đang tồn tại giữa hiện thực cùng hư vô.
Bên trong tia sáng giống như đang có một tia ý thức tồn tại, cũng có thể là thần thức.
Bởi vì chỉ có thần thức mới có thể phiêu lưu bên trong vũ trụ mà không hề bị tiêu diệt. Thậm chí, nó còn đang tìm kiếm hướng đi để đuổi theo thứ gì đó.
Hắn yên lặng cảm nhận, cảm nhận được sự dẫn dắt mơ hồ có như không có.
Lúc thê tử mình chết đi, thần thức cũng tan biến, chỉ có cách chuyển thế trùng sinh mới có thể sống lại ở thế gian.
Trên đời không có thuốc hối hận, cho dù hắn là Thần Vương, cũng chỉ có thể đảo ngược thời gian trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng không thể đảo ngược tất cả.
Hắn không còn sự lựa chọn nào khác, vì vậy hắn chỉ có thể lựa chọn đó chính là đi tìm nàng. Từ bỏ tu vi mấy vạn năm, từ bỏ ngôi vị Thần Vương.
Bởi vì không có thứ gì quan trọng hơn nàng, không có nàng, thì làm vua của vũ trụ sẽ như thế nào? Không có nàng, tất cả mọi thứ đều trở nên vô nghĩa.
Chí ít là hắn hiểu rõ lựa chọn việc chết vì tình yêu, lúc đó hắn cũng chỉ giữ lại một tia thần thức để đi tìm thê tử, chính hắn nghĩ như vậy. Hắn tin rằng, mình nhất định có thể tìm đến thế giới mà thê tử mình sống lại.
Trong đầu hắn không ngừng hiện ra những hình ảnh từ quá khứ, lần đầu tiên hai người bọn họ gặp nhau cho đến thời khắc nàng biến mất
Tiểu Vũ, chờ huynh!
Huynh đến ngay đây.
Ngay cả khi muội chuyển thế và không còn nhớ đến những ký ức trước kia, thì ta cũng sẽ luôn luôn tìm muội.
Đường Tam ta trùng sinh vì muội.