Một hướng về Đông, một ngả về Tây
Dẫu bên nào cũng báo trước phân ly
Bởi lúc bắt đầu đã không có hậu...
Tôi hy vọng mỗi sớm mai tỉnh giấc
Lại thấy em tươi cười như hôm nào
Dẫu chỉ là chút hồi ức đọng lại
Cũng đủ cho tụi mình xóa sạch đi
Những năm tháng phiêu bạt đầy nước mắt
Để đôi ta bắt đầu lại từ đầu...
oOo
Nếu năm ấy An Kỳ không lưu lạc đến tiệm trà sữa Momo, thì liệu cuộc tình của họ có bắt đầu hay không nhỉ?
Đơn thuần là yêu.
Hay thực chất là hận...
Hai người chỉ nhìn nhau cười, lắc đầu, không giải thích được...
Năm năm tháng tháng xoay vần cùng bốn mùa, lặng lẽ đơm thêm sự nồng thắm cho mối tình cuối cùng mà họ đã tin tưởng...
Cũng như đã thề hẹn với nhau...