**********
Viên Long.
Copy nội dung từ truyện app
Thôn Long Hạ.
"Lão Dương, ra mua đồ à?"
Copy nội dung từ truyện app
"Khụ khụ... mua, mua bộ quần áo."
"Vậy bảo cháu ông mua cho, ông lớn tuổi như vậy rồi, vẫn nên ở nhà nghỉ ngơi cho tôi."
Copy nội dung từ truyện app
"Lão Dương, tôi nói này, đứa cháu trai kia của ông đúng là không ra sao, không ra ngoài xông xáo, cả người chỉ biết ở lỳ trong cái nơi nông thôn này, có tiền đồ gì được chứ?"
"Đứa bé kia cũng vô dụng, hai mươi mấy rồi, vẫn dựa vào tiền trợ cấp cho hộ nghèo của ông, thế này thì hai ông cháu có mà chết đói."
Copy nội dung từ truyện app
Nghe hàng xóm láng giếng bàn tán, người gần đất xa trời như Dương Tiền Dũng xua tay không nói, run rẩy trở về nhà.
Đầu tiên ông thay bộ quần áo mới trong sân, rửa mặt rồi buộc tóc lại.
Copy nội dung từ truyện app
Sửa soạn sạch sẽ xong, ông cụ liền đi vào trong phòng, nhẹ nhàng gõ cửa phòng ngủ.
Cháu của ông đang ở bên trong, tên là Từ Trấn An.
Copy nội dung từ truyện app
Đương nhiên, cháu trai là cách gọi của người bên ngoài.
Dương Tiền Dũng quỳ gối xuống đất, cất tiếng nói: "Ông chủ, Tiền Dũng phải đi rồi..."
Copy nội dung từ truyện app
Bên trong yên tĩnh mấy giây.
Két...
Copy nội dung từ truyện app
Cửa mở ra.
Một chàng trai trẻ khoảng hai mươi đi ra.
Copy nội dung từ truyện app
Dương Tiền Dũng đang quỳ dưới đất liền ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào chàng trai này, cặp mắt già lập tức rưng rưng, đôi môi khô run rẩy không nói lên lời.
Từ Trấn An hỏi: "Tiền Dũng, ngồi thiền bao lâu rồi?"
Copy nội dung từ truyện app
"Ba năm lẻ mười tháng." Dương Tiền Dũng nói.
"Ồ, cũng không dài." Từ Trấn An gật đầu gật đầu, nhìn ông lão gần đất xa trời, hỏi: "Tuổi thọ của cậu sắp hết rồi à?"
Copy nội dung từ truyện app
"Đúng vậy, ông chủ." Nước mắt của Dương Tiền Dũng tuôn đầy mặt: "Tiền Dũng không thể ở lại phụng dưỡng người nữa rồi."
"Cậu không tu hành, tuổi thọ chỉ tới trăm thôi." Từ Trấn An nói khẽ: "Cậu đi đi, tôi sẽ lo hậu sự cho cậu."
Copy nội dung từ truyện app
"Cảm ơn ông chủ, đời này có thể đi theo người là do Tiền Dũng tu ba kiếp mới được, người nhất định phải chăm sóc tốt cho mình..."
Dương Tiền Dũng dùng hết hơi sức cuối cùng, cung kính dập đầu ba cái.
Copy nội dung từ truyện app
Một phút sau.
Nhìn Dương Tiền Dũng nằm trên giường quy tiên, trên mặt Từ Trấn An mới hiện lên vẻ phưc tạp.
Copy nội dung từ truyện app
Tiền Dũng ơi Tiền Dũng.
Sao tôi lại hâm mộ cậu như vậy?
Copy nội dung từ truyện app
Cuộc sống của cậu ngắn ngủi như sao băng, nhưng cậu có con cháu nối dõi.
Từ nhỏ tôi đã tu đạo, thiên tư khác người, nhưng hậu quả là, phụ nữ bình thường rất khó có kết quả với tôi...
Copy nội dung từ truyện app
Tôi vượt qua dòng sông thời gian vô tận, nhưng không có một phần huyết mạch thuộc về mình.
Loại cảm giác cô độc ăn sâu tận xương tủy này thật sự quá đáng sợ.
Copy nội dung từ truyện app
Bởi vậy, tôi mới cần người như cậu bên cạnh.
Từ Trấn An thở dài, hai tay kết một ấn pháp.
Copy nội dung từ truyện app
Sau một giây, cơ thể Dương Tiền Dũng hóa thành tro bụi, hòa vào trời đất.
Tiễn Dương Tiền Dũng xong, Từ Trấn An đang tính rời khỏi sơn thôn này.
Copy nội dung từ truyện app
Ầm ầm ầm!
Tiếng động cơ liên tiếp đột nhiên vang lên!
Copy nội dung từ truyện app
Từ Trấn An đi ra ngoài.
Mấy chiếc xe dừng ở trước cửa.
Copy nội dung từ truyện app
Chiếc thứ nhất là Bentley trị giá hơn sáu tỷ, các cái khác đều là xe van.
Khí thế có chút hung ác.
Copy nội dung từ truyện app
Hàng xóm láng giếng liền ngó ra hóng hớt.
Một người phụ nữ xinh đẹp khoảng hai mươi tám, hai mươi chín tuổi bước xuống từ xe Bentley, vênh váo đắc ý nói: "Tôi tên Chu Vân Linh, người nhà họ Chu ở Tân Liên."
Copy nội dung từ truyện app
Từ Trấn An lạnh nhạt hỏi: "Có việc gì?"
Chu Vân Linh bị thái độ kiêu ngạo của Từ Trấn An làm cho sửng sốt, cười mỉa mai nói: "Tên nông dân này điên rồi, kiến thức hạn hẹp chưa từng nghe nói tới nhà họ Chu của tôi thì thôi, mắt mù hay sao mà không thấy tôi có nhiều xe nhiều người như này à?"
Copy nội dung từ truyện app
Từ Trấn An nhả ra mấy chữ cộc lốc: "Nói chuyện chính."
Chu Vân Linh lạnh lùng nói: "Được, vậy tôi nói, tôi hỏi cậu, có phải bốn năm trước anh từng tới thành phố Tân Liên không?"
Copy nội dung từ truyện app
Từ Trấn An ngẫm nghĩ rồi nói: "Có đi ngang qua."
Chu Vân Linh lại tiếp tục nói: "Vậy có phải cậu đã phát sinh quan hệ với một cô gái tên Chu Quỳnh Hương không?"
Copy nội dung từ truyện app
Từ Trấn An nhíu mày: "Có liên quan gì tới cô?"
Bốn năm trước, lúc ra ngoài, đúng là có một lần cá nước thân mật với một cô gái trẻ họ Chu.
Copy nội dung từ truyện app
Anh đúng là người tu hành đã sống vô số năm.
Nhưng cũng là một người đàn ông.
Copy nội dung từ truyện app
Chuyện nam nữ vui vẻ là rất bình thường.
"Ha ha ha, thế mà Chu Quỳnh Hương lại thật sự coi trọng loại nông dân như cậu."
Copy nội dung từ truyện app
Chu Vân Linh giễu cợt vài tiếng, rồi giơ một tay lên.
Vù vù vù.
Copy nội dung từ truyện app
Trên xe có mười tên lưng hùm vai gấu vọt xuống, khí thế hung hăng vây lại!
"Ba ngày trước, nhà họ Dương ở tỉnh thành tìm được Chu Quỳnh Hương đã mất tích bốn năm."
Copy nội dung từ truyện app
Vẻ mỉa mai trên mặt Chu Vân Linh lại trở thành nghiến răng nghiến lợi: "Ả điếm đó..."
"Mất trinh thì thôi còn sinh ra một đứa con hoang."
Copy nội dung từ truyện app
"Mất tích mấy năm, con cũng biết đi rồi!"
"Nó biết rõ cậu cả nhà họ Dương là chồng chưa cưới của nó!"
Copy nội dung từ truyện app
"Vì đền tội, nhà họ Chu chúng tôi đã giao Chu Quỳnh Hương và đứa con hoang của nó cho nhà họ Dương xử trí."
"Nhưng nhà họ Dương cảm thấy chưa đủ."
Copy nội dung từ truyện app
"Nhà họ Dương nói, nếu như trong vòng ba ngày, không tìm được bố đẻ của đứa con hoang kia thì sẽ ra tay đối với nhà họ Chu, sẽ làm cho nhà họ Chu phải phá sản."
Vẻ mặt Chu Vân Linh đầy sợ hãi nói: "May mà ngày cuối cùng tìm được cậu rồi, đúng là trời cao có mắt, bảo vệ nhà họ Chu bất tử!"
Copy nội dung từ truyện app
Tai của Từ Trấn An như ù đi.
Ngay từ câu nói Chu Quỳnh Hương sinh con.
Copy nội dung từ truyện app
Anh thử cảm nhận một chút.
Thế mà thật sự cảm giác được huyết mạch của mình ngoài mấy trăm dặm...
Copy nội dung từ truyện app
Huyết mạch của mình!
Hai con ngươi Từ Trấn An lâm vào trạng thái thất thần, đầu óc như ong ong lên.
Copy nội dung từ truyện app
Mình có con nối dõi rồi?
Là một đứa bé gái?
Copy nội dung từ truyện app
Con bé... lớn lên có giống mình không?
Hay giống mẹ nó?
Copy nội dung từ truyện app
Sau khi lấy lại tinh thần, Từ Trấn An không cách nào giữ bình tĩnh được, gấp gáp hỏi: "Cô ấy... hai mẹ con cô ấy bây giờ sao rồi? Có bình an không?"
Thấy dáng vẻ anh hốt hoảng như vậy, Chu Vân Linh cười mỉa mai nói: "Sợ à? Ha ha, hai mẹ con nó đang ở nhà họ Dương, không rõ sống chết, nhưng nhất định là chịu không ít khổ, cậu ngoan ngoãn đi theo tôi hay là chạy trốn để tôi cho người đánh gãy hai chân cậu..."
Copy nội dung từ truyện app
"Đi!"
Đáy mắt Từ Trấn An hiện lên sát khí mãnh liệt: "Bây giờ đi luôn!"
Copy nội dung từ truyện app
Tài sản nhà họ Dương lên đến hai ba, hai tư nghìn tỷ, là gia tộc hạng nhất ở thành phố Tân Liên, có tiền có quyền.
Ba giờ sau.
Copy nội dung từ truyện app
Trước sân biệt thự nhà họ Dương.
Một cái lồng chó cầm tù một cô gái trẻ và một bé gái khoảng ba, bốn tuổi.
Copy nội dung từ truyện app
"Mẹ ơi... mẹ ơi..."
Lúc này, trong miệng bé gái ứa máu, ánh mắt rã rời, vô thức hô lên: "Mẹ ơi.. mẹ ở đâu... Đậu Tinh đau, đau quá..."
Copy nội dung từ truyện app
Cô gái có vẻ đẹp tuyệt trần là Chu Quỳnh Hương.
Tóc tai cô bù xù, khóc không thành tiếng: "Mẹ ở đây, Đậu Tinh đừng sợ, mẹ ở đây..."
Copy nội dung từ truyện app
Cô muốn ôm lấy con gái mình.
Nhưng không dám.
Copy nội dung từ truyện app
Bởi vì con bé bị thương quá nặng.
Gương mặt trắng nõn bị bao phủ bởi những vết rỗ khinh khủng, còn tản ra mùi cháy khét, đây là bị người dùng tàn thuốc nóng dí ròng rã ba ngày hai đêm...
Copy nội dung từ truyện app
Vết thương cực kỳ tàn nhẫn, đứa trẻ ba tuổi bình thường có lẽ đã sớm bị đau mà chết đi.
Nhưng bé Đậu Tinh vẫn tiếp tục chống đỡ.
Copy nội dung từ truyện app
Mà vết thương chí mạng thực sự là...
Năm phút trước.
Copy nội dung từ truyện app
Cậu cả nhà họ Dương muốn lôi mình về phòng làm chuyện đó...
Bé Đậu Tinh chịu đựng đau đớn từ một bên mặt bị bỏng, lớn tiếng nói: "Tên xấu xa, không cho phép bắt nạt mẹ tôi, nếu không bố tôi sẽ không bỏ qua cho chú, mẹ tôi nói rối, bố tôi là một anh hùng đầu đội trời, chân đạp đất!"
Copy nội dung từ truyện app
Sau đó cậu chủ nhà họ Dương tức điên, nhấc bé Đậu Tinh lên nện mạnh xuống đất ba lần!
Dẫn đến nội tạng bị vỡ!
Copy nội dung từ truyện app
Máu đỏ không ngừng tuôn ra từ khóe miệng con bé.
Sẽ chết mất...
Copy nội dung từ truyện app
Vết thương nặng như vậy, không chữa trị kịp thời, ngay cả người lớn cũng sẽ không chịu được, chứ nói chi là bé Đậu Tinh.
Nó mới có ba tuổi...
Copy nội dung từ truyện app
Mới có ba tuổi thôi!
Chu Quỳnh Hương khóc đến nỗi suýt tắt thở.
Copy nội dung từ truyện app
"Mẹ ơi, Đậu Tinh lạnh quá..."
Lúc này, bé Đậu Tinh run lên mấy cái, ánh mắt bắt đầu vô thức lật lên trên, âm thanh yếu ớt cùng với máu tươi tuôn ra từ khóe miệng: "Đậu Tinh buồn ngủ quá, lạnh quá... mẹ ơi... hình như Đậu Tinh trông thấy bố rồi..."
Copy nội dung từ truyện app
"Mẹ nói rồi... trước khi người đi lên trời, sẽ gặp được người mình muốn thấy nhất..."
"Mẹ ơi... Đậu Tinh trông thấy bố..."
Copy nội dung từ truyện app
"Nhưng mà... Đậu Tinh buồn ngủ... muốn ngủ quá..."
"Bố ơi..."
Copy nội dung từ truyện app
Bé Đậu Tinh lầm bầm, hai mắt xám trắng, mất đi năng lực tập trung.
Ánh mắt cô bé run rẩy, tay trái mũm mĩm yếu ớt giơ lên, khó khăn vẫy vào không khí.
Copy nội dung từ truyện app
Dường như người bố mà cô bé chưa từng thấy đang đứng ở đó.
"Đậu Tinh, con không được ngủ! Con không được ngủ!"
Copy nội dung từ truyện app
Chu Quỳnh Hương không nhịn được, quay người qua, hai tay nắm chặt song sắt của lồng chó, dùng sức đến nổi cả gân xanh, khóc đến tan nát cõi lòng: "Cậu chủ Dương, cầu xin anh cứu con gái tôi, nó sắp không xong rồi!"
"Cầu xin anh!"
Copy nội dung từ truyện app
"Con gái tôi chết mất!"
"Anh bảo tôi làm gì cũng được, chỉ cần cứu con gái tôi thôi!"
Copy nội dung từ truyện app