**********
Khi nghe thấy Bàng Sung Kiên nói vậy.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Quỳnh Hương cắn chặt răng, khuôn mặt của cô lộ ra vẻ bất lực và hoảng sợ.
Cô có thể sống.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhưng bọn họ muốn Từ Trấn An chôn cùng với Dương Thiên Tùng.
Điều này không được.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chắc chắn không được.
Chu Quỳnh Hương vội vàng nhìn Chu Vy Lan với ánh mắt xin giúp đỡ và nhỏ giọng cầu xin: "Dì ơi, cháu sẵn sàng chết một mình."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Vy Lan thở dài và nói: "Ông hai à, chồng của cháu gái tôi là một đứa trẻ đến từ nông thôn. Cuộc sống của cậu ta rất khổ. Ông có thể có lòng tốt mà cứu cả cậu ta được không?"
"Một người nông thôn không có địa vị và thân phận gì ư? Như vậy còn tốt hơn. Nếu cậu ta chết thì cũng không gây nên sóng gió gì." Bàng Sung Kiên nói một cách thờ ơ: "Còn nữa, Chu Vy Lan, tôi đã đồng ý với bà một yêu cầu, nhưng bà cũng không thể được voi đòi tiên, bà đã hiểu chưa?”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Vy Lan cắn môi dưới: "Cái này..."
Từ Trấn An lên tiếng nói: "Bà Chu, bà làm nhiều như vậy đã đủ rồi. Bà cúp máy đi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Vy Lan rất chủ động và nhiệt tình muốn giúp đỡ Chu Quỳnh Hương cho nên anh cũng không tiện đi ngăn cản ngay từ đầu.
Tuy nhiên, bất cứ ai cũng không được phép can thiệp vào ân oán giữa anh và nhà họ Dương.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chỉ là những người khác nghe được những lời này thì cảm thấy nó có chút đau buồn và có ý định muốn chết.
Chu Quỳnh Hương che mặt khóc nức nở.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Còn Chu Vy Lan thì nhìn Từ Trấn An với vẻ ngạc nhiên và thầm nghĩ ngoại trừ việc có chút khoe khoang và không có bản lĩnh gì nhưng thằng nhóc này vẫn rất có trách nhiệm.
“À, đúng rồi, nếu bà muốn cứu cháu rể của mình thì tôi có thể đưa ra một đề nghị.” Bàng Sung Kiên đột nhiên nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Vy Lan kích động nói: "Ông nói đi."
Bàng Sung Kiên cười nói: "Hai ngày sau, tiệc sinh nhật của ông cụ Tưởng sẽ được tổ chức ở khách sạn Đường Cung. Nếu như cháu gái của bà có thể lấy được thiệp mời dự tiệc sinh nhật thì người nhà của cô ta có thể sống sót."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Bởi vì, tiệc sinh nhật có tám bàn tiệc và tổng cộng có tám mươi người."
"Ai có đủ tư cách tham gia thì chắc chắn đó là những nhân vật lớn đứng đầu trong mọi ngành nghề ở thành phố Tân Liên."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Thậm chí nhà họ Bàng của tôi cũng chỉ có hai người là tôi và anh cả của tôi có thể đi được thôi."
"Nếu cháu gái của bà xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật này thì điều đó có nghĩa là cô ta có địa vị hoặc là có mối quan hệ thân thiết với ông cụ Tưởng."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Như vậy thì đừng nói thành phố Tân Liên mà toàn bộ tỉnh Giang Hòa, cũng sẽ không có nhiều người dám gây chuyện với nhà cô ta đâu."
Lúc đầu, Chu Vy Lan và Chu Quỳnh Hương rất hưng phấn.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhưng sau đó, họ bình tĩnh lại.
Làm sao mà họ có thể lấy được thiệp mời dự tiệc sinh nhật của ông cụ Tưởng chứ?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một người tuy là một người vợ của một gia đình giàu có nhưng lại bị ông hai của nhà họ Bàng lạnh nhạt và không quan tâm nhiều năm như vậy. Còn người kia thì kết hôn với một người nông dân là Từ Trấn An. Như vậy thì bọn họ lấy đâu ra bản lĩnh để có được cái thiệp mời vô giá như thế chứ?
Chu Vy Lan nói với giọng điệu cầu xin: "Ông hai à, yêu cầu của tôi là tôi muốn có thiệp mời ở trong tay của ông. Cái này có được không?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Chu Vy Lan, bà đang đùa cái gì vậy?"
Bàng Sung Kiên trợn tròn mắt: "Bà có biết giá trị của cái thiệp mời này không? Đó chính là tiệc sinh nhật của ông cụ Tưởng đấy. Chưa kể nó sẽ mang lại lợi ích hoặc sự giúp đỡ gì đó cho tôi mà có thể được gặp mặt trực tiếp ông cụ Tưởng đã là một vinh dự rất lớn rồi. Bà muốn tôi cho bà để bà đi cứu đứa cháu rể vô dụng của mình sao? Có phải bà ở một mình lâu quá rồi nên có vấn đề về não đúng không? "
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Bà nghe cho kỹ đây. Tôi có thể cứu cháu gái của bà, nhưng nhà họ Dương thì tôi không có cách nào cả."
"Cho nên tôi không thể cứu được đứa cháu rể đến từ nông thôn kia của bà đâu.”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nếu như bà vẫn còn không bỏ cuộc."
"Thì tự mình nghĩ biện pháp đi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Mặc dù xác suất mà bà lấy được thiệp mời gần như bằng không."
Nói xong.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bàng Sung Kiên cười lạnh một tiếng.
Sau đó lập tức cúp máy.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Vy Lan thở hắt ra một cái.
"Dì à." Chu Vân Linh lên tiếng nói rằng: "Không phải là Chu Quỳnh Hương vừa mới nói nếu để cô ta trơ mắt nhìn Từ Trấn An đi chết thì cô ta sẵn sàng chết một mình sao? Vậy thì dì cũng đừng lãng phí yêu cầu mà ông hai nhà họ Bàng đã hứa với dì. Cứ để cho Chu Quỳnh Hương và Từ Trấn An chia ngọt sẻ bùi với nhau là được rồi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Hùng Duy nghiêm túc gật đầu: "Vân Linh nói đúng. Em gái à, anh nhớ rằng có một khu phố thương mại ở phía nam thành phố thuộc sở hữu của nhà họ Bàng đúng không? Anh nghĩ em nên yêu cầu ông hai nhà họ Bàng đưa khu phố đó cho nhà họ Chu chúng ta. "
Chu Vân Linh lập tức nói tiếp: "Đúng vậy, dì ơi, dì cũng là người của nhà họ Chu nên phải đứng ở vị trí của nhà họ Chu để suy nghĩ chứ. Khu phố đó trị giá là sáu trăm tỷ đấy. Nó đáng giá hơn nhiều so với mạng sống của Chu Quỳnh Hương và còn mang lại sự giúp đỡ rất lớn cho nhà họ Chu. Hơn nữa, nếu lúc đó Chu Quỳnh Hương đến nhà họ Dương thì cô ta cũng có thể sẽ không chết mà. "
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Những người khác nhanh chóng hùa theo một cách ồn ào.
Đôi mắt của từng người đều sáng rực lên.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ngay cả bà cụ Chu cũng ồ lên một tiếng, giống như bà ta cho rằng điều đó là có thể làm được và nhìn Chu Vy Lan với ánh mắt như muốn nói “có thể thử xem'.
Chu Hùng Quân và Trần Phương Bình không kìm được mà tức giận.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Những người này có còn là người nhà của mình nữa không?
Vì tiền mà họ cực kỳ nóng lòng muốn con gái của mình đi chết?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Vy Lan càng tức giận hơn, bà ấy giận quá hóa cười và nói: "Hôm nay mọi người trong phòng này được ăn ngon mặc đẹp. Tôi tin tưởng rằng trong lòng các người đều biết rất rõ đây là công lao của Chu Vy Lan tôi. Do đó tôi xin phép được khuyên các người một câu, làm người thì nên biết đủ và phải có lương tâm.”
Ngay khi câu này vừa được nói ra, mặc dù mọi người rất khó chịu nhưng cũng thật sự không dám nói thêm gì nữa.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Rốt cuộc thì Chu Vy Lan vẫn đang sở hữu một yêu cầu của ông hai nhà họ Bàng.
Trước khi yêu cầu này được sử dụng, Chu Vy Lan vẫn có giá trị rất lớn.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Vy Lan hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn Chu Quỳnh Hương với vẻ mặt đau khổ. Dù trong lòng bà ấy không nghĩ ra được cách gì để đạt được mục đích, nhưng bà ấy vẫn mỉm cười và an ủi: "Quỳnh Hương à, cháu yên tâm đi, dì nhất định sẽ tìm được cách cứu Trấn An, Dù cậu ta bất tài đến mức nào thì cậu ta cũng là chồng của cháu. Cháu tin tưởng dì có được không? "
Nước mắt của Chu Quỳnh Hương chảy xuống.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tất nhiên là cô biết Chu Vy Lan đang an ủi mình.
Nhưng dù biết điều đó thì cô có thể làm cái gì được chứ?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một tháng sau, nhà họ Dương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Từ Trấn An.
Cô khóc đến mức không nói nên lời: "Hu hu hu ..."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Mẹ ơi đừng khóc, mẹ đừng khóc nữa."
Nhìn thấy mẹ mình khóc, cái miệng nhỏ nhắn của Từ Đậu Tinh lại bẹp xuống: "Mẹ khóc thì Đậu Tinh cũng muốn khóc."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Quỳnh Hương khóc và ôm lấy con gái. Cô muốn nói với cô bé rằng bố của cô bé đang gặp chuyện rất nguy hiểm nhưng làm thế nào cũng không nói nên lời.
Nhìn thấy vợ và con mình khóc thành như vậy, khuôn mặt của Từ Trấn An lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Anh không thể nói với họ rằng người có quyền lực tối cao trong mắt tất cả mọi người là ông cụ Tưởng, cách đây không lâu còn quỳ gối ôm lấy chân anh và khóc lóc thảm thiết.
"Được rồi, khóc nhiều quá không tốt cho đôi mắt đứa bé đâu."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Từ Trấn An đành phải nói như vậy.
Câu nói này thật sự có hiệu quả.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Quỳnh Hương nhanh chóng lau nước mắt và lau nước mũi với vẻ ngại ngùng, sau đó thỉnh thoảng nhìn Từ Trấn An bằng ánh mắt buồn bã.
Nhìn thấy mẹ đã ngừng khóc, Từ Đậu Tinh cũng không khóc nữa. Cô bé trèo từ đùi của Từ Trấn An rồi ngồi lên vai anh và rất nhanh lại bắt đầu vui vẻ muốn chơi đùa với bố.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Từ Trấn An cũng nở nụ cười và chơi đùa với con gái mình.
Mọi người nhìn cảnh tượng này thì đều cho rằng Từ Trấn An chỉ đang giả vờ bình tĩnh.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Hiện tại Từ Trấn An chắc chắn là vô cùng đau khổ."
"Dù sao thì ông hai của nhà họ Bàng đã từ chối cứu anh ta rồi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Vân Linh, em hãy nhìn anh đổ thêm dầu vào lửa nhé. Anh sẽ làm cho anh ta sống mà không bằng chết.”
Vạn Thành Côn nhìn Từ Trấn An với vẻ mặt rạng rỡ, giống như anh ta có thể cảm nhận được Từ Trấn An đang cố gắng kìm nén nỗi sợ hãi tột cùng vậy. Sau khi nói vài câu với Chu Vân Linh, trên mặt anh ta hiện lên một nụ cười vui vẻ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh