• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10

Tuy nhiên Lý Thần biết rất rõ, nhà máy đó chẳng qua chỉ là để che mắt bàn dân thiện hạ thôi, sớm đã bị Lý Đào phá cho tanh bành rồi, sau cuộc khủng hoảng tài chính, nhà máy đó đã đóng cửa hẳn, nghe nói Lý Đào bị một người phụ nữ lừa hết tất cả số tiền, cuối cùng chuyển đến nơi khác và giờ thì không còn tin tức gì nữa.

Người phụ nữ đó chắc là người trước mặt này rồi.

“Đừng cản đường của tôi, tôi còn có việc cần làm”, Lý Thần lạnh lùng nói.

“Có việc cần làm?”

Lý Đào bật cười ha hả, vẻ mặt tràn đầy khinh thường: “Mẹ mày, lương một tháng đã tới một nghìn tệ chưa? Đến rút một trăm, hai trăm tệ mà cũng coi là làm việc à? Không tự thấy xấu hổ à?”

Tiếng cười của Lý Đào vẫn chưa dứt, một người đàn ông trung niên mặc vest đi giày da vội vàng lao ra từ trong ngân hàng, sau khi được các nhân viên chỉ điểm, ông ấy nhìn thấy Lý Thần, hai mắt sáng rực lên, kính cẩn và lịch sự chào hỏi anh.

“Vị này là anh Lý đúng không ạ? Quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, tôi là Trương Giang, giám đốc của ngân hàng này”.

Nhìn Trương Giang tỏ thái độ khiêm nhường như vậy, Lý Đào và người phụ nữ bên cạnh anh ta đều ngẩn ra.

“Anh Đào, ông ấy gọi anh Lý, liệu có phải là gọi anh không?”

Người phụ nữ kéo tay áo Lý Đào.

Lý Đào đột nhiên hoàn hồn lại, đúng rồi, anh ta cũng họ Lý, nhất định là tìm anh ta, chứ làm sao có thể tìm một thằng khố rách áo ôm như Lý Thần được?

“Giám đốc Trương, vừa nãy tôi gửi hai mươi nghìn tệ, chuyện này mà cũng khiến giám đốc như ông phải đích thân ra mặt à?”, Lý Đào nói với Trương Giang.

Trương Giang khẽ cau mày, lúc này một nhân viên vội vàng đi tới: “Giám đốc, người bên kia mới chính là khách hàng của chúng ta”.

Trương Giang gật đầu, không buồn nhìn Lý Đào, nở nụ cười với Lý Thần, cung kính nói: “Anh Lý, mời anh lên tầng?”

Lý Thần bình thản gật đầu, nói: “Đi thôi, ngoài ra tôi muốn mua một gói bảo hiểm, cùng lên làm thủ tục luôn”.

Miếng ngọc bội nửa năm sau trị giá lên tới bốn mươi triệu, đương nhiên là không để ở đâu yên tâm bằng cất trong ngân hàng được rồi.

Nói xong, Lý Thần ngẩng cao đầu bước về phía trước, giám đốc Trương và các nhân viên cung kính đứng phía sau anh, sau đó mới bắt đầu rời đi.

Có giám đốc đích thân ra mặt, mọi thủ tục đương nhiên sẽ được làm rất nhanh.

Số tiền lãi mà Lý Thần nhận được gấp ba lần lãi suất tiết kiệm thông thường, đây là đãi ngộ cao nhất mà chi nhánh quận có thể áp dụng được.

Lý Thần không quan tâm đến số tiền lãi, điều anh cần là cho ICBC biết tiềm lực tài chính của mình.

Chẳng bao lâu nữa sẽ có một làn sóng giao dịch dầu thô quốc tế khổng lồ, mà nếu như là một người bình thường, chắc chắn không thể mở tài khoản kỳ hạn quốc tế để đầu tư dầu thô được mà cần phải thông qua mối quan hệ với ICBC mới được.

Đồng thời, một thẻ tín dụng dài hạn ICBC với hạn mức một triệu được làm cùng hợp đồng.

Nếu như là hai mươi năm sau, chỉ với mười triệu tệ thì sẽ không đủ điều kiện để ICBC cấp một thẻ như vậy, nhưng bây giờ là năm 2000, mười triệu đủ để khiến Lý Thần trở thành khách hàng VIP của bất kỳ ngân hàng nào.

Nhìn tấm thẻ này, trong lòng Lý Thần khá phức tạp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK