• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21

Một triệu sáu trăm nghìn tiền vốn, chỉ trong một thời gian mấy ngày ngắn ngủi đã lên đến năm triệu rồi.

Mà hai trăm nghìn của Tô Vãn Thanh cũng tăng thành sáu trăm nghìn.

Cái tốc độ kiếm tiền này không gọi là kiếm tiền nữa mà gọi là in tiền mới đúng.

Mà tin tức trong tỉnh có một vị thần chứng khoán cũng nhanh chóng lan xa, khiến những người biết rõ chuyện đều phải quỳ gối bái phục trước chiến tích của Lý Thần.

Còn đa phần thì mọi người đều không tin, cho rằng đây chỉ là tin vịt, làm gì có chuyện mua cổ phiếu nào thì cổ phiếu đó trăm phần trăm lên giá chứ.

Đối với những tin đồn này Lý Thần vốn chẳng hơi đâu mà để ý đến.

Anh đang mặc thử một bộ vest.

Trưa nay chính là ngày anh và Trương Giang đã hẹn trước sẽ đến buổi tụ họp, sau khi Tô Vãn Thanh biết chuyện này thì đã kéo Lý Thần đi mua vest.

Từ trong phòng thử đồ bước ra, Lý Thần khiến tất cả mọi người kể cả Tô Vãn Thanh hai mắt sáng rực lên.

Lý Thần vốn đã đẹp trai rồi, lông mày lưỡi kiếm mắt sáng như sao, tuy không phải dạng cơ bắp cuồn cuộn nhưng dáng người cũng cực kỳ cân đối.

Anh mặc bộ vest này trên người cứ như nó được may sẵn cho riêng anh vậy, cực kỳ vừa vặn, lại thêm khung xương của anh lớn, sống lưng thẳng tắp, cả người anh cũng sáng bừng lên.

“Thế nào?”, Lý Thần đứng trước gương hỏi.

“Đẹp trai!”, Tô Vãn Thanh trả lời.

“Thanh toán!”

Đã đẹp trai lại còn nhiều tiền nữa.

Ánh mắt mấy nhân viên bán hàng nhìn Lý Thần sáng rực như đèn pha ô tô, nhưng nhìn thấy Tô Vãn Thanh đứng cạnh Lý Thần, bọn họ cũng chỉ có thể thở dài ngao ngán, dù sao đa số mọi người đều biết thân biết phận cả.

Chả có mấy người vẫn có thể tràn đầy tự tin khi đứng trước mặt Tô Vãn Thanh, cô thật sự quá ưu tú, hoàn toàn ăn đứt bọn họ.

Lý Thần mua quần áo xong, nhìn sang Tô Vãn Thanh đứng cạnh, giữ cô lại, nhìn sang cửa hàng Cartier bên cạnh.

“Vãn Thanh, chúng ta vào xem thử đi”.

Thấy Lý Thần bước vào cửa hàng Cartier, Tô Vãn Thanh hơi sửng sốt nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, bước vào theo anh.

Tô Vãn Thanh còn tưởng anh định mua thêm một chiếc đồng hồ để tăng thêm khí chất cho bản thân, không ngờ anh lại quay sang nhìn chằm chằm vào cô.

“Vãn Thanh, tặng cậu món quà này”, Lý Thần cười nhạt nói.

Đời trước Lý Thần không có dung khí theo đuổi Tô Vãn Thanh, cực kỳ hèn mọn.

Hôm nay có cơ hội làm lại từ đầu, còn có đủ khả năng theo đuổi cô, đương nhiên Lý Thần phải biết nắm chắc cơ hội rồi.

Nói xong, anh cũng mặc kệ ánh mắt ngạc nhiên của Tô Vãn Thanh, ngẩng đầu nói với người bán hàng: “Xin hỏi trong cửa hàng có sợi dây chuyền Ánh Sao không?”

Lý Thần vừa dứt lời thì cả Tô Vãn Thanh và người bán hàng cùng sững sờ, dù sao thì người bình thường không thể mua nổi sợi dây chuyền Ánh Sao.

Một sợi dây chuyền giá gần triệu tệ cũng đủ mua mấy căn nhà ở thời này rồi.

Bọn họ còn chưa kịp hoàn hồn thì một đôi nam nữ đang xem trang sức ở trước quầy Cartier bất ngờ đổ dồn ánh mắt về phía hai người họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK