Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi ra khỏi khách sạn Xương Vận, Từ Triết mới hiểu ra một đạo lý.

Hắn phát hiện ra mình lớn lên tuy soái nhưng cơ bản là vô dụng, gió thổi qua người vẫn sẽ lạnh.

Vì vậy hắn lập tức trở về Thiên Kiêu Lâu ở đối diện, không muốn đi gặp người do bạn học cũ phái đến.

Lý Thuần Cương cũng có phái người đến, dù không biết vì cái gì mà lại vẽ vời thêm chuyện này, rõ ràng Thiên Kiêu Lâu là do hắn mở, chẳng lẽ hắn đã quên cái sản nghiệp này rồi sao.

Dù vậy Từ Triết cũng không muốn đi gặp, bởi vì không phải đám bạn học cũ tự vác thân đến đây.

Huống hồ gì ai cũng biết cái quy tắc bất thành văn này, cho dù là đưa thư tiếp khách cho Thiên Kiêu Lâu, cuối cùng vẫn là do thiên kiêu bố trí gặp mặt.

Tuy nhiên những tên này cũng giống như Dao Trì, yêu cầu hắn tự mình lết thân đến gặp mặt, đoán chừng cũng không có ý tốt gì hết.

Hoặc là liên thủ cùng mấy đệ tử Dao Trì kia, cũng có thể là suy nghĩ giống nhau lăm le thiên tài địa bảo của bạn học cũ hắn đưa đến.

Chỉ có điều thứ 'Thiên tài địa bảo' mà nói này nói, thì đã nhìn ra người của Thanh Tứ đại lục này hết sức khoác lác.

Mấy bình linh dịch, mấy viên ngưng khí đan, còn có mấy viên Trúc Cơ đan, cùng với vài cọng linh dược để dùng sau khi Trúc cơ xong, mấy thứ này mà cũng gọi là thiên tài địa bảo?

Lúc này Từ Triết đã ngồi ở trong phòng của mình, dĩ nhiên là hắn mở Nhẫn Trữ vật mà Lâm Khả Nghi đưa cho, còn dùng 'Điện thoại xưa xưa xưa kia' để xem, nhìn những thứ bên trong Nhẫn Trữ vật.

Đúng là một lời khó diễn tả hết!

Vừa mới đến đã nói là thiên tài địa bảo, làm cho hắn tưởng rằng bên trong có Cửu Chuyển Niết Bàn Diệp, Thái Ất Hỗn Độn Quả, Cực m Cực Dương Huyền Hoàng Thiết, nếu không phải thì cũng chí ít là gan Rồng mật Phượng?

Kết quả chỉ có mấy thứ này?

Haiz!

Cái loại nói khoác lác phóng đại mọi thứ, thật đúng là không tốt.

Từ Triết bỏ Nhẫn Trữ Vật trong tay xuống, trong thâm tâm hắn không cảm thấy bất kỳ thứ gì gọi là chênh lệch, dù sao thân phận của hắn bây giờ đã khác với trước kia.

Chỉ là một tên thiên kiêu, thì nào dám yêu cầu quá nhiều điều xa vời đâu.

Hắn chỉ biết thở dài một tiếng rồi nhắm mắt, từ trong người một luồng thần thức chi lực phóng ra, dễ dàng xuyên qua cửa phòng, làm đến mọi ngóc ngách bên trong Thiên Kiêu Lâu, rồi kể cả bên ngoài đường đi, tất cả mọi thứ giống như đã thu hết vào tầm mắt.

"Khoảng chừng 500m là giới hạn."

Từ Triết mở hai mắt, sau đó thấp giọng nói.

Sau khi hồn về thân thể, hắn chưa từng tu luyện.

Nhưng thần thức đã có thể tản ra và trải rộng vài trăm mét.

Nếu như dựa vào phân chia cảnh giới của Thanh Tứ đại lục, thì thần thức phóng ra khỏi cơ thể thì chỉ có Kim Đan kỳ mới có thể làm được.

"Khá yếu, xem ra hồn phách xuyên thẳng qua Thiên vực trở về cơ thể, cũng là một quá trình không dễ dàng gì, mà thần thức cũng bị tẩy mất."

Từ Triết cũng có chút cảm khái.

Ban đầu thần thức của Tiên Đế cảnh, chỉ cần một suy nghĩ, cũng có thể dễ dàng quét ngang thiên hạ.

Còn bây giờ, một suy nghĩ trong đầu, cũng chỉ có thể dò xét phạm vi vài trăm mét.

Thế nhưng chuyện này cũng không hẳn là chuyện xấu, vì ít nhất hắn cũng có thể tu luyện lại một lần nữa, khiến cho căn cơ của thần thức vững chắc cùng cứng cáp hơn, đại hến giới hạn cao nhất thậm chí còn có thể cao hơn kiếp trước.

Từ Triết chợt mỉm cười khi nghĩ đến điều này, trong đầu hắn giống như có một suy nghĩ hiện lên.

"Kế tiếp, dò xét bên trong cơ thể một chút, nhìn thử xem huyết mạch đến cùng là đã xảy ra chuyện gì…"

Hắn thì thào một câu, sau đó lại nhắm hai mắt lại.

Thần thức bắt đầu thăm dò cơ thể, cảm nhận từng sợi kinh mạch bên trong cơ thể, huyết dịch chảy ngược, cùng với đan điền trống rỗng.

Vừa to vừa thô, lại vừa cứng rắn.

Từ Triết đột nhiên mở to hai mắt, khuôn mặt toát ra vẻ khó thể tin được.

Không nhìn thì không biết, nhưng một khi thăm dò lại giật mình.

Mỗi sợi kinh mạch bên trong cơ thể mình đều cực kỳ rắn chắc, huyết dịch cực kỳ tinh khuyết, mấu chốt là đan điền cũng được mở rộng, gấp mấy lần lúc trước.

Đây chỉ là cơ thể phàm nhân chưa có tu luyện qua sao?

"Chờ một chút, giống như có một tia khí tức của long huyết?"

Thần thức của Từ Triết chảy ào ào về phía đan điền, hiểu rõ mọi ngóc ngách, quả đúng như dự đoán, còn có một chút Long Huyết màu vàng đang treo lơ lửng trên vách đan điền, đang từ từ bị hấp thu.

Huyết mạch thôn phệ?

Từ Triết có chút kinh ngạc.

Hắn từng xem qua một ít sách cổ, có lại những thứ liên quan đến huyết mạch thôn phệ.

Huyết mạch của mỗi người đều có mạnh có yếu, nếu như huyết mạch bên ngoài lọt vào trong cơ thể, thì huyết mạch của bản thân sẽ sản sinh đối kháng, đến cuối cùng huyết mạch nào mạnh hơn sẽ được hấp thu đối phương, cho đến khi đạt đến trạng thái cân bằng, hai bên có thể cùng tồn tại.

Đây cũng là lý do tại sao nhân tộc thường xuyên xuất huyết mạch Yêu thú trong người.

Ví dụ như Khúc Hồng Tụ chẳng hạn, được xưng là Lục Tinh Liệt Dương Điểu huyết mạch, giống như trên thực tế trong cơ thể chứa sáu phần Liệt Dương Điểu, bốn phần còn lại là Nhân tộc huyết mạch, điều này có thể hiểu rõ như sau, huyết mạch của bản thân Khúc Hồng Tụ yếu hơn một chút so với Liệt Dương Điểu huyết mạch.

Mà Sở Tiêu Đồng là Cửu tinh Chu Tước huyết mạch.

Khá được, bởi vì nguyên nhân chủ yếu là do Chu Tước huyết mạch quá cường hãn, mà huyết mạch của bản thân lại quá yếu, khiến nó xém chút nữa bị thôn phệ mất.

Thế nhưng những điều này là hết sức bình thường, bởi vì ai mạnh thì người đó có quyền làm chủ.

Nhưng vấn đề ở đây là…

"Huyết mạch của mình so với Long huyết còn mạnh mẽ hơn sao? Hơn nữa còn thuộc về nghiền ép, đến một giọt cuối cùng cũng sẽ nhanh chóng bị nuốt trọn."

Từ Triết cũng khó có thể tin được.

Bình thường theo lý mà nói, đại đa số Yêu thú huyết mạch, trời sinh đều mạnh mẽ hơn Nhân tộc huyết mạch một chút.

Đương nhiên, là sau khi nhân tộc tu luyện đến một cảnh giới nhất định, thì huyết mạch chi lực cũng sẽ trở nên cường thịnh hơn, vượt qua đại đa số Yêu thú huyết mạch.

Nhưng cơ thể mình hoàn toàn chưa có tu luyện qua, mà lại có thể trực tiếp hấp thu trọn vẹn long huyết.

Vậy có nghĩa là huyết mạch của mình, trời sinh mạnh mẽ hơn long tộc huyết mạch rất nhiều.

"Kết luận này thật đúng là doạ người."

Cho dù kiếp trước hắn có xuyên không nhập hồn vào Tiên Đế chi tử, còn có trời sinh huyết mạch, tối đa cũng chỉ có thể trung hòa 5-5 với long tộc huyết mạch.

Mà bây giờ, cơ thể chính cống của hắn lại sở hữu huyết mạch, có thể nghiền ép hoàn toàn Long tộc huyết mạch.

Nên chỉ có một nguyên nhân, tổ tiên của mình là một vị cường giả, hơn nữa tư chất cùng cảnh giới đã vượt qua Tiên Đế, thậm chí còn cách thời đại của mình không xa lắm, tuyệt đối không quá ba đời.

"Không đúng, nếu là như vậy thì năm đó tại sao lại chưa từng nghe ba hay mẹ nói qua….Haiz, nghĩ tới lại nhớ mình là cô nhi, sau đó có người đến nhận nuôi."

Từ Triết nhớ lai những chuyện trước kia, nhưng cũng chỉ biết nhún vai.

Về vấn đề huyết mạch của bản thân, thì khó có thể đi ngược dòng lịch sử để tìm hiểu rồi.

Huống chi 'Tổ tiên là cường giả' cũng chỉ là một suy đoán, mà khả năng lại không cao, nên không đáng để tưởng tượng nhiều.

Việc trọng yếu nhất lúc này, vẫn là phải nhanh chóng đề cao thực lực của bản thân, để lấy lại chút sức lực để tự bảo vệ mình mới được, để không phải ai cũng xem mình là quả hồng mềm muốn bóp thì bóp muốn xoa thì xoa.

Hơn nữa….

"Lúc ở Thương Thiên vực, giống như một ít sách cổ có ghi chép, Thanh Thiên vực từng có thời kỳ rất cường thịnh, cũng có mấy nơi cất giấu bí mật đến nỗi Thương Thiên vực cũng không giải đáp nổi, mà trùng hợp thay một trăm người chúng ta đều hạ xuống Thanh Thiên vực, cũng có thể điều tra manh mối tại sao chúng ta lại đến đây từ hòn đảo kia."

Từ Triết đưa ngón tay vuốt nhẹ lên chiếc cằm, rồi tinh tế suy nghĩ.

Cho đến nay, hắn vẫn hiếu kỳ về hòn đảo của một vạn năm trước, những kỳ trân dị thú bị giam giữ dưới hòn đảo chỉ để rút máu, kể cả khi một trăm người bọn hắn đều bị mang đến Tu Tiên Giới, tất cả mọi thứ sau lưng bọn hắn đều có người khống chế sao?

Trước đây hắn cũng muốn hỏi thử Lâm Khả Nghi, nhưng đối phương lại nói mấy câu có lẽ đã quên hết, thì Từ Triết lập tức gạt bỏ ý định đó đi.

Mà hôm nay hồn về cơ thể, thân là người đang ở Thanh Thiên vực, có lẽ nên tự mình điều tra một chút.

"Chà chà, kiếp trước đã làm một cái trạch nam một vạn năm, mà ở kiếp này xem như mất nhưng cũng được trả lại, đời không dễ, cho nên...Thế giới rộng lớn như vậy, ta cũng phải đi đây đi đó xem một chút."

Từ Triết tự mình độc thoại, bên mép còn cong lên vì vui vẻ.

Sau đó lập tức thu hồi tâm tư, nhớ lại bản thân trước kia từng tu luyện.

Nhưng tình theo tình huống trước mắt, nhục thể đang ở trạng thái tốt nhất, thuộc về khía cạnh hoàn mỹ khó có thể tin được.

Long huyết được truyền vào bên trong khoang cứu sinh, lại bị hấp thụ trong một vạn năm, không chỉ rèn luyện kinh mạch, mà còn nuôi dưỡng huyết mạch, mở rộng đan điền, hơn nữa còn giữ lại bên trong cơ thể một chút linh khí thừa thãi.

Nói cách khác, nếu như hiện tại hắn bắt đầu tu luyện, thì tạm thời không cần phải dùng thiên tài địa bảo, không cần phải tẩy cân phạt tủy, cũng có thể trực tiếp tu luyện Tiên Đế pháp quyết, nếu như tu luyện đúng cách, thì chỉ cần một ngày hắn đã có thể hoàn thành Trúc cơ.

"Thế nhưng… Kỳ thật Tiên Đế pháp quyết không mạnh mẽ như trong tưởng tượng, cho dù mình đã từng bước từng bước nắm giữ Tiên Đế cảnh, nhưng kết quả lại chết một cách không thể hiểu nổi, thậm chí còn không hợp thói thường." Từ Triết nhíu mày lẩm bẩm.

Dù là đến tận bây giờ, hắn cũng không hiểu rõ tại sao kiếp trước mình chết như thế nào, tất cả đều rất đột ngột, cho đến một khắc cận kề tử vong, mới phát hiện ra chính mình giống như không có làm gì.

"Pháp quyết này đoán chừng không thể tu luyện thêm, hoặc có thể là một loại nguyền rủa, một khi bước chân vào Tiên Đế cảnh lập tức chết bất đắc kỳ tử…..Ồ, chờ một chút, ta nhớ có một loại pháp quyết..."

Hai mắt Từ Triết đột nhiên sáng lên, sau đó thẳng lưng ngồi trên ghế.

"Chính Khí Phong Ma Kinh"

Hắn cao giọng đọc tên.

Lúc ở Thương Thiên vực, trong gia tộc Tiên Đế hắn đã đào bới vô số di tích cổ xưa, thu hoạch cũng tương đối khá, mà trong đó có một quyển tên 'Chính Khí Phong Ma Kinh', là môn công pháp duy nhất mà phàm nhân có thể tu luyện, tuổi của người tu luyện nó càng cao càng tốt.

Mà trọng điểm ở đây là người tu luyện phải là phàm nhân chưa trải qua tu luyện, cùng với tuổi càng cao càng tốt.

Vì vậy cũng có nhiều người thử qua, để cho một lão nhân một trăm tuổi chưa bước lên con đường tu luyện học 'Chính Khí Phong Ma Kinh', nhưng hiệu quả lại hết sức bình thường.

Nếu để cho một tu sĩ Nguyên Anh kỳ sống hơn một ngàn năm tự phế tu vi, sau đó dùng thiên tài địa bảo gột rửa nhục thân cho đến khi trở về cơ thể phàm nhân, sau đó tu luyện công pháp này.

Mới đầu sẽ cho người khác thấy hiệu quả kinh người, chỉ cần mười ngày đạt Luyện Khí viên mãn, trăm ngày Trúc Cơ đỉnh phong, cơ thể càng lúc càng trở nên trẻ trung khỏe mạnh, thực lực vô địch cùng cảnh giới.

Nhưng kết quả, lúc ngưng khí kết kim đan lại bạo thể chết.

Về sau người trong Tiên Đế gia tộc bắt đầu nghiên cứu, mới phát hiện ra trong cơ thể của Nguyên Anh kỳ tu sĩ kia, còn sót lại một tia pháp quyết đã tu luyện trước kia, làm cho chân khí của 'Chính Khí Phong Ma Kinh' bộc phát.

Vì vậy mọi người mới hiểu ra, 'Chính Khí Phong Ma Kinh' thật sự cần người có cốt linh càng cao, thì uy lực càng mạnh mẽ.

Nhưng tu sĩ trước phải tuyệt đối chưa tu luyện pháo quyết khác, nếu không sẽ giống như Nguyên Anh tu sĩ kia, rơi vào cái kết bạo thể chết.

Dù sao cũng không ai có thể cam kết sau khi tự phế tu vi, có thể tẩy rửa hết sạch sẽ dấu vết của pháp quyết lúc trước tu luyện.

Mà phàm nhân nếu như không tiếp xúc với tu luyện, cơ bản không thể sống quá lâu, dù cho hắn có thể sống đến năm 200 tuổi, tu luyện 'Chính Khí Phong Ma Kinh' cũng không thể phát huy được bao nhiêu uy lực.

Cho nên pháp quyết này dần dần mất đi sự hấp dẫn, bởi vì quá gà mờ nên bị gia tộc Tiên Đế từ bỏ nghiên cứu, ném vào bên trong Tàng Thư các cho hít bụi.

Từ Triết cũng từng thử nghiên cứu, nhưng cuối cùng cũng không khỏi cảnh bất lực, người sáng tạo ra công pháp này, đầu óc thật sự…. Quá giỏi!

"Người tạo ra công pháo này thực sự quá mạnh mẽ, 'Chính Khí Phong Ma Kinh' có thể nói là hoàn mỹ, giống như ước lượng cơ thể mình rồi làm ra vậy."

Ngay lúc này, Từ• một vạn tuổi phàm nhân •Triết, sâu trong thâm tâm bắt đầu tán thưởng.

Cơ thể một vạn tuổi còn chưa trải qua tu luyện, quả thật là một điều hết sức may mắn.

Hơn nữa mặt mày rất soái giống như trước đây, quả thật là quá tuyệt vời!

Từ Triết cũng rất hiếu kỳ, nếu như mình một vạn tuổi, lại đi tu luyện 'Chính Khí Phong Ma Kinh' thì hiệu quả sẽ đến cấp bậc nào.

Năm đó, Nguyên Anh tu sĩ kia ở Thương Thiên vực, dùng cơ thể một nghìn tuổi của mình để thí nghiệm, thì tốc độ tu luyện cùng thực lực đều, vượt xa những người cùng cảnh giới.

Còn bây giờ chính mình một vạn tuổi…

"Ta thực sự rất chờ mong!"

Từ Triết chỉ cười cười, rồi đôi mắt từ từ nhắm lại.

Dựa theo cách vận hành của 'Chính Khí Phong Ma Kinh', kinh mạch bên trong cơ thể lập tức bị đả động, lỗ chân lông khắp cơ thể đột nhiên nóng lên, giống như hóa thành một lốc xoáy điên cuồng hấp thụ linh khí bốn bên.

"Ô..A...A, cái này...Ui...A…..Tình Huống….Gì đây?"

Tinh thần của Từ Triết chấn động kịch liệt, đôi mắt đang đóng chặt lúc này run rẩy, cảm giác đau đớn lan tỏa khắp cơ thể.

Bất ngờ một luồng linh khí giống như nước biển bao phủ khắp cơ thể hắn, hung hăng tràn vào miệng cùng mũi làm hắn không kịp chuẩn bị.

Sau đó lại hóa thành hồng Thủy cự thú, càn quét qua tất cả kinh mạch của hắn bằng tốc độ kinh người, sau đó hoàn thành một vòng tuần hoàn.

Cuối cùng tất cả linh khí đều được hấp thu, giữ lại ở bên trong đan điền.

"Cái này…"

Từ Triết bỗng nhiên mở to hai mắt, vẻ mặt khó có thể tin được.

Ơ Luyện Khí đại viên mãng rồi hả?

Theo suy đoán thì lượng linh khí trong đan điền hắn lúc này, đã đạt đến luyện khí đại viên mãn.

Chỉ vẻn vẹn mấy hơi thở!

"Không đúng, cái này hết sức không đúng…"

Từ Triết nhíu mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK