Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hỏa? Khối Thái Ất Canh Kim này có khắc chữ 'Hỏa', còn hấp thụ một lượng cực lớn Âm Sát Chi Khí, thật đúng là biết điều."

Từ Triết mỉm cười, sau đó cất khối sắt nhỏ đi.

Trong khối sắt này ẩn chứa rất nhiều Âm Sát Chi Khí, cũng đủ dùng để tôi luyện nhục thân, dù sao thì nhục thân cũng là trụ cột vững chắc nếu tu luyện tốt, nhưng khi luyện đến một mức độ nhất định thì Âm Sát chi khí sẽ không còn hiệu quả nhiều như trước nữa. (Giống như hiệu ứng nhờn thuốc vậy)

Sắc trời khi này vẫn đen kịt như trước, phía trên cổ thành cũng là một mảnh đen kịt, hắc khí đang khuấy động.

Từ Triết ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó lại phớt lờ không để ý tới, chỉ cất bước trở về Thiên Kiêu Lâu.

Lúc này Thiên Kiêu Lâu vẫn là một mảng tĩnh mịch, trống rỗng không có gì cả.

Còn đối với khách sạn Xương Vận thì lại khác giống như đang có thứ gì đó rất náo nhiệt.

Một lượng lớn tà mị huyễn hóa thành người, vây quanh cửa lớn của khách sạn Xương Vận, bên trong khách sạn còn liên tiếp truyền ra tiếng đánh nhau, còn có âm thanh quát lớn.

"Ồ, rõ ràng là có người còn sống, hơn nữa còn là người quen nha!"

Thần thức Từ Triết quét đến, cảm ứng được bên trong có mấy đạo khí tức của nhân tộc.

Đúng là vài nữ đệ tử của Dao Trì mà hắn vừa bái kiến lúc sáng.

Đám người này trước đây bị hóa thân của Lâm Khả Nghi đánh ngất, sau đó liền hôn mê đến giờ trong khách sạn Xương Vận.

Nguyên bản lúc đó Từ Triết muốn đâm các nàng mấy nhát, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì hắn vẫn quyết định cho Lâm Khả Nghi một chút mặt mũi, chỉ gửi lại một lời chào vì trước kia, cuối cùng là một chút tình cảm nho nhỏ.

"Sư tỷ, làm sao bây giờ? Tà mị càng lúc càng nhiều rồi." Lúc này bên trong khách sạn truyền đến âm thanh của một nữ đệ tử.

"Chỉ sợ chúng ta e rằng phải chết ở chỗ này, nếu như giết một con thì Âm Sát chi khí sẽ tràn ra ăn mòn chúng ta."

"Từ xưa đến nay, những tu sĩ có thể sống sót đi ra khỏi Trấn Hồn Dạ, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay."

"Là Lục Âm ám toán chúng ta sao? Nàng vì sao lại phải làm như vậy, chẳng lẽ nàng muốn một mình chiếm hết đống thiên tài địa bảo kia sao?"

"Lục Lâm tựa hồ không có thứ thực lực này, chỉ sợ nàng bị người khác sai khiến, cho nàng một chút bảo vật kêu nàng ra tay làm chúng ta hôn mê."

"Không cần phân tâm nói chuyện, tuy số lượng của đám tà mị rất nhiều, nhưng thực lực chúng ta cũng không yếu, nên chỉ cần có thể chống cự đến chạng vạng sáng, thì tất cả chúng ta đều có thể sống sót." Có người mở miệng ngăn cản vài tên nữ tử tiếp tục nói chuyện phiếm.

Từ Triết cũng có thể nhận ra âm thanh của người kia, chính là nữ tử lớn tuổi ăn nói cực kỳ cay nghiệt kia.

Thế nhưng khi Từ Triết vừa mới đi đến đã làm cho đám tà mị kia chú ý đến.

"Ồ, sao ở đây lại có một tên nhân tộc."

"Không tốt, chạy mau." Chỉ có mấy con tà mị vừa nhìn thấy Từ Triết, thì lập tức biến sắc liền quay đầu muốn bỏ chạy.

"Chạy cái gì mà chạy, chỉ là một tên nhân tộc Luyện Khí kỳ." Một người bên cạnh lập tức mắm hắn lại hiếu kỳ hỏi.

"Ngươi thì biết cái mẹ gì, khi nãy bốn vị ở Tiền Phủ đều chết dưới tay tên tiểu tử này."

Sắc mặt mấy con tà mị lập tức căng lên.

"Không chỉ có nhiêu đó, ta lúc trước trốn ở trên nóc nhà đầu một con hẻm nhỏ, còn tận mắt chứng kiến U Nhi đại nhân vừa gặp tên này thì ngay lập tức bỏ chạy, kết quả bị hắn đuổi giết hơn mấy con phố, sau đó mới may mắn trốn thoát."

"Không thể nào, U Nhi đại nhân ác độc xảo trá như vậy… Khục khục, cũng phải sợ tên này sao?"

"Cái này còn chưa tính là gì, trọng điểm là Thiết Quải bà bà vừa nhìn thấy tên này, thì sợ tới mức ném cả trượng của mình để đánh lạc hướng, sau đó trực tiếp trốn về phong ấn.”

“Ui..”

Đa số tà mị khi nghe xong đều hít một hơi sâu.

Thiết Quải bà bà?

Trong trận pháp phong ấn, thực lực của Thiết Quải bà bà được xếp là một trong mười đại lão, nhất là cây thiết trượng cường đại dị thường kia, nhân tộc Trúc Cơ hậu kỳ đều không phải là đối thủ của nàng.

Một tồn tại như thế, mà lại bị một tên nhân tộc Luyện Khí Kỳ hù chạy bán sống bán chết về phong ấn trận?

Trong nháy mắt, tất cả tà mị bên ngoài cửa sổ khách sạn, mặt mũi ai ấy cũng đầy vẻ kiêng kỵ nhìn chằm chằm Từ Triết.

Bất tri bất giác, đại bộ phận đều chen nhau lao vào bên trong khách sạn.

Ngược lại Từ Triết vẫn đứng yên ở đó không nhúc nhích, hắn thấy số lượng tà mị.

Không nhiều không ít, vừa vặn đúng bốn mươi con.

Đại đa số đều có thực lực tiêu chuẩn là Luyện Khí Kỳ, có một số ít vừa mới tiến vào Trúc Cơ kỳ.

Thế nhưng bên trong khách sạn còn có không ít tà mị, chúng hiện tại đang cùng mấy nữ đệ tử của Dao Trì giao đấu.

"Các ngươi chán sống sao? Ta đã nói không ai được bước vào khách sạn nửa bước, vậy mà các ngươi lại dám đi vào bên trong?"

"Đúng là hỗn trướng, lời nói của Thương U Nhi ta không có tí phân lượng nào sao? Toàn bộ đều cút hết ra ngoài cho ta, khi nào chúng ta bắt được mấy tên nhân tộc này, ăn uống no đủ, thì tự nhiên sẽ chừa lại một ít cặn cho các ngươi."

Lúc này, bên trong khách sạn truyền đến vài tiếng quát tháo cực kỳ sắc bén.

Mười mấy con tà mị ở chỗ cửa ra vào lập tức run lên, sắc mặt trắng bệch.

"U Nhi đại nhân, không phải là chúng ta không muốn ra ngoài, mà là có người bắt chúng ta phải vào bên trong." Có một con tà mị huyễn hóa thành tiểu nữ tử, điềm đạm đáng yêu trả lời.

Có người?

Bên trong khách sạn, vài tên nữ đệ tử của Dao Trì sửng sờ.

Làm sao có thể?

Bên trong Thiên Hà Thành ngoại trừ các nàng ra, thì làm gì còn có tu sĩ nào khác?

Đầu năm nay ai cũng biết sẽ có Trấn Hồn Dạ diễn ra, tuyệt đối không thể ở lại bên trong thành, còn nếu không nghe thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Nhìn bọn tà mị này, nếu như lại có thêm vài con thực lực so sánh với Trúc Cơ kỳ đi vào, thì cho dù các nàng có thêm vài món pháp bảo phòng thân, cũng chắc chắn sẽ bị gặm sạch sẽ.

Nhưng rất nhanh sau đó, vài tên nữ đệ tử của Dao Trì đột nhiên sửng sốt.

Bởi vì nguyên bản các nàng đang chiến đấu cùng mấy con tà mị đầu lĩnh, thì chúng đột ngột dừng lại.

Mà nữ nhân được gọi là Thương U Nhi, có thực lực rất mạnh, quyền uy rất lớn, và nàng cũng là người dẫn đầu, nàng dừng tay thì mấy tên khác cũng dừng tay theo.

Chuyện gì đang xảy ra?

"U Nhi đại nhân, có chuyện gì đang xảy ra vậy?" Có một tên nhìn về phía Thương U Nhi, nhỏ giọng hỏi.

Ánh mắt Thương U Nhi nhìn chằm chằm ra bên ngoài khách sạn, vừa vặn nhìn thấy Từ Triết, sắc mặt cũng chợt biến thành màu đen.

"Có phải là Từ Triết Từ công tử đó không?"

Đột nhiên Thương U Nhi mở miệng, hướng Từ Triết chào hỏi.

"Cái gì?"

Vài nữ đệ tử Dao Trì nghe được, lập tức kinh ngạc hô to, mặt mũi đầy vẻ kinh hãi, trợn tròn mắt.

Từ Triết?

Người bên ngoài là Từ Triết?

Hắn không phải chỉ vừa mới thức tỉnh từ Khoang cứu sinh sao, chỉ là một tên phàm nhân, thậm chí còn chưa từng tu luyện, thì làm sao có thể xuất hiện ở nơi này?

Mấu chốt là những con tà mị này, dường như rất sợ hắn?

Vài nữ đệ tử Dao Trì hai mặt nhìn nhau, nhất thời có chút mơ hồ, cảm giác như mình đã nghe nhầm tên, hoặc là một người nào đó trùng tên?

Cùng lúc đó Từ Triết đứng bên ngoài khách sạn, cũng nghe được âm thanh êm tai của Thương U Nhi.

Hắn nhấc chân lên, lướt qua đám tà mị đang đứng trước cửa, cuối cùng cũng nhìn thấy Thương U Nhi, còn có mấy người bạn đồng hành của nàng.

Được lắm, bên trong vậy mà còn có mười một con tà mị.

Thế nhưng nhìn Thương U Nhi thì lại có chút quen mắt, đây không phải là nữ nhân vừa nãy mình bắt gặp trong hẻm sao?

Bị hắn đuổi mấy con phố, thế mà lại nhanh chân chạy đến đây rồi?

"Cô nương nói không sai, tại hạ chính là Từ Triết."

Căn cứ vào cách nói lễ phép, phẩm chất đạo đức ưu tú, Từ Triết mỉm cười ưu nhã trả lời đối phương.

"Được, Từ công tử, chúng ta trước tiên phải minh bạch một vấn đề, rằng ngươi rốt cuộc muốn thế nào?" Thương U Nhi quyết định đàm phán với Từ Triết.

Theo lý mà nói, thì hiện tại số lượng tà mị ở nơi này rơi vào khoản hơn năm mươi đầu, nếu như liên thủ đối phó với Từ Triết thì phần thắng rất lớn.

Nhưng…Trông cậy vào đám tà mị này cùng nhau liên thủ vây đánh Từ Triết?

Đúng là nằm mơ!

Nàng hiểu rất rõ, chỉ cần Từ Triết biểu hiện ra thực lực kinh người, thì những các khác tà mị chắc chắn sẽ lập tức chạy trốn.

Cũng giống như trước đó nàng cũng những con tà mị khác, ở trước cửa của Tiền phủ tận mắt chứng kiến cảnh bốn con tà mị bị giết, thì các nàng cũng chạy.

Thế nhưng, hiện tại vất vả lắm mới dồn mấy nữ tử nhân tộc lại chỗ này, bởi vì trước mắt có thể vây giết thôn phệ bọn hắn, nên nàng thực sự không muốn từ bỏ, nên quyết định lựa chọn thương lượng cùng Từ Triết.

Nhưng mà Từ Triết nghe vậy cũng sửng sờ, lập tức xua xua tay áo: "Không có việc gì, ta tùy tiện đến đây mục đích cũng chỉ là muốn xem náo nhiệt, nên các ngươi đừng nhắc đến ta, cứ coi như ta không tồn tại là được rồi."

Nghe được câu này, Thương U Nhi cũng sửng sốt.

Xem náo nhiệt?

Coi như ngươi không tồn tại?

Mẹ nó, cái cảnh lúc trước ngươi đánh chết Lai Phúc, ta còn nhớ rõ rành rành.

Bây giờ ngươi lại nói với ta hãy coi như ngươi không tồn tại?

"Từ công tử, người quanh minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Từ công tử cứ nói điều kiện, muốn lấy chỗ tốt gì mới có thể không nhúng tay vào việc này?" Thương U Nhi cất cao giọng nói.

"Chỗ tốt? Ta không muốn chỗ tốt, bởi vì chỗ tốt đó ta đã lấy được."

Từ Triết nói xong, thì lập tức lấy ra một khối sắt màu đen, đưa đến trước mặt đám tà mị khoe khoang.

Nhìn thấy chưa?

Một miếng Thái Ất canh kim lớn như vậy, Âm Sát cho khí nồng đậm như thế, thử hỏi các ngươi có hâm mộ không?

Đây chính là do ta chủ động giúp một vị nãi nãi qua đường, nên vị nãi nãi kia ban thưởng cho ta.

(*Nãi nãi: Bà nội)

"Đó là...bảo vật của Thiết Quải bà bà.." Mặt mũi Thương U Nhi lập tức ngây ngốc, trong lòng cực kỳ sợ hãi.

Thiết Quải bà bà mạnh đến cỡ nào?

Bây giờ bảo vật trong tay nàng đã rơi vào tay người khác, thì chẳng phải việc này mang nghĩa là…

Ta hiểu rồi.

Hắn đang ám chỉ cho ta, Thiết Quải bà bà đã bị hắn hạ độc thủ, ra tay ác độc giết chết.

Hắn hiện tại đang thị uy, đang tạo áp lực cho ta.

Hắn cũng đang cảnh cáo chúng ta, nhất định phải cho ta chỗ tốt đủ nhiều, còn nếu không thì không đơn giản chỉ là nhúng tay vào việc này.

Nam nhân này thật đáng sợ.

….

Cùng lúc đó, bên trong khách sạn.

Mấy nữ đệ tử của Dao Trì cũng đang sửng sờ, nghẹn họng nhìn.

Các nàng đã xác định, người ở ngoài cửa chính là Từ Triết, người mà lúc sáng các nàng gặp.

Cái người bị các nàng trào phúng là huyết mạch phàm nhân, cái người bị các nàng tính toán chuẩn bị ra tay cướp đoạt Nhẫn Trữ Vật.

Nhưng bây giờ tình huống như thế nào?

Chỉ mới một buổi trưa không gặp, Từ Triết từ phàm nhân bùm một cái thành tu sĩ Luyện Khí kỳ?

Mấu chốt ở đây là mấy đầu tà mị này, vậy mà lại kiêng kỵ cùng sợ hãi hắn, thế mà chúng lại đang cùng với hắn thương lượng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK