Lúc này, sảnh lớn Tiền gia lâm vào yên tĩnh, im ắng một cách lạ thường.
Vị thiên kim Tiền gia giống như bị hù sợ rồi, nhìn cánh tay cụt đang có hắc khí trào ra với vẻ mặt mộng bức.
Tiền lão gia cùng Tiền phu nhân, đều há hốc mồm….Ừm, vốn đang mở miệng, lúc này trừng to mắt.
Chỉ có tiểu tử béo dưới gầm bàn là còn ôm chân Từ Triết gặm không ngừng nghỉ, còn phát ra từng đợt tiếng kêu "Ken két".
"Không cắn được, tại sao lại như vậy...Sao lại có thể cắn không được?" Tiểu tử béo miệng đầy máu nghi ngờ nói.
"Hạo nhiên chính khí, tu luyện nhục thân…Chỉ là một tên Luyện Khí kỳ sao có thể làm được?" Tiền lão gia dường như đã tỉnh táo trở lại, ngơ ngác nhìn Từ Triết, miệng vẫn há to như cũ, trong cổ họng lại phát ra âm thanh.
"Ăn thịt hắn, ăn thịt hắn, thì chúng ta có thể làm vương." Tiền phu nhân hung hãn nói, đôi mắt toát ra vẻ tham lam nhìn chằm chằm Từ Triết.
"Nhưng… hắn có Hạo nhiên chính khí hộ thể, còn tu luyện nhục thân…" Tiền lão gia có chút sợ mất mật.
"Phế vật, khổ sở chờ đợi mấy ngàn năm, thật vất vả mới có một tên tìm đến, bây giờ chúng ta không ăn, chẳng lẽ còn chờ người khác đến cướp hắn ăn mất sao." Tiền phu nhân giận tím mặt, xấu hổ đến mức nổi gân xanh, giọng nói trở nên sắc bén chói tai.
"Phế vật, phế vật…"
Tiểu tử béo từ dưới gầm bàn lòi đầu ra, cổ không ngừng dài ra, cho đến khi áp sát mặt Tiền lão gia, cười ngu nhìn hắn nói: "Đầu ngươi là củi mục hả."
"Không, ta không phải, ta không phải…" Tiền lão gia lập tức giận giữ nổi trận lôi đình, gào to.
"Ầm" một tiếng vang thật lớn nổ ra, Tiền lão gia lật tung bàn ăn, miệng lớn dính máu, gào thét lao về phía Từ Triết.
Từ Triết thở dài một hơi.
Ta biết ngay là sẽ như vậy, khẩu vị của các ngươi mặn mà như thế, đến côn trùng cũng có thể ăn, thì làm sao có thể buông tha cho một người đẹp trai như ta?
Cả Tiền gia đúng là không có ai là người tốt.
"Chính khí phong ma kinh!"
Từ Triết trầm giọng hét một tiếng, linh khí trong đan điền lập tức cuồn cuộn, chạy theo kinh mạch trào ra ngoài bao phủ toàn bộ cơ thể.
Thiên địa có chính khí, khu ma trừ mị phá yêu tà.
Ầm!
Hắn đấm ra một đấm, Tiền lão gia còn chưa lao tới nơi, đã có một cỗ chính khí màu bàng bạc ập đến, đánh hắn bay lên không trung chia năm xẻ bảy, máu thịt rơi lả tả trên mặt đất, từng tia hắc khí trong đó từ từ trào ra.
"Không có khả năng." Tiền phi nhân gào thét chói tai lao về phía Từ Triết, âm thanh vang vọng khắp khuôn viên Tiền gia.
Thiên kim tiền phủ lúc này cũng phản ứng kịp thời, tuy chỉ còn lại một cánh tay, lúc này móng tay đen kịt điên cuồng dài ra, giống như năm thanh đao màu đen cực kỳ sắc bén, hùng hổ chém về phía Từ Triết.
Từ Triết nhướng mày, đang muốn tránh đi.
Thì đột nhiên có một bóng đen nhỏ lướt qua, cổ tiểu tử béo hóa thành một con mãng xà, trực tiếp quấn lấy hai chân Từ Triết, một mực quấn chặt lấy hắn, còn quay đầu lại nhìn, một gương mặt bầu bĩnh nhìn chăm chăm Từ Triết cười ngu ngốc nói: "Mỹ nam tử."
Thật tinh mắt!
Từ Triết há miệng muốn nói gì đó, thì đột nhiên cảm nhận được cơ thể mình truyền đến một chút đau đớn.
Năm chiếc móng tay của thiên kim Tiền phủ, chẳng biết từ lúc nào đã đâm tới chỗ hắn, không những thế còn đâm xuyên qua lớp chính khí đang bảo hộ hắn, móng tay giống như đao đâm trước ngực, còn đâm thủng cào rách một lớp da.
"Ngươi…ngươi dám phá chính khí của ta?" Từ Triết kinh ngạch nhìn thiên kim Tiền phủ.
Thiên kim Tiền phủ cũng không hề để ý đến, chỉ quay đầu nhìn về phía Tiền phu nhân hét lớn: "Nhanh lên, hạo nhiên chính khí đã bị phá, mau cắn đứt đầu hắn."
"Ha ha…"Tiền phu nhân chạy đến chỗ hắn không những vậy còn phát ra tiếng cười chói tai, miệng há to còn đầu thì hầu như đã nghiêng về phía sau lưng, chỉ chừa lại một cái miệng đầy máu đang há to và hàm răng chằng chịt sắt bén như dao cạo, lao tới Từ Triết.
"Haiz, các ngươi không nên phá chính khí của ta."
Từ Triết lắc đầu thở dài, đôi mắt từ từ nhắm lại.
Chính Khí Phong Ma Kinh, lấy chính khí phong ma.
Phá chính khí, cũng chính là đang phóng xuất ma.
Ầm!
Linh khí trong đan điền bị khuấy động, diễn ra cảnh dời sông lấp biển, giọt long huyết còn đọng trên vách đan điền cũng bị hút vào trong đó, vốn dĩ chính khí dương cương điều hòa linh lực, nhưng giờ phút này bị quấy động bắt đầu trở nên điên cuồng.
"A…"
Tiểu tử béo đang lấy cổ của mình quấn quanh người Từ Triết, đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết tan nát cõi lòng.
Một lực lượng cuồng bạo, lúc này đang xé rách cổ hắn.
Từ Triết đột nhiên mở to hai mắt, trong hai mắt tựa hồ còn xuất hiện hai tia sáng đỏ cùng vàng.
Sát khí bạo phát quét ngang toàn trường.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Mấy tiếng vang trầm đục nối tiếp nhau vang lên, chiếc cổ như mãng xà của tiểu tử mập đã bị đứt thành mấy khúc, đầu rơi xuống mặt đất lăn vài vòng, sau đó đầu hóa thành từng luồng hắc khí tản ra bốn phía.
"Ngươi..."
Mặc mũi thiên kim Tiền phủ đầy sợ hãi, miệng còn chưa kịp nói lời nào, năm chiếc móng tay màu đen đã bị Từ Triết nắm chặt, sau đó kéo nhẹ.
Răng rắc!
Móng tay không bị gãy, nhưng toàn bộ cánh tay đã bị xé ra khỏi cơ thể.
"Grào!"
Cùng lúc đó, Tiền phu nhân và chiếc miệng lớn dính đầy máu của đã đến bên cạnh, Từ Triết thuận tay hất cánh tay đứt còn dính cả năm cây móng tay đen kịt lên, móng tay giống y hệt trường thương đâm trực tiếp vào chiếc miệng đang há to kia, năm chiếc móng tay đâm xuyên qua ót, đem Tiền phu nhân ghim xuống mặt đất.
"Không, không có khả năng, nhân tộc Luyện Khí kỳ… Không bao giờ có khả năng cường đại như vậy." Thiên kim Tiền phủ lúc này run rẩy nói, nàng thân là tà mị, giờ phút này cũng sợ hãi vạn lần.
Ầm!
Đáp lại nàng chính là một nắm đấm.
Đầu ngay tại chỗ bị đấm tan thành một mảnh hắc khí, sau đó hắc khí bắt đầu tiêu tán giữa không trung.
Ngay tại lúc này, Tiền phủ một lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Hắc khí vẫn còn dày đặc.
Trên mặt đất, hai cánh tay với móng tay đen kịt rơi mỗi cái một nơi, trong đó có một cái đang ghim chặt đầu lâu của Tiền phu nhân xuống mặt đất.
Cách đó không xa còn có một cái đầu khác, là đầu của Tiền lão gia.
Bên cạnh còn có vài đoạn cổ bị đứt của Tiền thiếu gia.
Một nhà bốn người, chết gọn gàng ngăn nắp.
"Vù~"
Lúc này, một cơn gió nhẹ thổi qua.
Mắt Từ Triết đột nhiên sáng lên, thân thể đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, khiến hắn suýt chút nữa ngã xuống đất.
Linh khí tiêu hao không còn một chút nào.
Tuy vậy, Chính Khí Phong Ma Kinh rất mạnh.
Đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu sau khi hồn phách của hắn trở về cơ thể, mà đối thủ là bốn con tinh mị thực lực có thể so sánh với Trúc cơ sơ kỳ.
May là Chính Khí Phong Ma Kinh có sức mạnh kép, một khi chính khí bị phá vỡ thì phong ma kinh sẽ được kích hoạt, khiến hắn lâm vào trạng thái điên cuồng, thực lực phát huy đến cực hạn.
Nếu không thì đêm nay ai chết còn chưa biết được.
"Nơi này càng ngày càng thú vị, còn có tà mị sinh ra từ sát khí, thực lực có thể so sánh với Trúc cơ sơ kỳ không những thế còn có linh trí. Thứ này ở Thương Thiên vực chỉ cũng chỉ được ghi ở trong sách, muốn hiểu rõ thì phải đọc."
Trên mặt Từ Triết nổi lên nụ cười.
Thứ tà mị này thật sự không hề đơn giản, bản thể là m sát chi khí lại có thể huyễn hóa thành con người, nếu thần thức của tu sĩ không đủ mạnh, thì không có cách nào có thể phát hiện ra bọn chúng.
Bọn chúng dựa vào việc ăn thịt tu sĩ để gia tăng sức mạnh, hơn nữa còn đem bộ phận đó chuyển hoá rồi biến nó thành một bộ phận của mình, và còn có thể dùng nó để chiến đấu với địch nhân.
Ví dụ như móng tay màu đen của thiên kim Tiền phủ, hay hai cái đầu của Tiền lão gia và Tiền phu nhân, còn có cổ của Tiền gia tiểu thiếu gia.
Điểm mấu chốt ở đây là…
"Nghe đồn có một số ít tà mị, bên trong cơ thể có chứa thiên tài địa bảo, nhưng đáng tiếc trong người của cả nhà Tiền gia không có bảo vật, nếu như có thêm vài con tà mị nữa thì hay biết mấy, có thể kiểm tra xem nhưng miêu tả trong sách có đúng là thật hay không."
Từ Triết thấp giọng tự nhủ một câu.
"Ầm…"
Đột nhiên ngoài cửa truyền đến một tiếng kêu trầm đục.
Quay đầu nhìn, lại thấy một người đàn ông trung niên đang ngồi trước cửa lớn của Tiền gia, từ từ bò ra ngoài.
Thấy Từ Triết nhìn hắn, nam tử sợ hãi đến mức mặt cắt không còn chút máu, hoảng sợ hét lớn: "Ngươi không được qua đây... không được qua đây."
Từ Triết giật mình, sau đó lập tức bước đến chỗ hắn.
"Vị huynh đài này ngươi không bị thương chứ? Hay là để ta mang ngươi vào nhà kiểm tra một chút."