Khương Vi đơn giản hơn, chỉ tội nghiệp nhìn Khương Sam, giọng nói lại mang theo vui sướng khi người gặp họa: “Chị à, thật xin lỗi, chị… Chị bị hủy bỏ tư cách chắc không phải tại vì em cùng khiêu vũ với chị chứ?”
Lại nhìn về phía Tần Diệc Hạo cao lớn tuấn tú, người đàn ông này thật đẹp, nhưng ánh mắt kia quá sắc bén, Khương Vi vừa nhìn thoáng qua cũng không dám nhìn thẳng mặt anh, suy nghĩ xoay chuyển, muốn nói lại thôi: “Vị tiên sinh đây là? Không phải chị vẫn luôn thích anh Bạch Kỳ sao, làm sao lại… Anh Bạch Kỳ biết không?”
Lúc ở hội trường, Tần Diệc Hạo đã biết người phụ nữ này chính là người đã giành lấy nghe điện thoại lần trước, bây giờ ánh mắt có chút bất thiện, nghe câu cô ta vừa nói, sắc mặt vừa mới dịu đi lại tiếp tục âm trầm xuống.
“Cô ta là em gái em?”
Tần Diệc Hạo hỏi Khương Sam.
Khương Sam nhìn vẻ mặt thiết tha của hai người cùng với ánh mắt Quách Ngọc Khôn không được tự nhiên nói: “Có thể xem như vậy.”
Khương Vi nghe giọng Tần Diệc Hạo có chút quen tai, trong lúc này lại không nhớ ra đã nghe qua ở đâu, đang muốn nhớ lại, lại nghe Khương Sam ôn tồn nói:
“Thầy giáo Quách có lẽ đã hiểu lầm rồi, Trương phó trưởng tìm tôi để nói tháng sau có cuộc thi đấu tỉnh, muốn để cho tôi tham gia cùng với đoàn thi đấu, hôm nay vừa mới phân tổ, sao lại có tin nhảm tư cách bị hủy bỏ truyền đi buồn cười như vậy được? Khương Vi cô muốn vào vũ đoàn muốn đến điên rồi sao, ban ngày ban mặt lại đứng ở đây ngủ mơ.”
Khương Mật và Khương Vi liếc nhìn nhau một cái, vội vàng nhìn qua Quách Ngọc Khôn, tin tức này là do ông ta nói cho bọn cô biết, Khương Sam nhất định là ngoài mạnh trong yếu (mạnh miệng).
Sắc mặt Quách Ngọc Khôn đã trắng giờ càng trắng hơn, nhìn Khương Sam đang ở cùng một chỗ với Tần Diệc Hạo như vậy sao ông còn không rõ được, ánh mắt Tần Diệc Hạo lại như có như không nhìn về phía đây, d!^Nd+n(#Q%*[email protected] Quách Ngọc Khôn tức giận trách cứ nói: “Tôi nói vậy khi nào? Tôi rõ ràng nói với các cô phải nhìn vào trên mặt Khương Sam, tương lai nếu có cơ hội mang theo cô em gái là cô theo!”
Trong nháy mắt Khương Vi kinh hãi nói: “Thầy giáo Quách lúc nãy rõ ràng thầy nói…”
Khương Mật cũng trợn tròn mắt, người này sao lật lọng nhanh như vậy?
“Câm miệng! Lúc nãy là do cô không nghe rõ, làm sao tôi có thể nói ra những lời đó được!”
Hai người kinh hãi không sao giải thích được, Khương Sam chậm rãi nói: “Thầy giáo Quách quả là người cẩn thận, lúc trước tôi bị thầy cho con điểm không, ánh mắt của thầy cao, tôi biết rõ em gái mình, tạm thời vẫn chưa có năng lực đi vào vũ đoàn Niết Bàn, phải không?”
Quách Ngọc Khôn bị lời nói mờ ảo của Khương Sam châm chọc có chút buồn bực, nhưng nhìn thấy tay Khương Sam vẫn đặt ở giữa khuỷu tay Tần Diệc Hạo, lại nghĩ đến một đám học trò của mình đang bị hủy bỏ hợp đồng ở tập đoàn Cảnh Thiên, ông vẫn thức thời nuốt xuống cục tức này.
“Điều này hiển nhiên, vừa rồi ở trên sân khấu phân cao thấp chỉ cần liếc mắt đã nhìn thấy rõ, cô ta đương nhiên chưa có tư cách tiến vào vũ đoàn Niết Bàn.”
Khương Mật và Khương Vi khiếp sợ không nói nên lời, Khương Mật dù có ngốc đến đâu cũng nhìn thấy được vấn đề, giọng điệu Quách Ngọc Khôn lật lọng nhanh như vậy, có thể khiến ông ta thay đổi nhanh đến vậy nhất định có liên quan đến người đàn ông trước mặt này, trong đầu Khương Mật vốn muốn nói vài lời châm chọc Khương Sam cũng không dám nói ra nữa.
Nhìn sắc mặt hai người vừa xanh vừa trắng, Khương Sam kéo kéo khóe miệng, lại quăng xuống một quả bom: “Đúng rồi Khương Vi! Lúc nãy không phải cô đi cùng với Triệu Thanh Thanh sao? Chẳng lẽ cô không biết bạn gái bây giờ của Bạch Kỳ chính là cô ta sao?”
Cả người Khương Vi lung lay, thất thanh nói: “Không có khả năng!”
Khương Sam giống như trào phúng mỉa mai cười nói: “Đúng là cô gái ngốc!”
Khương Sam đi rồi, Quách Ngọc Khôn hung dữ trừng mắt nhìn hai người: “Hai người các cô không có đầu óc à? Trước mặt Tần thiếu lại dám nói lung tung! Bản thân không có mắt nhìn cũng đừng kéo tôi theo!”
Nói xong vung tay bỏ đi mặc kệ Khương Mật luôn miệng mời ở lại, nổi giận đùng đùng bỏ đi.
Chỉ để lại hai mẹ con Khương Vi sắc mặt trắng bệch kinh hoảng lại không hiểu ở lại.
Trách không được vừa rồi cô nghe giọng nói có chút quen tai, Tần thiếu… Sẽ không phải chính là Tần Diệc Hạo chứ?
Lại chống mắt nhìn Khương Sam đi xa, Triệu Thanh Thanh ở bên kia cũng ló đầu ra thăm dò tình hình, Khương Vi vừa mới bị kích động ánh mắt liền trở nên dữ tợn, giống như cuối cùng cũng tìm được nơi trút cơn giận, hung dữ đi tới!
Bên này Khương Vi trút tất cả tức giận với Khương Sam lên trên người Triều Thanh Thanh, là người có quan hệ qua lại bây giờ với Bạch Kỳ thì phía bên Quân Nghệ bỗng nhiên xảy chuyện.
Không biết từ nơi nào bên trong trường Quân Nghệ nổi lên tin đồn, người tung ra tin đồn đồn Khương Sam có quan hệ bất chính với thầy giáo Lưu Hoằng ở trường đại học T chính là em gái họ của cô, (%$lê_43quý$*&đôn$#@ cũng là sinh viên mới năm nay Khương Vi động tay động chân. Quân Nghệ nghỉ học trễ, cũng đang trong thời gian thi cuối kỳ, tin tức này bùng nổ lại cẩu huyết bát quái như vậy ngay lập tức khuấy đảo vào sâu trong lòng tất cả sinh viên.
Chuyện lần trước Khương Sam huyên náo ầm ĩ không nhỏ, sau đó phát triển thành tranh cãi đánh nhau, bây giờ lại bùng nổ, Khương Vi lập tức trở thành cái đích để cho mọi người chỉ trích.
Vốn Triệu Thanh Thanh bị Khương Vi sống chết quấn quýt khiến cho tức giận, cô ta cũng không phải người dễ chọc, hai ngày nay Khương Vi bắt đầu dùng các thủ đoạn trêu chọc làm tổn hại thanh danh của cô ta, gây trở ngại cho cô ta, cô ta cũng trong sáng ngoài tối phản kích lại nhanh chóng, nhưng khi Quân Nghệ bắt đầu xuất hiện lời đồn, Triệu Thanh Thanh bất ngờ kỳ quái dừng lại.
Ngày thường Khương Vi thích giả trang làm người yếu đuối làm người bị hại, gây ra chuyện xấu cô ta còn có thể bị cô ta không cẩn thận che giấu cho qua, huống chi loại tin đồn này cô ta còn không biết? Quả thật Khương Vi nghe tin đồn truyền tới liền ủy khuất khóc lóc kể lể giải thích, bộ dáng mơ hồ không rõ giống như toàn bộ thế giới đang hãm hại cô ta vậy, thật sự vẫn có rất nhiều người tin lời cô ta nói.
“Tôi vốn nhận được tư cách phỏng vấn vào học viện vũ đạo hoàng gia Anh quốc, còn có thể ghen tị để đi hại người khác sao? Hơn nữa bây giờ tôi múa còn giỏi hơn chị ấy, tôi có gì để ghen tị chứ. Quan trọng hơn nữa là tôi vừa mới vào Quân Nghệ, sao có thể quen biết thầy giáo Lưu được, sao có năng lực truyền ra tin đồn lớn như vậy? Bản thân tôi còn không có báo danh vào Niết Bàn, sao có thể vì trả thù để đoạt lấy danh ngạch?”
Khương Vi khóc sưng cả mắt, điềm đạm đáng yêu giải thích với mọi người xung quanh, cô ta nói cũng có lý, qua hai ngày tin đồn liền đi rẽ theo hướng khác.
Nhưng lời cô ta nói chưa được bao lâu, xuất hiện một tin tức như muốn đánh vào mặt cô ta.
Khương Vi đọc trên báo “Nhật kinh” trang đầu có một tiêu đề rất bắt mắt chiếm gần nửa trang giấy “Một học sinh nữ J ở nước ngoài gây mất mặt, hối lộ người phỏng vấn học viện vũ đạo Anh quốc, sau đó bị đuổi ra ngoài ngay tại chỗ”.
Độ dài của bản tin đều dùng để miêu tả ảnh hưởng xấu của học sinh nữ J ở Anh quốc, vào lúc đó, các báo cáo về họ tên người này trong một số tờ báo của Anh bị giấu kín nay cũng hiện ra, ảnh chụp Khương Vi bị người bảo vệ da đen đuổi ra đại sảnh cũng được công bố, cử chỉ chật vật túm chặt lấy tay áo người da đen không chịu buông tay thật sự làm mất hết mặt mũi của người trong nước. #[email protected]%$Qu3n%#%DD$%2e_#Qu1*&D0n235#2
Sự tự tôn dân tộc của người dân Trung Quốc là quan trọng nhất, mà còn có lòng yêu nước mạnh mẽ, sự kiện này đã kích động đến tiêu chuẩn đạo đức con người, khi được đưa tin liền dậy nên từng cơn sóng mạnh mẽ.
Thời đại này là thời kì internet đang phát triển mạnh mẽ, sức mạnh của công chúng luôn luôn mạnh mẽ, chưa kể đến cư dân mạng đang chờ đợi kiên trì rất nhàm chán trên internet, tốc độ của con người rất nhanh, lại thêm Khương Vi lại từng đi khắp nơi khoe khoang chính mình tham gia phỏng vấn, liền đem lửa kia đốt lên trên người mình.
Sự tức giận của cư dân mạng rất đáng sợ, sau khi Khương Vi xuất hiện, khiển trách tràn đầy trời đất đều bay đến người cô ta, có người còn trực tiếp tìm đến trường học chỉ vào mũi cô ta mắng, nếu bảo an lúc đó không đến kịp, Khương Vi suýt nữa bị đánh hủy dung luôn rồi. Trường học cũng không thiếu thanh niên nhiệt huyết, không nói đến an toàn bản thân bị đe dọa, không có nghĩa là ra ngoài trường sẽ không có ai đánh cô ta, Khương Vi cũng không dám đến trường học nữa.
Trốn ở trong nhà Khương Vi vẫn còn đang sợ hãi chưa lấy lại tinh thần, một người nổi danh tin nóng với một id gọi là "phất lũ" trên Internet đã cho ra một loạt các sự kiện mới.
《Lên án! Học sinh nữ J phạm tội, nguyên nhân là do ghen ghét thiết lập kế hãm hại người chị họ!》, 《Tin nóng bí ẩn toàn bộ được giải! Tư cách tham gia Anh quốc của học sinh nữ J chính xác cướp trong tay chị họ mình!》
“Phất lũ” là một chuyên gia săn tin, lúc trước những bí ẩn trong làng giải trí đều từ chỗ anh ta truyền ra, Khương Vi bị anh ta để mắt tới, 0di33xn0dafnl330fys0doon cho nên Khương Vi co đầu rụt cổ vừa mới lắng xuống lại tiếp tục bùng nổ.
Thời gian phản ứng kịch liệt nhất là lúc, “phất lũ” tung ra tin có tựa đề 《Phần tử cặn bã không biết xấu hổ! Tập hợp sự kiện cực phẩm học sinh nữ J đã làm!》 liền bùng nổ trên internet.
Đi đến đâu, máu chảy đến đó, nếu nước miếng là kim châm, sợ là cả người Khương Vi đã trở thành một đống thịt nát rồi.
Tin tức ban đầu giống như một cái kíp nổ, mắt thường cũng có thể thấy được chỉ trong một đêm Khương Vi đã trở nên nổi tiếng, tất cả giải thích lúc trước với mọi người đã trở thành lời nói dối. Trên đời này không thiếu người thích bỏ đá xuống giếng, càng ngày càng có nhiều chuyện xấu xa của Khương Vi được lôi ra, Lưu Thiên Trạch đang sứt đầu mẻ trán muốn cứu vãn tình hình lại ngày càng tồi tệ hơn, ông có thể mua chuộc được tòa soạn báo, nhưng không có khả năng chắn được miệng lưỡi của cư dân mạng, sự việc vẫn phát triển theo hướng tồi tệ nhất.
Lửa lại đốt đến trên người Khương Mật, một tiêu đề 《Người thân cực phẩm đoạt gia tài, màn đen vĩ đại sau lưng học sinh nữ J!》 nhanh chóng được truyền tải trên nhiều diễn đàn cùng với web forum, điều tra, gửi đi vẫn là “phất lũ”, tự do phóng khoáng không thèm đổi tên, lần này không chỉ Khương Vi, mà ngay cả Khương Mật và bà Chu cũng không dám bước ra khỏi cửa.
Lưu Thiên Trạch bị chọc tức, liền lên mạng trực tiếp liên hệ với “phất lũ”, đầu tiên dùng các loại cưỡng bức dụ dỗ, sau đó ra giá cao mua lại anh ta để cứu vãn tình hình, “phất lũ” xem sau trả lời một câu:
“Lần tiếp theo tôi sẽ ghi tên ông.”
Lưu Thiên Trách tức chết đi được, muốn ném chuột đi lại sợ vỡ đồ.
Không ai có thể ngờ được chỉ là một tin tức nhỏ người trong nước làm mất mặt ở nước ngoài, cuối cùng lại phát triển thành quốc hội nhân dân cả nước, đáng nói các sự kiện ngày càng kích động hơn. Cùng với việc Khương Mật và Khương Vi làm ra những việc làm cực phẩm bị bại lộ lan truyền trên internet, trở thành cái bia sống để người ta nhục mạ, Khương Sam cũng phát hỏa ra.
Không khác ngoài nguyên nhân trời sinh thương kẻ yếu đuối, hình tượng Khương Mật, Khương Vi ác độc, bản thân cô bị làm chỉnh đốn khó khăn, cô bé mồ côi Khương Sam càng có vẻ đáng thương.
Cho đến khi Khương Sam đi theo đoàn tham gia thi đấu tỉnh, trên người cô đã có những danh hiệu “cô gái trẻ chăm chỉ” và “tiểu bạch hoa quốc dân” dán lên, khán giả đến xem trong vòng đầu tiên của vòng sơ tuyển vô cùng nhiều, Khương Sam thực sự trải nghiệm một cảm giác sâu sắc cái gọi là lòng yêu mến từ đầu đến cuối.
Ánh mắt của hàng khán giả thương yêu khiến cho Khương Sam thiếu chút nữa không chống đỡ nổi để hoàn thành bài múa, đặc biệt là một số người bỗng nhớ gì đó nhìn Khương Sam khiêu vũ kích động đến mức nước mắt lưng tròng, một đám người không ngừng hướng về phía cô giơ ngón tay cái. Lãng ##Quên
Bài được thầy giáo biên soạn rõ ràng là một bài vui vẻ của dân tộc Thái…
Ở trên sân khấu Khương Sam vui vẻ lắc mông theo nhịp trống, chân vung ra làm động tác vui mừng, hàng ghế đầu tiên có mấy người phụ nữ trung niên ăn mặc thời thượng một bên yêu thích nhìn cô, một bên cầm khăn tay than thở lau nước mắt, trong lúc vô tình nhìn thấy người đàn ông trung niên ngồi ở giữa, Khương Sam kinh hãi thở một hơi không đều, thiếu chút nữa đan chéo hai chân nhau bị té tại chỗ.
Sau khi nhận được sự chấp thuận nhất trí thông qua vòng sơ tuyển, tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên muốn tung nóc nhà khiến cho ban tổ chức giật cả mình, không ngừng quay qua nhìn Khương Sam, mặt Khương Sam đều bị đông cứng rồi.
Lúc nhận được điện thoại của Tần Diệc Hạo, giọng điệu Khương Sam có chút nghiến răng nghiến lợi: “Anh cũng nên dừng tay lại rồi đấy.”
Trong lúc vô tình, Tần Diệc Hạo nghe cấp dưới nói diễn đàn XX có người xây nhà lầu cho Khương Sam, lúc này rãnh rỗi mở ra xem, tin tức cực kỳ tốt, sự tích giành vinh quang chói lọi của Khương Sam từ nhỏ đến lớn đều được đưa ra, phía dưới có những câu “Khương Sam cố lên!”, “Khương Sam đừng sợ, có chúng tôi ở bên cạnh em!”, Tần Diệc Hạo nhìn thấy liền nghĩ tới bộ dạng Khương Sam buồn bực lúc này, nụ cười nở ra muốn dừng cũng không được.
“Sao lại trách tôi, chẳng qua tôi làm theo mong muốn của em đưa ra chuyện ở Anh quốc thôi, chuyện sau này tôi không có nhúng tay vào.” Giọng điệu Tần Diệc Hạo lười biếng.
Khương Sam tin anh mới có quỷ đó, Khương Vi nhiều lần chọc đến anh, lấy tính tình có thù tất báo của anh, nếu không ra tay mới lạ đó.
Khương Sam thở dài, có thể thu thập được Khương Mật với Khương Vi là chuyện tốt, nhưng tác động đến cuộc sống sinh hoạt bình thường của cô cũng không phải việc tốt: “Tôi biết anh có ý tốt, việc này quả thật tôi muốn cám ơn anh, nhưng bây giờ có đã người đi theo đến trận thi đấu, nếu còn tiếp tục, tôi sợ không có cách nào ra khỏi cửa nữa.”
Di chuyển đến giữa trang, lời nhắn càng ngày càng thay đổi, càng ngày càng có nhiều người trên mạng để lại lời nhắn thổ lộ, mi tâm Tần Diệc Hạo từ từ cau lại: “Là người nào?”
Khương Sam nói: “Tôi cũng không để ý lắm.”
Tần Diệc Hạo trực tiếp kéo xuống đến cuối trang, có một người đàn ông trên mạng bất ngờ đưa lên ảnh chụp Khương Sam khiêu vũ, cùng với biểu tượng (icon) mặt đỏ hồng: “Nữ thần đang khiêu vũ, rất muốn đi đến thổ lộ, cầu cổ vũ.”
Phía dưới là một chuỗi dài đáp lời bày tỏ theo phong trào.
Sắc mặt Tần Diệc Hạo đen như đáy nồi: “Tôi biết rồi, tôi sẽ xử lý.”
Lúc này Khương Sam mới thở phào nhẹ nhõm, đang muốn cúp điện thoại, Tần Diệc Hạo lại nói: “Ngày mai tôi sẽ bay đến tìm em.”
Khương Sam sửng sốt: “Phía bên tôi bận…”
“Khương Sam.” Giọng nói Tần Diệc Hạo mang theo cảnh cáo: “Một tháng này, em đi theo tôi chỉ cùng ăn một bữa cơm trưa, hai bữa cơm tối, sau đó vẫn đắm mình tập múa ở vũ đoàn, em đừng quên đã đồng ý với tôi những gì, không phải muốn dùng xong liền vứt đi chứ?”
Lông mày Khương Sam cau lại: “Tôi quả thật rất bận, không phải cố tình trốn tránh anh.”
“Được, vậy ngày mai tôi tới.” Tần Diệc Hạo nói ra quyết định của mình, sau đó không nhanh không chậm hỏi: “Xảy ra chuyện rắc rối này, Bạch Kỳ có liên lạc với em không?”
Đầu Khương Sam liền cúi xuống: “Không có.”
Sau chuyện ở vũ đoàn lần trước, Bạch Kỳ đã không liên lạc gì với cô, tiếp theo đó là chuyện Khương Vi gặp chuyện không may, Bạch Kỳ luôn là loại người không thích tham gia vào những chuyện lộn xộn này hiển nhiên sẽ không chọn ra tay vào lúc này.
Nhưng yên bình trước mắt chỉ là tạm thời, sóng gió trên internet cũng có ngày sẽ lắng xuống, ngay cả Khương Mật và Khương Vi đều như rùa đen rụt đầu trốn tránh không đi ra, đây cũng là cách giải quyết đúng đắn nhất. Hiện giờ bọn họ đang bị mắng tơi tả, sóng gió đi qua, những thứ đen tối cũng từ từ bị quên lãng đi, có Lưu Thiên Trạch ở đó, bọn họ vẫn có một ngày trở mình, Khương Sam cần phải thừa cơ hội tại thời điểm hỗn loạn này nghỉ xả hơi, nhân tiện nghĩ biện pháp để khuấy động mặt nước, có thể xử lý đám người kia cùng nhau là tốt rồi.
Ngắt điện thoại với Tần Diệc Hạo xong, Khương Sam liền xin một hộp thư mới để viết thư điện tử (email) cho Khương Vi.
“Tin đồn ở Quân Nghệ là do Triệu Thanh Thanh đưa ra, cô không đấu lại cô ta đâu, thừa dịp bây giờ còn sớm, mau thu tay lại đi.”
Lại gửi kèm một số chứng cứ, Khương Sam nhẹ nhàng buông tay, ấn nút gửi đi.
Đối với Khương Vi đang bị đẩy đến bước đường cùng, hận nhất là người ban đầu nào đã tung tin, Triệu Thanh Thanh một khi bị Khương Vi lúc này đang điên cuồng cắn lấy, không chết cũng bị lột da. Huống chi sức tưởng tượng của con người vô cùng lớn, sau khi Khương Vi và Triệu Thanh Thanh xé rách da mặt nhau mới gặp phải chuyện xui xẻo, cho dù đáy lòng Khương Vi cảm thấy chuyện này có quan hệ với Khương Sam, một khi đã nghi ngờ, ý nghĩ hoài nghi cũng sẽ không thể thay đổi.
Khương Sam nhịn đến bây giờ muốn ra tay là muốn một hòn đá ném trúng hai con chim, Triệu Thanh Thanh quá giảo hoạt, cô cũng không muốn tốn nhiều công sức đối phó với một người kẻ thù giả dối mà nham hiểm này, dùng chó cắn chó sẽ đỡ tốn sức hơn.
Khương Vi còn có Lưu Thiên Trạch làm chỗ dựa, còn Triệu Thanh Thanh, cô cũng không tin Bạch Kỳ sẽ ra mặt thay cô ta, huống chi bây giờ Khương Vi bị bôi đen không ít, cho dù chuyện này làm sáng tỏ, ngoại trừ hủy hoại Triệu Thanh Thanh, đối với cô cũng không có tác dụng gì nhiều.
Khương Sam đã nói, cô là người có sức kiên nhẫn không bình thường.
Vào buổi chiều Khương Sam bỗng nhận được một cuộc điện thoại của số lạ.
Giọng nói trầm thấp hùng hậu của Tần Chiến vang lên: “Khương Sam, hiện giờ cô đang ở đâu?”
Khương Sam không nghĩ tới đã lâu không có liên lạc với Tần Chiến, lần sau cùng nhìn thấy anh là hôm vũ đoàn phân tổ, bất ngờ không phòng bị trên gương mặt có chút phức tạp: “Tần chính ủy? Tôi đang ở thành phố T tham gia thi đấu.”
Tần Chiến “Ừ” một tiếng: “Tôi biết, cô đang ở phòng nào, tôi đang ở đại sảnh khách sạn các cô ở.”
Khương Sam há miệng thở dốc, kinh ngạc nói: “Ngài, ngài đến thành phố T?”
Nghe giọng Khương Sam có chút cà lăm, sắc mặt Tần Chiến biến đổi, nghĩ đến chuyện gì, đôi mắt uy nghiêm tối lại: “Gần đây vẫn luôn ở bên này làm việc, mới nghe thấy các cô đến thành phố T.”
Khương Sam có chút do dự, đi phía sau Tần Chiến là hai sĩ quan đều mặc quân phục, ba dáng người quân nhân cao ngất đứng ở đại sảnh dẫn đến không ít ánh mắt của mọi người, Tần Chiến phất tay ý bảo hai người kia đứng ở đây chờ, bản thân lại đi về phía thang máy.
“Tôi không tiện ở lâu, cô ở đâu?” Môi mỏng như dao khắc mấp máy: “Tôi có một số chuyện muốn hỏi em?
Hết Chương 57