Đây quả thực so với muốn mệnh(mạng) của cô còn muốn đáng sợ hơn. Nếu như không phải bởi vì cừu hận thấu xương, Khương Sam không biết, mình đến cùng làm sao mới có thể chống đỡ được lâu đến như vậy.
Thu hồi suy nghĩ, Khương Sam đối diện với tấm gương ở trong ký túc xá, ngón tay chậm rãi xoa hai má, nhéo nhéo vài cái.
Bên trong là một gương mặt có làn da hơi thô giáp do bị phơi dưới ánh mặt trời gay gắt. Khương Sam ở trên mặt mình nhéo một cái. Trên bàn để xà phòng, khăn lông, cùng Đại Bảo.
Cái trường học quỷ quái này, làm họa hổ bất thành phản loại khuyển*, phỏng trừng cái gì cũng đều là ở trong trường. Cố tình không chính quy, thời điểm quân huấn lại nghiêm khắc không còn ra hình dáng, điều lệ cùng chế độ hoàn toàn chiếu theo quân đội.
họa hổ bất thành phản loại khuyển*: vẽ hổ không thành, lại thành chó (畫虎不成, 反類犬 - họa hổ bất thành, phản loại khuyển). Câu này liên quan đến lời khuyên răn của Mã Viện đối với các cháu của mình. Viện khuyên đừng cố gắng bắt chước nhân vật anh hùng lừng danh thời đó là Đỗ Bảo (杜保); có thể không thành anh hùng như Bảo, mà thành kẻ bỏ đi
Khương Sam nhìn đến mấy sản phẩm dưỡng da đơn sơ, cùng với một xếp kem dưỡng da mặt, đột nhiên liền đánh mất cả dục vọng muốn ăn cơm.
Cô một bước tiến vào cổng trường đại học, trừ bỏ năm thứ nhất, tiền học phí cùng 2000 đồng tiền phí sinh hoạt ở bên ngoài. Khương Mật muốn rèn luyện cho cô, tất cả phí sinh hoạt của cô, sau này đều chặt đứt. Khương Mật nói thật dễ nghe, Khương Sam lại biết bà ta đúng là không có tiền, không lâu sau, Khương Mật liền sẽ đem tất cả di sản của ba ba bán đi, đem toàn bộ tiền đó dùng để đầu tư cho Khương Vi.
Quy tắc ngầm khắp nơi đều tồn tại. Nói thẳng ra, người ngu so với cô còn biết, lấy tư chất của Khương Vi, liên tiếp qua 10 năm, cô ta cũng đừng nghĩ chân chính dựa vào thực lực của chính mình, thời điểm tại vòng phỏng vấn được trường học kia chọn trúng.
Khương Sam sinh hoạt vốn túng quẫn, không có tiền để mua mấy sản phẩm dưỡng da gì đó. Hơn nữa nơi này cũng không cho ở trong ký túc xá để dư thừa gì đó. Kiếp trước, là cô ủy thác Bạch Kỳ đem mấy sản phẩm dưỡng da của cô, toàn bộ cầm đi đặt ở trong ký túc xá của hắn.
Bạch Kỳ là nghiên cứu sinh* trong đại học T. Hắn ở ký túc xá trong trường học, là tam thất lưỡng sảnh, hắn có một căn phòng độc lập. Khương Sam đều nhân lúc khe hở lúc huấn luyện vụng trộm đi qua. Bất luận là mệt hay khổ hơn nữa, cô cũng đều hợp lại khí lực cuối cùng của mình, kiên trì bền bỉ đi đến chỗ ở của Bạch Kỳ, hoàn thành một trình tự cuối cùng của mình.
(Nghiên cứu sinh*: là tên gọi của người đang theo học những khóa trình nghiên cứu khoa học mà kết quả cuối cùng là luận án tiến sĩ được bảo vệ thành công ở cấp nhà nước)
Cho dù là mùa đông, sớm tinh mơ, dù khốn* dù lạnh thì Khương Sam đều không có buông tha hành vi qua lại chỗ ký túc xá của Bạch Kỳ. Cô vốn yêu cái đẹp như mạng, huống chi nơi đó còn có Bạch Kỳ.
(khốn*: khốn đốn, vây hãm, mỏi mệt, buồn ngủ)
Khương Sam nhìn mình trong gương sau khi xé xong lớp thuế hoa trên mặt của mình, chính là một làn da thiếu nữ hơi hồng hồng. Cô chịu đựng khó chịu, nặn ra chút Đại Bảo ở trên gương mặt của mình vẽ loạn đều đều. Mới có vài ngày, không có kem chống nắng, không có nhũ để chữa trị, làn da của cô đã luân phiên nhau phơi da đến đen đi rồi. Giải khai hai nút thắt áo ngực, làn da của bộ ngực vẫn nhẵn nhụi trắng nõn như trước, vừa căng chặt lại vừa mềm mại, phảng phất vừa chạm vào là có thể phá vỡ ra vậy.
Vì thế, nhìn mình trong gương, cô giống như là mang theo cái khăn trùm đầu kéo dài xuống đến cổ vậy.
Nhưng Khương Sam biết, đời này cho dù làn da của mình bị phơi đến thô giáp, cô cũng sẽ không chạy tới ký túc xá của Bạch Kỳ.
"Đều đã thổi kèn hiệu tập hợp đến nửa ngày, cô hiện tại còn làm cái gì!"
Tiếng mắng giận dữ khắc nghiệt vang lên, cùng với đó là một đại lực đẩy cánh cửa. Khương Sam cởi nút thắt áo ngực mới đến một nửa, trước ngực là một mảng lớn da thịt trắng nõn mềm mại bại lộ trong không khí, thậm chí còn thấp thoáng nhìn thấy nhũ tiêm hồng hồng. Cứ như vậy, Trương huấn luyện viên chưa kịp cho cô ăn thuốc súng đã đứng sững ngay tại chỗ.
Gương mặt hung thần ác sát của Trương huấn luyện viên giống như là bị ấn nút tạm dừng, lập tức ngừng tại chỗ. Ngay sau đó trong nháy mắt cửa bị hung hăng bị đóng chặt lại. Rõ ràng còn có thể nhìn thấy, trên mặt trung đội trưởng Trương của chúng ta là một mảnh hồng hồng.
Khương Sam nhìn cửa phòng ngủ đã được đóng chặt một lúc, sau đó lại quay sang tiếp tục không nhanh không chậm cài tốt nút thắt.
Tiếp, Trương huấn luyện viên vẫn lấy Khương Sam làm điển hình để giết gà dọa khỉ, nhưng cả một buổi chiều hắn đều không dám nhìn cô.
Buổi chiều huấn luyện được một nửa, chính trị viên phái người kêu Khương Sam lên phòng làm việc, nói có người trong nhà đến thăm cô. Đang sửa lại những động tác của các học viên khác, Trương huấn luyện viên lơ đãng liếc mắt nhìn Khương Sam. Chính là ở trong mắt của hắn nhìn thấy cô gái có cơ thể kém đến mức tận cùng này, ánh mắt của cô bỗng dưng bị che lấp, một tia sáng lãnh lệ không thuộc về cái tuổi này của cô xuất hiện làm cho hắn ngẩn ra.
"Làm sao vậy?"
Khương Sam lười biếng ngẩng đầu, không hiểu nhìn hắn: "Báo cáo, huấn luyện viên đang hỏi tôi chăng?"
Trương huấn luyện viên giật nhẹ khóe miệng, hắn quả nhiên là nhìn lầm rồi.
Bà Chu vừa thấy tôn nữ bảo bối của mình liền bắt đầu khóc, thân mình nhỏ gầy khóc một lay động một lay động, trên mặt là một đôi mắt sưng đỏ đến không chịu nổi, một bộ dáng khổ sở giống như là một giây sau có thể khóc đến mức hôn mê vậy.
"Sam Sam đáng thương của ta a, ô ô, như thế nào đã phơi thành cái dạng này, mặt này đều lột da, có đau hay không?"
Bà nội của Khương Sam là người có dáng người nhỏ gầy giống cô. Màu xanh của mạch máu gần như muốn xuyên thấu làn da khô cằn nhăn nheo của bà. Mu bạn tay lốm đốm những nốt đồi mồi trải rộng, bà ta một tay lôi kéo Khương Sam, một tay giơ lên có ý đồ xoa mặt Khương Sam.
Khương Sam tránh một chút: "Không có việc gì, không đau."
Tay bà Chu cứ như vậy dừng alij ở giữa không trung, thương tâm nhìn Khương Sam: "Sam Sam đây là tại trách bà nội sao? Bà nội cũng là luyến tiếc Sam Sam a, Anh quốc xa như vậy, con một cô bé gái chưa lớn chạy đi, ta làm sao có thể yên tâm đâu, ba ba con vừa đi, ta luyến tiếc con cách ta xa như vậy."
Nói xong lại nhỏ gọng khóc sụt sùi, phảng phất trên thế giới ba ba cô là người đáng thương nhất, chỉ vì một đứa cháu gái mà suy nghĩ.
Thái dương ấm áp còn sót lại còn đang không mệt mỏi tản ra nhiệt lượng cuối cùng, xa xa trên sân thể dục thanh âm binh lính kêu gào liên tiếp truyền đến, một cảnh tinh thần phấn chấn bồng bột.
Nhưng Khương Sam chỉ cảm thấy từ trong bản chất lộ ra là lạnh lùng cùng giễu cợt.
"Bởi vì luyến tiếc, cho nên liền cùng người của học viện vũ đạo nói con cự tuyệt phỏng vấn sao?"
Tác giả có lời muốn nói:
Béo Đô Đô ném một địa lôi hết thời gian là: 09:02:34 09-01-2015
Béo Đô Đô ném một địa lôi hết thời gian là: 09:06:02 09-01-2015
Hồng trà ném một cái hỏa tiễn hết thời gian là: 09:22:47 09-01-2015
Một thất được thất ném một địa lôi hết thời gian là: 16:18:22 09-01-2015
Sao sao các muội tử đều ném tử lôi cùng hỏa diễn, lệ nóng quanh tròng, thật cảm động, thút tha thút thít đáp, ấn cái nhi cọ ngực.
Bởi vì nguyên nhân tính cách, hiện tại lại vừa trùng sinh, nữ chủ đang ở tình trạng tràn ngập nguy cơ, tạm thời là sẽ không có tâm tình yêu đương.
Trùng sinh nữ chủ yêu lợi dụng người khác...Ở phương diện cảm tình, lợi dụng cũng sẽ có, tỷ như... Cùng tra nam chu toàn cái gì đó, trước tiên điểm này sẽ tính kế đầu tiên, bởi vì biết được em họ của mình ngày đó, bắt đầu cướp mọi thứ của cô từ đây.