Mục lục
Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kết quả vừa Khương Sam vừa mới ra khỏi sân thể dục, cô liền bị một bóng dáng cao to ngăn cản.

Bạch Kỳ đè nén tầm mắt không từ trên mặt của cô di chuyển nhìn xuống trên mu bàn tay, thanh âm hơi khàn: "Vì cái gì không chịu nghe lời."

Khương Sam lui về sau một bước, kinh ngạc hỏi lại: "Cái gì?"

Bạch Kỳ nói: "Lúc trước không phải tôi đã nói, về sau lúc em huấn luyện, trực tiếp tìm tôi là được, vì cái gì em không có đi."

Khương Sam đè nén lại tia không kiên nhẫn ở trong lòng, khổ não cười cười: "A, là như vậy, mỗi lần em đi huấn luyện, có một người bạn ở cùng ký túc xá thích đi theo, cô ấy thấy được sẽ hiểu lầm. Hơn nữa, ngày hôm qua ở trên đường chúng ta cùng đi với nhau, ở chỗ của anh đã bị những người khác thấy được, nếu em lại đi...Sợ là ảnh hưởng không tốt."

Sợ người khác hiểu lầm? Đây quả thực là không giống như lời được nói ra từ trong miệng của Khương Sam. Cô sợ người khác hiểu lầm cái gì? Bạch Kỳ gần như muốn thốt ra hỏi cô, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn được: "Em không cần cố kỵ nhiều như vậy..."

"Huấn luyện tại sân thể dục cách phòng ngủ gần hơn một chút." Khương Sam cười híp mắt nói: "Em biết anh không muốn để cho người ngoài suy đoán lung tung về mối quan hệ của chúng ta, bằng không em cũng sẽ không kiêng dè từ khai giảng đến bây giờ như vậy. Được rồi, chính là không muốn làm phiền anh."

Mi tâm Bạch Kỳ nhíu chặt: "Gần đây em đến cùng là làm sao vậy, tôi như thế nào lại có cảm giác em hiện tại đang cố ý tránh né tôi, là tôi ở nơi nào làm đã chọc cho em mất hứng?"

"Sao lại như vậy." Khương Sam trêu trọc nói: "Chỉ là em cũng đã nghĩ thông suốt, không nên không hiểu chuyện như vậy, anh lại không nguyện ý làm bạn trai của em, hai chúng ta mặc dù cùng nhau lớn lên, nhưng chung quy, anh cũng có cảm giác của mình, em không nên luôn luôn bá chiếm anh như thế."

Tầm mắt Bạch Kỳ rơi ở trên mu bàn tay của cô. Một loạt mã số di động rõ ràng, cứ như vậy nhảy vào trong tầm mắt của hắn. Bạch Kỳ xúc động liền thốt lên: "Sam Sam, theo lời nói của em, nếu là bởi vì nguyên nhân này..."

"Đối." Như dự cảm đến cái gì, Khương Sam nhanh chóng cắt đứt lời nói của Bạch Kỳ, cô tội nghiệp nhìn hắn: "Trưa mai em muốn về nhà một chuyến, nhưng thời gian nghỉ ngơi lại quá ngắn, anh lái xe mang em trở về có được không."

Bạch Kỳ bị Khương Sam ngắt lời, lời của hắn đã lên đến bên khóe miệng liền nuốt trở về, hắn chỉ thở dài, sau đó là gật gật đầu nói một chữ: "Tốt."

Khương Sam lập tức cười vui vẻ, lắc lắc mu bàn tay của mình: "Anh nhìn, bằng hữu của em muốn em giúp cô ấy xin số điện thoại của Trương huấn luyện viên, em đã xin đến tay rồi đâu! Lúc này em còn phải mau đi về, sau đó là đem dãy số này cho cô ấy, miễn cho cô ấy sốt ruột chờ a."

Bạch Kỳ ngẩn ra, nhìn tươi cười trên mặt của Khương Sam rất tự nhiên, nguyên bản tâm của hắn rất không thoải mái nhất thời được thả lỏng: "Tôi đưa em trở về."

Đưa cô? Thật khó tin được, đây tuyệt đối là không hề kiêng dè a? Cô còn tưởng rằng, hắn ở trước mặt người ngoài luôn luôn cùng cô luôn giữ một khoảng cách đâu.

Đã không còn sớm, trong vườn trường trống trải rất nhiều, nhưng vẫn là có tốp năm tốp ba học sinh mặc quân phục ở bên ngoài du đãng, không thiếu người thấy được, hai người một trước một sau đang đứng cùng một chỗ, Nơi này chung quy không phải đại bản trường đại T, nhìn những học sinh kia phần lớn là tân sinh, ánh mắt kinh ngạc của bọn họ không ngừng đánh giá đến chỗ hai người đang đứng.

Khương Sam biết, không quá một đêm, ngày mai tin tức Bạch Kỳ đưa cô về phòng ngủ chắc chắn sẽ lan truyền bay đầy trời. Cô cũng không quan tâm, bởi vì cô biết, Bạch Kỳ nhất định sẽ làm ra một tư thái quan tâm cô như quan tâm một người em gái. Với công phu của cô, sợ là muốn làm sáng tỏ mối quan hệ giữa hai người cũng không được đi.

Trở về ký túc xá, trong ký túc xá, ba người khác đều đã nằm tại trên giường. Trên mặt của Trương Phức Uất còn đang dán mặt nạ. Gương mặt của cô ta tràn đầy ngọt ngào, miệng không ngừng lảm nhảm kể hôm nay cô ta cùng Bạch Kỳ tiếp xúc gần gũi như thế nào.

Khương Sam đem dãy số đưa cho Khâu Bảo, nhất thời, chọc Khâu Bảo một trận hưng phấn hoan hô. Trương Phức Uất bị cắt đứt đầu đề khoe khoang, cô ta mất hứng, liền đối với Khương Sam châm chọc cùng khiêu khích một trận. Khương Sam chỉ coi như chó sủa, phản ứng cô cũng không buồn phản ứng, tự nhiên lại chọc cho Trương Phức Uất một trận bực mình.

Sáng ngày thứ hai, trong lúc huấn luyện cùng đội, quả nhiên không thiếu người bắt đầu như có như không đánh giá Khương Sam. Bất quá người tin tưởng vẫn là số ít, chung quy, Bạch Kỳ ở trong ấn tượng của mọi người, luôn luôn không dễ dàng tiếp cận, làm sao có thể đột nhiên với Khương Sam không tiếp xúc qua, lại tỏ ra thân thiết đâu, còn đưa cô về ký túc xá. Nhất định đó đều là tung tin vịt.

Nhất là Trương Phức Uất. Cô ta cho dù nghe người bên cạnh miêu tả sinh động như thế nào, trong đáy lòng cô ta một chút cũng không tin. Sau khi huấn luyện, nhân khe hở lúc nghỉ ngơi, cô ta còn không quên chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, nói móc một phen: "Có vài người a, chính là không biết tự lượng sức mình, nói cái gì đều dám ra bên ngoài nói, mọi người nói bây giờ có một số người đều làm sao vậy, thật là không chút nào tự mình hiểu lấy? Có rãnh rỗi liền lấy cái gương nhìn lại mình xem, đừng không biết mình là ai, thiết, nhìn bộ dáng kia, cũng xứng?"

Khương Sam đứng ở dưới bóng cây uống nước, cô vẫn làm như không nghe thấy lời của Trương Phức Uất.

Trương Phức Uất thấy Khương Sam không phản ứng lại mình, công kích của cô ta lại như là đang nắm tay đánh ở trên vải bông vậy. Cô ta nhất thời sinh khí thở phì phò, âm thanh trào phúng nhịn không được lại tăng lớn hơn.

Lô Trân đi tới, đứng ở bên người của Khương Sam: "Khương Sam cô đừng nóng giận a, tính tình Phức Uất chính là thế này, cô cũng biết, cô ấy thích Bạch huấn luyện viên đâu, nói nhưng lời này cũng đều là nói dỗi. Tôi là biết những đồn đãi kia khẳng định đều là giả, cô như làm sao có thể cùng Bạch huấn luyện viên nhận thức đâu, nhất định là ai đã ở phía sau, lung tung giở trò quỷ, cô nói có đúng không?"

(ta ghét ả này...chuyên nịnh hót, lúc nào cũng giả bộ thuần khiết...

Khương Sam cười cười không lên tiếng, bất động thanh sắc liếc nhìn tầm mắt đánh giá của Bạch Kỳ hướng tới bên này. Sau đó cô lại nhìn nhìn gương mặt của những người chung quanh đang nóng lòng muốn thử cùng hưng phấn. Trong lòng Khương Sam bỗng dưng lại có một dự cảm bất tường, tâm tư vừa động, nhân lúc mọi người không chú ý, cô bắt đầu lui lại dần về phía sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK