Hiện tại trong nhà bọn họ lại trở về như cũ bốn người, Karin mấy ngày trước đã rời đi làng Lá, Ichiro cũng không tiện giữ lại, dù sao bọn họ cũng không quen. Trước khi đi Ichiro có nói với Karin về việc hắn gặp ninja làng Xoáy nước ở Sóng quốc, giới thiệu cô có thể trở về nhìn xem.
Cũng không biết Karin sẽ nghe hắn đi làng Xoáy Nước hay là trở lại làng Cỏ, hoặc có lẽ như cốt truyện sẽ bị Orochimaru thu phục trở thành một tên quen ngục dã man. Dù sao Ichiro cũng không muốn quản.
“ Anh hai, em đã thành công bái lão tiên nhân háo sắc làm thầy rồi. Ông ta bảo bắt đầu từ ngày mai sẽ dạy nhẫn thuật cho em, một loại nhẫn thuật đặc biệt.”
Naruto vừa nhìn thấy Ichiro liền đi lên khoe khoang, Ichiro thấy vậy cười nói.
“ Vậy ngày mai anh phải đến xem mới được, cũng không thể lão háo sắc dạy em cái gì vớ vẩn như thuật rình trộm.”
“ Hừm, nếu vậy em cũng không muốn học.” Naruto xì một tiếng nói.
“ Được rồi, mọi người chuẩn bị ăn cơm nào, phải ăn thật nhiều mới có thể luyện tập được.”
.....................
Sáng hôm sau Ichiro theo Naruto đi đến khu rừng phía bắc, nơi này có xây một khu suối nước nóng tự nhiên, rất được các cô gái ưa thích. Mà càng là nơi ưa thích của đám dê xồm, đặc biệt là kẻ tự nhận “ dê chúa” Jiraiya.
Khi Ichiro và Naruto đến chỗ hẹn liền nhìn thấy một cái bóng lưng bên một bụi cỏ, cái đầu đã cắm sâu vào trong bụi cỏ. Mà phía bên kia bụi cỏ chính đang vang lên tiếng gọi oanh yến của các cô gái trẻ.
Ichiro vừa nhìn cảnh này dùng mông cũng biết Jiraiya lại tiếp tục “ thu thập dữ liệu”. Hắn nhìn Naruto ra hiệu cho tên này dùng nhẫn thuật khiêu gợi đi gọi Jiraiya.
Naruto gật đầu lập tức kết ấn biến thân thành một cô nàng thân hình nóng bỏng, trên đầu chải song đuôi ngựa, có thể nói là khả ái vô cùng. Naruto đi đến bên người Jiraiya, giả giọng quyến rũ gọi.
“ Ngài tiên nhân háo sắc, ngài có thể chú ý đến em được không. Em rất muốn được ngài chỉ dạy, ngài hãy quay lại đi mà.”
Jiraiya cả người lập tức run lên, khuôn mặt đỏ bừng giống như nhẫn nhịn gì đó, hai mũi phồng lên phun ra khí trắng như hai đầu khói xe hỏa. Lão mặt đầy dâm tiện quay người lại, hai tay đưa ra phía trước làm động tác bóp bóp.
Nhưng mà lúc này Naruto đã trở lại bình thường, Jiraiya lập tức giống như đống lửa bị giội nước lạnh. Nhìn Naruto muốn nổi cáu.
“ Ranh con, dám giở trò với ta.”
“ Hết cách rồi, ai bảo sư phụ không chú ý đến con chứ.” Naruto xòe tay vô tội.
“ Hừm, vậy được rồi, dù sao các cô em cũng đã rời đi. Ta đành để thời gian dạy ngươi vậy.” Jiraiya không còn cách nào nói.
“ Còn có anh hai nữa.” Naruto bổ xung chỉ Ichiro.
Jiraiya cũng đã nhìn thấy Ichiro một bên, hai tên nhóc này tuy rằng bề ngoài là anh em song sinh, nhưng mà rõ ràng Ichiro nhìn có vẻ chững chạc hơn. Cho nên chỉ cần nhìn kĩ một chút liền rất dễ phân biệt hai người.
“ Nhóc cũng muốn bái ta làm thầy.” Jiraiya nhìn Ichiro cười hỏi.
“ Mặc dù tôi không có ý định làm một Hokage vĩ đại, nhưng mà trở thành ninja vĩ đại vẫn có chút ý muốn. Ông có muốn làm thầy một ninja vĩ đại hay không?” Ichiro cười nói.
“ Ha ha, nói hay lắm, nhưng mà nhóc phải có năng lực đó mới được.” Jiraiya nhíu hai mắt nhìn Ichiro.
Ông luôn cảm thấy tên nhóc này không giống như là một tên nhóc tầm tường, ít nhất việc nó có thể sống sót qua phong ấn đã là khó tin. Mà lại nó còn thông minh hơn cả Naruto, quá bất thường.
Ichiro khẽ cười một tiếng sau đó nhanh như chớp xuất hiện trước người Jiraiya, không nói một lời trực tiếp tấn công. Hắn sử dụng hoàn toàn là thể thuật.
Jiraiya giống như không để ý, chỉ là nhẹ nhàng né tránh, mặc cho tốc độ của Ichiro có nhanh hắn cũng dễ dàng mà tránh. Tuy nhiên đây cũng không phải tốc độ nhanh nhất của Ichiro.
Đang đánh nha bỗng Ichiro cúi gập người xuống, sau lưng hắn không biết từ lúc nào đã xuất hiện một đáng phân thân, đồng loạt thi triển thuật quyến rũ của Naruto. Đây là hắn vừa dùng Sharingan sao chép được.
Jiraiya bị một đám mỹ nhân các loại vây quay, máu mũi như suối phun ra, tay chân trở lên hậu đậu. Ichiro thừa cơ chen vào lấy mất quyển trục sau lưng của Jiraiya. Lão háo sắc bị các phân thân cựa quậy cũng không để ý mất đồ.
Nhân cơ hội Jiraiya còn đang động tình, Ichiro liền mở quyển trục ra, trên đó ghi một loạt tên của vài người. Trong đó thình lình có Jiraiya cùng với Đệ Tứ Minato, mỗi cái tên đều được viết bằng máu, bên dưới còn có năm dấu vân tay.
Ichiro vừa nhìn liền đoán ra đây là quyển sách kí hiệp ước với tộc cóc, chỉ khi lập hiệp ước với chúng mới có thể thoải mái triệu hồi con cóc. Nhẫn thuật này có tên gọi là triệu hồi chi thuật.
Triệu hồi chi thuật bản chất có chút giống với Phi Lôi Thần thuật, cũng là một loại nhẫn thuật liên quan đến không gian. Tuy nhiên thay vì đưa bản thân người thi triển đến nơi nào đó, nó lại gọi một thứ gì đó cạnh bản thân.
Ichiro nhiều lời lập tức cắn vỡ ngắn tay nhanh chóng viết tên mình lên trên đó, sau đó lại bôi máu lên năm ngón tay ấn mạnh xuống quyển trục. Đến đây việc kí kết đã được hoàn thành.
“ Nhóc con, ngươi làm cái gì vậy hả.” Jiraiya ánh mắt liếc qua bên này lập tức giật mình chỉ Ichiro mắng to. Ichiro mặc hắn kêu la, quay sang kêu Naruto.
“ Naruto, đến làm như vừa rồi anh mới làm, đến lúc đó em sẽ học được nhẫn thuật vô cùng lợi hại.”
“ Thật sao?” Naruto nghe xong vui vẻ đi lên kí hiệp ước.
“ Dừng lại, mau dừng lại.”
Jiraiya cuối cùng là nhẫn nhịn ra tay đánh nát mấy cô em bên người, đi tới giành lại quyển trục. Nhưng mà đợi hắn lấy được quyển trục thì đã muộn, trên đó đã xuất hiện thêm hai cái tên mới.
“ Các ngươi, các ngươi vậy mà dám tự tiện ăn trộm sách quý của ta, thực không thể nhịn được. Ta quyết định sẽ không dạy cho các ngươi thuật này, chắc chắn là không dậy.”
Jiraiya nổi cáu thu lại quyển trục quay người đi, bộ dạng như đang hờn dỗi vậy. Ichiro nhìn cảnh này bõ tay rồi, không nghĩ đến lừng lừng Tiên Nhân Cóc lại có lúc giả bộ giận dỗi.
“ Không dậy cũng không sao? Dù sao thì hôm qua tôi cũng đã học được cách ông thi triển thuật triệu hồi. Nhìn kĩ Naruto, đây là cách thi triển.”
Nói Ichiro bôi một vệt máu lên lòng bàn trai trái, sau đó chậm rãi kết các loại thủ ấn cho Naruto xem, cuối cùng hắn đập tay trái xuống đất. Chỉ thấy khói mù từ lòng bàn tay hắn tỏa ra bao chùm một khoảng lớn.
Naruto đứng kế bên liền bị vật gì đó đụng cho bay ra, đợi khi khói mù tản ra Naruto mới giật mình nhìn thấy một con cóc to khổng lồ. Con cóc này so với con mà Jiraiya gọi ra ngày hôm qua còn to hơn gấp chục lần, phải cỡ một tòa nhà.
Một con cóc với màu da nâu sậm, từng căn đùi cóc to như một con voi, đem đi làm thịt chắc có thể ăn mấy tuần. Trên người nó khoắc một cái áo màu xanh lam, bên hông có đeo một thanh kiếm to.
Trên cái mặt cóc đầy mụn mọc của nó thình lình có một vết sẹo chém dọc qua mắt trái, mà bên miệng nó cũng đang phì phèo một cây tẩu thuốc to ngoại cỡ. Naruto ngốc nhìn đi, cóc cũng biết hút thuốc sao?