“ Việc này không liên quan đến ngươi, ngoan ngoãn nghe lời để khỏi chịu khổ, nếu không đừng trách bọn ba cả ngươi đều mang đi. Nhìn ngươi cũng không tệ, đến lúc đó giúp chúng ta giải quyết một chút. Ha ha.”
Đám người lập tức thi nhau cười lớn khiến Kaguya hai đầu lông mày nhíu lại thật chặt. Cô chưa từng nghĩ đến lại có kẻ muốn đùa giỡ cô, nhớ kĩ lần trước cũng là rất lâu rồi, cũng là lần đó mà khiến cô phải chịu khổ cả mấy vạn năm.
“ Các ngươi khiến ta rất khó chịu.” Kaguya lạnh lùng nói, mạch máu hai bên thái dương bỗng nổi lên một cách dữ tợn.
“ Đây là, Byakugan... Không nghĩ tới ngươi cũng là tộc nhân Hyuga, nếu vậy thì chúng ta càng phải bắt cả ngươi rồi.” Tên cầm đầu ngạc nghiên một cái sau đó lập tức trở thành vui mừng, không nghĩ đến còn có khuyến mãi.
“ Anh em, lên cho ta.” Hắn vung tay lên ra lệnh cho thuộc hạ tấn công. Cả đám như sói đói nhìn thấy thịt vội vàng lao tới.
Kaguya sắc mặt vẫn lạnh lùng nhìn đám người kia, tai trái từ từ giơ lên chuẩn bị phát động tấn công. Nhưng mà ngay lúc này một bàn tay bắt được tay cô sau đó mạnh mẽ kéo cô ra sau lưng, lấy bản thân che cho cô.
“ Các ngươi muốn chết.” Ichiro nhìn đám ninja che mặt quát một tiếng, hắn là không yên tâm hai người Kaguya cho lên để cho ảnh phân thân đuổi theo. Quả nhiên hắn lo lắng đã thành sự thực, Kaguya bị người tấn công.
Ichiro lao vào đám người như một ngọn gió, nháy mắt liền đã sử lí gọn gàng bọn họ, chỉ sót lại mỗi tên cầm đầu. Tên kia kinh sợ nhìn Ichiro, hắn không nghĩ tới một tên nhóc lại mạnh như vậy, dễ dàng liền giải quyết xong một đám trung nhẫn.
“ Các ngươi là ai, có mục đích gì?” Ichiro nhìn tên cầm đầu hỏi.
“ Hừm, muốn biết thì đi hỏi tử thần đi.” Tên cầm đầu quát một câu sau đó lập tức kết ấn, dưới người hắn liền xuất hiện bọt nước sau đó dần đóng băng thành một con băng long, há mồm đớp về phía Ichiro.
“ Trò vật vãnh.” Ichiro khinh thường nói, một tay giấu sau lưng bỗng nhiên vung lên đón đỡ băng long, trong lòng bàn tay hắn là một quả cầu chakra. Hai bên va chạm vào nhau một hắc, băng long giống như là đậu phụ bị vặn nát thành từng mảnh.
Không hề dừng lại, Ichiro thuận đà ấn Rasengan vào ngực của tên cầm đầu khiến cơ ngực của hắn xoắn lại, sau đó cả người cũng bị xoay tròn đánh văng ra ngoài đập vào một gốc cây ngất đi.
Ichiro đi tới mò mẫm trên người nó một lúc liền tìm thấy một cái băng hộ trán kí hiệu làng Sương Mù, còn có một quyển trục ghi lại nhiệm vụ của bọn họ. Trên đó nói đến kế hoạch phá hủy làng Lá của Orochimaru, cùng với việc lợi dụng nó để bắt cóc Hinata.
“ Làng Sương Mù vẫn không quên đoạt được Byakugan của tộc Hyuga, chỉ tội cho Hinata, lần nào cũng trở thành mục tiêu.”
Ichiro thở dài một tiếng sau đó liền hộ tống Kaguya cùng Hinata đi tới nơi tạm lánh của làng Lá, chính là hang núi bên dưới vách đá Hokage.
.....................
“ Sasuke, trận đấu kết thúc, hiện tại ta giao cho cậu nhiệm vụ. Hãy đi ngăn cản Gaara.” Giám khảo không quay đầu nói với Sasuke.
“ Cũng được, tiện thể tôi sẽ khiến chúng phải hối hận khi phá hủy trận đấu của tôi.” Sasuke cười gằn một tiếng sau đó đuổi theo nhóm Gaara.
Tên chỉ huy làng Cát thấy vậy liền muốn ngăn cản Sasuke lại, tuy nhiên lại bị giám khảo chặn đường. Giám khảo phun ra cây tăm trong miệng, nó giống như là mũi tên sắc bén lao khỏi dây cung tấn công chỉ huy làng Cát.
“ Đối thủ của ngươi là ta.”
“ Hừm, vậy ta đành phải giết ngươi trước.” Tên chỉ huy hừ lạnh một tiếng, rút ra kunai chặn lại cây tăm.
Hai người sau khi chào hỏi nhau lập tức lao tới ma sát, từng tiếng kim loại va chạm lập tức vâng lên, hai người thân ảnh giống như u linh thoát ẩn thoát hiện, chạm nhau một cái liền lại biến mất. Trong nhất thời cũng không thể phân thắng bại.
Ở trên khán đài lúc này cũng đang xảy ra chiến đấu, Kakashi cùng với Gai đang chiến đấu với một nhóm người giả mạo là anbu. Mỗi giết một tên Gai đều sẽ đếm to một tiếng, có vẻ như hai người này lại bắt đầu quyết đấu.
“ Thầy Kakashi, hiện tại nên làm thế nào?” Ichiro lúc này cũng đi tới, tiện tay giải quyết một tên ninja đang muốn tấn công Sakura.
“ Sasuke vừa mới đuổi theo nhóm Gaara, không biết làng Cát có đặt mai phục hay không. Chúng ta cần một nhóm đi cứu viện nó.” Kakashi nói.
“ Sakura, cậu đi tìm Naruto, tiện thể mang theo Shikamaru đuổi theo Sasuke. Cố gắng ngăn cậu ta lại, tên Gaara của làng cát rất nguy hiểm, mấu cậu sợ rằng không phải là đối thủ của hắn.” Ichiro quay đầu nói với Sakura.
“ Hể, nhưng mà Sasuke đi được một lúc rồi, bọn tớ làm sao đuổi kịp.” Sakura lo lắng hỏi.
Ichiro nhìn Kakashi, người sau liền không nói nhiều triệu hồi ra một con chó nhỏ, trên đầu có mang băng hộ trán của làng Lá, trên lưng khoắc một cái áo khoắc nhỏ màu xanh.
“ Đây là Paking, là chó ninja, nó có thể lần theo dấu vết của Sasuke để lại.”
“ Ichiro không đi cùng sao?” Sakura nhìn Ichiro hỏi, cô cảm thấy nếu có Ichiro đi theo thì nhiệm vụ này có thể dễ dàng hơn một chút.
“ Không được, làng Lá đang bị tấn công, tớ không thể rời đi được.” Ichiro lắc đầu chỉ hướng trên nóc nhà, nơi đó đang bị một màn sáng màu đỏ bao vây, là một loại kết giới. Mà bên trong chính là Đệ Tam cùng Orochimaru đang chiến đấu.
“ Được rồi, mọi người mau chóng lên đường thôi. Chậm trễ sợ rằng Sasuke sẽ có chuyện.” Kakashi tiện tay đánh chết một tên ninja làng âm thanh nói.
Sakura không nói thêm gì nữa, dẫn theo Paking đi tìm Naruto và Shikamaru, bắt đầu nhiệm vụ giải cứu Sasuke của mình.
“ Em đi sơ tán người dân, nơi này giao cho thầy và thầy Gai giải quyết.” Ichiro gặp Sakura rời đi cũng lập tức nói một tiếng liền tung người phi hướng trong làng.
“ Tiếc rằng Lee bị thương còn chưa hồi phục, nếu không ta có thể để hai đứa nhóc so tài một chút.” Gai nhìn Kakashi cười nói.
“ Cậu là đang muốn khiến nhóc Lee mang theo bóng ma suốt cuộc đời sao? Như vậy thật sự là quá độc ác.” Kakashi vung tay lên một chùm phi tiêu bắn về phía hai tên ninja làng âm thanh khiến chúng ngủm củ tỏi, nhàn nhã trả lời Gai.
“ Đừng coi thường ý trí của Lee, nó cũng là một thằng nhóc thiên tài không thua kém Ichiro đâu.” Gai nháy mắt một cái đi đến bên người một tên ninja, một cước tung ra khiến tên kia bay xa cả chục mét, đụng gãy một cây cột.
Sau đó hắn lại dùng tốc độ cực nhanh đi đến một tên ninja khác, một quyền tung ra, quyền kình khiến không khí rít lên như có lốc. Tên kia còn chưa kịp phản ứng liền cảm giác tim gan phèo phổi vỡ nát, chết không kịp ngáp.
Hai người giống như là tử thần dễ dàng gặt hái tính mạng của kẻ địch. Rõ ràng kẻ địch đông không đếm hết nhưng lại chẳng thể làm gì hai người, giống như định luật “ lấy thịt đè người, kiến cắn chết voi” không hề xảy ra.