“ Ông ơi, ở trong phòng cháu thấy hơi chán, ông có thể dẫn cháu đi một vòng quanh làng thăm thú một chút hay không? Đây là lần đầu tiên cháu ra khỏi làng Lá, ngôi làng của mọi người khác rất nhiều so với làng Lá.”
Ông lão nghe giọng điệu của Ichiro thầm nghĩ thì ra chỉ là một đứa trẻ, lúc đầu hắn còn nghĩ tên nhóc này cũng là một ninja, nhìn vẻ mặt ngây thơ của nó có vẻ không phải. Ông lão khẽ liếc Kakashi, cũng không biết người này nghĩ gì lại mang theo một đứa trẻ đi làm nhiệm vụ nguy hiểm như vậy. Lại nhìn Ichiro, ánh mắt của ông lão ôn hòa hơn, trong lòng có không đành lòng nói.
“ Cháu nhỏ, để ta dẫn ngươi đi tham quan ngôi làng của ta. Nói cho ngươi biết, mặc dù làng của chúng ta nhỏ một chút, cũng nghèo một chút nhưng cũng có chỗ đặc sắc của nó, ngươi chắc chắn sẽ thích.”
Ichiro một bộ vui vẻ hô lên sau đó nhí nhảnh chạy trước ra khỏi nhà, ngó nghiêng ngó dọc chẳng khác gì đứa trẻ không hiểu việc đời. Ông lão nhìn thấy vậy ánh mắt càng ôn hòa, nhưng mà sắc mặt của hắn lại biểu hiện một chút không đành lòng, cũng không biết lão không đành lòng chỗ nào.
Ở trong bóng tối Kakashi mặt đầy hắc tuyến, nhìn bộ dáng “ ngây thơ” của Ichiro mà cảm thấy ác tâm, đối với người nào cũng có thể tỏ ra ngây thơ, chỉ có tên nhoc này là không thể.
Ichiro vừa chạy vừa âm thầm chú ý xung quanh, hắn phát hiện trên đường đi không hề gặp một đứa trẻ nào cả, cả độ tuổi thanh niên đều không thấy một ai. Cả ngôi làng dường như chỉ còn lại một đám lão ông lão bà, chẳng lẽ làng này xây dựng là một trại dưỡng lão hay sao. Ichiro thỉnh thoảng “ nghịch ngợm” xông vào nhà dân “ tò mò” đồ vật ở trong cùng với kiến trúc ngôi nhà.
Những người dân thấy bộ dáng hắn dễ thương cũng không để ý, cho rằng chỉ là một đứa trẻ con tò mò mà thôi, người bọn họ chú ý là Kakashi vẫn còn đang bồi tiếp lão trưởng làng nói truyện kia kìa.
Ichiro chạy xong một vòng dường như cảm giác mệt rồi liền quay trở lại bên cạnh Kakashi hai người, hắn ánh mắt nghi ngờ nhìn ông lão hỏi.
“ Ông ơi, cháu vừa rồi chạy vòng quanh một vòng chẳng hề thấy một người bạn nào cả. Bọn họ đi đâu hết rồi, không có ai chịu chơi với cháu sao?”
Ông lão nghe được như vậy khuôn mặt cứng lại, khẽ liếc nhìn bên cạnh Kakashi thấy hắn đang quay đầu nhìn hướng khác dường như không để ý cho lắm liền cười nói với Ichiro.
“ Cháu à, bởi vì làng chúng ta đang bị bọn cướp để ý cho nên để phòng người bọn ta đã mang trẻ con trong làng đi trốn ở một nơi bí mật rồi.”
Ichiro mày nhăn lại, khổ sở nói.
“ Nếu như vậy chẳng phải sẽ không có ai chơi với cháu sao?”
Sau đó dường như nghĩ ra được chủ ý hay, Ichiro mắt sáng lên cười nói rằng.
“ Như vậy ông cũng dẫn cháu đến chỗ bọn họ đi, như vậy cháu có thể cùng bọn họ chơi chung rồi.”
Ông lão nghe thấy vậy giật mình, xua tay.
“ Không... không được, ta không thể đưa cháu đến chỗ bọn chúng. Là vì, vì...”
Ông lão ấp úng tìm lí do, bên cạnh lão Kakashi thấy vậy liền nói.
“ Là vì sẽ để lộ nơi bọn trẻ ẩn nấp, có thể dẫn đến đám cướp biết được gây hại cho bọn trẻ. Có phải không trưởng làng.”
“ Đúng, đúng vậy. Cho nên cháu nhỏ à, ta không thể mang cháu đi được.”
Ông lão gật đầu liên tục sau đó nhìn Ichiro xin lỗi nói. Ichiro nhăn nhó còn muốn nói gì đó liền bị Kakashi chặn lại.
“ Ichiro không được làm rộn, nhiệm vụ của chúng ta là bảo vệ người dân trong làng. Em làm vậy chẳng phải là hại người khác hay sao? Không được nhắc lại truyện này nữa.”
“ Dạ, thưa thầy.” Ichiro ủy khuất gật đầu, ủ rũ đi đến bên cạnh Kakashi cúi đầu không nói gì, cũng không tiếp tục chạy nhảy, an tĩnh đi theo.
Ông lão nhìn thấy vậy ánh mắt xuất hiện thương hại, lại cũng không có làm ra hành động gì an ủi cả, tiếp tục dẫn theo Kakashi tham quan ngôi làng. Đi một hồi ba người liền đi tới cuối làng, nơi đó có một ngôi nhà nhỏ trông tồi tàn rách nát, trong sân chính là người đàn ông lúc mới đầu muốn giết Kakashi hai người.
Lúc này hắn đang ngồi trong sân mài dao, từng tiếng ma sát vang lên khiến người ta nghe mà rợn người, cảm giác như có một thanh dao sắc sắp sửa kề cổ mình vậy. Người dàn ông cầm lên một chai rượu nốc một hơi sau đó lại phun lên lưỡi dao, dao vừa mới mài xong vừa sáng vừa sắc. Hắn ngẩng đầu nhìn ba người, ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khác con dao của hắn bao nhiêu.
Ông lão nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông giật mình một cái lùi lại phía sau một bước, gương mặt tái đi dường như rất sợ hãi. Ông lão nắm lấy tay Ichiro lập tức rời đi.
“ Đừng ở đây lâu, tên điên này có thể sẽ giết chúng ta đó.”
Kakashi liếc nhìn người đàn ông một cái sau đó liền rời đi. Ba người cũng không còn tâm tình đi dạo nữa mà trở về nhà của ông lão nghỉ ngơi, trời cũng đã tối mọi nhà đã lên đèn.
“ Hai vị nghỉ ngơi một chút, rất nhanh sẽ đến giờ cơm, đến lúc đó ta sẽ gọi hai vị dùng cơm.”
“ Cảm ơn ông lão.”
Kakashi cảm ơn một câu sau đó dẫn theo Ichiro vào phòng. Vừa mới đóng lại cửa phòng, Ichiro liền thu hồi phân thân của mình đồng thời Kakashi thật cũng xuất hiện trong phòng. Hai người ngồi xuống bàn uống nước nhìn nhau, Ichiro trước tiên nói.
“ Em đã chạy vòng quanh làng, trong lòng chỉ còn lại người già, trẻ em và thiếu niên đều không có một ai cả, dường như đã bị bọn cướp bắt làm con tin. Hơn nữa khi đi đến cuối làng, em gặp người đàn ông kia, nhìn có vẻ hắn muốn giết ai đó, xung quanh nhà hắn em cũng phát hiện có vài người đang ẩn nấp, rất có thể là bọn cướp.”
Kakashi nghe vậy gật đầu.
“ Xem ra người đàn ông đó chính là mấu chốt để phá giải nhiệm vụ lần này của chúng ta.”
Đang nói truyện Kakashi lập tức dừng lại, nhăn mặt một cái dường như đang nghĩ cái gì sau đó hắn khẽ cười nói.
“ Xem ra không cần nữa rồi. Phân thân của ta vừa mới nhìn thấy một đám người dân cẩn thận rời đi làng, đi theo mới phát hiện bọn họ là đưa thức ăn cho bọn cướp. Nơi đó có vẻ là trụ sở của bọn cướp, xung quanh còn trói rất nhiều trẻ em cùng thiếu niên.”
Ichiro nghe xong cũng cười, sau đó nói.
“ Bên em cũng có tin tức mới, người đàn ông kia đã hành động rồi, theo hướng đi thì mục tiêu có vẻ chính là chúng ta, nhìn bộ dạng hắn có vẻ lo lắng. Trên tay còn cầm con dao rất là sắc bén nữa.”
Kakashi nghe vậy khẽ nhíu mày, đúng lúc này bên ngoài vang lên tiếng gọi của ông lão.
“ Hai vị, cơm nước đã xong, xin mời hai vị đi tới dùng cơm.”
Hai thầy trò nghe vậy liếc nhìn nhau, Ichiro cười khẽ một tiếng.
“ Đến lúc diễn kịch rồi thầy Kakashi.”
Hai người nhanh tay kết ấn, bên người mỗi người lập tức xuất hiện một ảnh phân thân, đồng thời cùng lúc bản thể của hai người cũng biến mất, cũng không biết là đã đi đâu. Hai ảnh phân thân liếc nhìn nhau, nhìn đến trong mắt đối phương ý cười sau đó một trước một sau đi ra khỏi phòng, vui vẻ cùng ông lão đi tới gian trước dùng cơm.