Mục lục
Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1024

Mười ngày qua, cô ta không ra khỏi cửa.

Cô ta trở nên tiều tụy, tinh thần không phấn chấn như trước đây.

Trang điểm đậm là cách duy nhất để cô ta trở nên nên đẹp hơn, mái tóc dài xõa xuống vừa dài đến eo, mặc lên chiếc váy trắng che giấu đi cơ thể dơ bẩn của mình.

Cô ta đứng trước gương, nhìn bản thân đến ngây ra.

Cảm giác buồn nôn dâng lên khiến cô ta nôn khan.

Khoanh tay lại, dùng sức và xoa khiến cho da giả nổi khắp toàn thân.

“Rõ ràng mình đã tắm rất sạch sẽ, tại sao lại còn mùi dơ bẩn như thế này.”

Cô ta giống như mắc chứng cưỡng chế, cởi hết quần áo mình vừa mặc xong rồi lại chạy đến phòng tắm lần nữa.

Hành vi như thế này đã không phải là lần đầu tiên, cũng chính vì thế mà cô ta không dám ra ánh sáng, thậm chí là bước ra khỏi cửa.

“Cốc cốc cốc”

Vũ Thư Anh gõ cửa.

“Cô thẩm đã chuẩn bị xong chưa?”

Thẩm Giai Kỳ ở trong phòng tắm cố gắng nói vọng ra một cách bình thường: “Sắp xong rồi.”

“Tổng giám đốc Mục đang đợi cô.”

Nghe thấy tên Mục Lâm Kiên, Thẩm Giai Kỳ nhanh chóng chạy ra, vòi nước còn chưa tắt, hai bàn chân ướt nhẹp dẫm lên trên sàn nhà phát ra tiếng tạch tạch tạch.

Kiểu tóc vất vả mới chuẩn bị xong, bây giờ lại trở nên rối loạn không nhịn nổi.

Tay chân cô ta bắt đầu trở nên luống cuống, dù trang điểm như thế nào cũng không cảm thấy hài lòng.

Cô ta hấp ta hấp tấp không thể bình tĩnh được, son môi bôi đi bôi lại nhiều lần đã bị lau sạch.

“Tại sao tôi không trang điểm được?”

Càng căng thẳng thì cô ta càng không thể trang điểm thật tốt.

Dù rằng đôi mắt đã được trang điểm rất xinh đẹp, hiện tại đã bị cô ta lỡ tay làm hư mất.

“Á.”

Cô ta nóng nảy phát điên, tức giận hất hết toàn bộ đồ trang điểm trên mặt bàn xuống đất.

Vũ Thư Anh ỏ ngoài cửa thấy có gì không đúng lắm: “Cô Thẩm, cô có sao không?”

“Không.”

Cô ta phiền muộn hét về phía cửa.

Vũ Thư Anh đẩy cửa ra phát hiện cửa không khóa, trên mặt đất là một đống hỗn loạn.

“Cô có sao không? Cô Thẩm.”

Cô ta cong người giúp Thẩm Giai Kỳ nhặt đồ trên sàn lên.

“Có phải tôi rất khó coi đúng không? Rất bẩn thỉu có đúng không?”

Thẩm Giai Kỳ bị kích thích, ôm đầu khóc lớn.

Tình trạng hiện tại của cô ta rất giống Vân Thư Ảnh trước đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK