Mục lục
Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 882

Lục Tâm đứng nghe mà không chen chân vô được chữ nào, ba đứa trẻ trước mặt cứ như đám nhóc thiểu năng.

“Không được. Chúng ta phải tìm hiểu các mối quan hệ của dì. Lục Tâm, chú đã tìm được người nào chưa?” Nói xong, ba đứa bé chạy đến hàng ghế nhỏ rồi ngồi lên đó, lấy điện thoại di động bắt đầu tìm kiếm

“Á…”

Một tiếng hét kinh hoàng làm chấn động lòng người.

Lúc này điện thoại của Lục Tâm bỗng đổ chuông.

“Chết rồi sao?” Lục Tâm trợn trắng mắt kinh ngạc.

Ba đứa bé chỉ biết nhìn anh: “Làm sao vậy?”

“Có một người phụ nữ ngã lầu chết rồi.”

“Ở đâu?” Ba đứa bé nhanh chóng rời khỏi ghế, nhanh chóng chạy về hướng Lục Tâm.

Phía sau bệnh viện có một khu vườn, một người phụ nữ đầu bù tóc rối đang nằm trên bụi hồng nở rộ.

Máu nhuộm đỏ cả cánh hoa, nhỏ từng giọt xuống tán lá bên dưới.

Mùi máu nồng nặc lan tỏa bao trùm cả không gian.

“Trợ lý Lục, là ở đây.” Vệ sĩ thấy Lục Tâm thì lập tức chạy đến thông báo.

“Các con đừng tới gần.”

Ba đứa bé định theo sau Lục Tâm nhưng bị anh ngăn lại.

Bọn trẻ còn nhỏ như thế, bị Lục Tâm dọa cho một phen sợ rồi.

Ba đứa bé chỉ phớt lờ đi và cứ thế đi theo anh.

Một người phụ nữ khuôn mặt đáng sợ, tái nhợt như tờ giấy trắng, mặt cắt không còn một giọt máu, toàn bộ phần đầu lộ rõ nhiều vết sưng lồi lõm, trên ngực cũng có vết máu.

Có lẽ bà ấy bất cẩn rơi xuống khi đang cãi vã và động tay động chân với một ai đó.

Màn Thầu ngẩng đầu nhìn lên toà bệnh viện cao hai mươi tầng này.

Từ đó rơi xuống chắc chắn không sống nổi.

“Là người đàn ông đó?” Bánh Bao lần đầu tiên nghi ngờ người đàn ông đang theo dõi đó.

“Nhưng chú ấy có vẻ rất quen với dì chúng ta.” Bánh Bao nghi ngờ cau mày.

Màn Thầu lắc đầu phủ nhận, nói: “Không phải cứ nở nụ cười có nghĩa là hạnh phúc, có một số người đối xử đối với mình mà trong thâm tâm không thật sự muốn tốt cho mình”

“Ý em là hắn ta chỉ già vờ?” Lục Tâm đoán.

“Đúng ạ.” Màn Thầu nói một cách chắc chắn.

“Không đúng. Thứ mà người đàn ông mang đến là canh gà.” Bánh Bao lập tức phủ nhận.

Há Cảo cũng đồng ý với Bánh Bao: “Nếu như muốn hãm hại người phụ nữ này thì tại sao không dùng canh gà? Vừa nãy mùi hương của canh gà vẫn còn lưu lại trong phòng, có thể dùng canh gà trực tiếp hạ độc mà.”

Trong một khoảnh khắc, tất cả mọi người đều im lặng.

Và chờ cảnh sát đến điều tra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK