Cô ngơ ngác nhìn anh, nhìn Lục Vân Cảnh tươi cười trước mắt cô, hoá ra anh tươi cười lại đẹp như vậy giống như trong nháy mắt tất cả áo giáp lạnh như băng của anh đều cởi ra, khóe miệng hơi cong lên lộ ra độ cung mê người, đôi mắt không hề trầm lãnh khó hiểu nữa mà sáng lấp lánh giống như chứa cả bầu trời sao ở trong mắt, loá mắt lại xinh đẹp. Trình Vũ cũng cười với anh, cô xoa mặt anh nói: "Đúng vậy, về sau anh nên cười như vậy, anh cười
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.