Thời gian chậm rãi trôi qua, Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh vút đi, lưu lại một vệt màu trắng trên không trung, chung quanh xa xa thi thoảng sẽ có yêu thú phi hành đi ngang qua, đều nhanh chóng bị bỏ lại rất xa, khiến cho không ít kẻ ngồi trên lưng yêu thú phi hành khác cảm thấy kinh hãi không thôi, yêu thú phi hành cỡ đó, thì người ngồi bên trên nó tuyệt đối không đơn giản, ngàn vạn lần không thể trêu vào.
Mà lúc này đây, bên trong Thành Thiên Tinh đang vô cùng náo nhiệt, Viên gia là bá chú một phương ở Thành Thiên Tinh, cường giả trong tộc gần như đều bị tiêu diệt, Viên gia sụp đổ chỉ là chuyện ngày một ngày hai mà thôi, các thế lực và gia tộc lớn nhỏ khác sẽ bắt đầu nhào tới xâu xé phân chia ngay.
Trong Thiên Tinh Tông, chuyện đã xảy ra mấy ngày trước đây khiến cho tất cả mọi người trong Thiên Tinh Tông cảm thấy vô cùng nặng nề, ngay trước mắt mình, trưởng lão Vũ Suất bát trọng bị đánh chết, mà ngay cả thiếu tông chủ Thiên Quỷ Tông vừa mới trở thành con rể của Thiên Tinh Tông không bao lâu cùng với ba vị trưởng lão cũng trực tiếp bị tiêu diệt, thương vong nhường ấy, nhưng vẫn để cho đối thủ nghênh ngang rời đi, loại nhục nhã cỡ này, khiến cho Thiên Tinh Tông không cách nào ngẩng đầu lên nổi.
Trong Thiên Tinh Tông, mọi người cũng chẳng dám công khai bàn luận về chuyện này, đã có không ít người bàn tán, sau đó liền bị Thiên Tinh Tông trực tiếp đánh chết, việc này khiến cho người trong Thiên Tinh Tông giận sôi sục trong lòng nhưng không dám nói gì, nhưng những lời bàn tán lén lút cộng với lời đồn đủ kiểu cũng bắt đầu lan dần ra.
Thậm chí còn có người đồn rằng Phi Linh Môn và Linh Thiên Môn đã sắp liên thủ đến tiêu diệt Thiên Quỷ Tông rồi, lời đồn này không mấy người dám hoài nghi, dù sao thì mới trước đó không bao lâu, Phi Linh Môn và Linh Thiên Môn vừa mới liên thủ tiêu diệt Thương Sơn Môn đấy thôi.
Ngày đó giữa không trung phía trên Thành Thiên Tinh, người vận hoàng giáp kia cầm một thanh huyết đao quỷ dị trong tay, thân ảnh liên tục chém chết vài vị Vũ suất và Linh suất kia cũng đã lưu lại sâu trong lòng mọi người, đạo thân ảnh kia vô cùng bá đạo, khiến cho đám thiếu nữ trong Thành Thiên Tinh nhìn thấy cảnh liền rung động vô cùng, coi hắn thành tình lang trong mộng của mình.
Chỗ sâu nhất bên trong Thành Thiên Tinh, là một nơi ở cạnh quần sơn, núi non trùng điệp, xanh mướt tốt tươi, khắp nơi cây cối tốt tươi, còn có trăm hoa đua nở, cảnh sắc vốn khiến người ta cảm thấy vui vẻ dễ chịu, nhưng lúc này trong một đại điện nguy nga trong núi, không khí u uất ảm đạm, trên thượng thủ lại có thêm mấy kẻ đang vô cùng tức giận.
- Tông chủ tên Lục Thiếu Du của Phi Linh Môn này đúng là quá mức kiêu ngạo mà, dám đến Thành Thiên Tinh của ta, đánh chết trưởng lão của Thành Thiên Tinh ta không kiêng nể gì, sau cùng lại còn nghênh ngang rời đi, nếu như Thiên Tinh Tông của ta không có phản ứng gì thì từ nay về sau sẽ trở thành trò cười cho cả Cổ Vực mất.
Trong đại điện, lúc này có một lão giả thân hình gầy gò nhưng khí tức lại vô cùng cường hãn tức giận lên tiếng, đây chính là trưởng lão Tất Phương Sơn của Thiên Tinh Tông, vết thương của Tất Phương Sơn lần trước lúc này có vẻ như đã khỏi gần hết rồi, trong đôi mắt lúc này lộ ra vẻ âm lệ.
- Phi Linh Môn thật đúng là quá mức kiêu ngạo, hoàn toàn không xem Thiên Tinh Tông của ta ra gì, thù này đương nhiên không thể không báo, chỉ là trong Phi Linh Môn này có không ít cường giả, còn có cả Yêu thú thất giai, Đông Vô Mệnh và Bạch Oánh hiện tại cũng đều thành Vũ vương và Linh vương cả rồi, lại có thêm Linh Thiên Môn làm hậu thuẫn, chúng ta muốn báo thù thì phải bàn bạc kỹ hơn mới được.
Một vị lão giả vận trường sam màu xanh đứng bên trái lên tiếng, ánh mắt loé lên, trong mắt lộ ra một tia ngưng trọng, mặc dù hắn cảm thấy vô cùng phẫn nộ với việc lần này Phi Linh Môn làm, nhưng nếu xét tổng thể thì Thiên Tinh Tông muốn báo thù thật sự không phải chuyện dễ dàng gì.
- Phi Linh Môn không thèm xem Thiên Tinh Tông chúng ta ra gì, cho dù chúng ta có diệt Phi Linh Môn thì Linh Thiên Môn cũng không dám nói gì đâu, trong Cổ Vực này cũng không phải thiên hạ của mỗi mình Linh Thiên Môn, còn có Hắc Sát giáo, Hoá Vũ Tông và Lan Lăng Sơn Trang nữa kia mà, huống hồ gì lần này chúng ta còn có Thiên Quỷ Tông tương trợ nữa.
Lại thêm một vị trưởng lão lên tiếng.
- Tông chủ, ngươi xem chúng ta nên làm sao mới phải đây.
Phía trên đại điện lúc này có tổng cộng ba người, đứng giữa chính là Hồ Hưng Hải, người bên trái vận một bộ hoa phục cẩm bào, tuổi đã năm mươi, nhưng thoạt nhìn lại có vẻ như rất trẻ tuổi, gương mặt cũng có chút anh khí, khí độ bất phàm, chính là phó tông chủ Lương Bá Quang của Thiên Tinh Tông, hắn cũng là một vị cường giả có tiếng trong Cổ Vực, có thực lực Linh vương nhất trọng, lại thêm hay giao hảo với những vị Vũ vương còn lại, trong Cổ Vực này hắn cũng coi như là dậm chân một cái cũng có thể chấn động một phương, ngay cả Hồ Hưng Hải, có một số việc cũng phải nghe theo vị phó tông chủ này.
Bên phải Hồ Hưng Hải, lúc này đang có một vị phụ nhân thoạt nhìn tuổi chỉ chừng ba mươi đang ngồi đó, thân vận một bộ cung trang váy dài, bộ dạng tuy không phải quá mức mỹ mạo, nhưng lại có một đôi mắt hoa đào khiến cho người ta nhìn thấy liền bị mê hoặc, tuy nói là cũng không còn trẻ trung gì nữa, nhưng toàn thân vẫn phát ra khí tức vô cùng hấp dẫn, cộng thêm kiểu hiểu rõ nam nhân muốn gì, càng khiến cho nam nhân không cách nào cự tuyệt được.
- Phó tông chủ, Phi Linh Môn ức hiếp người quá đáng, thù này mà không báo thì Thiên Tinh Tông ta còn mặt mũi nào nữa chứ, tông chủ Tùng Thanh Sơn của Thiên Quỷ Tông cũng đã trở lại Thiên Quỷ Tông rồi, đang triệu tập hết cường giả trong Thiên Quỷ Tông tới đây, cường giả của hai tông chúng ta hợp lực, nhất định phải tiêu diệt Phi Linh Môn, từ giờ trở đi, triệu tập tất cả cường giả trong môn lại, chuẩn bị tuỳ thời xuất phát.
Ánh mắt của Hồ Hưng Hải lộ ra một đạo lãnh ý, trong mắt còn có sát ý cố nén.
- Vâng…
Mọi người đáp, một cỗ khí tức căng thẳng lập tức lan tràn, trong lòng mọi người đều rõ, sợ là sắp phải bắt đầu một trận đại chiến rồi.
Giữa không trung yên bình, gió nhẹ lướt qua, từng đám mây trắng muốt theo gió bay bay.
Trong một thâm sơn chẳng lấy gì là đặc biệt, cũng không biết ở chốn nào, cũng tại một dãy núi non trùng điệp như ẩn ẩn như hiện, cũng một toà kiến trúc khổng lồ, chỉ là kiến trúc này dù có ai đi qua sợ là cũng khó mà nhận ra sự tồn tại của nó.
- Thiếu chủ, phía trên truyền tới tin tức muốn thiếu chủ trở về một chuyến trước, chuyện của Phi Linh Môn lần này, tới lúc đó trong giới sẽ an bài người tới giải quyết.
Bên trong một tiểu đình việc u tĩnh, một vị lão giả nói chuyện với một thanh niên hơi gầy, mà vị thanh niên gầy này chính là Lăng Thanh.