Ngay lúc Lục Thiếu Du nhanh chóng thu hồi vài gốc Mã Tiễn Tử, thân ảnh nho nhỏ của Lục Tâm Đồng cũng nhanh chóng thu thập tất cả các độc dược khác vào bên trong trữ vật giới chỉ của mình, đối với nàng mà nói thì những thứ này đều là bảo vật.
- Ai, sắp đi rồi, đúng là có chút không nỡ rời đi.
Thiên Độc Yêu Long nhìn động phủ của mình rồi nói.
- Độc long huynh, không phải ngươi tính cứ như vậy mà theo chúng ta ra ngoài đấy chứ.
Lục Thiếu Du nhìn bản thể khổng lồ của Thiên Độc Yêu Long rồi nói,
:Xuy!
Thiên Độc Yêu Long nghe vậy, trên người lập tức loé lên một đạo lưu quang, thân thể cao lớn lập tức thu hồi, chỉ nháy mắt, thân thể cao lớn đã hoá thành một đạo thân ảnh hùng tráng.
Thân ảnh ấy cũng to lớn như Hoa Mãn Lâu vậy, toàn thân tản ra một cỗ khí phách, một thân hắc y, mày rậm mắt to, trong vô hình lại toả ra một cỗ khí thế áp người, đặc biệt là một đống râu ria dưới cằm kia, chính là do râu rồng biến thành, trên chòm râu này cũng tản ra một cỗ khí tức khổng lồ, khiến cho yêu thú bình thường mà cảm giác được thì toàn thân cũng phải phát run lên.
- Đột phá thất giai xong thì ta đã có thể hoá hình rồi.
Đối với hình dạng của mình hiện tại, Thiên Độc Yêu Long có vẻ rất hài lòng, lập tức tự mình thưởng thức, xoay quanh một vòng.
- Chúc mừng độc long huynh thuận lợi đột phá thất giai.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, từ nay về sau thực lực của phe mình lại mạnh hơn không ít, ánh mắt của Lục Thiếu Du lại chuyển về phía Lục Tâm Đồng, biết rõ hôm nay Thiên Độc Yêu Long đồng ý đi cùng với mình, có một phần công lao rất lớn của Lục Tâm Đồng.
Lục Tâm Đồng chớp chớp mắt to với Lục Thiếu Du, cười tinh nghịch, sau đó lập tức nhét một viên đan dược vào trong miệng, thúc dục thú hồn của Xích Kim Độc Chu, tiêu hao quá lớn đối với nàng, bất quá đối với thực lực của Xích Kim Độc Chu của mình, trong lòng nàng lại hiểu thêm được rất nhiều.
- Đột phá thất giai, vài trăm năm.
Thiên Độc Yêu Long nói.
- Độc long huynh, những yêu vương khác ở đây ngươi có biết rõ hay không, cách nhau có xa hay không?
Lục Thiếu Du chuyển tầm mắt, nhìn Thiên Độc Yêu Long hỏi.
- Trong Vụ Tinh Hải có hơn mười vị yêu vương, có vài kẻ có thù oán với ta, mấy kẻ ở xung quanh đây cũng không xa lắm, cũng đều có thù oán với ta cả, vốn ta định sau khi đột phá sẽ tới đó báo thù, nhưng hiện tại chúng ta ra ngoài trước đi đã, bằng không đợi Vụ Tinh Hải đóng cửa thì phải đợi ba mươi năm nữa nó mới mở ra.
Thiên Độc Yêu Long nói.
- Không vội không vội, Độc long huynh, chúng ta đi báo thù cho ngươi trước đã, cũng không mất bao lâu, vẫn đủ thời gian để ra ngoài mà.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, một tia sáng khác thường loé lên trong đáy mắt, xem ra mấy tên yêu vương khác cũng không có thù hằn quá lớn với Thiên Độc Yêu Long bằng không trước khi ra ngoài Thiên Độc Yêu Long cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
- Vậy cũng được, sẵn tiện báo thù cũng chẳng trễ nãi gì.
Thiên Độc Yêu Long nói.
- Đúng rồi Độc long huynh, mấy tên thủ hạ lục giai yêu thú dưới trướng huynh có thể đi ra cùng huynh hay không?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Ta bảo chúng nó đi cùng ra ngoài đương nhiên sẽ không thành vấn đề, chỉ là bên ngoài là địa bàn của nhân loại, cho nên đám yêu thú bên trong Vụ Tinh Hải này đều không thích ra ngoài.
Thiên Độc Yêu Long nói.
- Trên địa bàn của nhân loại đã sớm có yêu thú rồi.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, trong mắt ánh lên vẻ khác thường.
Bên trong sơn mạch Vụ Hải, phía ngoài của Vụ Tinh Hải, thời gian dần trôi, cũng tác động lên tâm trí của không ít người, không ít người không cách nào đi vào Vụ Tinh Hải nhưng cũng tề tựu lại ở bên ngoài.
Không ít người đều là muốn chờ xem đám người kia có tìm và đi vào được đại điện Vụ Tinh gặp được cơ duyên hay không, đây cũng là một việc trọng đại của Cổ Vực, lại thêm việc có không ít tai mắt của các thế lực khác xen lẫn bên trong, kể cả thế lực của thành Ma Vân và đại lục Linh vũ, mấy tin tức thế này, bọn họ đương nhiên phải thu thập được sớm nhất.
Phía trên mấy ngọn núi cao vút ẩn mình trong mây, không ít tai mắt đều đang chờ mong, thỉnh thoảng lại nhìn về phía bức màn sương trắng kia.
Lúc này đây, bên trong phân đà của Phi Linh Môn kề bên sơn mạch Vụ Đô, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, và chúng đường chủ đều ngồi đầy đủ.
- Bạch cung phụng, lần này Thanh Phong môn kia đúng là quá lớn mật, ngang nhiên dám động thủ, chúng ta cứ dứt khoát tiêu diệt Thanh Phong môn đi.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói với vẻ tức giận, nếu là trước kia thì hắn cũng không dám nói ra những lời thế này, thực lực của hắn còn chưa đủ đê trêu chọc thế lực nhị lưu như Thanh Phong môn.
Nhưng hiện tại thì không giống lúc trước nữa, thực lực của Phi Linh Môn hiện tại đã không còn như xưa nữa, hắn thân là đường chủ của Vũ đường, tỳ khí đương nhiên là cũng lớn hơn lúc trước.
- Thanh Phong môn chính là thế lực bên ngoài của Lan Lăng sơn trang, muốn tiêu diệt Thanh Phong môn thì không khó, chỉ là trong chuyện này có liên luỵ quá lớn, lại thêm chuyện xảy ra ngay lúc này, ta hoài nghi có kẻ đang châm ngòi thổi gió, tất cả vẫn nên đợi chưởng môn trở về rồi hãy quyết định.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Tính thời gian thì chưởng môn hẳn là cũng sắp rời khỏi Vụ Tinh Hải rồi, không biết lần này chưởng môn đi vào đó có thể đạt được cơ duyên gì hay không, ta có nghe nói, nếu lấy được cơ duyên bên trong Vụ Tinh Hải thì đều là đại cơ duyên, thậm chí còn có thể lấy được Linh khí nữa.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói, mắt đẹp ánh lên vẻ ngưỡng mộ. Linh khí, chính là thứ mà mỗi Vũ giả Linh giả đều mong đạt được, Vũ giả có và không có Linh khí, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, so ra địa vị cũng không giống.
- Vận khí của hắn gần đây không tệ, phỏng chừng có thể gặp được cơ duyên đấy.
Đông Vô Mệnh nói, trong lòng của hắn, từ lúc hắn quen biết Lục Thiếu Du tới giờ, vận khí của tên tiểu tử kia chính là tốt tới mức khiến cho người ta hâm mộ ghen tị không thôi.
Bên trong Vụ Tinh Hải bao la, trời nước liền nhau, giữa không trung có không ít người đang ra sức chạy như bay, tiến vào Vụ Tinh Hải vốn là một chuyện khiến cho biết bao người mong chờ không thôi, nguyên một đám đều vô cùng hưng phấn, nhưng bây giờ con đường trở về, cũng khiến cho không ít kẻ thất vọng mà về, thậm chí không ít người còn than thở, tiếc cho năm mươi vạn tệ dùng để mua ngọc giản thông quan, phần lớn người thậm chí còn mua giá cao ngoài chợ đêm, kết quả không được gì hết.