- Linh Vũ giới có công pháp thôn phệ chân khí và linh lực sao?
Lục Thiếu Du suy nghĩ, công pháp này giống như Âm Dương Linh Vũ Quyết của hắn. Lẽ nào công pháp này có liên quan tới Âm Dương Linh Vũ Quyết? Đáng tiếc ba người này chưa từng tu luyện qua, bằng không hắn có thể điều tra một chút.
- Trước tiên luyện hóa một chút.
Suy tư một lát, Lục Thiếu Du cũng không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của Linh Vương tam trọng kia mà lắc mình đi tới một gian thạch thất. Sau khi ngưng thần tĩnh khí, Lục Thiếu Du lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu luyện hóa số chân khí thôn phệ vào trong cơ thể. Sau khi bỏ đi tạp chất, số chân khí kia lập tức hóa thành chân khí của Lục Thiếu Du tiến vào trong đan điền.
Cỗ chân khí bàng bạc được thôn phệ tới này cũng không ít khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười. Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang nhàn nhạt, lập tức tiến vào trong trạng thái luyện hóa. Thời gian bắt đầu chậm rãi trôi qua.
Đông Hải lớn bao nhiêu đối với mọi người mà nói cũng không có một khái niệm rõ ràng. Mọi người chỉ biết là Đông Hải vô cùng rộng lớn giống như vô cùng vô tận. Lớn tới mức không gì sánh được. Rộng tới mức chưa từng có ai đi tới tận cùng. Bởi vì dọc đường nguy hiểm trọng trọng, không phải có dũng khí là có thể đi tới tận cùng được.
Trong Hải Vực cũng có không ít lục địa và đảo nhỏ. Cũng có một ít đất liền rộng lớn, coi như là cưỡi yêu thú phi hành, sợ rằng mấy ngày cũng không đi hết được.
Trên một ngọn núi, một thân ảnh xinh đẹp nhìn về hải vực phía trước, y phục màu đỏ trên người tung bay, trong lòng dường như đang có tâm sự. Trên khuôn mặt xinh đẹp kia hiện lên sự ngưng trọng.
- Ai.
Thân ảnh xinh đẹp kia khẽ thở dài, trong ánh mắt hiện lên sự ngưng trọng và bất đắc dĩ.
- Sư phụ, con tới rồi.
Một thân ảnh màu cam xuất hiện, dung nhan tuyệt mỹ, xinh đẹp trẻ trung, quyến rũ, chính là Đạm Đài Tuyết Vi.
Thân ảnh xinh đẹp kia quay đầu lại, bộ y phục màu đỏ trên người bao phủ thân thể linh lung, quyến rũ. Người này chính là Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan. Nhìn Đạm Đài Tuyết Vi, Mộ Dugn Lan Lan nói:
- Tuyết Vi, hôm nay gọi con tới đây là muốn cho con chuẩn bị một chút, bắt đầu tiếp nhận chức vị đảo chủ của Thiên Vân đảo.
- Sư phụ, chuyện này không thể, thực lực của con còn thấp. Không thể đảm nhiệm chức vị đảo chủ Thiên Vân đảo.
Đạm Đài Tuyết Vi sửng sốt, chuyện này khiến cho nàng vô cùng nghi hoặc.
- Vi sư đã quyết định rồi, có lẽ các thái thượng trưởng lão cũng không phản đối. Khi trước sư phụ tiếp nhận chức vị đảo chủ Thiên Vân đảo thì còn chưa có thực lực như con hiện tại. Con chuẩn bị tiếp nhận chức vị đảo chủ đi. Cũng không cần để ý quá mức tới chuyện này. Nhớ kỹ, chức vị đảo chủ Thiên Vân đảo đối với con mà nói chỉ là tôi luyện, tu luyện mới là thứ quan trọng nhất.
Mộ Dung Lan Lan nói.
- Đệ tử hiểu.
Đạm Đài Tuyết Vi thấy sư phụ đã quyết định cho nên lập tức gật đầu, ánh mắt khẽ đổi, mở miệng hỏi:
- Sư phụ, người muốn bế quan sao?
- Đúng, vi sư định bế quan một đoạn thời gian.
Mộ Dung Lan Lan nói.
Trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, quang mang quanh thân Lục Thiếu Du thu lại, đồng thời, miệng thở ra một ngụm trọc khí.
Phù.
Trọc khí được thở ra, hai mắt Lục Thiếu Du mở, khí tức trên người đúng như lo lắng của Lục Thiếu Du chỉ đạt Vũ Vương tam trọng đỉnh phong, còn kém một chút mới có thể đột phá. Ba Vũ Vương, hai Vũ Vương tứ trọng, sau khi bỏ đi tạp chất, số năng lượng chân khí không đủ để cho Lục Thiếu Du đột phá tới Vũ Vương tứ trọng. Mà chuyện này chủ yếu cũng là do đan điền của Lục Thiếu Du so với người có tu vi đồng cấp mạnh hơn nhiều.
- Còn kém một bước a.
Lục Thiếu Du nhíu mày, còn kém một bước là hắn có thể đột phá tới Vũ Vương tứ trọng. Vũ Vương tứ trọng và Vũ Vương tam trọng, hơn kém nhau chỉ một trọng thế nhưng thực lực lại hoàn toàn không giống như vậy.
- Trước tiên đột phá thì hơn.
Lục Thiếu Du quyết định, thực lực của mình vẫn thiếu. Đột phá một trọng mà nói thì tỷ lệ bảo trụ tính mạng của hắn và đào thoát lại lớn hơn một chút.
- Chân nguyên đan.
Trong tay Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện một viên đan dược màu tím. Chân nguyên đan, đây chính là đan dược lục phẩm trung giai hậu kỳ đỉnh phong. Giá trị không thua đan dược thất phẩm hậu giai bình thường. Nếu như ném viên đan dược này ra bên ngoài trao đổi mà nói, Vũ Vương bình thường sợ rằng sẽ không có ai không muốn dùng đan dược thất phẩm hậu giai để đổi lấy nó.
Thân là linh giả, Lục Thiếu Du từng nghiên cứu ngọc giản về đan dược mà Nam thúc giao cho hắn. Lai lịch của Chân Nguyên đan này Lục Thiếu Du vô cùng rõ ràng. Chí ít loại đan dược này hiện tại hắn còn chưa thể luyện chế được. Huống chi đan dược như Chân Nguyên đan này tuy rằng là lục phẩm trung giai, thế nhưng tài liệu luyện chế cực kỳ kinh khủng. Trong đó có ba loại tài liệu chủ yếu chính là Thiên Niên Bạch Thuật, Thủ Ô ngàn năm, còn có Ngũ Diệp Linh Chi ngàn năm. Ba loại tài liệu này vô cùng kinh khủng, chính là tài liệu chủ yếu để luyện chế ra một viên yêu linh đan thất giai trung kỳ thổ hệ.
Chân Nguyên Đan này không có tác dụng gì nhiều, công hiệu chủ yếu chính là đề thăng chân khí. Thứ Lục Thiếu Du thích nhất cũng chính là loại đan dược đề thăng chân khí này. Loại đan dược như vậy cực kỳ hiếm thấy, cho dù là lục phẩm cũng vô cùng hiếm gặp. Đan dược thất phẩm thì vô cùng ít ỏi.
Nhưng mà Chân Nguyên Đan này cũng có một yêu cầu, đó là chỉ có vũ giả thổ hệ mới có thể sử dụng. Đương nhiên yêu cầu này đối với Lục Thiếu Du hoàn toàn không có chút khó khăn nào. Bởi vì bản thân Lục Thiếu Du cũng chính là vũ giả thổ hệ.
Người dùng Chân Nguyên Đan này có người nói có thể trực tiếp đề thăng một trọng chân khí, Vũ Vương cấp thấp thì hiệu quả càng lớn. Đan dược thất phẩm trung giai đỉnh phong bình thường sợ rằng Vũ Vương nhất, nhị trọng bình thường cũng không dám ăn vào. Bởi vì một khi ăn vào sẽ có khả năng bạo thể mà chết.
Mà Chân Nguyên đan này chính là đan dược mà Lục Thiếu Du thu được ở trong Tử Lôi Huyền Đỉnh khi còn ở Huyền Thiên bí canh. Khi trước thu được một khỏa Chân Nguyên Đan này Lục Thiếu Du trực tiếp thu vào trong chiếc nhẫn trữ vật ẩn giấu. Cũng tìm thời gian thích hợp để sử dụng.