Đặng đặng…
Thân hình nhóm người Mạc Kình Thiên lảo đảo thối lui.
Kình khí gió lốc đáng sợ cũng va chạm thẳng vào trong hắc vụ ngập trời.
Đặng đặng…
Hắc vụ lập tức chấn vỡ, thân ảnh Hoài Linh Ngọc lảo đảo bật lui, không gian xung quanh bị đụng nát, lui hơn mười bước mới chật vật ổn định thân ảnh.
Hưu!
Cùng lúc đó, Huyết Lục rạng rỡ kim quang, một đạo quyền ấn bao phủ kim mang đánh thẳng vào bụng Minh Tuyền vốn đã bị trọng thương.
Oanh!
Tiêu sát khí sắc bén nhất thời bộc phát, toàn thân Minh Tuyền bị kim quang trút xuống, đan điền khí hải nổ vang, nguyên đan tạc vỡ, bị một quyền của Lục Thiếu Du chấn nát.
Phanh!
Thân hình Minh Tuyền tạc vỡ, thậm chí còn không kịp tự bạo.
Xuy!
Đồng thời khi Hoài Linh Ngọc vừa ổn định thân hình, một thân ảnh gầy gò xuất hiện ngay sau lưng của hắn.
Hưu hưu!
Linh hồn lực nóng cháy khởi động, một đạo kiếm ảnh xuyên thấu không gian đâm thẳng tới trước, kiếm quang tà khí tận trời, ba đạo năng lượng vặn vẹo cả không gian như muốn tạc vỡ cả hư không phía trước.
- Đáng chết!
Hoài Linh Ngọc cấp tốc xoay người, trong mắt hiện lên hàn ý, giờ phút này cũng bị hoảng sợ nhìn thấy một kiếm xuyên thủng không gian ập tới, một đạo hắc vụ âm tà dâng lên, âm hàn khí bạo tuôn, lại giống như vô số năng lượng hắc xà triền thẳng tới thanh kiếm kia.
Xuy xuy!
Vô số hắc vụ âm tà cuốn lấy kiếm ảnh, không gian đều run lên, giống như triệt để đông cứng lại, nhất thời dây dưa không dứt.
Oanh!
Cùng một thời gian, tay trái Thái A mang theo linh hồn năng lượng nóng cháy hung hăng vỗ lên người Hoài Linh Ngọc.
Đặng đặng…
Hoài Linh Ngọc lập tức bị đẩy lui…
Xuy xuy!
Thân hình Minh Tuyền nổ tung, hai đạo linh hồn lưu quang đột nhiên nhảy ra, linh hồn phân thân cùng hồn anh đang cấp tốc bỏ chạy.
- Đã nói ngươi phải chết vậy trốn không thoát, đi chết đi!
Một tiếng quát băng sương hạ xuống, thân ảnh Lục Thiếu Du run lên, Huyết Lục chấn khai hai đạo thú trảo, một đạo thanh lục sắc đao mang nương theo sau chân khí hủy diệt sinh cơ xuyên qua bầu trời, đao mang xuyên thủng linh hồn lưu quang đầu tiên, sau đó lại xuyên thủng đạo thứ hai, phá hủy sạch sẽ.
Hưu hưu!
Hai đạo linh hồn lưu quang bị hủy diệt, hai kiện áo nghĩa linh khí thú trảo trắng tinh cùng giới chỉ trữ vật lặng yên rơi vào trong tay Lục Thiếu Du.
Đặng đặng!
Hoài Linh Ngọc bị đẩy lui, liếc mắt nhìn xung quanh, chân khí càng thêm âm hàn.
Trơ mắt nhìn Minh Tuyền bị đánh chết ngay trước mắt, Minh Tuyền chết sống hắn cũng không quan tâm, nhưng lại bị đánh chết ngay trước mặt hắn chẳng khác gì đánh vào mặt của hắn.
- Giỏi, giỏi, giỏi! Lục Thiếu Du, Thái A, ta sẽ nhớ kỹ các ngươi, món nợ này sẽ chậm rãi tính toán với các ngươi!
Dứt lời, tuy trong mắt hắn hiện lên sát ý, nhưng quanh thân cuồn cuộn âm tà hắc vụ, thân ảnh run lên biến mất bên trong hắc vụ tối đen.
- Xuy!
Chỉ nháy mắt hắc vụ co rút lại, hư không tiêu thất giữa không trung, thân ảnh Hoài Linh Ngọc cũng biến mất.
- Trốn đi đâu!
Thái A muốn truy theo, Lục Thiếu Du lập tức ngăn cản, nói:
- Thái A, không cần đuổi theo, để cho hắn đi, đã đuổi không kịp!
- Các ngươi thật sự đuổi không kịp, nếu không phải hắn xuất hiện vấn đề, chỉ sợ toàn bộ các ngươi liên thủ cũng bị giết, vì mạng nhỏ của mình, không nên đuổi theo tốt hơn!
Huyền Tuyết Ngưng đi tới, nhìn theo Hoài Linh Ngọc biến mất, trong mắt lộ ra tinh quang.
- Hoài Linh Ngọc rốt cục gặp được cơ duyên gì, biến thành đáng sợ như thế!
Ánh mắt Lục Thiếu Du ngưng trọng, vừa rồi ra tay cũng nhìn ra được, Hoài Linh Ngọc đối phó chín Niết Bàn cảnh sơ giai cũng không bị thương, thực lực quá kinh khủng, huống chi Thái A cũng không làm gì được hắn.
- Người này là ai, thực lực thật mạnh!
Mạc Kình Thiên ngưng trọng hỏi.
- Nói thì dài dòng!
Lục Thiếu Du nói, thực lực Hoài Linh Ngọc mạnh như vậy, ngày mai lên Phong Thần đài, lần này chỉ sợ gặp phiền toái không nhỏ…
Trên một vách núi, mười người lăng không đứng lơ lửng, mơ hồ có mười cỗ chân khí kinh khủng lan tràn, ít nhất có chín người đã tới Niết Bàn cảnh, người còn lại chỉ sợ cũng đã tới bán Niết Bàn cảnh.
- Nhóm người kia thuộc thế giới nào?
Thanh niên đứng phía trước khoảng hai mươi tám hai mươi chín tuổi, thân hình cao ngất, khí vũ hiên ngang, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, khóe môi luôn giống như mỉm cười, làm người ta có cảm giác thật tiêu sái nhẹ nhàng.
- Nhâm sư huynh, nhóm người đó là Phong Vân thế giới Mạc Kình Thiên, ngoài ra là người Vô Sắc thế giới, dẫn đầu tên Lục Thiếu Du, nghe nói đoạn thời gian trước đã chà đạp Ngô Phá Thiên cùng Hắc Mãnh trước mặt Tuyệt Phong Hoa, Thiên Thương Ngấn, Độc Nhất Đao, đoạt được Nguyên Cổ Linh Tinh thú.
Thanh niên mặc hoa phục tu vi Niết Bàn cảnh đứng sau lưng lên tiếng.
- Diệu Thủ Không Không Mạc Kình Thiên, cũng không yếu, Vô Sắc thế giới Lục Thiếu Du, có thể chà đạp Hắc Mãnh cùng Ngô Phá Thiên, đoạt lấy Nguyên Cổ Linh Tinh thú trước mặt Tuyệt Phong Hoa, Thiên Thương Ngấn, Độc Nhất Đao, đoán chừng là có được thực lực khiến ba người kia kiêng kỵ, xem ra tuyệt đối là một đối thủ.
Thanh niên mặc cẩm bào ngẩng đầu, trong mắt hiện tinh quang, nói:
- Nhưng cực mạnh hẳn là tên mang theo khí tức âm tà, cùng thanh niên gầy gò bên cạnh Lục Thiếu Du, lần này không chỉ có Hoàng Lạc Nhan cùng Tịnh Vô Ngân rồi…
Trên đỉnh núi, một thân ảnh quần áo đỏ như lửa, dáng người lả lướt, mà chín nam nữ đứng phía sau đều lan tràn khí tức như có như không, khí tức vượt trên Đại Đạo cảnh.
Gió đêm thổi qua, nữ tử áo đỏ nói:
- Bên cạnh Diệu Thủ Không Không Mạc Kình Thiên là người phương nào?
- Ta đã tìm hiểu được, đó là Vô Sắc thế giới Lục Thiếu Du.
Một thanh niên lạnh lùng đứng phía sau nói, chân khí ẩn tàng sâu đậm, lộ ra cỗ khí thế sắc bén cường hãn.
- Lục Thiếu Du, chính là kẻ đánh trọng thương Hắc Mãnh cùng Ngô Phá Thiên, đoạt Nguyên Cổ Linh Tinh thú trước mặt Tuyệt Phong Hoa, Thiên Thương Ngấn cùng Độc Nhất Đao, nhìn dáng vẻ hẳn là có chút bản lĩnh thật sự.
Thanh âm nữ tử áo đỏ thanh thúy:
- Nhưng tên có khí tức âm tà cùng thanh niên tu vi Niết Bàn trung giai kia, chỉ sợ thực lực không kém hơn Tịnh Vô Ngân cùng Nhâm Tiêu Diêu, những năm gần đây không biết thực lực hai người họ đã tới cấp độ ra sao.
Núi non trùng điệp, mây mù che phủ, trong đêm tối một mảnh thâm thúy u ám.
Trên đỉnh núi, ngọn cổ tùng, một thân ảnh cao gầy lăng không đứng lơ lửng, nhìn xuống dãy núi bên dưới, song chưởng ôm một trường kiếm màu trắng, trên vỏ kiếm bí văn quanh quẩn.
Một người một kiếm, hồn nhiên thiên thành, người kia khoảng hai mươi tám hai mươi chín, khuôn mặt cương nghị, góc cạnh lãnh tuấn, mày rậm mũi cao, khí tức khiến người có cảm giác như bị áp chế.
Chín thân ảnh chợt lóe mà tới, chín người vô thanh vô tức xuất hiện, chân khí ẩn nấp dao động cả không gian.
Xuy!
Thanh niên ôm kiếm chợt mở mắt, ánh mắt như xuyên thủng không gian, nói:
- Tìm hiểu được tin tức gì?
- Bên cạnh Mạc Kình Thiên chính là người Vô Sắc trung thiên thế giới không chút danh tiếng, đầu lĩnh là Lục Thiếu Du đã cướp được Nguyên Cổ Linh Tinh thú, thực lực Đại Đạo cảnh cao giai.