Nhưng Lạc Mộng nơi nào sẽ buông tha cơ hội tốt như vậy. "Sư phụ, lẽ nào bởi vì nàng là Thái tử phi liền muốn hơn người khác một bậc sao? Vì một mình nàng, tác động đến mọi người? Còn nữa đệ tử nghe nói Thái tử phi là phế linh căn, bây giờ mới có thể chữa trị, cũng chỉ là màu đỏ sơ cấp, chính là nàng chịu thua mọi người cũng là có thể lý giải."
Lãnh Mộ Hàn quét Lạc Mộng một chút, Lạc Mộng chỉ cảm thấy ánh mắt kia lạnh đến thấu tim, không khỏi rung lên, nhưng nàng không có nói sai, giơ giơ đầu lên, ép buộc chính mình nhìn sang, quật cường mang theo oan ức.
Đáng tiếc Lãnh Mộ Hàn căn bản sẽ không nhìn nàng làm ra vẻ, quay đầu đối với Tài Đức: "Tài tiền bối?"
Tài Đức suy nghĩ chốc lát, kỳ thực muốn trừ đi một người cũng không phải việc khó gì, chỉ là Mộng nhi vì sao đột nhiên nhằm vào chuyện nhỏ này? Thấy ánh mắt nàng xem Lãnh Mộ Hàn tràn ngập u oán, Tài Đức sắc mặt hơi trầm xuống. "Mộng nhi không được vô lễ."
"Thái tử điện hạ, kính xin ngươi không nên làm khó sư phụ, bất quá chính là chịu thua, có khó như vậy sao? Có tự mình biết mình, Thái tử phi hẳn là nên có phẩm tính." Lạc Mộng là liều mạng, tiếp tục bám sát, nàng ngày hôm nay chính là muốn cho nữ nhân kia xấu mặt! Mặc kệ là bởi vì nàng ta(Linh Thứu) làm cho nàng nhiều lần xấu mặt, hay là bởi vì nàng ta là Thái tử phi.
"Mộng nhi!" Lạc Ngân nhìn người đối diện một chút, liền biết nguyên nhân Lạc Mộng làm như vậy, lên tiếng cảnh cáo.
"Muội có nói sai sao? Đánh không lại liền chịu thua, chuyện đơn giản như vậy, chẳng lẽ nàng ta đánh không lại còn muốn đứng số một sao?" Lạc Mộng một mặt đơn thuần vô hại.
Lãnh Mộ Hàn cười lạnh, hắn có thể khoan dung nàng ta một lần, thế nhưng sẽ không khoan dung nàng lần thứ hai, mặc kệ là hữu tâm hay là vô tình, không có ai có thể bắt nạt Linh Nhi của hắn. "Kính xin Tài tiền bối tra rõ đến cùng là người phương nào đem tên Linh Nhi ghi vào bên trên danh sách."
Tài Đức cũng biết chuyện này trách nhiệm chủ yếu vẫn là Thánh Linh điện, nhất định là có người lợi dụng Thánh Linh điện muốn hãm hại Thái tử phi, Thái tử phi nếu là đấu khí màu đỏ, như vậy tỷ thí này kết quả không cần nói cũng biết. "Việc này lão phu sẽ tra rõ, kính xin Thái tử điện hạ yên tâm, còn Thái tử phi..."
Lạc Mộng không chờ Tài Đức nói xong liền giành trước. "Thái tử phi tên đã ở trên danh sách, liền hẳn nên xuất chiến, nàng oan ức chúng ta sẽ giúp nàng đòi lại, nhưng trăm người tiến vào mười, đây là dựa theo tỉ lệ, cũng không thể bởi vì nàng cho rằng oan ức chín mươi chín người khác thì không phải?"
Lạc Mộng cười nói. "Còn nữa, Đấu Linh đại hội lần này không phải là hàng năm đều có, Thái tử phi có thể cũng muốn lên Đấu Linh đài đó?"
"Nguyên bản phi còn muốn cảm tạ Lạc Mộng cô nương giúp bản phi cân nhắc." Không biết lúc nào Linh Thứu đã đi tới phía sau Lãnh Mộ Hàn.
Lãnh Mộ Hàn quay đầu lại tự nhiên đưa tay cầm lấy tay Linh Thứu, vốn khí tức lạnh như băng trong nháy mắt nhu hòa đi. "Linh Nhi."
Tình cảnh này để Lạc Mộng càng tức giận hơn, nàng đều tỏ thái độ cho hắn nhiều lần, nhưng Lãnh Mộ Hàn phản ứng tương phản to lớn, không phải đang đánh vào mặt của nàng sao? Nàng nơi nào không sánh bằng phế vật kia?
Cắn răng, Lạc Mộng âm thầm nắm chặt nắm đấm, ngoài miệng nhưng lại là cười. "Hẳn là."
Linh Thứu cũng là cười cười. "Bất quá bản phi cũng thật là không biết, Lạc Mộng cô nương rất hi vọng bản phi tham gia Đấu Linh đại hội như vậy."
Một câu nói, Linh Thứu đem đầu mâu đều chỉ về Lạc Mộng, thật giống như đang nói, tên của nàng sở dĩ xuất hiện ở trong danh sách cũng là bởi vì Lạc Mộng ra tay.
Lạc Mộng tức điên, nhưng lại không tốt phản bác, nếu nàng nói nàng không hy vọng, như vậy vạn nhất đây là phế vật kia cố ý, sẽ chờ nàng câu nói này, không tham gia làm sao bây giờ?
Mấy người tầm mắt đều rơi vào trên người Lạc Mộng, nàng cũng chỉ có đợi lát nữa lại cùng sư phụ giải thích. "Thân là Thái tử chính phi, lẽ ra nên phục chúng."
Linh Thứu nhìn Lạc Mộng phản ứng, âm thầm nhíu mày, không phải nàng ta? Nếu như không phải nàng ta, như vậy là ai muốn hại nàng?
Linh Thứu không nói, chỉ là cười cười, theo Lãnh Mộ Hàn trở lại vị trí.
Lãnh Mộ Hàn tư thái vẫn như cũ, cũng không nói lời nào.
Nàng liền biết Mộ Hàn tức giận, Linh Thứu làm nũng lôi kéo tay áo Lãnh Mộ Hàn. "Mộ Hàn, ta biết sai rồi."
Lãnh Mộ Hàn quay đầu xem Linh Thứu, ngoài cười nhưng trong không cười sờ sờ đầu của nàng, ôn nhu. "Ồ? Ái phi có cái gì sai đây?"
Xẹp xẹp miệng, nàng liền nói thôi: "Ta không nên tự ý làm chủ, nhưng mà Mộ Hàn, ta không muốn chàng bởi vì ta cúi đầu."
Mộ Hàn hắn hẳn là kiêu ngạo, nàng mang cho Mộ Hàn cũng có thể là kiêu ngạo, nàng có thể vì Mộ Hàn mà ẩn nhẫn, nhưng nàng không hy vọng Mộ Hàn bởi vì nàng mà cúi đầu.
Lãnh Mộ Hàn trong lòng mềm nhũn, ôm lấy Linh Thứu làm cho nàng tựa ở trong ngực của mình, có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi. "Linh Nhi, nàng..."
"Ta biết, ta sẽ bảo vệ tốt chính mình không để cho mình bị thương." Linh Thứu nói dựng thẳng lên hai ngón tay hứa, không chờ Lãnh Mộ Hàn đáp lời lại nói. "Vậy ta hiện tại đi chuẩn bị ngay."
Nhìn lồng ngực trống rỗng, Lãnh Mộ Hàn sủng nịch lắc lắc đầu, thôi, theo nàng vậy, vả lại hắn cũng thật tò mò năng lực Linh Nhi nhà hắn. Bất quá hắn cũng phải tiếp tục nổ lực càng mạnh hơn, Linh Nhi phong quang lộ ra, hắn càng phải cẩn thận, tuyệt đối không thể khiến cho người khác đoạt đi Linh Nhi của hắn.
Giữa Đấu Linh đài, bởi vì nguyên nhân nhiều người, hầu như không có ai chú ý tới Linh Thứu, đương nhiên ngoại trừ những người nghe được tên Linh Thứu.
"Thái tử phi, đã lâu không gặp a." Âm thanh quái gở từ phía sau lưng truyền đến.
Nguyệt Dung? Linh Thứu quay đầu. "Là ngươi?"
"Là ta." Nguyệt Dung khiêu khích ngẩng đầu lên.
Cũng chỉ có hai người bọn họ biết, câu là ngươi, là ta, nói chính là chuyện tên Linh Thứu ở trong danh sách.
Quả thực vẫn là chưa từ bỏ ý định, Linh Thứu nhàn nhạt nhìn nàng ta, gật gật đầu, biểu thị biết rồi.
Nếu lấy tư chất của Nguyệt Dung, tiến vào sơ tuyển có thể nói là không có vấn đề, mặt sau tỷ thí nàng ăn chút đan dược của luyện đan hiệp hội để tăng năng lực, muốn tiến vào Thánh Linh điện cũng không phải là không thể.
Bất quá, đã như vậy, nàng cũng là không cần khách khí, chỉ là nàng còn phải làm cho người khác không phát hiện được, ngẩng đầu nhìn hướng về phía ghế ngồi, quét qua một cái liền nhìn thấy Lãnh Trạch Phong.
Lãnh Trạch Phong cũng là nhìn nàng, trong lòng có chút nghi hoặc, nàng (Linh Thứu) làm sao lại tham gia Đấu Linh đại hội? Bản thân nàng khẳng định là sẽ không báo danh, chẳng lẽ là Lãnh Mộ Hàn phát hiện cái gì muốn diệt trừ Linh Thứu?
Hai người mỗi người một ý, nhưng mà lại không biết ánh mắt như vậy rơi vào trong mắt Lãnh Mộ Hàn, gây nên dấm chua bao nhiêu nha, hắn đến nay đều không nghe Linh Nhi thẳng thắn với hắn, nàng và Lãnh Trạch Phong là quan hệ gì!
Theo Vân Thiên ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người cũng bắt đầu công kích, đều tự tìm một đối thủ liền bắt đầu công kích, quá một nửa là tìm đấu khí nhìn thấp hơn mình, đương nhiên cũng có kẻ kiêu căng tự mãn, xem thường, chuyên tìm đấu khí mạnh mẽ tỷ thí.
Truyện Ngược
Linh Thứu một cách tự nhiên bị định nghĩa thành đấu khí thấp nhất, mà nhiều người tỷ thí còn không quen biết Linh Thứu, tự nhiên đều đối với nàng ra tay.
Linh Thứu triệu ra Quỷ lão đầu, để hắn cùng Nguyệt Dung chơi đùa, chính mình đối kháng công kích của người khác.
Từ xa nhìn đến, Linh Thứu tựa hồ trốn đến mức miễn cưỡng dị thường, mỗi lần đều là miễn cưỡng tránh thoát, nhưng là nhìn kỹ bên dưới, lại mỗi lần đều chỉ kém mảy may, này có thể so với bị thương còn khó hơn.
Lãnh Trạch Phong tự nhận hiểu rõ Linh Thứu, tất nhiên là không phát hiện cái gì, chỉ cho là Linh Thứu khôi phục Đấu Linh, hiện tại có chút kỹ xảo phòng thân mà thôi.
Chỉ có Nam Cung Mặc ánh mắt thâm sâu hơn, hắn rất chờ mong biểu hiện của nàng nha.
Vui vẻ nhất phải kể tới Hiên Viên Yên Nhi, vỗ tay thét ầm lên, nàng mới sẽ không giống những người không ánh mắt kia cho rằng Linh Nhi tỷ tỷ là chiếm hạ phong đâu! Sùng bái mà nhìn Linh Thứu, vẻ mặt chảy nước miếng để Hiên Viên Linh Nhai đều muốn trực tiếp gõ ngất nàng đem nàng kéo về nhà, đây thật sự là thân muội muội của hắn sao? Xác định không phải cha mẹ nhặt được đó chứ?
Linh Thứu lóe lên trốn một chút trong lúc đó đã có thật nhiều người đã bị đánh xuống Đấu Linh đài, những người đuổi theo nàng lúc sau đều muốn mệt đến hôn mê, ban đầu chỉ là thăm dò, dùng ba phần đấu khí, mãi đến tận hiện tại dùng hết toàn lực, nhưng mà hiệu quả đều giống nhau, mỗi lần đều là chỉ chút nữa là đắc thủ, cuối cùng liền góc áo đều không có đụng tới!
Nguyệt Dung ứng đối cũng có chút vất vả, không biết tại sao, rõ ràng nàng ra tay, đối phó với những người này coi như không phải thành thạo điêu luyện, có thể thắng được, nhưng là nàng cảm thấy có chút vất vả, quét Linh Thứu một chút, nàng ta còn chưa có bị đánh xuống đài nữa.
Trong lòng khẽ nhúc nhích, tay lật một cái, một viên đan dược cấp tốc hướng về Linh Thứu nơi đó vọt tới, đây là đan dược làm cho hành động chậm lại, chỉ cần đụng tới làn da, liền lập tức thẩm thấu, hành vi của người bị sẽ giảm bớt.
Linh Thứu cảm giác được có đồ vật phóng tới liền biết là Nguyệt Dung làm, Quỷ lão đầu tự nhiên cũng nhìn thấy, sắc mặt phát lạnh, một cước liền đem Nguyệt Dung đá bay đi, mà cái bay này vô cùng kéo lấy sự chú ý của người khác, có thể nói là làm cho tất cả mọi người đều nhớ kỹ tình cảnh này, từ đây về sau nhìn thấy nàng ta liền không nhịn được nghĩ đến hình ảnh ngày hôm nay mà bật cười.
Nguyên nhân không còn gì khác chính là, ai lại bị đánh bay còn bay quanh trên không Đấu Linh sân lượn một vòng chứ? Sau đó còn trở lại giữa sân đấu, không có ra ngoài cũng mang ý nghĩa nàng còn phải tiếp tục bị ngược. Có quả hồng mềm, ai lại không đi nắm chứ? Liền lập tức có người tiến lên không để ý nàng thổ huyết đầy máu tươi lần thứ hai đạp nàng ra ngoài.
Nhưng mà liền rất kỳ quái, Nguyệt Dung chính là ra không được, đá bay lại trở về Đấu Linh đài, lại đá bay lần nữa lại trở lại Đấu Linh đài, trên người với trong cơ thể đau nhức làm cho nàng muốn xuống đài đều tiến thoái lưỡng nan, nhưng dù là như vậy, lại kích phát đấu chí của mọi người, người người đều muốn thử một lần, đưa nàng đá xuống dưới đài có phải hay không lại bay trở về.
Linh Thứu nhìn hành vi hồ đồ của Quỷ lão đầu dở khóc dở cười, viên đan dược kia bị nàng dùng đấu khí bao vây lại nắm ở bên trong lòng bàn tay, a, đan dược miễn phí, nếu như sau này gặp phải người nàng đánh không lại, đúng là có thể dùng một chút, nghĩ tới Linh Thứu đem đan dược thu vào bên trong không gian.
Lạc Mộng nhìn người trên đài đều đi đối phó một người nữ nhân khác, mà Linh Thứu lại nhàn nhã ngồi ở bên cạnh xem cuộc vui, tức giận đến tóc đều bốc khói, bọn họ làm cái gì vậy! Một phế vật nửa ngày giải quyết cũng không được.
Còn có người nữ nhân này, là có bệnh mà, đá bay còn ngạnh phải quay về.
Cuối cùng 'Oanh' một tiếng, Nguyệt Dung rốt cục toại nguyện ngã xuống bên ngoài Đấu Linh, chỉ là khi đó nàng đều không biết, xương cốt toàn thân cũng đã gãy vỡ, còn trong cơ thể cũng bắt đầu xuất nhiều máu.