Mục lục
QUỶ PHI TRỌNG SINH: AI DÁM ĐỤNG ĐẾN PHU QUÂN TA
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Linh Thứu quay đầu lại, không chỉ là Lạc Từ, chính là dáng vẻ những người khác nhìn nàng cũng là một bộ muốn nói lại thôi.



Lạc Từ có chút ngại ngùng mở miệng, bất quá cho dù chuyện khó hơn nữa hắn nhất định phải tranh thủ, bởi vì đây rất có khả năng là hy vọng duy nhất của bọn họ, khoảng thời gian này hắn đã chịu đủ lắm rồi, loại khuất nhục bị cho là phế vật kia: "Linh nhi sư muội... Ta biết lúc này nói ra có chút làm cho người khác khó chịu, nhưng chúng ta thật sự không muốn tiếp tục như vậy, chúng ta..."



Linh Thứu giơ tay đánh gãy lời của hắn: "Ta biết các ngươi muốn nói cái gì, kỳ thực cũng không phải là không thể, nếu như mọi người đều là bằng hữu, như vậy ta sẽ không keo kiệt, chỉ là, các ngươi hẳn là rõ ràng, Thánh Linh điện nhìn như một thể thống nhất, nhưng kỳ thực bên trong phân bố thế lực khác nhau, ta không có lý do gì giúp kẻ địch mạnh mẽ."



Bọn người Lạc Từ nhìn nhau một cái, bọn họ đúng là không có chú ý thân phận của nàng ở bên ngoài, tuy rằng thân phận của bọn họ cũng rất đơn giản không giống những tên thiên phú cao đều là danh môn, nhưng dù là mỗi gia tộc nhỏ, môn phái nhỏ cũng là có quan hệ tốt xấu, nếu mà mọi người thân phận ở bên ngoài quan hệ không tốt... "Linh Nhi sư muội là?"



Linh Thứu nhợt nhạt nở nụ cười, đúng là không một chút nào cấm kỵ. "Tề Dự quốc Thái tử phi, cũng chính là mọi người truyền tai song phế, Bắc Ảnh Linh Thứu."



Hiên Viên Yên Nhi yên lặng nhìn Linh Thứu, tuy rằng không biết Linh Nhi tỷ tỷ nghĩ muốn làm gì, bất quá nàng cũng hiếu kỳ bản lĩnh của Linh Thứu tỷ nha, hơn nữa nàng cũng tin tưởng, việc Linh Nhi tỷ làm đều là có đạo lý của tỷ ấy.



"Nguyên lai sư muội chính là Bắc Ảnh Linh Thứu kia!" Lạc Từ ánh mắt sáng lên, hiển nhiên đã nghe nói chuyện phế vật liền thành thiên tài, lúc này trong lòng càng là kích động vạn phần, người không có đấu linh đều có thể biến thành thiên tài, như vậy bọn họ không phải càng có hi vọng sao?



Còn về mặt quan hệ thân phận, bọn họ cửa nhỏ môn phái nhỏ cùng với hoàng thất không có quan hệ gì, cho nên đối với hoàng thất cũng sẽ không tồn tại đe dọa, cũng sẽ không tham dự đấu tranh chính trị trong đó, nhưng mà ngược lại nghĩ, nếu như bọn họ thật sự chịu ân huệ của Bắc Ảnh Linh Thứu, như vậy bọn họ liền tất nhiên không thể lại không đếm xỉa đến...



Mấy người có chút do dự, nhưng mà nếu bỏ qua cơ hội lần này, ở cái thế giới lấy mạnh hiếp yếu này bọn họ sẽ vẫn như cũ đối mặt kết cục bất cứ lúc nào điều bị người tiêu diệt hoặc là chiếm đoạt, bao gồm môn phái với gia tộc của bọn họ, chỉ là việc này quan hệ trọng đại bọn họ cũng không cùng trưởng bối thương nghị chính mình liền quyết định, trong lúc nhất thời rơi vào lưỡng nan.



Linh Thứu tựa hồ hiểu rõ vì sao bọn họ do dự, nếu như bọn họ thật sự sảng khoái liền đáp ứng, vì lợi ích của mình mà liều lĩnh, người như vậy nàng là thật không dám dùng.



"Các ngươi cứ yên tâm đi, ta sẽ không lấy điều kiện cùng các ngươi giao dịch, giúp các ngươi bất quá là cảm động lây, cũng tin các ngươi đã biết ta đã từng gặp phải, còn học thành sau, các ngươi là muốn ở lại vẫn là rời đi đều là tự do, bất quá..." Linh Thứu dừng một chút, trong con ngươi tràn đầy kiên định, không cho chống cự. "Đời này không thể cùng Thái tử Lãnh Mộ Hàn hiện nay là địch, đây là yêu cầu duy nhất của ta, các ngươi nhất định phải tuyên thề."



Mấy người khi nghe Linh Thứu nói sẽ không dùng điều kiện gì cùng bọn họ giao dịch có chút kỳ quái, nhưng mà lại nghe được nàng nói câu 'Cảm động lây' không khỏi nghĩ đến lời đồn thổi kia, trong lòng đột nhiên đối với nữ tử trước mắt có chút thương tiếc, trước đây bọn họ không hiểu, tuy rằng sẽ không nhàm chán cùng với người khác đồng thời cười nhạo nàng, tuy nhiên cũng không miễn được đối với 'Phế vật' này mà xem thường, nhưng hiện tại chính mình cũng rơi vào kết cục như thế, bọn họ mới phát hiện chính mình đã từng là buồn cười đến cỡ nào.



Mà nàng nói muốn bọn họ tuyên thề bọn họ hoàn toàn có thể lý giải, cũng không cảm thấy quá đáng, bọn họ được ân tình của nàng, nàng không cần bọn họ nhất định phải làm tuỳ tùng nàng đã là ân đức rồi, bọn họ làm sao có khả năng còn lấy ân đền oán, đi đối phó phu quân nàng?



Lập tức mấy người không do dự nữa, đạp đất tuyên thề, lời thề khởi, ánh sáng hiện ra, chỉ là ai cũng không có thấy tia sáng trong mắt Linh Thứu, nàng sẽ không ép buộc bọn họ tuỳ tùng nàng, nhưng nàng chưa từng nói qua sẽ không dùng thực lực của chính mình, đến để bọn họ thần phục nàng, dù sao, chung sống thời gian còn rất dài nga.



"Hôm nay các ngươi trở lại nghỉ ngơi thật tốt, từ mai, mỗi đêm ở phía sau núi tập hợp, ta hi vọng ở trước khi học thành các ngươi nên tận lực biết điều làm việc, có tức giận tới đâu cũng cho ta nuốt xuống, người sợ nổi danh heo sợ mập, bản lĩnh còn không học được liền bắt đầu khoe khoang, đến lúc đó xảy ra chuyện ta không chỉ sẽ không cứu giúp, nói không chắc còn có thể vì bảo vệ những người khác, trực tiếp giết người diệt khẩu!"



Ngữ khí của Linh Thứu nói ra rất nặng, nàng cũng xác thực sẽ làm như vậy, nàng sẽ không để cho con đường phục dựng bùa chú sư bởi vì một vài người sai lầm mà bị giết từ trong trứng nước, nó một khi xuất hiện, nhất định phải kinh sợ toàn bộ đại lục!



Mọi người không biết suy nghĩ này của Linh Thứu, thế nhưng lời nói này của nàng bọn họ vẫn là hiểu, ở tình huống bọn họ còn không có năng lực bảo vệ chính mình, nếu bí mật này bị lan truyền ra ngoài, như vậy đưa tới sẽ chỉ là tai hoạ sát sinh, hiện tại bọn hắn chỉ có thể lén lút trưởng thành, nhưng, bọn họ tin nàng, tin tưởng, một ngày nào đó bọn họ có thể quang minh chính đại đứng trước mặt người khác chứng minh chính mình, đem những ngày chịu đựng khuất nhục ấy đòi lại!



Có hy vọng như thế, mọi người cõi lòng đều đầy vui sướng cùng đấu chí, nhìn về hướng Linh Thứu nói cám ơn đồng thời cáo từ về chuẩn bị, bọn họ phải lấy trạng thái tốt nhất nghênh tiếp buổi tối này.



Hiên Viên Yên Nhi ở một bên nhìn thế miệng khẽ nhếch lên, mọi người đi rồi mới kinh ngạc nhìn Linh Thứu. "Linh Nhi tỷ, tỷ thật muốn vô điều kiện dạy bọn họ sao?"



Tuy rằng không biết bản lĩnh của Linh Thứu là bao nhiêu, nhưng mà liền như vậy dạy một đám không có quan hệ gì với tỷ ấy không khỏi cũng quá chút hào phóng đi! Nàng sẽ giúp những người kia, nhưng nếu là muốn nàng đem bản lãnh của mình đều dạy cho bọn họ, nàng vẫn sẽ có tư tâm, chính là không biến thành của mình, ít nhất cũng phải dùng đồng giá thậm chí càng cao hơn trao đổi mới được!



Linh Thứu cười cười, nha đầu này có việc cũng thật là đơn thuần đến đòi mạng, cóc đầu của nàng, cười trêu nói. "Ta dạy cho muội, muội từ đây bán mạng cho ta, muội có cam lòng không?"



Hiên Viên Yên Nhi ngẩn ra, sau liền gật gật đầu, liền lại lắc đầu.



Nàng sùng kính Linh Thứu, thật sự coi nàng ấy làm tỷ tỷ, nếu như nói làm tuỳ tùng của tỷ ấy, nàng tất nhiên là cam tâm, nhưng mà cái kia không thể nói là bán mạng, bởi vì nàng cũng có tôn nghiêm, dù cho nàng lại kính trọng Linh Thứu thế nào đi nữa, nếu Linh Nhu tỷ tỷ dùng biện pháp mạnh cùng nàng giao dịch, ép buộc nàng vì tỷ ấy bán mạng, như vậy nàng sẽ rất bi thương, hơn nữa cũng sẽ không cam tâm tình nguyện, nói không chắc còn có thể dần dần cùng tỷ ấy cách tâm.



Linh Thứu thấy Hiên Viên Yên Nhi trầm tư, lúc này mới cười lắc lắc đầu. "Cái kia là không được rồi, mà điều ta muốn chính là trái tim của bọn họ cam tâm tình nguyện, còn có thể thu phục được bọn họ hay không liền muốn xem bản lãnh của ta, nếu ta không có bản lĩnh kia, như vậy ta chỉ có thể trách chính mình không có năng lực."



Linh Thứu tuy là nói như vậy, nhưng trong mắt kiên định cùng tự tin lại không cách nào che giấu.



Hiên Viên Yên Nhi nhìn Linh Thứu, nàng phát hiện lúc này Linh Thứu lại giống như là những ngôi sao lóng lánh trong trời đêm, không không, là mặt trăng! Là loại ánh sáng để tất cả những ngôi sao đều muốn vì nàng cúi đầu, thật sự, đẹp quá. "Linh Nhi tỷ tỷ, muội tin tưởng tỷ có thể!"



Linh Thứu ánh mắt cưng chiều mà xoa xoa đầu Hiên Viên Yên Nhi. "Muội nha, lần sau không thể lại lỗ mãng như vậy nữa!"



Hiên Viên Yên Nhi nghĩ đến chính mình gặp phải phiền phức, cười hì hì. "Biết rồi! Lần sau bảo đảm sẽ không!"



Hai người lúc này mới cùng đi về nơi Linh Thứu ở.



"Oa! Linh Nhi tỷ tỷ, đây chính là tỷ tìm được gian nhà sao! Đây cũng quá xa hoa đi!" Hiên Viên Yên Nhi nhìn gian nhà trước mắt khuyếch đại kêu lên.



Nếu như đặt ở trước đây, gian nhà này đối với nàng mà nói là quá nhỏ, nhưng mà có so sánh liền không giống nhau, đặc biệt ở qua nhà tranh vừa rách vừa cũ kia, còn muốn mấy người chen ở một gian nhà sau, căn phòng này đối với nàng tới nói là giống như thiên đường rồi!



Linh Thứu cười không nói gì, trong phòng ba người Mộ Dung Sùng Tĩnh đã nghe tiếng đi ra, nhìn thấy đi theo Linh Thứu bên người là Hiên Viên Yên Nhi cũng hơi kinh ngạc, bất quá cũng không hề nói gì chỉ là gật gật đầu.



Hiên Viên Yên Nhi nhìn thấy ba người cũng là gật đầu một cái, sau đó hiểu rõ ba người này chính là Linh Nhi tỷ tỷ nói cùng người phát hiện nơi ở này, tuy rằng nam nữ ở cùng một gian nhà không tốt lắm, bất quá nàng cũng không phải người cổ hủ, nàng luôn ngóng trông cuộc sống giang hồ, ngược lại là không có lưu ý những thứ này.



Chào hỏi sau Linh Thứu để Hiên Viên Yên Nhi chọn một gian phòng, Hiên Viên Yên Nhi tất nhiên là chọn cùng Linh Thứu gần nhau, dàn xếp xong tất cả cũng có chút đói bụng, Hiên Viên Yên Nhi ôm cái bụng. "Linh Nhi tỷ tỷ, thật đói a, có bánh màn thầu không a?"



Từ khi đến Thánh Linh điện nàng đã không hy vọng xa vời sơn trân hải vị, liền thịt gì đó cũng không dám đòi hỏi, chỉ cần có bánh màn thầu nàng đều cám ơn trời đất, cũng may đói bụng cực kỳ, ăn cái gì đều là hương.



Linh Thứu nghe xong không khỏi cười khúc khích, ngược lại nhìn về phía Mộ Dung Sùng Tĩnh bọn họ, Mộ Dung Sùng Tĩnh vừa vặn nhìn Linh Thứu, thấy nàng đột nhiên trông lại, hai mắt đối diện, sắc mặt không khỏi đỏ lên, ánh mắt muốn tránh đi, nhưng lại có chút không muốn.



Nháy mắt một cái, mãi đến khi bị bên cạnh Mộ Dung Thích Dật đụng cánh tay, lúc này mới lăng lăng quay đầu nhìn về phía hắn.



Mộ Dung Thích Dật ho nhẹ một tiếng. "Chúng ta đi bắt dã thú mang về." Nói xong cũng mạnh mẽ lôi kéo Mộ Dung Sùng Kính bước nhanh ra ngoài, Đoạn Chương nhìn một chút bóng lưng của Mộ Dung Thích Dật, lại nhìn một chút Linh Thứu, âm thầm thở dài một hơi cũng đi theo.



Ngay tại thời điểm Linh Thứu còn có chút không hiểu, Hiên Viên Yên Nhi giảo hoạt đến gần. "Linh Nhi tỷ tỷ, chậc chậc."



"Hả? Sao vậy? " Linh Thứu kỳ quái nhìn qua Hiên Viên Yên Nhi.



Hiên Viên Yên Nhi nhìn Linh Thứu ánh mắt mê man không giống như giả vờ, yên lặng vì Mộ Dung Sùng Tĩnh mặc niệm. "Linh Nhi tỷ tỷ, tỷ có phát hiện Mộ Dung Sùng Tĩnh có một chút không đúng hay không?"



Linh Thứu nháy mắt một cái, tên kia lúc nào tốt chứ? Trước kia khắp nơi nhằm vào nàng, bây giờ nhìn đến nàng giống như giấc mộng hồ lô vậy.



Hiên Viên Yên Nhi phù ngạch, bất quá vẫn là có ý riêng mà nhìn Linh Thứu, lòng tốt nhắc nhở nói "Muội nhìn ánh mắt hắn thật giống xem tỷ rất không giống nhau nha!"



Linh Thứu thoáng hồi ức một chút, ánh mắt hắn xem nàng từ trước đến giờ rất không giống nhau nha. "Có việc không đúng sao?"



Hiên Viên Yên Nhi giật giật miệng, cười gượng hai tiếng. "Hắc hắc, không có gì không có cái gì."



Xem dáng vẻ Linh Thứu hồ đồ như vậy, nàng quyết định vẫn là không nên nói, bằng không ở cùng dưới mái nhà làm cho quá lúng túng nàng đúng là tội lỗi, khụ khụ, huynh đệ, xin lỗi, ngươi liền tiếp tục tương tư đơn phương đi!



Linh Thứu một trận không hiểu gì cả! Bất quá nàng cũng không có để ý, dù sao Mộ Dung Sùng Tĩnh đã bị nàng xếp vào hàng ngũ không bình thường, tuy rằng hiện nay biểu hiện có tiến bộ, nhưng mà cũng không một chút nào ảnh hưởng cảm nhận hắn không bình thường trong lòng nàng.



Cũng may Mộ Dung Sùng Tĩnh đáng thương không biết Linh Thứu suy nghĩ, bằng không sợ là càng u buồn hơn, biết vậy chẳng làm a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK