Mục lục
Ma Thiên Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: Khói, Gia Nguyên

Dựa theo cách ăn mặc, người này dường như là một gã U tộc ngoại lai, tu vi chỉ vỏn vẹn Chân Đan sơ kỳ mà thôi, nhưng hắn đã liên tục đánh bại ba người khiêu chiến dẫn tới không ít người hữu tâm chú ý.

Thần thức Liễu Minh vô cùng linh mẫn đương nhiên đã nhận ra ánh mắt người này hữu ý nhìn mình, hắn rất ngạc nhiên cũng lập tức quay lại nhìn một cái.

Nhưng mà người U tộc này lại hướng phía hắn hiền lành cười cười, điều này lại để cho Liễu Minh ngẩn ra, nội tâm thoáng hiện lên chút nghi hoặc.

Cùng thời gian này, trên mười cái lôi đài đang tiến hành thi đấu vòng tròn, từng cuộc chiến diễn ra hừng hực khí thế.

Chỗ lôi đài Liễu Minh, bằng vào việc lần đầu tiên lên đài đã bày ra thực lực áp đảo, vì vậy trong lúc nhất thời không ai dám lên đài khiêu chiến.

Cũng may dựa vào tình huống như vậy, những người vây xem xung quanh chỉ chốc lát sau liền đem lực chú ý chuyển hướng về phía những lôi đài đang thi đấu khác.

Liễu Minh tự nhiên là được an nhàn, hắn dứt khoát khoanh chân ngồi xuống trên lôi đài, nhắm mắt dưỡng thần.

Nhưng dù sao đây cũng là võ đài tuyển chọn thi đấu, mà Liễu Minh chỉ là một gã tu sĩ Giả Đan, sau thời gian nửa chén trà nhỏ liền có một đại hán dáng người bưu hãn, cường tráng dị thường thực lực Chân Đan sơ kỳ nhảy lên lôi đài.

"Tại hạ Sát Nham, mời các hạ chỉ giáo."

Ngay lúc này hào quang cấm chế màu xám sáng lên, đại hán bưu hãn liền ôm quyền buông lời.

"Ẩn Hàn." Liễu Minh cũng chắp tay cùng người nọ chào hỏi lẫn nhau.

Lần này không biết đối phương đã chuẩn bị sẵn sàng để lên đài hay không, nhưng không chờ Liễu Minh thực hiện hành động gì, đại hán bưu hãn quát khẽ một tiếng, xung quanh hắn tro khí hiện ra cuồn cuộn, ngay sau đó đôi chân hắn điên cuồng vọt về phía Liễu Minh.

Ù ù âm thanh nổ mạnh, theo từng bước chân trầm trọng của đại hán khiến cả tòa lôi đài run rẩy không ngừng, thân hình đại hán dần dần bạo trướng *, quanh thân tro khí cuồn cuộn đan dệt vào nhau, sau đó biến thành một hư ảnh tiểu sơn tối tăm mờ mịt to nhỏ tầm hơn mười trượng, một đường thẳng tắp vọt về chỗ Liễu Minh, khí thế tương đối kinh người.

* Bạo trướng: Tăng vọt kích thước

Vốn cho là U tộc dùng Quỷ đạo công pháp làm sở trường, không nghĩ tới bên trong U tộc vậy mà còn tồn tại thể tu bưu hãn như thế!!!

Khuôn mặt Liễu Minh vụt lóe lên đôi chút kinh ngạc nhưng ngay lập tức hai tay hắn liền thúc giục pháp quyết.

Hắc khí trở lên cuồn cuộn, bên trong truyền đến một trận Long ngâm trùng thiên!

Năm đầu Hắc Sắc Vụ Giao * dài hơn hai mươi trượng, từ sau lưng Liễu Minh uốn quanh với nhau phóng lên trời, sau đó chúng rất nhanh liền lượn lờ diễu võ dương oai một vòng rồi mới trực tiếp lao đi vun vút nghênh đón hư ảnh Hôi Sắc Tiểu Sơn **.

* Hắc sắc Vụ Giao: Vụ Giao màu đen

** Hôi Sắc Tiểu Sơn: Tiểu sơn màu xám

"Phốc phốc" vài tiếng trầm đục vang lên!

Cứ một đầu hi sinh thì một đầu Hắc Sắc Vụ Giao khác lại oanh kích lên Hôi Sắc Tiểu Sơn, nhưng kết quả năm đầu vụ giao giống như giấy liền tán loạn ra xung quanh biến thành sương mù màu đen cuồn cuộn, căn bản không cách nào ngăn cản tiểu sơn lao gần tới chỗ Liễu Minh.

"Chút tài mọn!" Bên trong tiểu sơn u tối truyền đến thanh âm cười lạnh của Sát Nham.

Nhưng mà ngay tại thời điểm tiểu sơn chỉ còn cách Liễu Minh một tí gang tấc thì thân hình Liễu Minh quỷ dị lóe lên liền biến mất giữa hư không.

Sau một khắc, thân ảnh Liễu Minh mơ hồ lóe lên, xuất hiện ở mười trượng phía sau lưng Sát Nham.

"Hừ!"

Sau một kích vồ hụt, bên trong Hôi Sắc Tiểu Sơn truyền ra tiếng Sát Nham hừ lạnh kèm theo vẻ tức giận, thân hình hắn lại xoay chuyển lần nữa vọt tới chỗ Liễu Minh.

"Minh Ngục"

Ánh mắt Liễu Minh trở lên lạnh lẽo, bàn tay hắn hướng về hư vô xung quanh tiểu sơn hư ảnh tung ra một chỉ, nguyên bản Hắc Sắc Vụ Giao đang biến thành sương mù màu đen đầy trời lập tức ngưng tụ lần nữa, nó hóa thành từng đạo hắc quang giăng khắp tứ phía đem tiểu sơn bao phủ.

Ngay sau đó tinh quang trong mắt Liễu Minh lóe lên, tay áo giơ lên, một tiếng thanh minh truyền ra, một đạo hôi quang lóe lên bắn ra, bên trong hôi quang rõ ràng có thể thấy được là một thanh trường kiếm toàn thân hiện lên màu xám, dài khoảng ba thước.

Trường kiếm thoạt nhìn ảm đạm vô quang, hầu như không có chút thu hút nào, nhưng ngay lúc này đôi tay Liễu Minh đột nhiên thúc giục kiếm quyết, lập tức mặt ngoài trường kiếm lóe sáng hiện ra ba mươi sáu đầu Minh văn, từng đạo âm minh chi khí màu xám từ trong thân kiếm tràn ra ngoài!

Lúc này một đạo hôi sắc trường hồng * từ trong hư không cực nhanh xẹt qua, "Vèo" một tiếng chui vào bên trong Minh Ngục.

* Hôi sắc trường hồng: Cầu vồng màu xám tro

Đây chính là Tử Mẫu Âm Hồn Kiếm!

Lại nói tiếp, sau khi Liễu Minh đạt được Minh Khí này đã hao tốn một phen công phu để tiến hành nghiên cứu nó.

Cũng may mắn là hắn tu vi hôm nay đã đạt đến Giả Đan, tế luyện Linh Kiếm lại phù hợp công pháp của bản thân tự nhiên không thành vấn đề rồi, hắn sử dụng nhất tâm nhị dụng ngày đêm tế luyện, không tốn mấy thời gian liền tế luyện thành công.

Kiếm này tên gọi "Tử mẫu", đương nhiên chính là hai thanh kiếm trong một bộ, một thanh lớn một thanh nhỏ, một kiếm dài một kiếm ngắn.

Bất quá sự ảo diệu chính là Tử kiếm được che giấu bên trong thân Mẫu kiếm, Mẫu kiếm làm chủ công, Tử kiếm chuyên dùng đánh lén, thường là lợi dụng lúc địch nhân chuyên tâm đối phó với ngự kiếm công kích thì bất tri bất giác bị Tử kiếm đột nhiên xuất hiện gây thương tích.

Hơn nữa kiếm này chính là một loại Minh Khí, cần phải dùng Âm khí thúc giục, nếu là phối hợp cùng Long Hổ Minh Ngục Công thường thường có thể đạt hiệu quả thắng cực nhanh vì công kích của nó quá mức bất ngờ.

Theo sự véo động kiếm quyết liên tục trong tay Liễu Minh, ngay lập tức toàn bộ Minh ngục xuất hiện những cầu vồng màu xám như ẩn như hiện, đi kèm với một trận âm thanh lưỡi kiếm phá không.

Sau thời gian mấy hơi thở, Liễu Minh khẽ vẫy một tay, hai luồng kiếm quang màu xám một dài một ngắn chợt lóe lên rồi quay về, chúng tụ hợp lại thành một trong không khí rồi bay nhanh vào tay áo của Liễu Minh.

Theo hắc quang dần dần tản ra, cả tòa Minh ngục cũng từ từ sụp đổ, để lộ cơ thể cường tráng của đại hán một lần nữa.

Chỉ thấy đại hán có thân hình vạm vỡ kia lúc này đã sớm khôi phục lại hình dáng ban đầu, bụi khí quanh thân tan biến, hơn nữa vẻ mặt run rẩy, toàn thân chi chít vô số vết kiếm màu xám, cả cơ thể lại cừng đờ đứng bất động ngay tại chỗ.

Thân ảnh của Liễu Minh nhoáng lên một cái rồi xuất hiện phía sau hắn, cánh tay khẽ vỗ vào sau lưng hắn một cái.

“Ầm” một tiếng, hai mắt Sát Nham khép lại rồi từ từ ngã xuống đất, không rõ sống chết.

Biểu hiện kinh diễm đó của Liễu Minh ngay lập tức khiến cho những người xung quanh lôi đài bàn luận một hồi lâu, lần lượt suy đoán lai lịch của hắn.

Nói cho cùng thông thường thì trong các trận tỷ thí giữa U tộc, người có thực lực Giả Đan chống lại Chân Đan cũng có, nhưng đa số phải trải qua một trận ác chiến dai dẳng, có thể dễ dàng chế địch giành thắng lợi như vậy hiển nhiên là hiếm thấy.

Từ cách Liễu Minh hời hợt xuất thủ mà xem thì dường như hắn vẫn chưa thật sự sử dụng hết sức.

Phần đông U tộc hơi giật mình, ánh mắt mọi người nhìn Liễu Minh cũng chuyển sang vẻ kính sợ.

Nói cho cùng thì cường giả chân chính dù ở đâu cũng được mọi người kính ngưỡng.

Sau chốc lát, màn sáng cấm chế bao phủ hai người tan biến, hai gã U tộc trông như chấp sự nhảy lên lôi đài để khiêng đại hán cường tráng đang hôn mê bất tỉnh xuống dưới.

Lúc này đây Liễu Minh không nghỉ ngơi bao lâu, chỉ sau thời gian mấy hơi thở, một nam tử mặc cẩm y đầu đội vũ quan, eo quấn kim đái từ từ bước lên lôi đài.

Liễu Minh ngẩng đầu nhìn trời, hiện giờ vòng Minh nhật tỏa hào quang bốn phía kia chỉ còn lại hơn phân nửa, cách kết thúc còn khoảng hơn một canh giờ thôi, xem ra nếu mình muốn bảo vệ lôi đài này sẽ không tránh được phải trải qua một trận đánh luân phiên.

“Xem ra các hạ đã tham dự lần trao đổi dưới lòng đất nửa năm trước kia, Tử Mẫu Âm Hồn Kiếm này khi ấy tại hạ cũng rất vừa ý. Nếu như nhớ không lầm thì hôm đó các hạ đã lấy ra hai món tài liệu quỷ vật cấp Chân Đan, chậc chậc… quả nhiên là giàu có.” Cẩm y nam tử tự tiếu phi tiếu mà chắp tay với Liễu Minh, không nói ra họ tên của mình, lại khẽ nhúc nhích môi truyền âm với Liễu Minh nói ra những lời đó.

Liễu Minh nghe vậy sắc mặt không đổi, cũng im lặng chắp tay với hắn. Nhưng trong lòng lại bất chợt sinh ra một tia sát ý.

Đối phương chỉ thông qua một món Minh khí mà nhận ra mình, chỉ sợ từ nay về sau sẽ mang đến phiền toái không nhỏ!

Liễu Minh không đợi đối phương truyền âm nói thêm gì nữa liền bất ngờ hét lớn một tiếng, hai tay run lên, sương mù màu đen bao phủ cơ thể lại cuồn cuộn tuôn ra một lần nữa.

So với hai lần trước xuất thủ, lần này linh áp của Liễu Minh đột nhiên lại tăng thêm rất nhiều, điều này khiến cho những người vây quanh lôi đài không khỏi ngẩn người.

Tiếng rồng ngâm hổ gầm vang vọng trong không trung!

Năm con hắc sắc vụ giao dài hơn hai mươi trượng và năm con hắc sắc vụ hổ lớn chừng mười trượng cùng nhau xông ra, làm xoáy lên một trận khí Âm minh đen đuốc, khí thế to lớn đến nỗi khiến cho màn sáng bao phủ bên ngoài lôi đài cũng bắt đầu run mạnh lên một trận.

Đối mặt với cảnh tượng dữ dội đến vậy, Cẩm bào nam tử lại không đổi sắc mặt, hắn chỉ duỗi một tay lên trời, lúc này, hắc quang trên tay hắn đại phóng, dường như có vô số hư ảnh linh vân màu xám hiển hiện ra.

Một hồi âm thanh vù vù hùng hồn truyền đến, lại sau vài tiếng vèo vèo, năm cột sáng màu đen bắn ra từ trên cánh tay hắn. Sau khi xoay tròn một cái trong không khí nó hóa thành năm vòng tròn màu đen mang phong cách cổ xưa đan xen nhau.

Những vòng tròn này, mỗi vòng đều chỉ lớn chừng lòng bàn tay, theo âm thanh niệm chú khó hiểu từ trong miệng Cẩm bào nam tử phát ra thì bên ngoài vòng tròn cũng tỏa ra những vòng Minh vân màu xám cổ quái, phảng phất như có vô số con giun đang nhúc nhích đan xen nhau, khiến cho mọi người nhìn vào sẽ cảm thấy trong lòng khó chịu vô cùng.

“Đây… đây chính là pháp bảo chưa định thành bộ Thị Minh Hoàn!” bên dưới lôi đài, chẳng biết kẻ nào bỗng chốc nghẹn ngào nói ra.

Liễu Minh nghe lời đó, lúc này mới hơi sững sờ, hình như trước kia ở phường thị mình đã từng nghe mọi người nhắc đến Thị Minh Hoàn này, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra tác dụng của nó là như thế nào.

Ngay lúc hắn miên man suy nghĩ, năm vòng tròn đột nhiên đón gió rồi nhoáng một cái, lại hóa thành hư ảnh vòng tròn lớn chừng mấy trượng, khi năm con hắc sắc vụ giao và hắc sắc vụ hổ khẽ chạm vào, sương mù màu đen trên người chúng lại nổi lên cuồn cuộn, liên tục tiến vào bên trong năm vòng tròn.

Trong phút chốc, hình thể của vụ giao ban đầu hơn hai mươi trượng lại đột nhiên thu nhỏ chỉ còn lớn hơn mười trượng, hơn nữa vẫn đang nhỏ lại với tốc độ rất nhanh.

Tình huống của hắc sắc vụ hổ cũng không tốt hơn là bao, hắc khí trên người cũng bị năm vòng tròn quỷ dị cuồng hút vào giống như kéo tơ lột kén vậy.

Cứ theo cái đà này, chỉ sợ những con giao hổ này chưa kịp chạm đến đối phương thì đã trực tiếp tán loạn vì không đủ âm khí.

Một kích toàn lực của giao hổ vốn dĩ vô cùng đáng sợ, bỗng chốc khí thế đại giảm!

Liễu Minh thấy vậy, lúc này mới hơi giật mình, cấm chế khắc trên Thị Minh Hoàn này chính là một loại cấm chế kỳ diệu có thể hấp thu khí Âm Minh.

Nếu như chỉ có một cái Minh hoàn thôi thì tốc độ hấp thu Minh khí sẽ rất chậm, lúc đối địch mang lại hiệu quả không lớn, nhưng xuất hiện thành bộ thì khi phối hợp lẫn nhau tất nhiên sẽ trở nên vô cùng kinh khủng.

Nghĩ đến đây, khuôn mặt Liễu Minh chợt nặng trĩu, hừ một tiếng, thu pháp quyết lại, sương mù màu đen vốn đang cuồn cuộn trên người hắn lại bắt đầu chui vào trong lớp da hắn từng tia từng tia một.

“Xem ra các hạ là người thông minh, chủ động nhận thua tất nhiên là sự lựa chọn sáng suốt rồi.” Cẩm y nam tử phía trước lôi đài thấy thế, cười khà khà nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK